Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông Thiên giáo chủ xin lỗi

Phiên bản Dịch · 983 chữ

Nhưng Thông Thiên giáo chủ lại duỗi tay ra, vung vẩy liên tục nói: "Được rồi! Dừng lại, đừng đánh nữa! Hay là người dùng một kiếm giết chết ta đi! Ta cũng không còn mặt mũi nào gặp người rồi. Ta ra ngoài xin lỗi là được chứ gì! Việc này là ta làm không đúng! Chúng ta không nên vào trong lãnh địa của người! Xin tiểu huynh đệ bỏ qua cho ta một lần đi!”

Dường như Thông Thiên giáo chủ cũng ý thức được ở trong kết giới này thì ông ta hoàn toàn ở trong thế bị động, bởi vậy quả quyết cầu xin tha thứ mới là lựa chọn tốt nhất.

Lúc này, Bạch Vũ thấy Thông Thiên giáo chủ đã chịu thua thì thản nhiên nói: “Được! Nếu ngươi đã muốn xin lỗi nữ nhi của ta, vậy chúng ta lập tức quay lại, cúi đầu xin lỗi tam nữ nhi trước mặt của ta."

Chỉ chốc lát sau, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lý Nhĩ cũng đến trước mặt Bạch Vũ.

Hai người này cũng không có nói chuyện, mà là chắp tay nói: “Nếu vấn đề này đã được giải quyết, vậy chúng ta rời khỏi nơi này thôi.”

Bạch Vũ cũng không trả lời mà là khẽ gật đầu.

Trong nháy mắt, Bạch Vũ mở ra không gian đi ra thế giới bên ngoài.

Nhưng khi hắn chuẩn bị bước ra thì lại thoáng thấy Thông Thiên giáo chủ ở bên cạnh.

Lúc này mặt của ông ta đã biến dạng, ngay cả tròng đen trong mắt cũng đã không nhìn thấy rồi.

Cái mũi thì bị quất máu thịt be bét, gương mặt bị sưng vù không chịu nổi.

Trong lòng Bạch Vũ thầm nghĩ: “Không được! Vừa rồi hắn đánh quá mạnh khiến mặt mũi ông ta biến dạng, e rằng cho dù là cha mẹ thì cũng không thể nhận ra. Ngay cả hắn khi vừa nhìn còn cảm thấy sợ hãi thì nói gì đến ba nữ nhi còn là vị thành niên của hắn chứ?

Xem ra hắn còn phải làm vài việc trước khi ra ngoài.

Chỉ thấy Bạch Vũ dùng hai ngón tay chỉ vào mặt của Thông Thiên giáo chủ, ngay lập tức vẻ mặt của ông ta lại hồng hào như trước.

Các vết mẩn đỏ cũng biến mất.

Thông Thiên giáo chủ đưa hai tay lên sờ vào mặt mình, trên mặt lộ ra một nụ cười. Dù sao thì ông ta cũng là một trong ba người sáng lập ra Đạo giáo, nếu mang bộ dạng kia đi ra ngoài thì không phải là để người ta chê cười sao?

Sau khi 4 người bước ra khỏi kết giới, mọi người ở bên ngoài kết giới đều tập trung sự chú ý vào bốn người này.

Bạch Vũ nở nụ cười rực rỡ, tâm trạng rất vui vẻ mà Thông Thiên giáo chủ thì cười mà không phải cười, nụ cười đầy lúng túng.

Mà hai người lão tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn thì căn bản là cười không nổi, nghiêm mặt đi ra cùng hai người bọn họ.

Lúc này ba nữ nhi của Bạch Vũ vui vẻ chạy đến trước mặt của ba mình.

Bạch Vũ lần lượt sờ sờ đầu của bọn chúng, đồng thời nói: "Sau khi ba giáo dục vị tiên hữu này thì hắn đã nhận ra sai lầm của mình một cách sâu sắc."

“Hơn nữa còn muốn xin lỗi Tinh Tinh.”

Bạch Vũ nói xong, ánh mắt liếc về phía Thông Thiên giáo chủ.

Trên mặt Thông Thiên giáo chủ lộ ra vẻ không tình nguyện nhưng vì một ánh mắt của Bạch Vũ nên Thông Thiên giáo chủ nhanh chóng chạy đến bên cạnh hắn, sau đó mím môi nói: “ Các tiểu cô nương, xin hãy tha thứ cho hành vi lỗ mãng vừa rồi của lão phu. Lão phu ở đây bồi tội với các ngươi!"

Khi Thông Thiên giáo chủ xin lỗi, hai người Lý Nhĩ và Nguyên Thủy Thiên Tôn gần như đồng thời quay đầu sang một bên. Hiện giờ hai người bọn họ cũng rất xấu hổ.

Vốn cho rằng sau khi Thông Thiên giáo chủ đi ra sẽ phản kích, nhưng lại không nghĩ tới Tam sư đệ của mình cứ như vậy mà đã nhận lỗi rồi. Bởi vậy bọn hắn cũng không thể tiếp tục ra tay.

Tuy nói ba người bọn họ là một thể, nhưng mà vừa rồi Thông Thiên giáo chủ và Bạch Vũ chỉ là một trận đấu một chọi một.

Điều này tương đương với một canh bạc trong Hồng Hoang, mà đánh bạc thì có chơi có chịu. Tất nhiên, nếu Thông Thiên đã chịu thua thì hai người bọn họ cũng không tiện nói thêm gì.

Chỉ là sự thay đổi này đến quá nhanh, vừa rồi Thông Thiên giáo chủ còn có vẻ mặt khinh thường, nhưng hiện tại lại bị thực tế tát vào mặt một cái đầy vang dội.

Tinh Tinh nghe thấy Thông Thiên giáo chủ xin lỗi thì nhỏ giọng thì thầm: “Nếu ngài đã thừa nhận sai lầm mà ta lại không tha thứ thì chẳng phải sẽ bị người ta nói là lòng dạ hẹp hòi sao?”

Mà Duyệt Duyệt ở bên cạnh cũng tiến lên một bước nói: "Nếu ngài đã nhận ra sai lầm của mình, vậy ta sẽ tha thứ cho ngài."

Mặc dù Lộ Lộ có chút không vui nhưng nàng cũng nói gì.

Một trong Tam Thanh vậy mà lại xin lỗi 3 tiểu nữ hài nhi. Điều này đối với ông ta quả thực là vô cùng nhục nhã.

Mặc dù Thông Thiên giáo chủ không vui nhưng cũng phải che giấu, dù sao nơi này cũng là địa bàn của Bạch Vũ.

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.