Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành hung Thông Thiên, Tam Thanh chịu nhục

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Ngay sau đó, không đợi Thông Thiên giáo chủ phản ứng lại, Bạch Vũ đã in thêm dấu bàn tay của mình vào má phải của ông ta.

Đồng thời nói: “Nữ nhi bảo bối của ta, chính ta cũng không dám đụng, cũng không dám để nàng phải xin lỗi ta, lại càng không bị người khác khi dễ. Một cái tát này chính là để dạy ngươi hiểu thế nào là kính già yêu trẻ. Xem ra không có ai dạy cho ngươi điều này đi?”

Thông Thiên giáo chủ có chút tức giận nhưng hiện tại hai tay của ông ta lại không rảnh để đánh trả.

Bởi vì hai tay của ông ta đang giơ lên trên để giữ tòa Ngũ Chỉ sơn cao ngàn thước kia.

Đương nhiên cái Ngũ Chỉ sơn này cũng không phải Ngũ Chỉ sơn bình thường.

Đây là Ngũ Chỉ sơn làm bằng đá Bàn Cổ mà Bạch Vũ âm thầm thu thập nên cho dù có thực lực như Tam Thanh thì muốn chống đỡ Ngũ Chỉ sơn cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Bây giờ từ phản ứng của Thông Thiên giáo chủ thì đã có thể được biết một hai.

Thế nhưng việc day dỗ Thông Thiên giáo chủ của Bạch Vũ vẫn còn tiếp tục.

Lúc này, hắn đưa tay đặt lên má trái của Thông Thiên giáo chủ, sau đó nhẹ nhàng hất sang bên phải, một cái tát mạnh đã hất tung Thông Thiên giáo chủ bay đi gần mấy trăm mét.

Trong nháy mắt, một trong Tam Thanh đã biến mất ở trong tầm mắt của hắn.

Chờ sau khi Thông Thiên giáo chủ biến mất, trong chợp mắt, ngọn núi lớn kia đã biến thành một hòn sỏi nhỏ. Sau đó Bạch Vũ cất nó vào trong ống tay áo của mình.

Lúc này Bạch Vũ mới thở một hơi nói: “Thoải mái! Hả giận!”

Ngay sau đó, hắn nói: “Ngươi có biết vì sao ta lại tát cái thứ ba không? Đó là bởi vì ngươi không có người giáo dục. Được rồi! Ta thay cha của ngươi giáo dục ngươi thật tốt, để ngươi biết một chút đạo lý làm người.”

Lúc này Thông Thiên giáo chủ đang ngồi dưới đất thở hổn hển, khuôn mặt đỏ bừng vì bị đánh, gần như không khác gì cái đầu heo cả.

Ông ta tức giận đỏ bừng cả khuôn mặt, nhanh chóng đứng dậy, phẩy phẩy vết bẩn trên người.

Đối với ông ta mà nói, công kích vừa rồi của Bạch Vũ chính là một loại vũ nhục. Bởi vì trong mắt ông ta thì ông ta chính là cường giả đỉnh cấp trên thế giới này, nhưng hiện tại lại bị đánh bởi một người trẻ tuổi của Phượng Hoàng tộc đang suy tàn.

Ngay khi ông ta chuẩn bị giơ tay lên tấn công Bạch Vũ thì Bạch Vũ đã đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Thông Thiên giáo chủ.

Không đợi Thông Thiên giáo chủ phản ứng lại thì bàn tay của Bạch Vũ đã đặt trên má trái của Thông Thiên giáo chủ.

Thông Thiên giáo chủ thầm nghĩ, tốc độ của người trẻ tuổi này nhanh đến mức ông ta không thể nhìn rõ.

Năng lực này gần như đã không thể dùng tiên pháp để giải thích, chỉ có thể nói hắn có một cỗ không gian áo thuật mà ngay cả Tam Thanh cũng không biết.

Trong lúc khẩn trương, Thông Thiên đột nhiên hét lên một câu: “Không cần đánh nữa! Ta là chính là Thông Thiên giáo chủ của Tam Thanh. Chúng ta đều là môn sinh của Bàn Cổ, tương tiên hà thái cấp!”

Chờ ông ta nói xong những câu đó, Bạch Vũ cũng sững sờ đứng im tại chỗ.

Lão gia hỏa này lại là Thông Thiên giáo chủ sao?

Hơn nữa nếu hắn không có đoán sai thì hai người đi cùng ông ta chính là Thái Thượng Lão Quân Lý Nhĩ và Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Thông Thiên giáo chủ thấy Bạch Vũ sửng sờ thì tưởng rằng khi ông ta báo tên của mình ra thì đã trấn trụ được hắn.

Vì vậy trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng ông ta đột nhiên nhìn thấy Bạch Vũ nhìn chằm chằm, lẩm bẩm nói: "Nếu ngươi không nói ngươi là Tam Thanh thì ta sẽ không đánh ngươi nữa. Nhưng ngươi lại nói ngươi là Tam Thanh thì ta lại càng phải đánh ngươi."

Nói xong, hắn lập tức tấn công vào mặt của Thông Thiên giáo chủ.

Bây giờ Thông Thiên giáo chủ không còn lực đánh trả nên đành để mặc Bạch Vũ chà đạp lên trên khuôn mặt của ông ta. Hình ảnh kia quá đẹp, đơn giản là làm người ta không dám nhìn thẳng.

Sau khi kết thúc thì khuôn mặt của ông ta đã biến dạng. Lúc này ông ta chỉ có thể quỳ trên mặt đất.

Mặc dù ông ta muốn khởi động pháp thuật, nhưng lại phát hiện ra pháp thuật của mình căn bản là không dùng được.

Thực ra đây chính là lý do tại sao Bạch Vũ lại đưa ông ta đến đây. Đây là kết giới của Bạch Vũ và chính Bạch Vũ là người đã tạo ra trạng thái hư không. Ở trong trạng thái hư không, bất kỳ thứ gì không phải công pháp của hắn đặt ra thì đều không thể khởi động.

Cho nên chỉ cần quyết đấu với Bạch Vũ ở đây thì chỉ có thể làm bia ngắm cho hắn luyện công mà thôi. Cho nên dù ông ta là một trong Tam Thanh, dù có tiên pháp lợi hại hơn nữa thì sao chứ?

Ở trong kết giới của người ta thì chỉ có thể mặc người ta chém giết!

Bạch Vũ thấy Thông Thiên giáo chủ quỳ trên mặt đất thì cũng không có dừng lại.

Mà hắn duỗi tay trái ra và nắm lấy cổ áo của Thông Thiên giáo chủ, chuẩn bị tiếp tục đánh xuống.

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.