Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luận bàn

Tiểu thuyết gốc · 1671 chữ

“Ngươi nói ông ta là ai hả ?” Vũ Thần nghi hoặc hỏi .

“Hừ hừ , nếu ngươi muốn biết thì an an ổn ổn không gây chuyện nếu thật ngoan ngoãn bổn cô nương có thể nói cho ngươi biết .” Cổ Nguyệt Ân cười đắc ý nói .

“Hừ , không quan tâm .” Vũ Thần cũng không thèm để ý mặc kệ nàng tiếp tục tu luyện .

“Này , ngươi nên khép nép một chút , hồn thiên giới không phải dễ sống như vậy , lúc nãy ta đã thấy hai cái cọng cỏ thì làm sao cũng là phế cấp vũ hồn , yên tâm chỉ cần …”

“Đủ” Vũ Thần ngắt lời nàng , hắn ánh mắt bình tỉnh nhìn nàng nói “ngươi có vẻ rất tự tin , ta cũng muốn biết một chút ngươi nói có phải sự thật hay không .”

“Ngươi muốn tỉ thí với ta , được thôi nếu ngươi thua thì phải nghe theo lời ta .” Cổ Nguyệt Ân nói .

“Được .”

Hai người đi ra trước sân , đứng cách nhau ra một đoạn , không nói hai lời Vũ Thần liền tiến tới trước mở âm dương nhãn , dưới chân lại chuyển động thân pháp đạo gia chính tông thái cực thiên địa rất quỷ dị như lông hồng phiêu bồng theo gió tiến tới Cổ Nguyệt Ân nhưng cái này cô nàng vẫn là không thất kinh gì bộ dáng tay phải vung ra cuồng phong xé gió ấp tới , Vũ Thần liền sử dụng bát quái hồi thiên chưởng chống chả nhưng là vô dụng , hắn bị đánh bay thật xa .

Ở một góc tối nào đó biệt viện , “ cái kia ẩn ẩn vẫy rồng kim sắc trên tay nha đầu đó , không phải là cái kia thế lực sao , làm sao lại tới nơi khỉ ho cò gáy này ?” Một người trong đó nói .

“Ta thấy là do đứa nhóc tên Vũ Thần kia , thật làm ta tò mò cái gì sự tình mà phải để nha đầu đó đến đây .” Một người khác trong đó nói .

“Này Ngô sư , ngươi thấy thế nào ? “ một người trong đó hỏi Ngô sư.

“Nha đầu kia ta không thèm quan tâm , nhưng là tên nhóc kia ta có chút hiếu kì .”

“Tên nhóc đó , nhìn tướng mạo cũng quá bình thường đi , khoan đã cấp bốn nhưng công kích lại không phải chỉ cấp bốn bình thường , hồn lực cũng có chút đặc hơn không lẽ là một cái song sinh vũ hồn ?”

“Nhưng là song sinh vũ hồn nhưng tại sao tu luyện lại chậm thế kia , thật kì lạ , không lẽ hai cái vũ hồn đều thuộc loại cấp thấp vũ hồn ?” Một tên trong đó nghi hoặc .

“Ngô sư , ngươi đi đâu nha , không lẽ là gặp hắn ?”

“Chuyện của ta .” Ngô sư đáp trả .

“Tên này thật kì lạ , đệ nhất biệt viện hắn cũng không thèm nhìn nhưng lại động tâm với tên nhóc này ?”

“Kệ hắn đi , tuy thực lực của hắn là yếu nhất nhưng là trên phương diện lý giải thì chúng ta cũng phải gọi hắn một cái đại sư.”

“Các ngươi xem , cuộc chiến còn chưa kết thúc .”

Ngay lúc này , Vũ Thần lộ một vòng trên không rồi đáp đất , nhưng cũng là lảo đảo một hồi , chết tiệt đó là cái gì uy lực sao lại khủng bố đến mức này , nếu không phải hồi thiên chưởng cản hơn nửa phần lực không phải là bị đánh bại .

“Ta còn chưa toàn lực mà ngươi đã thế này thật muốn ta thất vọng , ta cũng biểu diễn cho ngươi một chút cái gì gọi là hồn kỹ .” Nói xong , nàng bắt đầu nghiêm túc nét mặt , hồn lực tuông trào , hoàng kim sắc hồn lực phát ra kèm theo khí huyết lưu động càng lúc càng nhanh , một màu bạch sắc hồn hoàn hiện lên sáu đó một tiếng “bạo long trảo!!” từ miệng nào , nàng giơ tay phải không gian có chút rung động , không biết từ khi nào hai cánh tay nàng đã có vô số hoàng kim vảy bao chùm , tay phải dùng lực kéo mạnh xuống theo tiếng xé gió từ trong không gian đã hình thành năm vết cào ước chừng dài ba mét nhanh chóng tiến tới gần Vũ Thần.

Thật nhanh , đây là suy nghĩ trong đầu Vũ Thần lúc này , khi nhìn thấy nàng thi chuyển hồn kĩ , trong đầu hắn có vô số thắc mắt , nhưng trước mắt hắn lấy lại tinh thần , hắn là ai chứ đại đệ tử tuyệt thế thiên tài có thể một mình hạ sát ba ngàn quân mông cổ hung hãn sao mà dễ dàng khuất phục , âm dương nhãn phát động , hắn trong miệng niệm pháp quyết , từ hồn Lực hắn tuông ra , đạo tông , môn phái sử dụng cùng lúc nhu cương hỗ trợ mà luyện công , trong cương có nhu trong nhu có cương tuyệt học , nếu bộ pháp cho phép đôi chân hắn duy chuyển nhẹ nhàng mà nhanh như lông Hồng phiêu phù trong gió thì quyền pháp của hắn chính là lấy cương mà làm “ càng khôn phản pháp .” Một tiếng vừa dứt , hắn làm một tư thế kì lạ mà lúc này bạo long trảo đã tới ập mạnh đến hắn , nhưng là Vũ Thần không có bay đi đâu cả , nhìn lại hắn vẫn ở đó nhưng là chật vật không thôi, hắn không ngờ nó lại mạnh đến vậy , hắn sắp chịu không nổi đang không ngừng bị đẩy lùi , cắn răng một cái , hắn là liền một tiếng theo ánh mắt kinh ngạc của Cổ Nguyệt Ân hắn ôm theo bạo long trảo xoay một vòng ném lại phía của nàng mà của xoay đó không phải đơn giản chỉ là ôm rồi xoay, nếu là một người khác có thực lực là cấp bốn như hắn không phải là bị chia năm xẻ bảy , bạo long trảo quay về phía nàng , nàng nghiến lợi lại một bạo long trảo nữa phóng thích ra và chạm với bạo long trảo bay về phía nàng , hai cái va chạm không gian có chút rung rung nhỏ nhưng là cái này không phải mà một cái cấp bậc hồn sư bình thường thể hiện ra ngoài , nàng dù sao cũng chỉ là cấp mười lăm hồn mà uy chấn như này cũng phải là bước vào đại hồn sư mới có thể .

Trong làn khói không thấy gì , dùng âm dương nhãn quan sát cái này đột nhiên một bóng người lao ra không ai khác chính là Cổ Nguyệt Ân nàng , cái này khắp người hoàng kim khí tức trên tay mọc vảy như một cái long trảo muốn bắt lấy hắn , Vũ Thần chỉ phải rút về sau bằng thái cực thiên địa nhưng hắn biến cái này bộ pháp tầng một là không đủ , nàng quá nhanh , quá áp bách rồi .

“Ta nhận …” Vũ Thần muốn nhận thua nhưng là lúc này một sợi dây leo thực vật từ dưới đất bò lên quấn lấy hắn lôi đi mất làm Cổ Nguyệt Ân dừng lại nghi hoặc đâu rồi ?

Vũ Thần lúc này chính là bị xách đi , quanh người thì bị vô số sợi dây leo quấn quanh chật vật không thôi , “ tiền bối , ngươi tại sao lại bắt ta đi nha ?” Hắn không biết phải làm gì lúc này nhưng là bắt đi thế này chỉ có thể là người cùng biệt viện nhưng là trưởng bối biệt viện .

“Tiểu tử , ta cảm thấy khí tức quen thuộc , có phải vũ hồn của ngươi là lam ngân thảo mà còn là song sinh lam ngân thảo .” Lời nói dứt Vũ Thần kinh ngạc nhìn người này , người này gương mặt đã có chút nét trung niên người tóc ngắn đen , gương mặt thì bình thường nhưng có chút kiên định nét , trên người chùm một cái áo choàng đen , điều kinh ngạc là người này nói khí tức quen thuộc chẳng phải vũ hồn của hắn cũng là lam ngân thảo?

“Tiền bối , đúng là vậy , nhưng tại sao ngươi lại đoán ta là song sinh lam ngân thảo? “

“Hỏi ngốc, trên người ngươi hồn lực nhiều hơn ba phần hai lần so với cùng cấp người có một vũ hồn nên ta đoán ngươi chính là song sinh vũ hồn , còn vì sao toàn là lam ngân thảo thì trên người ngươi ta không cảm thấy khí tức xa lạ nào .” Nam trung niên vẫn là nhìn được đi mà nói . “Ngươi đã hỏi , giờ đến lược ta , ngươi , thấy thế nào về vũ hồn của mình .”

Vũ Thần suy nghĩ một hồi nói “ là một cái khống chế loại vực hồn nhưng không đủ bền và cứng cáp để khống chế , cũng không thể tấn công .”

“Sao nữa? “ nam trung niên hỏi .

“Hết rồi .” Vũ Thần đáp

“Hahaha, ngươi đánh giá nó nhưng không chê nó là phế phẩm , rất tốt , ngươi có vẻ rất tự tin về khả năng của mình , nói , muốn viên nó trở nên mạnh mẽ ?”nam trung niên cười to nói , hắn cũng đã rất hứng thú với tên nhóc này .

“Vâng , vãn bối rất muốn .” Vũ Thần lập tức nói .

Bạn đang đọc Hồn Thiên Đại Đế sáng tác bởi khôngcóbiết123

Truyện Hồn Thiên Đại Đế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khôngcóbiết123
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.