Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoài ý muốn song sinh vũ hồn

Tiểu thuyết gốc · 1593 chữ

Vũ Thần quay lại gian phòng của mình , con mắt hắn đau đớn dữ dội , chết tiệt tại sao lại đau thế này , hắn lúc nãy chính là sử dụng bát quái chưởng một trong bát quái thập lục chưởng , Vũ Thần không phải người bình thường , hắn chính là thế giới võ đạo được lão thiên ưu ái khi đầu thai sang thế giới khác nhưng vẫn giữ được ký ức kiếp trước , hắn đời trước chính là đại đệ tử đạo tông sử dụng định lý thiên đạo diễn sinh thành võ mà vì thế chính là một cái tông môn đệ nhất không thế lực nào là không khiếp sợ khi nghe mà chính hắn kiếp trước vẫn là Vũ Thần danh xưng làm một cái đại đệ tử đạo tông còn gây khiếp sợ hãi mươi lăm tuổi thành tựu chính mình lãnh hội tất cả võ công đạo gia , nội lực thâm hậu nhiều người còn có suy nghĩ rằng nội công hắn còn thâm hậu hơn cả tông chủ đạo tông . Không may , hắn vì một cái thánh nữ hoa tông mà đắc tội tới Mông cổ người , tuy là lợi hại đấy nhưng là Mông cổ cái thế lực này không phải chỉ một cái đệ nhất thiên tài là có thể một mình đối chọi . Chết là không tránh khỏi , cái này Vũ Thần trước khi chết chính là mang theo một nữa người Mông cổ cho giết đi ba nghìn người , cái này trước khi chết chỉ là tiện đường cứu giúp một cái nữ đệ tử hoa tông bị quân Mông đuổi bắt mà dẫn họa sát thân , cái này hành động làm hắn suy nghĩ rất nhiều , nếu được phép làm lại cứu hay không ? Nếu như không cứu hắn cái này tuyệt thế võ công như vậy luyện thành để làm gì , chỉ trách ta là quá ngu ngốc cạy mạng không phân rõ thực lực , cũng may lão thiên chính là cho hắn đầu thai làm lại từ đầu , hắn chính một cái nhiệm vụ đầu tiên chính là đem tuyệt học đạo tông vâng danh thiên hạ .

Lúc này đây, đôi mắt hắn đau lên dữ dội , không biết là bị cái gì nhưng là càng lúc lại càng đau nhói , cảm thấy sắp không chịu nổi , Vũ Thần bắt đầu ngồi trên giường bắt đầu vào trạng thái tu luyện nhưng có chút khác so với những người khác tu luyện , hắn chính là sử dụng một lộ tuyến hoàn toàn khác , nhìn kỹ nó như một trận bát quái đồ , đây là âm dương quyết , mô pháp quyết tu luyện nội công vô cũng thâm hậu của đạo tông , dẫn hồn lực theo một hướng hình tròn lúc mạnh bạo như vũ bão lúc nhẹ nhàng phiêu đảng ảo diệu cực kỳ . Tu luyện khống chế cơn đau một hồi , hắn mới hiểu được “ta hiểu rồi , thì ra là vậy , võ hồn của ta bị âm dương quyết đánh đến mức suy yếu đến mức khó xuất hiện ra ngoài mà bị hồn lực xé đôi trở thành một phần của âm dương quyết mà rồi lại được bồi dưỡng để trưởng thành trở lại nhưng vì nén quá lâu nó đã muốn thoát ra ngoài , người ta nói con mắt chính là nơi tỏa ra thần khí của một con người , năng lượng cuồng bạo của võ hồn đang đang thoát ra từ mắt của hắn ra ngoài , nếu không đem vũ hồn ra thật sự có thể đem mắt ta cho mù đi tới .”

Nhận ra vấn đề hắn liền bắt đầu hành động , tiếp tục nhắm mắt cảm nhận bên trong lộ tuyến vòng xoáy , hắn đã thấy được được nó , một cọng cỏ , thế giới này gọi nó là lam ngân thảo , đúng là nhìn vẫn có một chút mỹ cọng cỏ . Nhưng nhìn kỹ thì là có tới hai cái lam ngân thảo , nó chính là bị xé đôi mà thành hai , haha đúng là trong họa có phúc , khống chế lộ tuyến dẫn động vũ hồn ngoài , theo kinh mạch Vũ Thần đi từ từ ra đến hai bên tay , sau đó hai nhánh lam ngân thảo mỗi tay xuất hiện ở lòng bàn tay , Vũ Thần cảm nhận được trong cơ thể như có một thứ gì đó đã hở bỏ được , hồn lực đã không còn chia tinh lực ra nuôi dưỡng vũ hồn nữa mà toàn lực đem nâng cao hồn lực cho hắn , “ta Nhuệ vậy có được tính là song song vũ hồn ?” Vũ Thần nghi hoặc tự hỏi . Hắn mới nhớ ra lão sư đang dạy hắn có nói lam ngân chính là một cái khống chế thực vật vũ hồn , nhưng lại không bền chắc lại còn đều xuất hiện ở thiên phú thấp trên người hoặc không có hồn lực nhân loại nên được xếp vào chính phế phẩm vũ hồn , thế giới này phân chia vũ hồn từ thấp đến cao chính là phế phẩm vũ hồn , Huyền phẩm vũ hồn , địa phẩm vũ hồn , thiên phẩm vũ hồn và đế phẩm vũ hồn , ngược lại là đế phẩm vũ hồn nếu như sở hữu nó trở thành tiếng truyền thuyết đế cấp là chuyện dễ như ăn cháo không cần phải cực khổ một chút gì vì những người sở hữu vũ hồn này đều là thiên tài trong thiên tài người . “Lam ngân thảo , ngươi yên tâm , trong tay ta ngươi sẽ thành một cái vũ hồn hết sức lợi hại .” Đây cũng là lời nói tự an ủi chính bản thân của mình nhưng hắn cũng tự tin rằng sẽ biến vũ hồn này trở nên cực kỳ cường đại .

Lúc này hồn lực của hắn cũng là đã tăng lên cấp bốn , lúc trước cũng là cấp ba đỉnh phong , chuẩn bị bắt đầu tu luyện tiếp tục nhưng là lúc này cánh cửa bị đạp phanh ra “rầm!!!” Làm Vũ Thần giật mình đứng bật dậy mắng “ tổ sư các ngươi người , lão tử liều …” lời còn chưa nói dứt thì từ trong khói bị một vầng sáng màu trắng từ trong phát ra một ngọn lửa hồng sắc ập đến chỗ hắn , cái này làm hắn tức giận không thôi lập tức đem chiêu số của mình ra đáp trả “bát quái hồi thiên chưởng “ sau đó một lồng hồn lực bao quanh lấy hắn đây chính là chiêu số phòng ngự của hắn phóng hồn lực ra ngoài bằng lỗ chân lông , dùng một chân trụ sau đó xoay thật nhanh , vừa xong ngọn lửa hỏa hồng sắc kia đã tiến tới “ầm” khói bụi mịt mù , Vũ Thần bị đẩy đi một khoảng , cánh tay tê rần xém tí nữa là phun máu , sử dụng âm dương nhãn , ánh mắt Vũ Thần đã có hai màu bên trăng bên đen giúp hắn nhìn rõ hơn trong đám khói này .

“Hừ hừ , quả nhiên có chút bản lĩnh , ngươi cái nên an an ổn ổn một chỗ tu luyện cho ta , nếu còn kiếm chuyện , lão nương đem ngươi phế hai chân .” Một giọng nữ tử có chút đanh đá phát ra nhưng là cốt lỗi vẫn là rất dễ nghe nói như hát có thể khiến lòng người xao xuyến .

“Là ngươi cái này xú bà nương , lão tử chính là bị ngươi hại chết , ngươi còn như vậy đạo nhà lão tử đánh người, ngươi tin hay không ra liều mạng .” Vũ Thần tức giận , hắn chính là bị cái này nữ nhân đeo bám không ngừng làm xảy ra hiểm lầm vì thế là một cái hâm mộ một trong tên chết tiệt kiếm chuyện tới .

“Hừ , bản cô nương chính là vì lo nghĩ cho ngươi .” Lăng khói tan đi , một dáng người thiếu nữ tuổi uống chừng mười một xuất hiện từ làn khói nữ tử này hết sức xinh đẹp tuy chưa trưởng nhưng cái nhan sắc này cũng là nhất phẩm mỹ nữ gương mặt , đáng yêu , lạnh lùng , bá đạo thần thái đều có trên người nàng thật kỳ lạ nhất từ trước đến nay hắn nhìn thấy người nhẹ vậy khí chất .nàng chính là dùng giọng điệu tức giận mắng Vũ Thần.

“Ta với ngươi thân đến vậy , ngươi là đang chọc cười ta , lão tử không cùng ngươi nói chuyện , mau về đi .” Vũ Thần có chút nộ khí nói .

“Hừ , không phải vì ông ta , ta thật không muốn đến nơi hẻo lánh này , bản cô nương chính là tuân theo gia phụ mà tới đây , ngươi nên biết điều mà sống !” Cổ Nguyệt Ân nói , gương mặt có chút khinh thường .

“Ta không cần ngươi giúp , ngược lại ngươi chính là đang gây phiền phức cho ta , về đi .” Vũ Thần nói , hắn không hiểu trong miệng nàng ông ta chính là ai ?

Bạn đang đọc Hồn Thiên Đại Đế sáng tác bởi khôngcóbiết123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khôngcóbiết123
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.