Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Trình Ngao Du

Tiểu thuyết gốc · 5149 chữ

Đình Tuấn sau khi tu luyện ở Hắc Sơn , đã trở về kịp lúc đại họa xảy ra , hắn đã giải thoát Kim Yến khỏi bàn tay tử thần lần thứ 2 , Kim Yến nhìn thấy hắn , không cầm được mà lao vào ôm chầm lấy Đình Tuấn, nước mắt cứ thế tuôn ra , cô mừng vì đã gặp được hắn , Đình Tuấn cũng ôm cô vào lòng , suốt quãng thời gian qua cả 2 người không ngững nghĩ về đối phương .

Thật ra trong lúc tu luyện , Đình Tuấn mỗi khi nghỉ ngơi đều nhìn về phía Duy Thanh thành , hắn lúc nào cũng nhớ tới Kim Yến , không biết cô hiện giờ như thế nào , nhưng vì thế hắn càng có động lực trở nên mạnh hơn , Đình Tuấn hắn một lòng muốn bảo vệ Kim Yến , hắn đã yêu cô từ lúc nào chẳng hay , hắn muốn cho dù vượt muôn vạn kiếp vẫn được ở bên , bảo vệ cho cô , từ sâu trong đôi mắt lạnh lùng hắn khi nhớ về Kim Yến như thể mang cả ngàn nỗi buồn bên trong đó , như một đại dương sâu không thấy đáy , như một không gian vô tận không thấy kết thúc , lúc này khi nhìn thấy cô , đôi mắt ấy đã trở nên hạnh phúc hơn bao giờ hết , thời gian 1 năm đã qua , rốt cuộc 2 người đã có thể gặp lại nhau , hắn giờ đây liệu có đủ sức mạnh bảo vệ được cô hay không , rõ ràng là không nhưng, tình yêu là thế , nếu như vì bảo vệ cô mà bỏ mạng , hắn chắc chắn không trốn chạy.

Kim Yến từ sau khi Đình Tuấn hắn rời khỏi , lòng luôn mang nỗi u sầu khó tả , từ lúc cha mình bị bắt giam vào Hắc Vực , Đình Tuấn luôn mang tới cho cô hi vọng , mang tới cho cô niềm vui , mang tới cho cô động lực để tiếp tục sống hạnh phúc , cô cũng đã yêu hắn rồi , nhưng tình cảm ấy chẳng ai dám nói , vì sợ khi nói ra đối phương không chấp nhận , lúc đó sẽ là khoảng thời gian đau khổ nhất , cô không muốn vậy nên vẫn chôn giấu , nhưng từ sâu bên trong lòng , cô đã muốn vạn đời vạn kiếp ở bên chàng trai này , tựa vào bờ vai vững chắc này, người con trai này chính là động lực duy nhất giúp cô vững bước trên con đường khí sư cũng như cuộc sống hằng ngày này.

Đình Tuấn – Kim Yến ôm chầm lấy nhau một lúc , Đình Tuấn nói “ ngươi nghỉ ngơi đi , những tên này hãy để ta giải quyết “,

Nói xong Đình Tuấn giao cô lại cho Ngọc Dung lão sư , rồi trở lại trận chiến .

Vừa tới chiến trận , Đình Tuấn đã cho thấy được sức mạnh sau khi khổ tu 1 năm trời , hắn tả hữu lưỡng công , tay phải hắc hỏa diễm rực cháy , tay phải vuốt sắc , càng đánh càng mạnh , trong nháy mắt máu đã đổ như sông , làm bọn Tà Sư bên kia phải e sợ , Đình Tuấn không dừng lại một mạch tấn công tiếp tục , không cho phép bọn Tà Sư một phút nghỉ ngơi , mọi nơi hắn đi qua nơi nào cũng có quân tà sư ngã xuống , đôi mắt sắc bén , khí thái cao ngút trời , sát khí trở nên lạnh lẽo , nếu như nói hắn là Kỳ Tài Khí Sư ở độ tuổi này chính là còn có chút hạ thấp , vì ở tuổi này của hắn , không ai có thể sánh ngang được .

Để Đình Tuấn sang một bên , nói tới Hải Nghĩa Tiểu Bảo Chí Khoa sau một đòn chí mạng không thể hạ gục được t Đại khí sư bên kia chiến tuyến , đã ngất xỉu , nhưng may thay đươc Ngọc Dung lão sư cùng đồng đội khôi phục khí lực đã tỉnh lại , khi quay lại chiến trận , bọn hắn đã nhìn thấy một màn thảm sát của thiếu niên tóc ánh kim , Đình Tuấn . Đình Tuấn quay lại làm 3 người bọn họ vui mừng , sức mạnh cũng đã trở nên khôi phục , trở lại với chiến tiến tiếp tục .

Về phần Ngũ Đại Tướng quân thì vẫn đang nghênh chiến với 5 đại khí sư bên kia , nhưng lúc này có phần hơn , vì lúc tiếp đỡ hợp lực tuyệt kỹ của Hải Nghĩa Tiểu Bảo Chí Khoa , bọn họ cũng đã tổn thương huyết khí , 5 đại tướng quân nhân lúc này mà đẩy lùi bọn chúng , đánh chúng không kịp trở tay , Võ Tâm trong tay Thanh đao Huyết xích đã gây tổn thương cho 1 trong 5 người bên kia , còn Hàn Quang Đại Trung Đại Nghĩa và Hoàng Quốc cũng đã đánh trọng thương những tên còn lại , Ngũ đại tướng quân lúc này dồn ép 5 tên Đại Khí Sư vào một chỗ , đồng thời tung ra chiêu mạnh nhất hạ gục bọn hắn .

Lúc này một người không nên có mặt đã xuất hiện , là Giáo Chủ , hắn không trực tiếp xuất hiện mà mở ra một cổng không gian trước khi 5 người của hắn bị đòn hợp kích của Ngũ Đại Tướng quân đánh trúng đã kéo bọn chúng trở lại , còn nói lớn “ Duy Thanh Thành , rồi sẽ có một ngày các ngươi đại bại dưới tay của ta “ . nói xong , trở lại chiến trường lúc này , đa phần người của Tà Sư đã gục ngã , nhiều tên còn giương tay chịu trói .

Hải Nghĩa Tiểu Bảo và Chí Khoa thấy thế trận chiến thắng đã lao tức tới Đình Tuấn , ôm lấy hắn , 4 huynh đệ ôm chầm lấy nhau vui mừng không tả được , họ chính là những nhân tố quan trọng trong cuộc chiến lần này , đa số Tà Sư đại bại đều là dưới tay của bọn hắn , trong đó phải kể đến chính là Hải Nghĩa , chiến lược gia của toàn trận chiến , hắn từ đầu đến cuối đã sắp xếp tất cả kế hoạch , còn Đình Tuấn Tiếu Bảo Chí Khoa cũng đã dùng thực lực bảo vệ Duy Thanh Thành , còn có các Kỳ Tài Thủ Hoa và Ngũ Đại tướng quân cũng góp công không ít vào cuộc chiến lần này , tai họa đã qua , Duy Thanh Thành đã chiến thắng .

Nhưng bên cạnh đó cũng có những binh lính bỏ mạng dưới tay Tà Sư , họ sẽ được tổ chức tang lễ sau khi thu dẹp chiến trường

Quay lại với 4 người Đình Tuấn Hải Nghĩa Tiếu Bảo Chí Khoa , 4 người gặp lại nhau nói cho nhau nghe biết bao nhiêu chuyện , Hải Nghĩa không ngừng kể về đợt tu luyện với tiên nhân , họ gặp biết bao nhiêu khó khăn , Chí Khoa cũng khoe chiến tích lần đó cùng với tu vi , Tiểu Bảo thì hậm hực kể chuyện bị “ bỏ rơi” trong lễ hội mùa đông , nghe Tiểu Bảo kể tới chuyện đó , 4 người cười lớn , lâu lắm rồi họ mới ngồi cùng với nhau , cùng nhau ăn uống , nói chuyện , 4 người cùng một lúc nhìn lên trên bầu trời xa xăm kia , Đình Tuấn nói “ Vô Song thần à , bọn con làm được rồi , Duy Thanh Thành đã qua ải này rồi “ một chiếc lá rơi xuống vào trán Đình Tuấn như lời của Vô Song Thần muốn nói “ Giỏi lắm , các con của ta “, sau vài canh giờ , họ cũng trở về tư phòng , mệt mỏi của trận chiến vẫn còn đọng lại , nên họ đã sớm thiếp đi , riêng Đình Tuấn thì hắn phi thân đến hồ uyên ương , khỏi nói chắc ai cũng biết lý do hắn đến đây.

Kim Yến sau trận chiến muốn chạy đến chỗ của Đình Tuấn để cùng hắn ăn mừng chiến thắng nhưng khi thấy 4 huynh đệ họ gặp nhau , cô lại muốn cho hắn có không gian riêng tư lúc này , còn cô thì cùng ngũ đại tướng quân trở về thành phủ , đến tối , cô cũng đến hồ Uyên Ương , cô muốn lần này khi gặp hắn sẽ một lần nói hết nỗi lòng bấy lâu , còn Đình Tuấn thì cũng muốn tỏ bày tình cảm đối với cô , 2 người Đình Tuấn – Kim Yến như hiểu được tâm tình nhau , không hẹn mà gặp , tâm linh tương thông nhau .

2 người vừa chạm mặt ánh mắt đã nhìn nhau đắm đuối , Đình Tuấn lên tiếng trước

“Ngươi đã hồi phục hẳn chưa “ , lời nói hỏi thăm nhẹ nhàng nhưng chất chứa đầy tình cảm mà hắn phải chôn giấu trong những ngày tháng tu luyện

Kim Yến cũng trả lời nhẹ nhàng “ Ta đã hồi phục rồi , ngươi lại cứu ta thoát chết thêm một lần nữa rồi “

Nói rồi Đình Tuấn tiến đến chỗ của Kim Yến , hắn đưa mắt nhẹ nhàng nhìn cô , nói “ Kim Yến này , ta đã nói , sẽ mãi bên cạnh ngươi lúc ngươi cần ta nhất mà “

Kim Yến nở nụ cười nhẹ nhàng rồi quay về phía hồ uyên ương nói “ Đúng vậy , ngươi đã xuất hiện lúc ta cần ngươi nhất , nhưng đêm đó , ta cũng cần ngươi , nhưng ngươi lại không xuất hiện “ vừa nói cô vừa nhìn gốc cổ thụ ở giữa hồ Uyên Ương , thầm trách Đình Tuấn sao không xuất hiện khi đó , nếu lúc đó xuất hiện Kim Yến cô đã không thấy cô đơn giữa những cặp đôi đêm đó rồi .

Đình Tuấn nghe xong thì đã hiểu , hắn cũng quay người về phía hồ Uyên Ương , nói “ ngươi biết không , nếu như có thể dịch chuyển , ta sẽ đến bên cạnh ngươi bất cứ lúc nào , nhưng ta lại không thể “

Nói xong hắn nhìn Kim Yến , nắm lấy tay cô phi thân đến gốc cổ thụ kia , Kim Yến bị hành động này làm bất ngờ , nhưng rồi khi tới nơi Đình Tuấn nhẹ nhàng cầm lấy đôi bàn tay của cô , hắn điềm đạm nói “ Kim Yến này , lúc trước ta chưa hiểu rõ yêu là như thế nào , chỉ từ sau khi ta gặp muội , ta bỗng từng chút cảm nhận được nó , đêm hội mùa đông ấy ta không có mặt , nhưng giờ ta đã ở đây , ta nguyện với thần linh nơi đây , vạn vật đổi dời , vạn trùng sóng gió , chỉ cần ngày ta còn tồn tại , ta nhất định ở bên cạnh muội , bảo vệ muội đến hơi thở cuối cùng”.

Kim Yến bị những lời nói này làm bất ngờ, thì ra Đình Tuấn lại có cảm giác này đối với cô , cô cảm động đến mức rơi nước mắt , cũng nói với Đình Tuấn “ Muội đợi câu nói này của huynh từ lâu rồi , sao giờ huynh mới nói hả “ , cô ôm lấy Đình Tuấn , hai người say mê nhìn nhau , cả mặt hồ bỗng nhiên gợn lên dữ dội như sự chứng giám của thần linh dành cho 2 người , rốt cuộc Đình Tuấn – Kim Yến đã có thể ở bên nhau rồi .

Ngày hôm sau , cả kinh thành tổ chức tang lễ cho những binh sĩ đã mất trong cuộc đại chiến vừa qua , nhà nhà thương tiếc khóc thương cho những người đã ngã xuống , Võ Tâm lúc này trụ trì buổi lễ lên tiếng “ Duy Thanh Thành chúng ta từ khi mất đi thành chủ , đã trở thành điểm ngắm cho những kẻ thù bên ngoài , như trận chiến vừa qua , binh sĩ Duy Thanh thành đã chiến đấu đến sức cùng lực kiệt , mang đến an bình cho kinh thành , nhưng cũng có những người đã ngã xuống , ngày hôm nay , chúng ta có được thái bình chính là nhờ những người này , tất cả mọi người cùng nhau tưởng nhớ đến những người đã trận vong hôm nay , cùng nhau gửi một lời cảm ơn đến họ “.

Cả Kinh thành lúc này vang dội 2 tiếng “ Cảm ơn “ , nhưng binh sĩ đã khuất nếu nghe thấy những từ này , họ chắc sẽ rất hạnh phúc .

1 tuần sau , Đình Tuấn Hải Nghĩa Tiếu Bảo Chí Khoa cùng đến mật thất gặp tiên nhân , mục đích lần này chính là đến để cảm ơn người , nhưng họ lúc này không còn thấy Lưu Giang tiên nhân nữa , đổi lại chỉ có một lời nhắn gửi của ngài , nội dung là :

“ ta biết các ngươi sẽ đến đây , nhưng ta có việc không thể ở lại đây được nữa , các ngươi không cần phải cảm tạ ta , hãy tiếp bước trên con đường của khí sư chân chính “. 4 người đọc được những dòng này thì không khỏi bùi ngui cảm động , Lưu Giang tiên nhân đã giúp rất nhiều trong việc tu luyện của họ, không có ngài , họ không thể tấn cấp như thế này được .

Quay lại Thủ Hoa học viện , lúc này Kỳ Tài Thủ Hoa được vinh danh trước toàn học viện , họ được học viện đưa vào lịch sử của Thủ Hoa khi tham gia bảo vệ Duy Thanh thành khỏi tai họa lần này , Gia Huy viện trưởng cũng rất mừng khi có được những nhân tài ưu tú thế này.

Đình Tuấn lúc này cùng 3 người Hải Nghĩa Tiểu Bảo Chí Khoa đi đến ngọn núi khi xưa luyện tập , hắn nói với mọi người :

“ Các ngươi này , tai họa đã qua rồi , chúng ta cũng đã được đặc cách kết thúc sớm việc học , các ngươi có dự định gì chưa “

Hải Nghĩa lên tiếng nói “ chưa biết được , Diệp Anh bảo ta cùng cô ấy về tông môn để gia tăng sức mạnh bên cạnh đó cùng nhau tu luyện , có thể ta sẽ đi với muội ấy “

Còn Tiếu Bảo thì nói “ chắc ta sẽ ở lại học viện , tham gia huấn luyện những khí sư mới , tiếp tục việc buôn bán khí vật và đan dược “

Chí Khoa cũng nói “ chắc ta cũng đi theo Tiểu Bảo , dẫu dì ta với hắn cũng hợp nhau trong chuyện này “

Tiểu Bảo nghe nói liền lên tiếng “ Ngươi đừng có ba hoa ở đây , ngươi muốn quay lại chẳng phải vì A Trân của ngươi sao “

Nghe thấy thế thì họ không khỏi một trận cười hả hê , Hải Nghĩa mới hỏi tiếp “ còn người thì sao Đình Tuấn ?”

Đình Tuấn lúc này mới nói “ Khát vọng của ta không giống các ngươi , ta muốn tu luyện thành một thần khí sư , lúc trước tiên nhân từng nói với ta , hãy đi xa hơn , Linh Thái đại lục rộng lớn , còn rất nhiều nơi khác có tiềm năng tu luyện , ta muốn du hành một chuyến , nâng cao thực lực , các ngươi có muốn đi với ta không “ .

Chí Khoa nói “ ngươi đi như thế còn Kim Yến thì sao , chẳng phải 2 người đã bên nhau rồi à “

Đình Tuấn nói “ muội ấy sẽ đi cùng ta , ta không rời xa muội ấy nữa “

Hải Nghĩa cũng nói “ Được , ta sẽ đi cùng ngươi , ta sẽ nói lại với Diệp Anh “

Tiểu Bảo cũng nói “ Các ngươi đi , chẳng lẽ ta ở lại , học viện cũng có Gia Huy viện trưởng rồi , ta ở lại chắc cũng dư thừa lắm , để ta đi với các ngươi”

Chí Khoa trằm lắng một hồi cũng lên tiếng “ Ta sẽ không đi , ta cần đợi A Trân sau khi hoàn thành việc học , đi cùng cô ấy đến gia tộc , gia tộc cô ấy ở một vùng đất khác xa Duy Thanh Thành , xin lỗi cho việc đó “

Đình Tuấn không trách cớ mà chỉ nói “ Không sao đâu , nếu vậy thì ngươi cứ việc , bọn ta không trách , đợi sau khi chúng ta tìm hiểu được tất cả Linh Thái đại lục , sẽ trở về với ngươi , có thể sẽ lâu đấy .”

Chí Khoa nghe vậy thì vừa vui vừa buồn , vui vì huynh đệ không trách hắn , buồn vì lại phải xa cách bọn họ , Hải Nghĩa lên tiếng an ủi “ Ngươi đừng buồn , A Trân ở cạnh ngươi chắc cũng làm ngươi vui được phần nào “. Chí Khoa nghe vậy thì chỉ gật đầu nghe

Tiếu Bảo lên tiếng hỏi Đình Tuấn “ Khi nào chúng ta sẽ khởi hành “

Đình Tuấn nói “ 7 ngày sau , các ngươi hãy tranh thủ thời gian này làm những việc cần làm “

Vậy là quyết định 7 ngày sau sẽ bắt đầu chuyến hành trình ngao du cả lục địa , Tiểu Bảo thời gian này tranh thủ đi đây đi đó ở kinh thành , rồi sau lại đến học viện chào hỏi mọi người rồi tìm Long Bình Thuận Phát Trung Hiếu Thanh Luân trò chuyện , còn Hải Nghĩa sau khi nói rõ mọi việc với Diệp Anh , cô ấy cũng quyết định xin phép gia tộc cùng Hải Nghĩa ngao du , Đình Tuấn thì tìm Võ Tâm để nói về việc này , lúc đầu Võ Tâm có vẻ không chấp nhận , nhưng bọn nhóc này đã trưởng thành , không thể ngăn cản nên ngài ấy cũng không thể cấm túc bọn họ , thành phủ lúc này được giao lại cho Ngũ Đại tướng quân trông chừng , Đình Tuấn hứa với họ rằng sau khi tu luyện thành tài , nhất định sẽ cứu lấy thành chủ ra khỏi Hắc Vực, Ngũ Đại tướng quân tuy biết chuyện đó là bất khả thi nhưng cũng vui lòng khi nghe thấy điều đó , còn Kim Yến sau khi giải thích với mẫu thân , phu nhân thành chủ cũng cho phép cô đi , tuy có hơi buồn vì xa cô con gái này , nhưng không thể cản Kim Yến cùng người trong lòng đi theo chí hướng của mình được , nhưng trong 7 ngày này , Kim Yến đã dành hết thời gian bên cạnh phu nhân khiến bà cũng vui lòng phần nào .

Nhưng trong đoạn thời gian này , Đình Tuấn đã bị một người gây sự , là Lí Khoa , hắn sau khi bị Kim Yến từ chối ở đêm hội mùa đông , quyết tìm cho ra Đình Tuấn , đến khi đối mặt Đình Tuấn , hắn cả một quyền cũng không đấm trúng Đình Tuấn , thực lực 2 người quá chênh lệch , hắn tức giận mà nói

“ có một ngày ta sẽ đưa Kim Yến đến với ta , ta sẽ giết chết ngươi “

Đình Tuấn coi tên này chỉ như một hòn sỏi ngáng đường đáp trả nhẹ nhàng nhưng rất sát khí :

“ Ngươi tu thêm 10 kiếp nữa hãy đến tìm ta “.

Lí Khoa bị Đình Tuấn gây ra một nỗi nhục mà cả đời này hắn không thể nào quên , hắn quyết phải gia tăng sức mạnh để giết chết Đình Tuấn.

Nói đến Chí Khoa , lần ngao du này , hắn không tham gia , nên hắn cũng không phải chuẩn bị việc gì , nhưng suốt 7 ngày này , hắn không thể nào vui nổi khi sắp xa những người huynh đệ này , không biết khi nào mới gặp lại , may thay có A Trân cạnh bên an ủi hắn cũng vơi đi được phần nào của nỗi buồn này.

Thời hạn 7 ngày sau cũng đã tới , ngày chia tay cũng đã đến , cuộc hành trình lần nào bao gồm 5 người Đình Tuấn – Kim Yến , Hải Nghĩa – DIệp Anh và Tiểu Bảo, họ tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng lúc này đang ở bên ngoài cổng thành , Chí Khoa Võ Tâm cùng mọi người đến tiễn biệt bọn họ .

Võ Tâm thấy bọn nhóc khi xưa sắp xa mình không đành lòng nói “ mấy tên gia hỏa các ngươi , lần đi này không biết khi nào mới quay lại , hãy bảo vệ mình cẩn trọng , Đình Tuấn ngươi nhất định phải bảo vệ tốt tiểu thư “.

Đình Tuấn nghe vậy thì gật đầu , hắn cùng Tiếu Bảo Hải Nghĩa đến chỗ Chí Khoa “ Ngươi ở lại bảo vệ Duy Thanh Thành , đừng buồn nữa , hãy cố gắng tu luyện đi , chúng ta sẽ trở về nhanh thôi “.

Nói xong 4 huynh đệ ôm chầm lấy nhau , sau đó 5 người tạm biệt bọn họ mà lên đường .

Chuyến đầu hành trình , 5 người họ đi về phía Nam , tiên nhân từng nói , phía Nam Lục địa có rất nhiều khí vật , năng lượng tự nhiên nơi đó cũng rất mạnh , khuyên Đình Tuấn hay đi đến đó trước tiên , Đình Tuấn nhớ lời tiên nhân đi về hướng nam .

Để đi về phía nam , họ phải băng qua một khu rừng có tên là , Bát Môn Sâm Lâm , khu rừng này vô cùng nguy hiểm , có rất nhiều ác linh cư ngụ , ngày đầu tiên họ dừng chân ngay một khoảng trống trong rừng , đốt lửa ở lại qua đêm , Diệp Anh sử dụng sức mạnh tạo nên một không gian bằng cây để trú tạm , Tiểu Bảo gia tăng màng bảo vệ xung quanh nhờ sức mạnh bản thể , đề phòng sẽ có ác linh tấn công , sau đó Đình Tuấn cùng Hải Nghĩa 2 người đi tìm kiếm xung quanh tìm kiếm những vật có ích hay đồ ăn đem về , 2 người bọn hắn thu hoạch được rất nhiều trái cây nơi đây , Kim Yến và Diệp Anh thì thiếp đi vì mệt mỏi , Tiểu Bảo chịu trách nhiệm trông coi , đêm đầu tiên trải qua , họ an toàn tiếp tục hành trình .

Cho đến 3 ngày sau họ mới ra khỏi Bát Môn Sâm lâm , nơi họ đặt chăn đến đầu tiên chính là Cổ Thành , nghe nói rằng Khí sư ở cổ thành rất mạnh , cả thành chủ nơi đây sức mạnh cũng đẩng cấp Cao Khí Sư , họ đi vào thành ở lại qua đêm , Đình Tuấn thì đi một vòng quanh Cổ Thành , hắn phát hiện ra nơi đây có gì đó rất lạ , khi đi đến một con đường nhỏ thì hắn thấy một người bị tập kích bởi một khí sư khác , Đình Tuấn vội lên tiếng :

“Huynh đệ dừng tay “

Tên khí sư kia lên tiếng : “ Không liên quan ngươi xéo đi “

Đình Tuấn nghe vậy thì lao lên cứu lấy người kia một mạng , tên khí sư tức giận nói “ ngươi đừng nhiều chuyện , tốt nhất nên xéo đi , nếu không Song Long hội bọn ta sẽ giết chết ngươi “

Đình Tuấn không nói không rằng bế người này chạy đi , nhưng bị chăn lại.

Khí sư đối diện lên tiếng “ ngươi chắc là người mới nên không biết , ở Cổ Thành này Song Long hội bọn ta là mạnh nhất , ngươi cản đường thì đừng trách ta “

Nói xong hắn tiến đến tấn công , nhưng Đình Tuấn chính là Ky Tài Khí Sư , không phải gà con , sau một hồi chiến đấu , tên Khí Sư kia cảm thấy không ổn đã bắn pháo tín hiệu kéo thêm đồng bọn đến , Đình Tuấn thấy người càng ngày càng đông đã một mạch quay đầu chạy đi , vốn dĩ hắn muốn quay về trọ để kéo mọi người chạy đi , nhưng nếu quay lại sẽ rất khó bảo vệ an toàn , hết cách hắn chạy đến một nơi khác , một bãi đất trống rồi dừng lại , khí sư bên kia lên tiếng “ Ngươi đã từ bỏ rồi sao , hahahah , vậy thì chết đi “

Đình Tuấn định thân , tránh né các đòn tấn công , đồng thời tay vận hắc hỏa cầu tấn công đáp trả , nhưng bọn Khí Sư này quá mạnh , dồn ép hắn một lúc, Đình Tuấn không muốn kéo dài đã dùng tới Hắc Hỏa Bạo Chi Vương , quét sạch đám người này , nhưng lại để vài tên chạy thoát , đòn này làm Đình Tuấn cũng tiêu hao sức lực hắn vội bế người kia quay về định kéo đám người Hải Nghĩa rời khỏi , nhưng vừa đến nơi thì hắn lăn ra bất tỉnh , Kim Yến vội lao tới đưa hắn đến giường , lúc này toàn thân Đình Tuấn toàn thương tích , ai cũng lo lắng.

Đến sáng hôm nay , Đình Tuấn tỉnh lại thì giải thích cho mọi người chuyện đêm qua , đồng thời hỏi người kia sự tình , người kia mới nói :

“ Ta là Thế An , người của Kỳ Lân hội , đêm qua bọn Song Long hội khi đi giữa đường thì đột ngột tấn công ta , ta vì bất ngờ đã bị bọn chúng đánh gục , cảm ơn ngươi cứu giúp , nhưng người nên đi đi , Song Long hội rất tàn ác , bọn chúng không bỏ qua đâu”

Vừa dứt lời thì từ bên ngoài vang lên tiếng thất thanh “ Tên nhóc con lúc tối đánh người của Song Long hội đâu mau ra đây”.

Thế An có ý tốt muốn kêu họ chạy đi , nhưng Đình Tuấn không sợ , hăn bảo Hải Nghĩa hãy đưa Kim Yến Diệp Anh và Thế An đi trước , hắn và Tiểu Bảo sẽ ứng chiến , Kim Yến không đồng ý , cô muốn chiến đấu với Đình Tuấn nhưng Đình Tuấn chỉ nói nhẹ nhàng “ Muội đừng lo , bọn ta sẽ đến chỗ muội ngay thôi , đi trước đi “ Kim Yến nghe thế thì không nói nữa , cô cùng 3 người kia chạy đi , Thế An dẫn họ trở về Kỳ Lân hội để tránh né , cũng nói với Đình Tuấn nơi đó , muốn kêu 2 người sau khi chạy hãy đến nơi đó.

Đình Tuấn sau khi Hải Nghĩa đưa mọi người chạy đi đã cung Tiểu Bảo bước ra nói “ Là ta đây , các ngươi muốn giết ta sao đến đây “

Tên to con từ bên trong đám người bước ra nói “ Hay cho tiểu tử dám chống đối Song Long Hội , Minh Long ta sẽ cho ngươi biết lễ độ “ .

Đình Tuấn Tiểu Bảo đang đứng thì bỗng nhiên vị một quyền cực nhanh của Minh Long đánh văng , 2 người trúng một quyền văng ra xa , tên Minh Long này quả thật rất mạnh , chí ít hắn cũng là Đại Khí Sư , 2 người rõ ràng không phải đối thủ , Tiểu Bảo lúc này liền xuất ra bản thể nâng cao thế phòng ngự nghênh đón quyền thứ 2 của Minh Long , Đình Tuấn cũng bật dậy trả đòn , hai tay Đình Tuấn tụ lấy nội lực tung đòn Hắc Hỏa Cầu , Minh Long thấy thế liền thu về thế thủ , nhếch miệng cười nói

“ Cũng không tệ đấy , giải trí cho lão gia ta một lát nào “ nói xong hắn lao đến , Tiếu Bảo 2 tay tạo khiên ngăn lại , đòn đánh của Minh Long ngày càng mạnh , Đình Tuấn tiếp ứng từ phía sau , dùng Hắc Hỏa pháo , nhưng đòn này không gây ra tổn thương nặng cho Minh Long , hắn quay người , tay tụ nên một hỏa diễm cực đại đánh vào Đình Tuấn “ Đại Hỏa cầu “.

Đình Tuấn nhanh trí tung ra một đòn Hắc Hỏa Cầu đáp trả , hai đòn đánh va chạm tạo nên vụ nổ lớn làm mặt đất vị vỡ ra một mảnh to tướng , Tiểu Bảo lúc này đã dựng nên khiên phòng thủ nên không ảnh hưởng , từ phía sau hắn tung người dùng Phong Sa Chưởng , Minh Long không để ý nên bị đòn này đánh văng xa , còn Đình Tuấn thì nhanh chóng chạy tới chỗ của Tiểu Bảo , tay phải hắn lúc này đã chảy máu , đòn Đại Hỏa cầu lúc nãy quá mạnh , làm hắn trọng thương.

Bị Tiểu Bảo đánh lén , Minh Long tức giận , nội khí tăng vụt , sau lưng hắn một vòng hỏa diễm xuất hiện , hắn hai tay chấp lại thét lên “ Hỏa Diệt Hồng Liên “ một ngọn lửa từ cái vòng hỏa diễm xuất hiện lao tới chỗ Đình Tuấn và Tiếu Bảo , đột nhiên một bóng trắng xuất hiện rồi mang 2 người đi , Minh Long tức giận nói “ Kỳ Lân hội , ta sẽ giết chết bọn ngươi “.

Bạn đang đọc Hỗn Thế Linh Thú sáng tác bởi haclangggz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haclangggz
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.