Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại chiến bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 4607 chữ

Sau khi trở về từ đợt huấn luyện của tiên nhân , 3 người Hải Nghĩa Chí Khoa Tiểu Bảo giờ đã là Tứ chi Trung Khí Sư đỉnh phong , bọn hắn tích cực tham gia huấn luyện các quân dân cùng Võ Tâm đồng thời luyện tập cùng Thủ Hoa Kỳ Tài .

Tại sàn đấu của Thủ Hoa Học viện,

Lúc này , Kỳ Tài Thủ Hoa đang so tài tập luyện cùng Hải Nghĩa Tiểu Bảo Chí Khoa , nhưng thực lực quá chênh lệch , cả Thế Anh , nhân tài của Thủ Khoa cũng vất vả lắm mới đánh ngang sức được với Hải Nghĩa , còn lại mọi người đều không thể nào đánh thắng 3 người bọn họ.

Tập luyện chiến đấu ròng rã suốt 3 canh giờ , mọi người dần thấm mệt , tiếp đến là giờ ăn tối , Thủ Hoa học viện được Thành Phủ cung cấp cho lượng lớn thức ăn giúp nâng cao thực lực , nhờ vào điểm này , sau đợt huấn luyện dai dẳng , mọi người đều không bị đuối sức quá mức , trạng thái luôn trong mức cao nhất .

Cho đến một ngày , Gia Huy viện trưởng ra lệnh được nghỉ tập huấn một ngày để thư giãn , cùng lúc đó chính là ngày hội lớn nhất của Thủ Hoa vào cuối năm .

Lễ hội này được gọi là lễ hội mùa đông , ngày này tất cả học viên của học viện sẽ tổ chức buôn bán đồ ăn , thức uống , các tiết mục vui chơi , đây chính là ngày vui nhất trong năm của Thủ Hoa học viện .

3 Người Hải Nghĩa Tiểu Bảo Chí Khoa cũng được Võ Tâm đặc cách nghĩ 1 hôm tham gia lễ hội này , 3 người bọn hắn vui mừng kéo theo đồng bọn là Thuận Phát ,Trung Hiếu , Long Bình và Thanh Luân tham gia.

Đêm hội mùa đông , 3 người bọn Hải Nghĩa ăn mặc lịch sự , bảnh bao , phát ra khí chất của một nam nhân mạnh mẽ , soái ca , cùng với 4 người kia họ đi tới đêm hội mùa đông , vừa tới cổng lễ hội , bóng dáng một cô nương xinh đẹp , hai mắt lấp lánh như sao đang đứng , Hải Nghĩa vừa thấy đã trở nên sững sờ , người trước mặt chính là Diệp Anh ,cô đang đợi Hải Nghĩa tới để tham gia lễ hội .

Cảnh này bị Tiểu Bảo Chí Khoa cùng 4 người kia nhìn thấy , tránh làm phiền , họ đã từ lúc nào tách ra để Hải Nghĩa có không gian riêng tư rồi tìm đến những nơi vui nhất của lễ hội .

Trong lễ hội có muôn vàn trò chơi , hình thức văn nghệ cũng rất đặc sắc .

Chí Khoa lúc này bỗng nhìn thấy một cô nương khác , cô nương ấy cũng nhìn thấy Chí Khoa , hai người như rơi vào lưới tình , Chí Khoa tiến đến chào hỏi

“ A.. xin chào , cô cũng là người của học viện sao ?”

Cô nương kia đáp lời “ umm… ta là học viên của lớp D , tên A Trân , còn ngươi ?”

Chí Khoa lấp bấp trả lời “ ta… ta tên Chí Khoa , là người của lớp B “

Hai người trò chuyện một chút rồi ngượng ngùng nhìn nhau , A Trân hỏi “ Ngươi … ngươi có người cùng tham gia hội uyên ương của năm nay chưa ?”

Chí Khoa ngơ ngác hỏi “ Hội Uyên Ương sao , đó là cái gì thế ?”

A Trân giải thích “ Hội Uyên Ương chính là một trong những tiết mục đặc sắc nhất của lễ hội mùa đông , chính là lúc 2 người có tình cảm với nhau cùng tham gia vào Hội Uyên Ương , dưới sự ban phúc của thần linh , tại Hồ Uyên Ương , 2 ngươi đó sẽ được ban phước lành ở cạnh nhau “

Chí Khoa lặng một hồi rồi lên tiếng “ Ta , ta chưa có người cùng đi “

A Trân bỗng nhiên mừng rỡ “ Vậy… hmmm , ngươi đi với ta nhé “

Chí Khoa nghe thế bỗng ngẩn ngơ rồi gật đầu , chuyện tình của Chí Khoa bắt đầu đơn giản như thế .

Tiểu Bảo đứng từ xa nhìn thấy từ đầu đến cuối chuyện , thầm buồn lòng “ cả Chí Khoa hắn cũng có người cùng đi hội rồi , sao ta lại bơ vơ thế này “.

Long Bình bên cạnh an ủi “ ngươi đừng buồn , đi với bọn ta đi , lát nữa đến hội Uyên Ương xem cảnh hấp dẫn “

Tiểu Bảo vốn là người thích những chuyện này , nỗi buồn lúc này cũng bị xua tan , hắn gật đầu rồi đi cùng với 4 người Long Bình .

Vui vẻ là thế , nhưng tại một góc của Hồ Uyên Ương , bóng dáng một cô gái đang đứng thẫn thờ , có vẻ không được vui lắm , là Kim Yến , cô ấy cũng tham gia lễ hội mùa đông này , nhưng khi đến đây cô lại thấy cô đơn lắm, phải chăng cô ấy đang đợi hắn trở lại cùng tham gia hội Uyên Ương lần này .

Một bóng hình thấp thoang đi đến từ đằng sau , cô vội quay lại thầm mong là người ấy , nhưng người đến lại là một người khác .

Người trước mặt Kim Yến bây giờ là một nam nhân , thân hình ưu tú , tên là Lí Khoa , hắn vốn rất thích Kim Yến , từng nhiều lần bày tỏ , nhưng Kim Yến trước giờ lạnh lùng , vốn dĩ không quan tâm .

Lí Khoa lúc nãy đang dạo chơi thì thấy Kim Yến thẫn thờ mới tiến đến , Kim Yến lúc này thấy Chí Khoa thì gương mặt trở nên lạnh lùng hỏi “ Ngươi đến đây có việc gì “

Lí Khoa lên tiếng “ đây là lễ hội của học viện , ta không được đến đây sao “

Kim Yến không nói mà quay chân bước đi , Lí Khoa vội nắm lấy tay cô , nhưng bị Kim Yến gạt mạnh nói “ Ngươi làm cái quái gì thế , có tin ta đánh chết ngươi không “ , Lí Khoa đưa mặt tỏ vẻ buồn bã nói “ Kim Yến , ngươi có thể chấp nhận ta được không , ta từ sâu trong lòng rất yêu ngươi “

Kim Yến nói “ đó là chuyện của ngươi , ta giờ đã có người trong mộng ngươi đừng hòng mơ tưởng “

Lí Khoa nói “ ngươi có người trong mộng rồi sao , hắn là ai , hắn có gì hơn ta , ta là con trai trưởng của Lí Tộc , một cõi hiên ngang , vạn đời bất khuất , tại sao không phải là ta “

Kim Yến nghe thế thì chỉ nói “ đơn giản , vì ngươi đối với ta , một chút xíu cảm tình cũng không có , còn người đó rất quan trọng với ta .” Nói xong Kim Yến vội đi nơi khác .

Lí Khoa lúc này trở nên u sầu ảm đạm , hắn một lòng yêu thương Kim Yến nhưng lại bị bác bỏ , hắn quyết tìm ra người trong mộng của Kim Yến .

Quay lại lễ hội , Hội Uyên Ương lúc này cũng đã bắt đầu , người chủ trì lần này chính là Ngọc Dung lão sư , cô đứng giữa hồ Uyên Ương nói lớn “ Hội Uyên Ương chính là dịp để các ngươi bày tỏ cảm tình với nhau , vì vậy tốt nhất hãy nói ra tình cảm trong lòng mình với đối phương ,ai có ước nguyện hãy đến gốc cây ngay giữa hồ cùng với người mà mình thầm yêu bày tỏ , có thần linh hồ Uyên Ương minh chứng . Hội Uyên Ương xin được phép bắt đầu”.

Hải Nghĩa nắm lấy tay Diệp Anh cùng phi đến gốc cổ thụ trước nhất , hắn hai mắt trở nên si tình , đầy tình cảm nói với Diệp Anh rằng “ Không biết từ bao giờ , nàng đã trở nên quan trọng đối với ta , nàng nhớ không , lần đầu chúng ta gặp gỡ , nàng đã muốn giết chết ta , ta lúc đó rất hoảng sợ đó , nhưng từ khi ta đến học viện , gặp nàng , con tim ta luôn có một cái gì đó thôi thúc , đặc biệt là khi 2 ta cùng nhau chiến đấu ở Đại hội khí sư , ta cảm thấy ta và nàng sinh ra vốn dĩ là thuộc về nhau rồi , có thần linh chứng giám , ta muốn được ở bên bảo vệ nàng đời này kiếp này .”

Diệp Anh gương mặt đỏ ửng , trở nên gượng gạo “ Ngươi nói , những lời này chính là tận sâu đáy lòng sao?”

Hải Nghĩa gật đầu , Diệp Anh nói tiếp “ ta từ lâu cũng đã có cảm tình với ngươi , nhưng chưa thể mở miệng nói ra , chỉ có thể quẩn quanh ngươi , hôm nay ngươi nói vậy thì ta cũng hứa , có thần linh chứng giám , Diệp Anh ta đời này xin được mãi bên ngươi , Hải Nghĩa “.

Lúc này pháo bông bỗng nhiện bắn ra khắp hướng , chúc mừng cho đôi uyên ương đầu tiên xuất hiện Hải Nghĩa – Diệp Anh, kế tiếp là A Trân và Chí Khoa , chỉ thấy Chí Khoa đứng giữa hồ nói lớn “ Ta , Chí Khoa , từ lần đầu gặp mặt ta đã rơi vào lưới tình với A Trân , tuy ta biết là chuyện này diễn ra khá nhanh , nhưng Chí Khoa ta xin hứa , nếu A Trân chấp nhận , ta hứa mãi bên cạnh , yêu thương chỉ mình ngươi” A Trân mặt đỏ ửng , cười rồi gật đầu đối dí Chí Khoa . chuyện tình này làm Tiểu Bảo trên bờ hồ khiếp vía , có chuyện nhanh đến thế sao , vừa gặp đã yêu nhau rồi .

Tiểu Bảo lúc này cùng 4 người Thuận Phát , Long Bình , Trung Hiếu và Thanh Luân đến chỗ của 2 đôi uyên ương vừa được ban phước , chúc mừng cho Hải Nghĩa và Chí Khoa , Tiểu Bảo nói với 2 người họ “ Nếu lúc này có Đình Tuấn ở đây , hắn chắc cũng bất ngờ lắm , đáng tiếc không biết đến khi nào hắn mới trở lại , ta thật sự nhớ hắn quá rồi “.

Hải Nghĩa Chí Khoa nghe thấy cũng da diết , nhớ Đình Tuấn , mong hắn sớm trở về kề cạnh cùng huynh đệ .

Không gian lặng lại một hồi thì lại bắt đầu trở nên sôi động , các cặp đội của Hội Uyên Ương lần lượt được ban phúc , Kim Yến đứng nhìn, từ trong tay áo lấy ra một mảnh ngọc , là mảnh ngọc mà Đình Tuấn lúc trước đưa cho cô , cô nhìn nó mà lòng thấy u sầu “ Đình Tuấn à , ngươi trở lại được không , ta nhớ ngươi!”.

Trở lại lễ hội , lúc này các tiết mục văn nghệ đã trình diễn , rất nhiều tiết mục hấp dẫn được trình bày , đây chính là đêm hội vui nhất kể từ khi 3 người Hải Nghĩa Tiểu Bảo và Chí Khoa đến đây .

Lễ hội cuối cùng cũng kết thúc , bọn hắn vui vẻ trở về nhà , Võ Tâm lúc này cũng đã chờ sẵn bọn hắn để thông báo một tin quan trọng .

Vừa thấy 3 người bước vào hắn đã lên tiếng “Các ngươi mau tập hợp mọi người lại , có thông báo khẩn “

Hải Nghĩa Chí Khoa Tiểu Bảo 3 người vừa nghe thấy thì không dám chậm trễ liền triệu tập Thủ Hoa Kì Tài cùng quân lính của Duy Thanh thành nghe thông báo .

ở tải nơi tập luyện của thành phủ , Võ Tâm đứng ở trên nói lớn “ Theo tin mật từ người của chúng ta , tai họa sắp tới chính là do bọn Tà Sư gây ra , bọn hắn đã có hành động rồi , mùa xuân tức là 1 tháng sau , bọn hắn sẽ bắt đầu đánh chiếm Duy Thanh thành , với tư cách là đại tướng quân của Duy Thanh thành , ta ra lệnh cho các ngươi sáng sớm ngày mai lập tức tập luyện , chuẩn bị bảo vệ Duy Thanh thành khỏi tay bọn Tà Sư xấu xa kia , rõ hết chưa “

mọi người đồng loạt hô lên “Rõ “ .

Mọi người bắt đầu lao vào đợt huấn luyện cuối cùng .

3 người Hải Nghĩa Tiểu Bảo Chí Khoa bắt đầu huấn luyện bọn họ một cách nhanh chóng , những bài tập khắc nghiệt được đưa ra , đỉnh cao nhất của khóa huấn luyện chính là khi tập luyện chiến đấu , dần dần mọi người đã trở nên mạnh hơn trở thành Tam Chi Trung Khí Sư , đấy chính là thành quả sau khoảng thời gian khắc nghiệt này .

Tính đến thời điểm hiện tại , quân lính của Duy Thanh Thành cũng đã được 10000 người , ngang với số lượng của Tà Sư , cảnh giới đều là Tam Trung Khí Sư , nhưng đa số quân lính chỉ ở mức Nhất Chi Trung Khí Sư , cùng với Kỳ Tài Thủ Hoa , thực lực có thể gọi là ngang bằng , điều đáng lo ngại nhất chính là 5 người Đại Khí Sư bên cạnh Giáo chủ , nếu như những người đó xuất chiến , sợ rằng lực lượng Duy Thanh Thành sẽ trở nên vong trận.

Võ Tâm sầu não suy nghĩ tại tư phủ , lúc này Hàn Quang xuất hiện , hắn nói “ Ngươi lại suy nghĩ sao , vui lên đi , ta đem vài món quà đặc biệt đến cho ngươi đây !”

Võ Tâm ngước nhìn thì thấy vài hình bóng quen thuộc . Là các vị tướng quân khác , họ từ lâu đã được lệnh đi đến những nơi khác khắp quanh lục địa để tìm kiếm cổ vật của thành chủ năm xưa làm thất lạc .

Võ Tâm nhìn bọn họ nói “ Hoàng Quốc , Đại Trung , Đại Nghĩa , các ngươi về rồi sao , tốt rồi , thành phủ được cứu rồi hahah”

Nói về ngoại hình và thực lực , Hoàng Quốc là đại tướng rất oai phong , mái tóc ngắn cổ điển , sức mạnh là thuộc về nguyên tố hệ Thổ , còn Đại Trung , Đại Nghĩa là một cặp anh em sinh đôi , Đại Trung nắm giữ sức mạnh hỏa hệ , Đại Nghĩa nắm giữ sức mạnh thủy hệ , 3 người bọn họ là nhựng bậc kỳ tài trong việc sử dụng nguyên tố một cách tinh tế , lúc này trở về , Duy Thanh thành đã tăng lên hơn một nữa sức mạnh .

Lúc này , tại Hắc Sơn , một màng đêm bao phủ , tại đỉnh núi cao nhất , bóng dáng một chàng trai đang ngồi giữa một vòng lửa cháy mãi không tắt , hắn đưa tay lên trên một luồng khí đen đi xuống theo hướng tay hắn , tay còn lại hắn hấp thụ nguồn dung nham đó , sau đó 2 tay hắn tụ lại thành 1 , hỏa diễm siết chặt cùng với khí đen bao trùm tạo nên nguồn năng lượng khổng lồ , hắn phi thân lên phía trên không , một con vật lạ từ xa bay đến , hình dáng như con Mộc Điểu mà bọn Hải Nghĩa từng chạm trán , nhưng nó lại màu đen .

Tên này nhắm thẳng một đường , tung ra đòn tụ lực lúc này về phía con thú đó , hóa chốc nó đã biến mất khỏi thể giới , từ trên trời tiếng sấm vang xuống , tia sét đánh ngang , hiện lên gương mặt của gã đó .

Đình Tuấn , hắn đã tôi luyện đến cảnh giới nào rồi , hắn đã đột phá lên Ngũ chi Trung Khí Sư rồi , khoảng thời gian một năm này , hắn đã từ tam chi lên ngũ chi , cũng gọi là quá nhanh rồi , người bình thường muốn tôi luyện cũng phải mất vài năm .

Đình Tuấn lúc này đã luyện ra được tuyệt kỹ mới , chính là đòn đánh kết hợp hắc với hỏa lại với nhau đó , đồng thời hòa hợp tao ra chân chính tuyệt kỹ “ Hắc Hỏa Bạo chi vương “ , bên cạnh đó còn có một tuyệt kỹ mà hắn từ lâu đã tu luyện theo lời tiên nhiên , chính là khi dung hòa bản thể và khí lực , tạo ta sức mạnh cực đại , chiêu thức đó tên gọi là “ Hăc Lang Sát Liệt Quyền “ , một đòn này tung ra , có thể so sánh ngang với thực lực của Hỏa Long ở lục địa mà tiên nhân đưa bọn Hải Nghĩa đến .

Đình Tuấn sau khi một đòn kết thúc con vật lúc này , đã tọa thiền tiếp tục , sau một lúc hắn đứng lên , nhìn về hướng Duy Thanh thành “ ta phải trở về thôi , qua 1 năm rồi , không biết tai họa đã xảy ra chưa “.

Quay lại với bọn người Hải Nghĩa , lúc này tình báo cho biết , 2 tuần sau bắt đầu tà sư sẽ đến đây tấn công , bọn họ tu luyện đã hoàn thành , lúc này chỉ việc đón tiếp những tên Tà Sư thôi .

Điểm danh lại lực lương 2 bên , Duy Thanh Thành , 5 Đại Khí Sư dẫn đầu , Võ Tâm , Hàn Quang , Hoàng Quốc , Đại Trung, Đại Nghĩa , Kỳ Tài Thủ Hoa bao gồm cả bọn Hải Nghĩa Chí Khoa Tiểu Bảo , cùng với 10000 quân lính .

Về phía Tà sư thì có một giáo chủ không rõ thực lực ra sao sau khi sử dụng tuyệt kỹ , cùng với 5 Đại Khí Sư và 10000 bọn tà sư , thực lực lúc này có thể nói là ngang nhau .

Thời gian từ từ trôi qua , mọi người của Duy Thanh thành lúc này tranh thủ về hội tụ với gia đình vì lo sợ sau cuộc chiến sẽ không còn về nhà được nữa , Hải Nghĩa và Diệp Anh lúc này luyện tập cùng nhau , 2 người quyết sẽ cùng Đồng cam cộng khổ , quyết bên nhau cho dù tử trận , Chí Khoa thì dành thời gian bên A Trân nhiều hơn , Tiểu Bảo thì tìm đến bọn Long Bình tập luyện cùng nhau , trong giây phút này mọi người rất căng thẳng .

Còn Kim Yến thì luyện tập cùng 2 thúc phụ , Đại Nghĩa và Đại Trung , cô vẫn giữ được sự bình tĩnh lạnh lùng thường có , quyết xông pha trả thù cho cha mình .

1 tuần trôi qua , thời gian ngày càng đến gần , mọi người bắt đầu tập trung tình thần cao độ .

Đến rồi , ngày mà Tà Sư xuất hiện , lúc này Hải Nghĩa là người bố trí kế hoạch , hắn nói “ Để dùng kế gậy ông đập lựng ông , sau khi sơ tán người dân , mọi người hãy giả dạng tiếp tục sinh hoạt như bình thường , các đại tướng quân sẽ vòng ra ngoài cánh rừng , nhầm mục đích khi bọn chúng tiến đến , chúng ta trước sau giáp công , không cho bọn chúng cơ hội chạy thoát “

Võ Tâm lên tiếng “ được , vậy ta , A Trung và A Nghĩa sẽ dẫn theo 6000 người ra sau cánh rừng , Hàn Quang và Hoàng Quốc sẽ ở đây chờ đợi thời cơ tấn công bọn hắn “.

Hải Nghĩa tiếp lời “ Kỳ Tài Thủ Hoa bọn ta sẽ giáp công trực tiếp với bọn hắn , mong Hàn Quang và Hoàng Quốc tướng quân lúc chiến đấu , khi thấy ai trông có vẻ không ổn hãy mang họ vào thành , nhờ các Khí Sư có năng lực hồi phục để sơ cứu “

Hàn Quang và Hoàng Quốc hiểu lời Hải Nghĩa thì gật đầu .

Kỳ Tài Thủ Hoa đến lúc này có tổng cộng 12 người bao gồm Hải Nghĩa Tiểu Bảo Chí Khoa , Diệp Anh , Trung Hiếu,Long Bình,Thuận Phát,Thanh Luân ,Thế Anh ,Hư Linh ,Vô Triệu,Thiết Trí , 2 người thành 1 đội , Hải Nghĩa – Diệp Anh cùng nhau dẫn theo 500 người , Tiểu Bảo Chí Khoa cũng 500 người , Thế Anh Hư Linh cũng là 500 , Vô Triệu Thiết Trí cũng là 500 người , Thuận Phát đi với Long Bình , Trung Hiếu đi với Thanh Luân , cũng là 500 người một đội . Võ Tâm , Đại Trung ,Đại Nghĩa cũng đã đến nơi như kế hoạch , còn Kim Yến thì lúc này cùng với Hoàng Quốc , Hàn Quang đứng trên tường thành quan sát. Mọi việc diễn ra như bình thường .

“ BÙM” một tiếng nổ lớn , từ bên trong cánh rừng , bọn Tà Sư đã xuất hiện , quả thật rất đông , nếu nói cuộc chiến này là đại chiến thì cũng ko là dữ dội , hơn 10000 người của Tà Sư xuất kính , thống lĩnh chính là 5 người Đại Khí Sư như dự đoán .

Hải Nghĩa Chí Khoa Tiểu Bảo vội hét lớn “ tấn công “ , binh sĩ nghe thấy thì khí thế hừng hực làm cho bọn Tà Sư một phen bất ngờ , chẳng phải chuyện này không ai biết sao , sao mà lại bị mai phúc thế này .

Hải Nghĩa cùng Diệp Anh hai người lao lên tiên phong , song kiếm hợp bích phối hợp nhau tấn công , Tiểu Bảo Chí Khoa theo sát sau lưng không thua kém , Kỳ Tài Thủ Hoa cũng lao lên chiến đấu , 2 bên công kích dữ dội , lúc này quân đội của Võ Tâm Đại Trung Đại Nghĩa mai phục sẵn cũng đã xuất kích , giáp công từ 2 phía làm Tà Sư bọn hắn nhanh chóng hoảng loạng .

5 người Đại Khí Sư thấy tính thế không ổn , đã tung ra sức mạnh chớp mắt quân của Duy Thanh Thành đã gục ngã xuống hơn 100 người , các Đại tướng quân thấy không ổn cũng lao lên tấn công 5 tên đó , giao những tên Tà Sư khác cho các Kỳ Tài Thủ Hoa , nhưng có việc không ổn đã xảy ra , thực lực của Tà sư bên đây quá là mạnh , trình độ nếu nói có thể ngang với bọn Hải Nghĩa .

Về phần Hải Nghĩa và Diệp Anh hai người Thủy Mộc hòa hợp cũng rất nhanh tiêu diệt hơn trăm tên , Chí Khoa và Tiểu Bảo cũng không kém , nhưng những người còn lại thì đang khó khắn , vất vả lắm mới đánh được vài chục tên , quân lính Duy Thanh thành nhanh chóng gục ngã .

Kim Yến không nhịn được đã lao xuống chiến đấu , bằng mọi giá phải bảo vệ được Duy Thanh thành , nhưng cô lại chạm trán một người khá mạnh , hắn và cô không phân biết thắng hay bại cứ đánh và đánh , nhưng đối phương là nam nhân , cô sức lực nhanh chóng suy yếu , nhưng không từ bỏ , vừa đánh vừa lui để ổn định hơi thở , sau đó lại tấn công .

Trận chiến diễn ra quá hỗn loạn , 2 bên số người gục ngã cũng đã lên tới hàng ngàn người , 5 đại tướng quân thì vẫn bất phân thắng bại với 5 tên tà sư kia , Hải Nghĩa – Diệp Anh sức cũng đã đuối , lúc này tập trung cùng mọi người lại nhằm trở về thế thủ , dưỡng sức , Ngọc Dung lão sư lúc này xuất hiện , cô chính là 1 trong những khí sư có khả năng hồi phục , cô phi thân đến chỗ các Kỳ Tài Thủ Hoa hồi phục sức lực cho chúng .

Hồi được chút sức Hải Nghĩa quyết đánh nhanh thắng nhanh , 3 người Hải Nghĩa Tiểu Bảo Chí Khoa nhìn nhau như hiểu chuyện gì đó sau đó tung người phi thân ra 3 hướng giáp quanh bọn tà sư , xuất ra tuyệt kỹ “ Kình Ngư Đại Bộc Phá , Huyền Quy Đại Lực Quyền , Giáp Tượng Địa Chi Phá “ 3 đòn đánh xuất ra , một dòng năng lượng cực mạnh tác động vào nhau , nhưng 5 người Đại Khí sư của Tà sư lúc này xuất hiện , họ né tránh các đợt tấn công từ các đại tướng quân , tạo ra một lớp bảo vệ cho các Tà sư phía dưới , nhưng 3 đòn này quá mạnh , họ chỉ chống đỡ được một lúc đã bị phá vỡ lớp bảo vệ , hơn 5000 ngàn tà sư trúng đòn tử trận.

Sau khi tung đòn cả 3 lăn ra ngất xỉu vì kiệt sức , Long Bình và Thanh Luân nhanh chóng đưa 3 người trở lại thành hồi phục khí lực , đòn đánh lúc nãy của 3 người đã góp phần lớn khi hạ gục một nửa quân Tà sư.

Nhưng bên chiến tuyến khác đã có chuyện không ổn xảy ra , Kim Yến đã bị đánh bại , cô lúc này đang đứng trước cái chết mà không một ai hay biết , tên tà sư đối diện đã dồn cô vào thế bị động , đánh cô gục ngã , Kim Yến từ bên trong áo lấy ra mảnh ngọc của kẻ ấy , cô nhớ lại lời nói của hắn rồi nói lớn “ Đình Tuấn” , rồi đập vỡ mảnh ngọc ấy .

Tên Tà sư đối diện bỗng nhiên bị một ngọn hắc hỏa thiêu cháy , hắn đau đớn thét lơn nhưng không ai dập tắt được ngọn lửa đó , những tên tà sư xung quanh cô đột nhiên gục ngã trong nháy mắt , cô quay người nhìn xung quanh , rồi bỗng nghe tiếng bước chân , cô nhìn theo hướng của tiếng bước chân thì thấy hắn , cô cảm xúc dâng vào , đứng dậy lao vào hắn “ Ngươi quay về rồi “ nước mắt cô tuôn trào , người đối diện ôm lấy cô nói “phải , ta về rồi , về với ngươi rồi “ , là Đình Tuấn hắn đã quay lại rồi .

Bạn đang đọc Hỗn Thế Linh Thú sáng tác bởi haclangggz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haclangggz
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.