Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Đấu

Phiên bản Dịch · 1117 chữ

Chương 87. Chiến Đấu

Vương Trung hơi yên tâm, nhưng hắn lại cảm thấy, mình đã chạy đến cổng làng rồi, đi thêm năm trăm mét nữa để quan sát bố trí của địch cũng được chứ sao?

Dù sao cũng có màn khói che chắn, cho dù địch muốn truy kích chỉ huy như hắn, cũng sẽ bị chiếc xe tăng hạng nặng số 67 chặn lại.

Thế là Vương Trung tiếp tục thúc ngựa tiến về phía trước, vừa đi vừa quan sát hướng di chuyển của địch từ trên cao.

Ngoài đội bắc cầu, Vương Trung còn thấy không ít xe công trình hạng nặng, xem ra địch sẽ có thêm nhiều công binh chiến đấu tham gia tấn công.

Lúc này, Vương Trung đột nhiên nghe thấy có người gọi hắn:

"Thưa ngài Bá tước, ngài đang làm gì vậy?"

Hắn chuyển sang góc nhìn thông thường, thấy Bucephalus đã vượt qua chiếc xe tăng hạng nặng số 67, Shelyosha ở trên tháp pháo đang trợn tròn mắt nhìn hắn.

"Thưa ngài Bá tước!"

Vương Trung: "Ta đi do thám địch một chút, đừng lo."

Nói xong, Vương Trung tiếp tục tiến về phía trước.

Sau khi chuyển góc nhìn, hắn thậm chí còn nhìn thấy xe bọc thép sửa chữa, chúng đang sửa chữa một chiếc Panzer III bị hư hỏng.

Hay lắm, chẳng lẽ trước mặt mình là cả một tiểu đoàn hợp thành của địch sao? Thế giới này đã có khái niệm tiểu đoàn hợp thành rồi sao?

Vương Trung dùng hack nhìn rõ mồn một từng chi tiết của địch.

Hắn đang tận hưởng cảm giác thích thú của kẻ gian lận thì đột nhiên nhận ra, phải chăng mình đã đi quá xa?

Sau khi bừng tỉnh, hắn chuyển về góc nhìn của mình, sau đó phát hiện phía trước căn bản không có khói mù - Bucephalus đã chạy quá nhanh!

Hắn lập tức ghìm chặt dây cương.

Bucephalus do chạy hơi hăng nên suýt chút nữa mới dừng lại được, hai chân trước đều nhấc lên.

Vương Trung vất vả lắm mới khiến cho con ngựa đang hưng phấn dừng lại, vì quá hốt hoảng, động tác của hắn khiến Bucephalus chắn ngang đường.

Và hắn đã chạm mặt với quân địch.

Ngượng ngùng thật.

Lần này hắn thật sự toát mồ hôi hột.

————

Nhưng ở góc nhìn của Thiếu tá Sriffen, tình hình lại hoàn toàn khác.

Vị Thiếu tá thính tai đã sớm nghe thấy tiếng động cơ gầm rú từ phía quân Ant, bèn giơ ống nhòm lên, muốn nhìn xem kẻ ngu ngốc nào lại muốn dùng xe tăng lỗi thời để đối đầu với lực lượng thiết giáp hùng mạnh của Prosen trên vùng đồng bằng trống trải này.

Thế nhưng dường như mấy tên xe trưởng của quân Ant đều nhát gan, không thích thò đầu ra khỏi tháp pháo để quan sát tình hình.

Ngay khi Thiếu tá Sriffen nghĩ như vậy, một con bạch mã xuất hiện từ trong màn khói.

Trên lưng ngựa là một vị tướng quân oai phong lẫm liệt.

Vị tướng quân kéo dây cương, con bạch mã bỗng chồm lên.

Thiếu tá Sriffen không phải là quý tộc Prosen, không hiểu về cưỡi ngựa, nhưng lão quý tộc Franz bên cạnh lại tán thưởng:

"Kỹ thuật cưỡi ngựa thật tuyệt vời, trong thi đấu, động tác này là để thị uy đối thủ. Hắn ta đang thể hiện sự khinh miệt với chúng ta."

Vị Thiếu tá mím môi.

Lúc này vị tướng quân kia bảo bạch mã lại gần, chắn ngang đường.

Franz: "Ý của động tác này là..."

"Tôi biết."

Sriffen nghiến răng:

"Hắn nói chúng ta không thể tiến thêm một bước."

Franz: "Ừ. Thuận tiện con ngựa này thật tốt, ở thủ đô Germania có thể bán ít nhất ba mươi vạn Mark."

Sriffen đột nhiên cầm lấy chiếc microphone vô tuyến:

"Hoffman! Đánh chết tên tướng quân này! Đừng làm bị thương ngựa!"

"Cái gì?"

Franz kinh hãi:

"Thật bất lịch sự!"

Sriffen cười lạnh:

"Đối với dân tộc kém cỏi không cần lịch sự."

Lúc này, trên sườn núi có thể nhìn thấy, xe tăng số 170 dừng lại.

Nó cách vị tướng quân cưỡi bạch mã kia còn khoảng một ngàn mét, Sriffen tuyệt đối không hoài nghi Hoffman sẽ bắn trúng mục tiêu.

Xe tăng số 170 bắt đầu xoay pháo tháp!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, phía sau vị tướng quân cưỡi bạch mã, một cỗ xe tăng lao ra khỏi làn khói trắng.

Cỗ xe tăng kia còn lớn hơn tất cả xe tăng của đế quốc Prosen, bánh xích của nó nghiền nát mũ sắt bị bỏ lại trên đường, động cơ gầm rú vang vọng khắp thảo nguyên.

Vương Trung hô to với số 67: "Bắn chiếc xe số 170 kia!"

Sợ kíp lái xe tăng không nhìn thấy số 170 ở đâu, Vương Trung còn đưa tay chỉ về hướng của nó.

————

Xe tăng số 170, xe trưởng Hoffman tạm thời thay đổi mệnh lệnh:

"Mục tiêu là chiếc xe tăng lớn kia! Đừng sợ, xe tăng của Ant đều là hàng mã, vừa lúc chúng ta đang dùng đạn xuyên giáp! Tiêu diệt nó!"

Để chấp hành mệnh lệnh không làm bị thương ngựa, Hoffman cho lắp đạn xuyên giáp.

Mặc dù đạn xuyên giáp có chứa thuốc nổ, nhưng khi bắn trúng người thì ngòi nổ sẽ không kích hoạt.

Căn nguyên thiết kế này là do đế quốc Prosen trong chiến dịch Castille cùng với Carolin tổng kết kinh nghiệm, đạn xuyên giáp cần có khả năng xuyên qua một số mục tiêu mềm, như vậy mới có thể xuyên qua nhà gỗ để tấn công xe tăng địch ẩn nấp phía sau.

Cho nên pháo thủ tinh xảo tất nhiên có thể dùng đạn xuyên giáp để bắn chết người cưỡi ngựa một cách chuẩn xác, mà không làm ngựa bị thương.

Hiện tại, quả đạn xuyên giáp này phải gánh vác nhiệm vụ đưa gã khổng lồ kia lên trời!

Hoffman tràn đầy tự tin, trong nháy mắt khai hỏa trước, hắn cảm thấy mình đã thắng.

Đạn pháo bắn trúng xe tăng khổng lồ, để lại một chuỗi tia lửa trên giáp trước.

Chiếc xe tăng khổng lồ vẫn tiếp tục tiến lên, đồng thời vừa di chuyển vừa chĩa pháo về phía Hoffman.

Nó bắn!

Vì bắn khi đang di chuyển, nên phát bắn này ghim thẳng xuống đất.

Nhưng chưa kịp để Hoffman thở phào, viên đạn nảy lên, trúng xe tăng số 170.

Hoffman: "Nhanh ——"

Bạn đang đọc Hỏa Lực Đường Vòng Cung ( Bản Dịch) của Constantine Bá Tước
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bloodtype
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.