Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Đề

Tiểu thuyết gốc · 2986 chữ

HIỆP NỮ LINH CƠ (tập 30) 😎😎😎😎

Long Quyển Tinh mỉm cười mắng yêu "Công chúa ngốc!" Khóc một lúc xong thì nín, Yến Châu khoác tay dìu Long Quyển Tinh ngồi xuống ghế, đích thân công chúa nàng dót trà mời "Tỷ uống đi." Nhận chén trà đầy sự quan tâm, Long Quyển Tinh vui vẻ uống hết luôn. Giờ vào chủ đề chính, Yến Châu tò mò hỏi tình hình câu chuyện, Long Quyển Tinh cũng không dấu diếm kể lại việc Thiên Cung gặp nạn, trăm vạn binh vong. Nghe xong Yến Châu bàng hoàng kinh hãi, ngày hôm nay chính mắt cô đã nhìn thấy Phật Tổ Như Lai trên bầu trời với hình ảnh Thiên Cung oai hùng sừng sững trên khối đá khổng lồ lơ lửng, rung chấn hỗn loạn ấy còn chưa hết dư âm thì giờ đại họa đã giáng xuống đầu thiên đình rồi. Yến Châu cũng có hỏi hung thủ là ai nhưng Long Quyển Tinh chỉ trả lời là chưa rõ, bản thân cô không hề mong Yến Châu lún sâu vào vụ này mất công muội ấy lại hoảng loạn. Cả việc găp Tuệ Tuyệt Luân cũng bí mật nốt, tâm trí Long Quyển Tinh hiện tại ngập tràn hình bóng nữ nhân thuần khiết ngọc ngà ấy.

Long Quyển Tinh xoa đầu Yến Châu, nhẹ nhàng nói "Đừng sợ nữa cô bé. Ta sẽ che chở cho muội đến khi nào muội không còn cần ta nữa thì ta vẫn âm thầm phía sau chăm sóc muội mà!" Yến Châu vội nói "Muội cần tỷ! Suốt cả cuộc đời này muội chỉ cần tỷ!" Long Quyển Tinh trêu hỏi "Sau này khi muội yêu ai đó liệu có cần ta nữa không?" Yến Châu tha thiết nhìn vào mắt Long Quyển Tinh mà trả lời "Muội sẽ không yêu ai hết! Muội chỉ cần mình tỷ thôi!" Long Quyển Tinh mỉm cười khó xử, cô biết tình cảm mà Yến Châu dành cho mình là gì chứ, nhưng đáng tiếc cô lại chỉ coi muội ấy như em gái thôi. Cố lảng tránh, Long Quyển Tinh đứng lên nói "Thôi cũng muộn rồi. Chúng ta nên nghỉ thôi."

Yến Châu vốn đã mệt và buồn ngủ lắm rồi, nghe vậy cô liền đứng dậy theo, khoác tay Long Quyển Tinh đi tới giường. Trên chiếc giường là tấm chăn to cùng hai chiếc gối đỏ, một chiếc thêu hình con gấu một chiếc thêu hình con mèo ngộ nghĩnh, đều do chính tay công chúa nhỏ tự thêu. Kể về dịu dàng đảm đang thì Yến Châu cũng đâu kém ai. Hai nàng cởi giầy rồi cùng lên giường, tuy là ngủ chung nhưng họ hoàn toàn trong sạch chưa hề mất trinh!

Yến Châu nằm xuống là thiêm thiếp chút xíu rồi ngủ luôn. Long Quyển Tinh nằm cạnh mỉm cười yêu mến ngắm nhìn người bạn duy nhất này, bất cứ giá nào cô cũng không để ai làm tổn hại muội ấy. Nghĩ và mong vậy thôi nhưng sự thật lại khác, mình Ma Nữ Vương nàng không thể chống lại lực lượng hùng hậu của Yên Nhiên Tinh với đồng bọn được chứ nói gì đấu nổi Hàn Linh Phượng. Bóng dáng thướt tha của Tuệ Tuyệt Luân lại ùa về chiếm cứ tâm hồn Long Quyển Tinh, rất rất hy vọng nàng ta sẽ đến thăm mình một lần. Ý thức miên man một hồi rồi Long Quyển Tinh bắt đầu trôi nổi vào giấc chiêm bao...... Và giấc mơ ấy còn ngọt hơn cả mật ong :

....

....

((( Long Quyển Tinh đứng tại một vùng thảo nguyên xanh ngát rộng thênh thang, cỏ um tùm mượt mà đâu đâu cũng có, xa xa là núi đồi cây cối. Cô nhìn trái nhìn phải như đang chờ đợi ai đó. Vừa lúc ấy có một đôi thỏ trắng từ đâu nhảy ra tiến tới gần Long Quyển Tinh. Thấy chúng đáng yêu, Long Quyển Tinh mỉm cười tỏ vẻ thích thú ngồi xuống vuốt ve cả hai.

Rồi đột ngột Yên Nhiên Tinh xuất hiện, cô ta lao đến đá mạnh hai cú vào lũ thỏ khiến chúng đau đớn văng xa hai hướng khác nhau, sợ hãi bỏ chạy luôn. Yên Nhiên Tinh nói kiểu thách thức khiêu khích "Những gì cô thích thì tôi rất ghét!" Long Quyển Tinh tức giận đứng dậy tát cho Yên Nhiên Tinh một cái vào má, chẳng ngờ Yên Nhiên Tinh lại chẩy nước mắt khóc, ôm má quát thét "Cô dám đánh tôi? Cứ chờ đấy!" rồi bay vụt đi.

Không bao lâu sau thì có hai người từ xa bay tới, là Yên Nhiên Tinh cùng Hàn Linh Phượng đeo mặt nạ. Hai cô bay xuống đứng gần Long Quyển Tinh. Yên Nhiên Tinh hai tay chống hông vênh váo nói "Lần này cô chét chắc rồi!" Hàn Linh Phượng nói "Dám đánh người yêu của tôi, cô cũng to gan đấy!" Long Quyển Tinh nói "Thì sao nào?!" Hàn Linh Phượng khẽ nhếch môi "Hứ." một tiếng rồi nói "Vẫn còn cứng đầu. Hôm nay tôi nhất định phải cưỡng hiếp cô!" Sau đó Hàn - Yên lập tức hành động xông tới khống chế vật nhau với Long Quyển Tinh. Dù kịch liệt lăn lộn chống cự nhưng một không thể trọi hai nên yếu thế rõ ràng, tuy vậy cô cũng đã dứt được tóc - cấu má - cắn tay được hai đối thủ đáng ghét. Cuối cùng Long Quyển Tinh bị đè xuống bãi cỏ, Hàn Linh Phượng ngồi đè lên bụng cô, còn Yên Nhiên Tinh thì giữ chặt hai tay Long Quyển Tinh không cho dẫy dụa. Hàn Linh Phượng chu môi xuống định hôn Long Quyển Tinh thì bất chợt có luồng sức mạnh từ trên không trung ập tới hất ngã Hàn - Yên sang một bên.

Chính là Thống Soái Của Trời Đất đến kịp giải cứu cho người yêu. Tuệ Tuyệt Luân bay xuống ngồi ôm Long Quyển Tinh, hỏi "Ta đến muộn. Muội không sao chứ?!" Long Quyển Tinh vui mừng vô hạn ôm lại Tuệ Tuyệt Luân rất chặt, trả lời "Muội sợ lắm!" Tuệ Tuyệt Luân nói "Muội chờ ta chút nhé." ,cô kéo Long Quyển Tinh đứng lên rồi quay qua nhìn hai người kia đang lồm cồm ngồi dậy.

Thấy Tuệ Tuyệt Luân bước đến gần khiến Hàn Linh Phượng - Yên Nhiên Tinh sợ hãi vội vã khoanh tay lại xin lỗi "Xin Thánh Nữ tha tội! Xin Thánh Nữ tha tội!" Tuệ Tuyệt Luân "Hừ." một tiếng lạnh nhạt rồi đánh ra một chưởng làm Hàn - Yên văng tít lên trời, không rõ địa điểm họ rơi xuống là đâu nữa.

Giải quyết xong mọi việc, Thánh Nữ cùng Ma Nữ lại ôm chặt nhau. Tuệ Tuyệt Luân da diết nói "Xin lỗi Quyển Tinh! Ta tới trễ làm muội phải chịu khổ!" Hai nàng nhìn nhau đầy yêu thương, Long Quyển Tinh chân thành nói "Sự trong trắng của muội chỉ dành cho mình tỷ mà thôi!" Tuệ Tuyệt Luân không kìm được liền hôn lấy hôn để Long Quyển Tinh, hai nàng say đắm mê mệt hương thơm từ hơi thở của đối phương.... Một lúc lâu sau nụ hôn kết thúc, họ lại mê mẩn ngắm nghía nhau. Tuệ Tuyệt Luân nói "Ta đã hứa với muội là hôm nay hai ta sẽ cùng dạo chơi. Giờ chúng ta đi nhé?" Long Quyển Tinh ngoan ngoãn nói "Dạ."

Tay trong tay, Tuệ Tuyệt Luân dắt Long Quyển Tinh băng qua những cánh đồng rộng lớn, tới những hang động tự nhiên, dạo quanh con suối, lên núi quan xát cảnh vật.... Tuệ Tuyệt Luân còn bế Long Quyển Tinh bay lướt trên những cơn gió vi vu hóng mát....

Lúc này Long Quyển Tinh dựa đầu vào vai Tuệ Tuyệt Luân, hai nàng đang cùng nhau ngồi trên cầu vồng bẩy sắc huyền ảo giữa hư vô. Rồi đột ngột tuyết rơi nhanh chóng nhuộm trắng cả đất trời. Tuệ Tuyệt Luân nhìn thẳng vô mắt Long Quyển Tinh, dịu dàng hỏi "Muội có nguyện ý....?" Long Quyển Tinh hồi hộp chờ đợi câu sau. Tuệ Tuyệt Luân nói tiếp ".... Trọn đời bên ta?!" Không do dự, Long Quyển Tinh mừng vui gật đầu thay câu trả lời. Chầm chậm đôi môi của hai nàng lại tìm đến nhau, nụ hôn nhẹ nhàng càng lúc càng chuyển biến mãnh liệt, Tuệ Tuyệt Luân cuồng nhiệt cởi y phục cả hai, họ ân ái hạnh phúc ngay trên cầu vồng....

Này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi, để trắng lối em chị về, này mùa đông ơi xin hãy làm tuyết rơi, ĐỂ EM BIẾT CHỊ CẦN EM...................)))

Tuy đã ngủ nhưng nụ cười ngọt ngào vẫn nở trên môi Long Quyển Tinh, đoạn sau của giấc mơ như thế nào thì chỉ có cô ấy rõ. Mặc dù không được chi tiết nhưng chiêm bao vốn là như vậy. Nếu thực sự Hàn Linh Phượng mà biết việc này thì chắc chắn sẽ đè Long Quyển Tinh ra cưỡng hiếp luôn, đời nào có chuyện Ngọc Nữ Diệt Thiên chịu khoanh tay xin lỗi Thống Soái Của Trời Đất! Nói thêm chút, Yến Châu cũng có giấc mộng hết sức bình dị đó là cô đang làm bánh bao cho Long Quyển Tinh ăn.

....

....

Cũng trong Thành Đô nhưng ở một nơi khác, cùng thời gian lúc Tuệ Tuyệt Luân với Long Quyển Tinh mới gặp nhau thì tại Thần Long Sơn Trang, ngoại trừ những hộ vệ trực ca đêm thì hầu hết mọi người đều đã ngủ.

Trần Di Yên bê khay đựng cháo lướt vào căn phòng chung của Linh Cơ - Điểu Huyền Tinh. Khi vừa mới vô xong thì Trần Di Yên đột ngột sững sờ đứng khựng lại vì hình ảnh quá mức hấp dẫn : Linh Cơ chỉ mặc một lớp áo lót mỏng khá hở hang đang ngồi trên giường với Trần Tiểu Thanh bên cạnh, ánh mắt cô em gái này hình như sắp bốc khói lướt lên lướt xuống khắp người Linh Cơ không bỏ xót vị trí nào. Điểu Huyền Tinh thì vẫn tiếp tục khâu y phục cho Linh Cơ, cũng sắp xong rồi.

Linh Cơ mỉm cười khêu gợi, cô tự nhìn xuống ngực mình xong lại nhìn thẳng vào mặt Trần Di Yên như có ý "Muội muốn nữa không?!" Gương mặt Trần Di Yên ửng hồng, cô đi tới đặt khay đựng cháo lên bàn và nói "Tỷ đang tra tấn Tiểu Thanh đấy!" Câu nói ấy càng khiến em gái cô đỏ mặt, lửa dục bốc cao thế mà vẫn phải kiềm chế. Chính xác mà nói thì đó là sự tra tấn ngọt ngào, đến ngay như Trần Di Yên đã được say đắm ái ân với Linh Cơ nhưng khó khăn lắm mới cưỡng nổi hành động vồ lấy tỷ ấy ôm hôn.

Linh Cơ hỏi trêu "Vậy muội có bị ta tra tấn không?!" Trần Di Yên bước tới gần giường, đứng khoanh tay trêu lại "Bất cứ ai cũng có thể trở thành dâm đãng nếu thấy tỷ! Phải không Huyền Tinh tỷ?!" Tự dưng bị kéo vào câu chuyện ngại ngùng ấy làm Điểu Huyền Tinh cũng thẹn, việc khâu vá đã xong, cô lảng tránh trả lời Trần Di Yên mà đưa trả đồ cho Linh Cơ, nói "Tỷ mặc vào đi để tránh mọi người ngại!" Cầm y phục trên tay, Linh Cơ hỏi "Trong đó có cả muội hả?" Điểu Huyền Tinh chỉ có thể mỉm cười xấu hổ chứ không biết nói gì hơn. Linh Cơ quay qua nhìn Trần Tiểu Thanh, muội ấy đang đỏ mặt, đôi môi nhỏ khẽ chu ra, ánh mắt thì dán chặt về phía ngực Linh Cơ. Linh Cơ vui vẻ nháy một mắt với cô ấy thay cho câu nói "Đừng vội!" rồi mặc y phục vào.😘😘😘😘

Trần Di Yên cúi xuống nắm lấy hai tay Linh Cơ kéo cô đứng lên, nói "Tỷ cần được bồi dưỡng đấy. Cháo là do chính muội nấu, dù không ngon thì tỷ cũng đừng chê nha. Huyền Tinh tỷ, Tiểu Thanh, hai người cũng tới ăn đi." Nói xong cô dắt Linh Cơ đi đến bàn, ép yêu cô ấy ngồi xuống ghế. Trần - Điểu nghe theo, ổn định chỗ ngồi háo hức chờ đợi món ăn ấm cúng ấy.

Trần Di Yên đứng đó đích thân múc cháo cho từng nàng, mùi thơm xen lẫn thảo dược rất dễ chịu. Xong xuôi cô cũng ngồi xuống nói "Mọi người ăn đi." Linh Cơ múc một thìa cháo đưa lên gần môi thổi nhẹ rồi cho vào miệng, Trần Di Yên nhìn theo đầy mong chờ. Linh Cơ âu yếm khen "Rất ngon." khiến Trần Di Yên thích lắm, thật bõ công vất vả. Trần Tiểu Thanh bồi thêm vài câu với Linh Cơ "Tất nhiên là ngon rồi. Nhị tỷ của muội mà nấu ăn thì chẳng thua kém bất cứ đầu bếp nào trong hoàng cung đâu!" Trần Di Yên cười nói "Muội hơi quá lời rồi." Điểu Huyền Tinh nói "Tiểu Thanh nói đúng đấy. Đây là món cháo ngon nhất mà ta từng ăn trong nhân gian!"

Trong bữa ăn, Điểu Huyền Tinh còn kể cho chị em họ Trần nghe về quá khứ nấu ăn của Linh Cơ, rằng lúc mới tập nấu cháo, bé Linh Cơ không cần ai hướng dẫn tự làm hết từ đầu đến cuối, thấy gia vị gì cũng cho, thậm chí còn đổ rất nhiều dấm và ớt vô nồi rồi hào hứng múc vào bát bê ra cho bé Điểu Huyền Tinh ăn thử mà bản thân mình lại quên nếm thử. Đó là bữa cháo rất khó nuốt nhưng nàng tiên bồ câu vẫn cố. Bé Linh Cơ thích thú tưởng nhầm thế là chạy về nhà bếp múc thêm ra ba bát, hai bát đậy nắp cẩn thận để dành lúc hai vị tỷ tỷ về sẽ khiến họ bất ngờ, còn một bát nữa cho bé Điểu Huyền Tinh. Bữa ăn đáng sợ và đáng yêu ấy có lẽ sẽ tiếp diễn nếu như Linh Cơ không nổi hứng ăn một thìa CHÁO BÁ VƯƠNG trong bát Điểu Huyền Tinh vì nghĩ chắc ngon quá, nhưng lập tức phun ra liền. Lo sợ, ngay lập tức Linh Cơ vội vã chạy đi thủ tiêu chứng cứ trong bếp, nếu hai tỷ tỷ mà ăn thì đảm báo má Linh Cơ sẽ bị véo vài chục cái còn nhẹ. Cũng vì thế nên sau này khi tập nấu ăn, luôn có mặt Điểu Huyền Tinh bên cạnh hướng dẫn Linh Cơ từng chút một, giờ Linh Cơ nấu ngon lắm nha....

Trần Di Yên - Trần Tiểu Thanh nghe kể về quá khứ nấu ăn oai hùng của cô gái họ yêu khiến hai nàng suýt tí nữa thì phun cháo khỏi miệng, ho vì cười. Mến thương nhìn Điểu Huyền Tinh, Linh Cơ nói "Tại lúc ấy muội không nói thật cho ta biết làm ta hiểu lầm." Trần Tiểu Thanh nói "Nếu là muội thì có lẽ cũng làm giống tỷ đấy. Hay lúc nào rảnh tỷ dậy muội nấu ăn nha, đến giờ muội vẫn chưa biết tí gì đâu." Linh Cơ nói "Được chứ. Bất cứ lúc nào." Trần Di Yên trêu "Ta nghĩ lúc đấy muội cũng đừng nếm thử trước làm gì, cứ để cho Linh Cơ tỷ là người đầu tiên thưởng thức!" Linh Cơ mỉm cười đáp lại "Ta sẽ gọi muội đến cùng ăn."

Bốn nàng vừa ăn vừa đùa với nhau tới khi xong bữa. Lúc này mới vào vấn đề chính, Trần Tiểu Thanh tò mò hỏi Linh Cơ về sự việc kinh hoàng gì đã diễn ra trên trời, Linh Cơ thuật lại hết mọi chuyện. Căng thẳng lo âu là cảm giác chung của ba cô khi nghe, thực quá kinh khủng!

Trần Tiểu Thanh hỏi "Phật Tổ Như Lai với Quan Âm Bồ Tát đại bại vậy thì thế gian này sẽ ra sao chứ? Cả Thiên Cung cũng bị tiêu diệt...." Nếu không có Linh Cơ bên cạnh thì chắc Trần Tiểu Thanh sẽ hoang mang lắm. Linh Cơ nói "Muội đừng quá lo. Ít nhất vẫn còn có Tuệ Tuyệt Luân, cô ấy đủ sức xử lý mọi việc mà!" Trần Di Yên trầm ngâm nói "Vấn đề chủ yếu là Hàn Linh Phượng kìa. Sức mạnh lẫn sự độc ác của cô ta.... Muội cũng không biết phải dùng từ gì để diễn tả nữa. Chắc chắn rồi nhân gian cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ, lúc nào đó có thể diệt vong chưa biết chừng!" Điểu Huyền Tinh thấm thía sự việc này hơn chị em họ Trần nhiều, quyền năng của Tuệ Tuyệt Luân - Hàn Linh Phượng tuyệt đối cùng chung một cảnh giới tối cao như Linh Cơ. Về phía Tuệ Tuyệt Luân, khả năng cô ấy trở thành bạn với bốn nàng thì chưa biết thế nào nhưng Thánh Nữ tốt như thế sẽ không bao giờ là kẻ thù đối địch với họ được, phần nào cũng nhẹ nhõm hơn với suy nghĩ ấy nhưng còn Hàn Linh Phượng tàn độc dã man quá, coi thường cô ta đâu khác gì tự xây mộ cho mình. Điểu Huyền Tinh nói "Cuộc chiến vừa qua muội biết tỷ chưa dùng hết sức. Nhưng hai người kia .... cũng vậy phải không?!" Linh Cơ khẽ cười gật đầu vì cô hiểu trực giác Điểu Huyền Tinh vĩnh viễn đúng nhất, bất cứ một lời khuyên nhủ nào của cô ấy cô đều nghe theo chẳng cần đắn đo gì.

Bạn đang đọc Hiệp Nữ Linh Cơ sáng tác bởi TueTuyetLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.