Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỹ Đỗ Toa tới

Tiểu thuyết gốc · 1597 chữ

“Tiểu tử đó đã chết, ngươi mau theo ta đi thôi”. Hải Ba Đông nhìn Thải Điệp còn đang khóc nói.

“Cho dù ta chết cũng không tha cho ngươi”. Thải Điệp tức giận, hay tay nắm chặt lấy khối băng bao phủ Tiêu Minh.

“Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt”. Nói xong Hải Ba Đông đang định tiến lên bắt lấy Thải Điệp.

Vụt vụt vụt

Dị biến phát sinh, hàng chục mũi tên bắn tới, Hải Ba Đông nhanh chóng né đi, sau đó nhìn về hướng cung tên bắn ra.

Hàng chục xà nhân tộc đi tới, ánh mắt quét qua, kinh ngạc phát hiện:

“Là nàng Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương”.

Hải Ba Đông lập tức có cảm giác run sợ, hung danh của nàng vẫn còn đó, nếu nói không sợ thì chính là nói dối.

Hắn không ngờ Mỹ Đỗ Toa lại từ trung tâm sa mạc tới đây.

Từ trên không trung, một thân ảnh uyển chuyển thân thể, trên đầu mang vương miện, thân mặc y phục màu đỏ, thân thể mềm mại, đầy đặn, như trái đào chín mọng, cơ thể còn có một loại vũ mị, eo thon mảnh khảnh, mái tóc đen dài đến eo. Thân quần bào phía dưới lộ ra một cái đuôi màu tử sắc.

Nàng cứ như vậy đứng ở trên không trung, đấu khí màu đỏ ngưng tụ ra hai cánh, trong tay trường cung hình thành đấu khí cũng dần tiêu tán.

“Nữ vương bệ hạ!!!”

Ngay tại phía sau, đám xà nhân lên tiếng xuất hiện ra, cầm đầu chính là Mặc Ba Tư một trong tám đại thủ lĩnh.

Đám xà nhân không dám chậm trễ, lập tức quỳ xuống, ẩn chứa sự cung kính tuyệt đối với vị nữ vương này.

Mặc Ba Tư nhìn thấy Hải Ba Đông và Thải Điệp thì thần sắc âm lãnh, sát khí hiện ra vung tay lên ra lệnh: “Giết”

“Giết chết nhân loại….giết hắn…báo thù cho tộc ta…”. Hàng ngàn xà nhân tộc nghe được lệnh lập tức hét lớn bao vây Hải Ba Đông.

Còn về Thải Điệp, Mặc Ba Tư nhanh chóng tiếp cận đang định bắt nàng thì nghe nàng hô lớn:

“Các ngươi tại sao lại muốn giết ta, tại sao lại luôn muốn giết đồng tộc như ta, ta đến cùng là có tội gì?”

“Đồng tộc? Ngươi là Điệp, muội…ngươi làm sao?” Nghe được Thải Điệp hét lớn, Mỹ Đỗ Toa nhanh chóng hướng tới Thải Điệp mà đi.

“Ngươi hoá hình rồi?” Mỹ Đỗ Toa lúc này mới nhận ra cô nương trước mặt này chính là muội muội của mình.

“Đừng tới…đừng tới đây” Thải Điệp nhanh chóng tránh né lấy, trên miệng theo thói quen nói:

“Tiêu Minh…mau cứu ta…”

Mỹ Đỗ Toa nhướng mày: “Tiêu Minh?”

Hưu Hưu Hưu!!!

Đúng lúc này.

Mấy đạo âm thanh xé gió truyền đến, đánh tới Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương.

Nàng nhẹ nhàng tránh né, mấy cái băng tiễn xẹt qua, cắm thẳng vào trong cát.

Đám xà nhân tộc còn lại con ngươi co rụt lại, phát hiện đây toàn là Hàn khí.

“Là hắn, hắn bị bao vây như vậy mà vẫn còn sống” Mặc Ba Tư quát một tiếng.

Mỹ Đỗ Toa ngẩng đầu, ánh mắt kiều diễm nhìn về phía Hải Ba Đông.

“Đấu Hoàng nhân loại cường giả!” Mặc Ba Tư lúc này run sợ nói.

Mỹ Đỗ Toa bình tình nhìn người này, thanh âm thanh lãnh: “Bản vương nhận ra ngươi, Băng Hoàng Hải Ba Đông! Ngươi đây là muốn làm gì?”

“Ta được người nhờ vả, nên ngươi không thể để mang nàng đi.”

Hải Ba Đông lúc này nhìn qua Thải Điệp: “Ngươi đi theo ta”

“Đáng chết, ngươi biết là đang nói chuyện với ai không”. Mặc Ba Tư quát lạnh một tiếng.

Hải Ba Đông trừng mắt nhìn khiến Mặc Ba Tư không tự chủ lui về phía sau, Đấu Hoàng không thể nhục a.

“Vậy ngươi có thể thử một chút”.

Khí thế từ trên người Mỹ Đỗ Toa bộc phát, đấu khí màu đỏ lại ngưng tụ, đôi cánh vươn rộng, hướng Hải Ba Đông mãnh liệt bắn ra.

Hải Ba Đông thần sắc bình tĩnh, khoát tay, vô số băng tinh nguyên sau lưng hiện lên, hướng Mỹ Đỗ Toa bao phủ tới.

Hưu hưu hưu

Mỹ Đỗ Toa phi tốc né tránh, trong không khí lưu lại từng đạo đấu khí màu đỏ.

Trong giây lát, Mỹ Đỗ Toa liền xuất hiện tại trước mặt Hải Ba Đông, đấu khí hiện lên, trong chớp mắt hiện lên lưỡi kiếm màu đỏ sắc bén, hướng Hải Ba Đông chém xuống.

Hải Ba Đông vội vàng ngăn cản.

Phành Phanh Phanh!!!

Hai người liền giao chiến không hề để ý đến Thải Điệp, nàng liền dự định hướng về khối băng đang chậm chậm thu lại tiến tới, nhưng vẫn bị Mặc Ba Tư thấy được.

Biết được nữ nhân này chính là muội muội của Nữ vương bèn lên tiếng: “Đuổi theo nàng”.

…..

Trong Ngưng Băng Kính

Khoảng thời gian bị Hải Ba Đông nhốt lại cũng đã hơn mười phút.

Thời gian này Tiêu Minh tận dụng học Âm Hoà Dương Hợp Quyết, mặc dù môn công pháp này là công pháp song tu nhưng Tiêu Minh cũng không từ chối, đồ tốt cớ sao lại không dùng, hơn nữa hắn đâu phải mấy tên mỡ dâng tận miệng mà không ăn.

Tiêu Minh đắm chìm trong tầng một của Âm Hoà Dương Hợp Quyết.

Âm Hoà Dương Hợp Quyết, xuất xứ không rõ, được sinh ra từ vũ trụ sơ khai, bản thân người tu luyện tập hợp tất cả các nguyên tố trong người, nếu không sẽ bị bạo thể mà chết. Tiêu Minh thầm nghĩ đây quả nhiên là công pháp dành cho mình.

Môn công pháp này tổng cộng có năm tầng, chỉ có tầng 1 luyện thành mới có thể biết tầng 2. Tầng 1 rất đơn giản chỉ có bốn chữ “Âm Dương Quy Nhất”, cả hai cùng song tu có tác dụng trị thương thể xác lẫn linh hồn, người nam sẽ nhận được Dương khí, người nữ sẽ nhận được Âm khí, người mang Dương khí hay Âm khí đều có thể cảm nhận được đối phương dù cách xa bao nhiêu đi chăng nữa.

Tiêu Minh lúc đọc thông tin của Âm Hoà Dương Hợp Quyết thì không khỏi mừng rỡ. Đây không khác nào một nhà thương dùng mãi mãi vậy, mặc dù cách trị thương có chút khó nói nhưng vẫn rất bá đạo.

Còn Bất Diệt Tháp Tiêu Minh được Hệ thống nhắc nhở là dùng máu nhận chủ. Nhưng Tiêu Minh chưa kịp khám phá bên trong Bất Diệt Tháp thì hắn đã cảm nhận bên ngoài có kẻ muốn truy sát Thải Điệp.

“Hấp thu năng lượng của Ngưng Băng Kinh của lão Hải Ba Đông này cũng chỉ hơn Tam Tinh Đấu Sư một chút mà thôi.” Tiêu Minh thầm nghĩ.

“Hệ thống cho ta sử dụng Đấu Hoàng trải nghiệm thẻ đi” Tiêu Minh nhớ tới thứ đó lúc rút thưởng ở Tiêu gia, lúc này đúng lúc dùng tới nó.

“Ký chủ xác nhận muốn sử dụng Đấu Hoàng trải nghiệm thẻ?” Hệ thống lên tiếng xác nhận.

“Đúng”

Ở bên ngoài…

Mặc Ba Tư cùng hai tên xà nhân đem Thải Điệp bao vây lại.

Mặc Ba Tư nói: “Động thủ, trưởng lão ra lệnh, xử tử phản đồ này cho ta”.

Một xà nhân thấy vậy không khỏi run rẩy nói:

“Nhưng mà trưởng lão, Nữ vương bệ hạ ra lệnh không được giết nàng a, muốn bắt sống nàng”.

“Hửm?”Mặc Ba Tư trừng mắt tên xà nhân kia một cái, giọng lạnh lẽo nóii: “ Xà nhân tộc chỉ có duy nhất Mỹ Đỗ Toa Nư4 Vương mà thôi, nàng ta dám chống lại tộc quy, phản bội chạy trốn, nhất định phải xử tử!”

“Thế nhưng mà…” Xà nhân kia do dự, vẫn không dám làm trái lệnh Mỹ Đỗ Toa.

“Phế vật, cút cho ta”

Mặc Ba Tư nắm chặt trường mâu, hướng Điệp đâm xuống dưới.

“Tiêu Minh…chờ ta…” Thải Điệp nhắm mắt chờ đợi đối phương hạ thủ trong lòng lại nhớ về người thanh niên kia, tuy chỉ gặp nhau không lâu nhưng hắn lại vì nàng ba lần bảy lượt ra tay cứu nàng, cái này hẳn gọi là yêu đi…

Động tĩnh bên này khiến Mỹ Đỗ Toa cũng chú ý đến, lập tức con ngươi rút lại, một chưởng đẩy lui Hải Ba Đông, nhanh chóng hướng Thải Điệp bay tới quát lớn:

“Mặc Ba Tư, ngươi to gan dừng tay lại!!!” Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy Mặc Ba Tư công nhiên dám chống lại mệnh lệnh của nàng xuống tay với muội muội nàng.

Mặc Ba Tư làm như không nghe thấy, cũng không có dấu hiệu dừng tay.

“Ngươi thử đụng một ngón tay vào nàng ấy xem, đảm bảo ngươi chết rất khó coi đấy”

Đột nhiên âm thanh tuy nhẹ nhàng, nhưng đầy sát khí bao trùm lấy Mặc Ba Tư. Khiến hắn không thể động đậy, cảm nhận luồng sát khí khiến hắn lạnh cả sống lưng.

Từ trong khối băng phía sau lưng Thải Điệp, một thân ảnh bước ra, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc Thải Điệp mừng rỡ nghẹn ngào nói:

“Ngươi còn sống…Tiêu Minh”

Bạn đang đọc Hệ Thống Từ Đấu Phá Bắt Đầu sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 174

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.