Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Ngươi là nơi ta thuộc về"

Tiểu thuyết gốc · 1554 chữ

“Ha ha, tiểu tử ngươi là người đầu tiên dám nói như vậy với ta đấy, nếu là kẻ khác thì đã chết từ lâu rồi”.

Âm thanh cười lên ha hả, sau đó cũng từ từ bước ra, Tiêu Minh nhìn người trước mặt ánh mắt thầm hô quả nhiên.

Dáng người cao, mái tóc đen mặc một bộ áo bào màu lam nhạt, xung quanh còn có hàn khí bao phủ, người này không ai khác chính là Hải Ba Đông của Gia Mã đế quốc.

“Tiền bối quá khen” Tiêu Minh đáp, quả thật đúng như lời Hải Ba Đông nói, từ lúc Hải Ba Đông trở thành Đấu Hoàng thì ít khi có kẻ nào dám đứng trước mặt hắn dám nói như vậy. Tất cả mọi người gặp hắn đều cung kính vạn phần không dám làm phật lòng hắn a.

“Tiểu tử, ngươi tên gì?” Hải Ba Đông thú vị nhìn Tiêu Minh nói.

“Vãn bối tên Tiêu Minh” Tiêu Minh nhàn nhạt đáp, không nhanh cũng không chậm.

“Nếu như vãn bối đoán không lầm thì tiền bối chính là Băng Hoàng Hải Ba Đông, đúng chứ?” Tiêu Minh không đợi Hải Ba Đông trả lời nhanh chóng đứng lên nói.

“Ngươi biết ta?” Hải Ba Đông cũng không ngạc nhiên lắm hỏi.

Ngươi ăn mặc như vậy tu vi lại là Đấu Hoàng, xung quanh còn có hàn khí bao phủ không nhận ra mới là lạ đó. Tiêu Minh thầm mắng một câu, vẻ ngoài vẫn còn giữ nụ cười nói:

“Tất nhiên, toàn bộ Gia Mã đế quốc không có ai có tu vi Đấu Hoàng lại có hàn khí bao phủ, chỉ có duy nhất tiền bối”

“Ha ha, nể tình ngươi đã biết đến ta, hôm nay ta chỉ mang nàng ta đi, còn ngươi có thể miễn chết”. Hải Ba Đông cười cười nhưng xung quanh đấu khí khởi động đè ép thân thể Tiêu Minh.

Phù phù

Khự

Tiêu Minh chỉ mới là Tam tinh Đấu Sư không thể chịu nổi sức ép của Ngũ tinh Đấu Hoàng được, nên đã phun ra một ngụm máu nhưng vẫn kiên cường đứng đó.

“Ồ, ngươi không cần mạng sao?” Hải Ba Đông có chút ngoài ý muốn nói.

“Tiền bối, ta đã nói nàng ngươi không mang đi được”. Tiêu Minh khó khăn nói ra.

“Tiểu tử, sức chịu đựng của ta có giới hạn, nếu ngươi đã muốn chết thì đừng trách ta”. Hải Ba Đông lúc này đã thật sự nổi giận. Sức ép ngày càng nặng, trong không khí hàn khí đã nhanh chống xâm nhập.

“Không được đụng tới hắn”!!!

Nhưng đến khi Tiêu Minh sắp không chịu đựng được nữa thì đột nhiên âm thanh vang vọng từ bên trong làm cho Hải Ba Đông kinh ngạc. Đấu khí đè ép Tiêu Minh cũng đã không còn hiển nhiên Hải Ba Đông đã thu tay lại.

Xuất hiện trước mặt hai người là nữ tử, tất nhiên người này là Thải Điệp rồi, lúc này tìm được bộ y phục thì đã phát hiện ra Tiêu Minh đang chiến đấu cho nên vội vàng bước ra.

Đừng nhìn nàng yếu đuối như vậy, thật ra nàng có tu vi không thua gì Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương đều là Bát Tinh Đấu Hoàng.

“Tiêu Minh ngươi không sao chứ”. Thải Điệp hướng Tiêu Minh hỏi thăm, trong lòng cảm động dĩ nhiên nàng ra đúng lúc Tiêu Minh nói ra câu nói đó.

“Ngươi là ai, tại sao lại ra tay với hắn”. Thải Điệp nhanh chóng hướng tới Tiêu Minh đứng trước mặt hắn tu vi bùng phát đem Hải Ba Đông khoá chặt.

“Nàng ấy có phải là Thải Điệp ôn nhu thiện lương không a” Tiêu Minh nhìn nàng không khỏi rùng mình thầm nghĩ.

“Hừ, đừng tưởng ngươi tu vi cao thì ta sẽ sợ, kẻ giết chết ta còn chưa có sinh ra đâu”. Hải Ba Đông hừ lạnh, Đấu khí của Đấu Hoàng bùng nổ.

Hải Ba Đông đương nhiên sẽ không ngu ngốc mà chiến đấu như vậy, ngược lại hắn là người có lý lẽ. Bởi vì hắn đã chấp nhận nhiệm vụ hộ tống nữ nhân trước mặt này tới Gia Mã đế quốc an toàn, nhưng điều kiện không được tiết lộ cho nàng ta biết.

Nhưng điều Hải Ba Đông không hiểu chính là rõ ràng lúc trước là nữ xà nhân, bây giờ lại trở thành nữ nhân loại rồi. Nếu không phải khí tức đúng với nữ xà nhân kia thì Hải Ba Đông cũng nhận lầm người.

Hoá Hình Đan là Thất phẩm đan dược cho nên Hải Ba Đông không biết cũng là phải, vì nó là đan dược cho yêu thú, nhân loại cần làm gì.

“Nói nhiều làm gì, chỉ cần đánh bại ngươi là được” Thải Điệp mặc dù nói vậy nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng, bởi vì nàng đây là lần đầu tiên nàng chiến đấu. Nhưng bởi vì Tiêu Minh còn đang ở phía sau nàng nên nàng không muốn núp sau lưng hắn nữa.

“Được, Huyền Băng Toàn Sát”. Hải Ba Đông cũng không thích nói nhiều lập tức tung chiêu. Ngưng tụ ra mấy đạo băng nhận, hướng Thải Điệp phóng tới.

Thải Điệp hơi bối rối, nhưng nàng cũng nhanh chóng bình tĩnh, hai tay đấu khí ngưng hình tạo ra một tấm khiên chắn, nàng mặc dù tu vi cao nhưng đấu kỹ nàng lại không có học, bởi vì nàng không thích bạo lực nên đã không có học tập, bây giờ nàng có chút hối hận…

“Thải Điệp nàng đừng nói là nàng không biết đấu kỹ a”. Tiêu Minh nhìn nàng đã đoán ra được không ít nói nhỏ.

Thải Điệp xấu hổ nhìn Tiêu Minh gật nhẹ đầu, nhưng cũng trấn an hắn:

“Mặc dù ta không có học đấu kỹ nhưng hắn cũng không làm gì được chúng ta.”

Cuộc trò chuyện của hai người nhỏ, Hải Ba Đông lại tưởng rằng cả hai còn đang âu yếm nhau khiến hắn có chút nổi giận.

“Hừ, mục tiêu là ngươi còn sống cho nên ta sẽ nương tay một chút, Hàn Băng Chỉ”

Hải Ba Đông đem hàn khí tụ ở ngón tay hoá thành chỉ băng sắc bén, đấu kỹ này có thể xuyên qua bất kỳ khải giáp nào nên phòng thủ là vô pháp ngăn cản.

“Không ổn, mau tránh” Tiêu Minh cảm nhận được loại đấu kỹ này không thể phòng thủ nên chỉ có thể né tránh.

Bất quá Thải Điệp là người chưa có kinh nghiệm chiến đấu nên cũng không kịp phản ứng…

“Không…muốn a” Thải Điệp đang lúc tuyệt vọng thì Tiêu Minh lại đứng trước mặt nàng

Hai tay ngưng tụ Băng Cực Chưởng chống trả. Tiêu Minh làm sao có thể ngăn cản đấu kỹ của Đấu Hoàng nhưng bù lại lực sát thương đã giảm đáng kể

Phụt…

Phun ra ngụm máu, thần sắc có chút mệt mỏi đứng lên, Thải Điệp bên cạnh hai mắt rưng rưng, là nàng vô dụng nên mới để hắn năm lần bảy lượt cứu nàng, nàng lúc này cảm thấy bất lực hơn bao giờ hết.

“Hức…ngươi không sao chứ Tiêu Minh, là ta vô dụng…hic” Thải Điệp nắm tay hắn rưng rưng nói.

“Ta không sao, đừng nói như vậy, không phải ta đã nói là từ nay ta sẽ bảo vệ nàng sao, nếu như thành công thoát khỏi đây, nàng đồng ý gả cho ta không?.” Tiêu Minh khó khăn cười lấy một tiếng, đưa tay xoa đầu Thải Điệp.

Thải Điệp đỏ mặt xấu hổ nhưng không chút do dự gật đầu nói: “Ta chấp nhận, ngươi mau…cầm..cầm máu a”

“Nàng chấp nhận?” Tiêu Minh không ngờ nàng trả lời không chút do dự, không chút để ý tới vết thương đang chảy huyết hồng.

“Ừm, ta đã biết mình có nơi để trở về, chính là ngươi”. Thải Điệp đỏ mặt nói.

“Quả thật là đôi uyên ương nha, ta suy nghĩ lại rồi, tiểu tử có lẽ số ngươi đến đây thôi, nàng ta là người ta bắt buộc phải mang đi” Mặc dù Hải Ba Đông tu vi yếu hơn nhưng đối mặt với người chỉ có vẻ ngoài Bát tinh Đấu Hoàng không biết chiến đấu cùng một tên Đấu Sư nên cũng không khó chiếm lấy thượng phong. Chưa kể nhìn hai kẻ này tình cảm khiến Hải Ba Đông có chút khó chịu.

“Xin lỗi tiểu tử, Ngưng Băng Kính” Nói rồi năm tấm mặt băng gộp lại đem Tiêu Minh nhốt lại sau đó từ từ ép xuống.

Bất ngờ ra tay nên Tiêu Minh cùng Thải Điệp không kịp trở tay.

“Không thể được, mau thả huynh ấy ra, cầu xin ngươi thả chàng ra”. Thải Điệp hét lớn, sau đó cầu xin Hải Ba Đông nói.

Hải Ba Đông không chút cảm xúc nhìn lấy Tiêu Minh.

Tiêu Minh lúc này cảm nhận có khí tức mới đã đến, khoé miệng bắt đầu hiện lên nét cười:

“Nàng ta cuối cùng cũng tới, giả bộ lâu như vậy có chút mệt mỏi a…”

Bạn đang đọc Hệ Thống Từ Đấu Phá Bắt Đầu sáng tác bởi ThiênLongRozen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.