Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhẹ nhõm thoát nạn

Tiểu thuyết gốc · 1109 chữ

- ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Bất quá, toàn bộ hang động đột ngột chấn động dữ dội, Tiêu Sơn trong lòng thầm mắng một tiếng, trong ánh mắt ngơ ngác pha lẫn tiếc nuối của thiếu nữ, hắn đem tiểu huynh đệ rút ra khỏi miệng nàng, đồng thời thu lại đầu lưỡi.

- Tiểu ca ca…chuyện gì nha?

Linh Nhi giọng điệu u oán, nàng cảm thấy mất cả hứng.

- Hừ, còn dám nói?

Tiêu Sơn bực mình lật nàng lại, nhắm ngay mông thịt to tròn đánh vào chan chát.

- Bốp bốp bốp bốp bốp…

- Ây nha, sao Tiểu ca ca lại đánh người ta? Đau quá à!

Linh Nhi đôi chân đạp loạn, bờ mông trắng nõn bị đánh sưng đỏ, nàng vừa la vừa trừng mắt nhìn.

- Đám Tông Môn bị nàng gây sự đã liên thủ, đang đằng đằng sát khí ở ngoài kìa!

Tiêu Sơn bất đắc dĩ nói.

Vì để ép hắn phải xuất hiện, trong thời gian qua nàng đắc tội với một đống lớn thế lực.

Bởi vì do nàng chủ động trêu chọc người ta, Tiêu Sơn cũng không gây khó dễ, chỉ bí mật ra tay cứu nàng sau đó rời khỏi, bỏ lại từng thế lực giận dữ nhưng chẳng thể làm gì.

Nhận ra không thể làm gì thiếu nữ khi có người thần bí liên tục giải cứu, các thế lực bắt đầu liên thủ, có đến cả chục cái Tông Môn Thế Lực, nhân số đông đảo, muốn kéo đến giải quyết cho dứt điểm, tránh đột nhiên lại có người hung hăng đâm vào lãnh thổ của mình.

Hiểu được nguyên do, thiếu nữ khả ái lè lưỡi, hừ hừ nói:

- Tất cả là tại Tiểu ca ca chàng, nếu chàng không tránh mặt, người ta cần gì phải chịu khổ nhiều như vậy?

Nghĩ đến thời gian qua nàng liên tục bị thương, Tiêu Sơn trong lòng cũng tê rần, thương tiếc nói:

- Được rồi, mặc vào y phục, chúng ta đi!

- Đi? Tiểu ca ca chàng lợi hại như vậy sao không đánh bọn chúng?

Linh Nhi khó hiểu nhìn hắn.

- Là nàng gây sự trước, bọn họ có lỗi gì?

Tiêu Sơn ngoài miệng nói vậy, thực chất trong lòng không muốn tiếp tục lộ diện, tránh lại dây dưa thêm nhân quả không đáng có.

Hân Nghiên căn dặn càng ít tiếp xúc người của quá khứ càng tốt, nhân quả giữa hắn và Linh Nhi đã đủ lắm rồi.

- Được, thiếp nghe chàng!

Linh Nhi vội vàng mặc lấy y phục.

Ý niệm khẽ động, một bộ y phục đồng thời bao trùm thân thể Tiêu Sơn.

Hắn vòng tay ôm lấy nàng, Đấu Khí vận chuyển đến cực hạn, hư không xé rách thành một lỗ hổng lớn, Tiêu Sơn và Linh Nhi hai người liền rời khỏi thung lũng, biến mất một cách triệt để.

Nhanh đến mức, dù xung quanh hang động đang có đến vài chục vị cường giả Đấu Hoàng bao vây nhưng không một ai đủ khả năng nhìn thấy Tiêu Sơn vừa mới rời khỏi.

- Các vị, đây đích thị là nơi mà nữ nhân kia dùng để gây sự với chúng ta!

Một vị Ngũ tinh Đấu Hoàng sắc mặt âm trầm nói.

- Phá nát nơi này, ép nàng xuất hiện!

Chúng cường giả đồng lòng quát.

- Sau lưng nàng có người thần bí, chính hắn là kẻ nhiều lần cứu nàng sau khi đem thế lực của chúng ta quậy cho tưng bừng!

Một Đấu Hoàng khác nghiến răng nghiến lợi.

- Xem Tông Môn của chúng ta là trò đùa sao? Đánh xong rồi trốn mất dạng?

Chư vị cường giả càng nghĩ càng giận, quyết tâm muốn làm cho ra lẽ chuyện này.

Thế là, cả một đám ngưng tụ thế công khủng bố, hung hăng oanh kích.

Đáng tiếc, người bọn hắn muốn tìm đã cao chạy xa bay, rời khỏi tầm kiểm soát…

- Tiểu ca ca, chàng quá ghê gớm rồi, ngay cả sư phụ ta cũng không nhanh bằng ngươi!

Cảm nhận được cảnh vật xuyên qua dưới chân hai người, thiếu nữ hai mắt nhắm chặt, đôi chân quấn chặt lấy eo Tiêu Sơn, miệng nhỏ lại há hốc.

Nằm trong lòng Tiêu Sơn, được hắn mang theo lăng không phi hành, nàng mới biết thực lực của hắn kinh khủng đến mức nào.

Chỉ riêng vận tốc này, ngay cả Đấu Tông cũng kém xa lắm.

- Sư phụ nàng là…

Tiêu Sơn đang tính mở miệng hỏi, bất chợt lắc đầu.

Mặc dù cho đến lúc này, hắn không nỡ Linh Nhi vì mình mà tiếp tục liều mạng, chấp nhận rủi ro do nhân quả mang lại mà ở cùng một chỗ với nàng.

Nhưng nếu nói trong lòng hắn chẳng có chút e ngại nào chính là nói dối.

Tiêu Sơn sẽ giữ lại điểm mấu chốt cuối cùng giữa hai người.

Không để nàng biết thân phận của mình, không để nàng biết mình đến từ tương lai.

Đồng thời, hắn cũng sẽ không hỏi thăm thân phận của nàng, không cần biết lai lịch của nàng.

Hy vọng điều này sẽ giảm bớt phần nào nhân quả không tốt mà hai người phải gánh chịu.

Thế là, Tiêu Sơn sử dụng Mặt Nạ Đa Diện Mạo thay đổi chút diện mạo, hóa thành một kẻ có bộ mặt bình phàm.

- Hửm? Tiểu ca ca vì sao biến dạng? Khó coi muốn chết?

Linh Nhi chu môi, đối với việc hắn thay đổi bộ mặt đẹp trai cực kỳ không thích.

- Sau này nàng sẽ hiểu!

Tiêu Sơn thủ thỉ:

- Ở thế giới này, chỉ mình nàng biết diện mạo thật của ta là được!

Linh Nhi nghe vậy cái hiểu cái không gật gật đầu, khóe miệng lại mỉm cười toe toét.

Không ngờ ở trong mắt hắn, nàng lại là người đặc biệt đến như vậy, là người duy nhất được biết dung mạo của hắn.

Đừng thấy tính cách của nàng ngây thơ mà cho rằng nàng ngu ngốc, thực ra tâm tư của nàng rất tỉ mỉ, bằng không cũng chẳng thể nghĩ ra cách liều mạng như vậy để ép hắn xuất hiện.

Biết Tiểu ca ca trong lòng có nỗi niềm khó nói, hắn chẳng nói tên hắn, mà nàng cũng không tự giới thiệu xuất thân của mình.

Hai người chỉ biết, khoảnh khắc hiện tại, họ thuộc về nhau là đủ rồi.

Đến thời điểm mà Tiểu ca ca cảm thấy thích hợp, chắc chắn hắn sẽ nói mọi thứ cho nàng.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.