Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không đành lòng...... Tiêu Sơn xuất hiện

Tiểu thuyết gốc · 1755 chữ

Nàng tỉnh lại, gọi khan cổ họng hắn chẳng chịu xuất hiện, bèn giận dữ gào thét:

- Tiểu ca ca khốn kiếp, chàng không chịu gặp ta còn quan tâm bổn cô nương sống chết làm cái gì? Cứ để cho ta chết đi!

Không nhận được phản hồi của Tiêu Sơn, nàng tiếp tục lên cơn điên cuồng, lại lao đến Tông Môn khác gây sự.

Hiển nhiên quyết tâm chơi với Tiêu Sơn tới cùng, muốn dùng chính an nguy của bản thân mình ép hắn ra mặt.

Mỗi một lần như vậy đều bị đánh đến thừa sống thiếu chết, cơ thể yêu kiều và làn da trắng nõn phủ đầy vết thương.

Tiêu Sơn thật sự bất đắc dĩ, chỉ còn cách âm thầm cứu mạng, nhưng cũng không diệt các Tông Môn kia, dù sao người chủ động gây sự là nàng.

Chỉ trong vòng nửa tháng, số lần nàng chết đi sống lại không biết bao nhiêu.

Nhưng cũng nhờ như vậy, khả năng thích ứng trạng thái hôn mê càng thêm mãnh liệt, thời gian bất tỉnh ngày một ngắn đi, lực chiến cũng được cải thiện.

Mỗi lần tỉnh lại, nàng đều mắng to chửi hắn một trận.

Nào là đồ hèn hạ, nam nhân tồi, kẻ phụ bạc, sở khanh, biến thái…

Hầu hết vốn liếng từ ngữ chửi mắng nam nhân nghĩ ra được nàng đều áp dụng một lần.

Tiêu Sơn bất đắc dĩ…

Hắn phát hiện, nhân quả của hai người đã sớm dính chặt cùng một chỗ, rối như tơ vò.

Có lẽ, từ khi nàng xuất hiện và cứu hắn ngay những ngày đầu, mọi thứ đã vô pháp cải biến.

Nàng vì muốn gặp hắn mà liều mạng bất chấp, đắc tội vô số thế lực.

Hắn vì cứu nàng mà liên tiếp ra tay, đầu tiên là diệt Sát Nữ Tông, những lần sau đó âm thầm đánh lui các thế lực khác.

Nếu hắn không ngược dòng luân hồi, có lẽ hắn và nàng sẽ không gặp nhau.

Nếu hai người không gặp nhau, nàng vẫn là thiếu nữ ngây thơ hoạt bát, không phải nữ nhân điên chỉ biết liều mạng, càng không đắc tội với rất nhiều thế lực.

Nếu hai người không gặp nhau, Tiêu Sơn cũng sẽ không nhiều lần ra tay ở móc thời gian này.

Những thứ đã diễn ra đã vô pháp thay đổi, nhân quả của hai người quấn quít chặt chẽ.

Chỉ là kết quả mà nó mang lại là tốt hay là xấu, là phúc hay họa, Tiêu Sơn không thể nào đoán được…vượt tầm hiểu biết của hắn.

- Hân Nghiên, nàng thấy thế nào?

Hết biện pháp, Tiêu Sơn cầu cứu đến nàng.

- Nhân quả hư vô mờ mịt, tầng tầng xen lẫn, Hân Nghiên cũng không dám nói bừa!

Nàng khẳng định:

- Nhưng chắc chắn, những hành động của công tử ở quá khứ hiện nay sẽ tác động đến tương lai, về phần tác động ít hay nhiều, kết quả tốt hay xấu, chỉ có vận mệnh biết được…

- Để chắc chắn, tốt nhất càng ít hành động ở quá khứ càng tốt!

Tiêu Sơn lâm vào trầm tư…trong lòng đã có quyết định.

- Tiểu ca ca là tên khốn kiếp, tiểu huynh đệ nhỏ như que tăm!

Thiếu nữ vừa thở hổn hển, vừa mắng chửi một tiếng cuối cùng.

Nàng lần này muốn tìm một tông môn hùng mạnh để gây sự…à không, là liều mạng.

Mục tiêu của nàng lại là Hoa Tông. Hắn lúc này không thể để nàng tiếp tục như vậy nữa.

- Haizz, cẩn thận ta đánh cái mông của nàng!

Một tiếng thở dài bỗng nhiên vang lên, trực tiếp khiến thân thể nàng đứng chết trân tại chỗ.

Nàng toàn thân nhẹ run, cẩn thận từng li từng tí quay người, đáy mắt mang theo vẻ sợ sệt như sợ tất cả chỉ là ảo giác.

Nhưng không…

Tiêu Sơn rốt cuộc đầu hàng.

Hắn bị sự cố chấp, liều lĩnh, dám yêu dám hận của nàng chinh phục.

Dung nhan tuấn lãng kiên nghị, đôi mắt lấp lóe ánh sáng, thân thể cao thẳng cân đối, loại khí chất có thể hút hồn nữ nhân trong thiên hạ.

Không phải Tiểu ca ca của nàng thì là ai?

- Tiểu ca ca…

Như tên lửa, nàng bật khóc nức nở, lao vút vào lòng hắn.

Tay nàng vòng qua cổ hắn, đuôi nàng quấn chặt vào hông hắn, đầu vùi vào lồng ngực hắn, tham lam ngửi lấy khí tức quen thuộc không chịu buông ra.

Nhìn nàng mỉm cười mãn nguyện, cảm nhận thân thể thơm tho trong lòng ngực, Tiêu Sơn vuốt ve mái tóc của nàng, thanh âm trầm thấp:

- Ở cùng với ta sẽ mang đến đại họa mà ngay cả Cửu tinh Đấu Thánh đỉnh phong cũng không gánh vác nổi, nàng sẽ tính sao?

Linh Nhi run lên, rốt cuộc hiểu vì sao hắn luôn xa lánh mình, chẳng muốn gặp nàng.

Thì ra là trong lòng hắn có nỗi khổ tâm.

Nghĩ đến đây, nàng nhìn thẳng hắn, giọng điệu trong veo nhưng kiên định:

- Thịt nát xương tan, vô oán vô hối!

Tiêu Sơn nhìn thẳng đôi mắt trong veo ngập tràn hạnh phúc của nàng, bên tai nghe thấy tiếng nói đầy tình ý, hắn ở trong lòng gầm thét:

- Nhân quả chó má, cút mẹ ngươi!

Nhìn ngắm đôi môi hồng nhuận phơn phớt, mềm mại ướt át, Tiêu Sơn hung hăng cúi đầu.

- Ưm…

Linh Nhi lúc này toàn chấn động, hai mắt mê ly, cả người rúc vào lòng hắn, đón nhận nụ hôn nồng nàn.

Cảm nhận nam nhân mân mê cánh môi mình, hơi thở hai người hòa cùng một nhịp, trái tim đập nhanh chưa từng có.

Mà khi đầu lưỡi thô ráp của Tiểu ca ca tiến vào miệng nàng, tách bờ môi nàng, đảo qua hàm răng trắng đều như ngọc, thám hiểm từng tấc bên trong miệng nhỏ.

Đầu lưỡi đinh hương của nàng vô thức bị thu hút, nhẹ nhàng duỗi ra, cùng lưỡi của hắn triền miên quấn quít.

Tiêu Sơn siết chặt tay, tình cảm tích lũy thời gian qua như núi lửa phun trào, hắn đem tất cả hiến dâng vào nụ hôn này, vừa dịu dàng lại vừa cháy bỏng.

Như một thế kỷ trôi đi…

Ngựa quen đường cũ, bàn tay thon dài tinh xảo của nàng chẳng biết từ bao giờ đã tìm đến giữa chân Tiêu Sơn, bắt lấy khúc thịt cương cứng như sắt thép.

Mà Tiêu Sơn lần đầu tiên làm ra hành vi phản kích đối với nàng.

Một tay hắn tách nhẹ yếm đào của thiếu nữ, luồn lách vào trong bắt lấy bầu sữa với quy mô vừa vặn, trêu chọc nhũ hoa đỏ thắm.

Một tay khác tìm đến giữa phần bụng và chân nàng, trêu đùa trên thảm cỏ thơm hình tam giác một chút, sau đó tiến vào khe suối trinh nguyên, nơi đã có mùi vị đặc trưng khó cưỡng.

- Ưm…ưm…Tiểu ca ca…

Linh Nhi nhẹ rên, hơi thở càng trở nên gấp gáp…

Lần đầu tiên trong đời được nam nhân âu yếm, làm sao có thể chịu nổi?

Tiểu khố của nàng đã sớm ướt đẫm.

- Hừ, nàng dày vò ta hơn nửa tháng, để xem trả thù!

Tiêu Sơn cười tà một tiếng.

Đem nàng đè ép xuống giường, thô bạo kéo tiểu khố của nàng.

Đào nguyên tinh khiết hiện ra trước mắt hắn.

Thảm cỏ tím mê người lún phún, hai mép môi hồng nằm dọc khép nép đầy thẹn thùng không nhìn thấy bên trong, hạt lê tươi mới mộng nước sưng đỏ.

Ở giữa khe suối tưởng chừng không thể tách rời ấy, từng giọt thánh thủy róc rách chảy ra.

Cảnh tượng dụ nhân đến trí mạng, đủ mê hoặc bất kỳ nam nhân nào.

Trong ánh mắt mê ly của nàng, miệng Tiêu Sơn đặt một nụ hôn vào cô bé.

- Á…

Toàn thân nàng giật bắn, thổ khí như hoa:

- Tiểu ca ca…ngươi muốn làm gì?

- BỐP!

Tiêu Sơn đét một phát vào mông tròn của nàng, khiến nàng xuân tình nhộn nhạo.

- Nàng ăn chùa của ta bao nhiêu lần? Lúc này còn hỏi ta muốn làm gì?

Nói xong, không đợi nàng kịp phản ứng, đầu lưỡi tham lam tách ra hai mép thịt, trơn trượt như lươn luồn lách vào trong.

- Ây da…Tiểu ca ca, Linh Nhi yêu ngươi…

Theo thanh âm thổ lộ nhu tình mật ý của nàng, suối nguồn trào phun, mặt của Tiêu Sơn cũng triệt để ướt đẫm.

- Ưm…Tiểu ca ca, ngươi nhẹ một chút đi mà…

Linh Nhi cả người quằn quại, miệng thở hổn hển, lồng ngực phập phồng gợn sóng, cảnh tượng kiều diễm cực kỳ.

Suốt thời gian qua, toàn là nàng hôn chỗ đó của hắn, nào như hiện tại lại trở thành nạn nhân…

- Ây ui, cảm giác được hôn chỗ đó là như thế sao?

- Thời gian qua Tiểu ca ca cũng được ta mang đến sự tuyệt vời như vậy?

- Nhưng mà Tiểu ca ca thường phun thứ gì đó ra ngoài, liệu ta có không?

Vừa tận hưởng dư vị Tiêu Sơn đem lại, trong đầu nàng càng có những suy nghĩ bâng quơ…

Nàng cảm thấy toàn thân tê dại, linh hồn trôi nổi trên mây, cảm xúc phong phú bằng cả quảng đời trước đây cũng mình nếm trải.

Mà Tiêu Sơn cũng thích thú ra sức, mùi vị trinh nguyên của nàng, nụ hoa màu hồng, u cốc chật chội, tất cả đều thật sâu cuốn hút hắn.

Cảm giác đầu lưỡi của mình bị vô số thớ thịt mềm siết chặt, đan điền của hắn cũng nóng lên.

- Tiểu ca ca… Linh Nhi cũng muốn ngươi…

Linh Nhi rên rỉ nỉ non, hai mắt long lanh nhìn xuống côn thịt to lớn của hắn.

Tiêu Sơn bật cười, cô nàng này quả thật rất có thiên phú a.

Để thỏa mãn nguyện vọng của nàng, hắn thay đổi tư thế, hai người nằm ngược phương hướng của nhau…

Rất nhanh, côn thịt cứng ngắt như sắt đã tiến vào môi thơm quen thuộc, mà bên dưới hắn cũng đang triều mến cô bé của nàng.

Hai người quấn quít triền miên, toàn bộ căn phòng ngập tràn khí tức dâm mị…

Bạn đang đọc Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ sáng tác bởi KeDuocChon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KeDuocChon
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.