Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Mỹ vị tột cùng, độc nhất vô nhị."

Phiên bản Dịch · 1567 chữ

Dịch: Tĩnh

Nói là làm, Vân Phi Vũ bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu theo yêu cầu từ hệ thống, từng gốc thảo dược được Vân Phi Vũ lấy ra, còn có một ít gia vị, Vân Phi Vũ đều tìm được ở trong trù phòng.

Thế nhưng sau một khắc, gợi ý từ hệ thống khiến cho hắn hơi xấu hổ.

- Nhóm lửa: Hắc Tâm Mộc.

Hắc Tâm Mộc là loại gỗ phổ biến nhất, cũng là tài liệu hằng ngày dùng để nhóm lửa, giá vô cùng rẻ.

Nhưng tìm xung quanh, Vân Phi Vũ không thấy Hắc Tâm Mộc ở chỗ nào, lò lửa ở chỗ này đều là thuần thú hỏa hệ, ngay cả bếp naasi cũng căn cứ theo cao thấp của thuần thú mà đặc thù làm ra.

- Hệ thống, có thể dùng thú hỏa được không?

Vân Phi Vũ lúng túng hỏi.

- Có thể, nhưng mức độ mỹ vị sẽ bị giảm xuống hai mươi phần trăm, kí chủ có muối đổi dùng thú hỏa không?

Vân Phi Vũ nghe lời này một cái, một cái mồi lửa cũng có thể khiến cho hương vị bị giảm, hắn không chút do dự không lựa chọn.

"Vậy làm sao có lửa đây? Đi chỗ nào tìm Hắc Tâm Mộc!"

Vân Phi Vũ khó xử nhìn Trù Thần, nhưng mà lúc này Trù Thần đã đem tâm thần hoàn toàn đặt vào trong món ăn, căn bản không có tâm tư xem Vân Phi Vũ ở bên này, mắt thấy thời gian từ từ trôi qua, nội tâm Vân Phi Vũ bắt đầu hơi bối rối.

- Tiểu tử, ngươi có yêu cầu gì không?

Lão giả nhìn Vân Phi Vũ đã chuẩn bị nguyên liệu thật tốt, sau đó ngây ngốc đứng ở chỗ đó, sắc mặt lo lắng nhìn Trù Thần nên không nhịn được hỏi một câu.

- Có chút chuyện.

Vân Phi Vũ nghe thấy lão giả hỏi, cũng không khách khí nữa, lại nói tiếp:

- Ta cần Hắc Tâm Mộc.

- Hắc Tâm Mộc? Ngươi dự định nướng gà?

Lão giả vừa nghe thì nghi ngờ hỏi một câu, hắn thấy, gà có nướng như thế nào đi chăng nữa thì cũng không phải đối thủ của Kim Sơn Phượng Hoàng.

- Có được không?

- Được, tiểu nhị, đi tìm Hắc Tâm Mộc tới, mặt khác tìm một nồi hơi không dùng đến đây, cho tiểu huynh đệ này sử dụng, tốc độ nhanh lên!

Băng lão không tin thì không tin nhưng cũng không nghĩ nhiều, nếu là một cuộc tỷ thí thì phải thỏa mãn tất cả nhu cầu.

- Cảm ơn lão nhân gia!

Vân Phi Vũ nói lời cảm ơn, sau đó cũng không do dự, ở dưới sự khống chế của hệ thống, hắn bắt tay vào chỉnh lý nhục kê.

Dùng linh lực xoa bóp toàn thân nhục kê, đem một ít Liệu Tửu đánh vào bên trong nhục kê, những thảo dược kia cũng cọ xát ở mặt ngoài nhục kê một lần, còn dư lại một ít vụn dược thảo thì dứt khoát cho vào bên trong Hồng Nê, đem nhục kê kia bao chặt vào bên trong. (Giống gà không lối thoát ghê ta)

Nhục kê ở thế giới này, coi như là không thẹn với nhục kê, có thể nặng như một con chó ở trên địa cầu, hình thể cao tới nửa thước.

Bên này Vân Phi Vũ vừa chuẩn bị xong thì tiểu nhị ở bên kia cũng chuẩn bị xong Hắc Tâm Mộc, còn có một cái bếp lò rộng hơn một thước, để ở bên trong trù phòng, đối lập hoàn toàn với cảnh tượng bên trong này, rõ ràng mang theo khí tức hương thôn.

- Đúng là một dế nhũi, Khiếu Hoa Kê mà cũng muốn so sánh với Kim Sơn Phượng Hoàng, tiểu tử mau cút đi, chớ giả bộ!

Tiểu nhị vô duyên vô cớ bị sai vặt, trong lòng khó chịu, lại nhìn thấy Vân Phi Vũ làm Khiếu Hoa Kê, thì biểu cảm trên mặt càng phong phú.

Vân Phi Vũ cũng không có phản ứng với lời khiêu khích châm chọc của hắn ta, thực ra không phải là không có phản ứng mà lúc này Vân Phi Vũ dưới sự nhắc nhở và khống chế của hệ thống, đang thận trọng khống chết hỏa hầu.

- Thêm củi.

- Lật gà.

- Thêm củi.

-...

Một loạt mệnh lệnh, đều không nhanh không chậm truyền vào trong đầu Vân Phi Vũ, khiến hắn không dám sơ suất chút nào, từng bước không nhanh không chậm tiến hành, đây chính là chỗ tinh túy của Khiếu Hoa Kê, hắn không thể nào qua loa được.

Mồ hôi bắt đầu rịn ra trên mặt của Vân Phi Vũ, Trù Thần Bành Tổ ở bên kia cũng sắp đến lúc kết thức, nhục kê không xương toàn bộ bị Trù Thần đánh tan, một phen tỉ mỉ tinh vi, càng thêm tinh tế, một đầu ấu tiểu Phượng Hoàng vô cùng sống động xuất hiện ở trước mặt mọi người..

Trù Thần thận trọng đem cả con "Phượng Hoàng" đặt vào một cái mâm kim sắc, múc một muôi dầu màu vàng tiêu sái vung lên, xẹt qua một độ cung kim sắc, chính xác rơi tại Phượng Hoàng ở trong mâm.

- Kim Sơn Phượng Hoàng, đã xong!

- Khiếu Hoa Kê kết thúc, độ hoàn mỹ: 120%.

Đang tại thời điểm Trù Thần kêu một tiếng, thì thanh âm hệ thống vang lên trong đầu Vân Phi Vũ. Độ hoàn mỹ 120%, kết quả này làm cho Vân Phi Vũ rất hài lòng, món ăn này tuyệt đối sẽ kéo tất cả mọi người lại.

- Vân tiểu tử, ngươi khỏe không?

Lão giả nhìn Vân Phi Vũ bên này, lò lửa đã tắt, liền hỏi một câu.

- Không sao, bắt đầu đánh giá đi!

Lão giả trực tiếp ngồi vào cái bàn bên cạnh.

Đầu tiên là Kim Sơn Phượng Hoàng, toàn bộ Phượng Hoàng phủ một màu kim sắc, bên dưới là một tầng trong suốt vô cùng diễm lệ.

Đột nhiên Băng lão có cảm giác, chỉ cần hướng về phía cánh chim Phượng Hoàng nhẹ nhàng thổi một hơi cũng khiến Phượng Hoàng này tựa như sống lại, toàn thân cao thấp cũng bắt đầu run run, trong mơ hồ còn có tiếng Phượng hót.

- Bành tiểu tử, đao công của ngươi càng ngày càng tốt, cũng không biết cái mùi vị này, cùng với sư phụ ngươi có gì khác nhau.

Băng lão cảm thán một tiếng rồi nhận lấy đôi đũa, cặp lấy một mảnh thịt cho vào trong miệng, từ từ nhấm nuốt.

Vừa ăn vừa gật đầu, còn không nhịn được khen ngợi:

- Không tệ, là công phu chân truyền của sư phụ ngươi, tiểu tử thật không tệ.

Nghe thấy tiếng Băng lão, lại ngửi hương vị Kim Sơn Phượng Hoàng, người xung quanh đều hoan hô một tiếng.

- Ta nói rồi, nhất định là Trù Thần đại nhân sẽ thắng, Kim Sơn Phượng Hoàng như vậy, tuyệt đối nghiền ép Vân Phi Vũ kia, hắn lại còn làm Khiếu Hoa Kê, ta đã ăn chán rồi, còn có thể ngon hơn bao nhiêu chứ.

- Đúng vậy, người trọng tài này đã nói, lần này nhất định người thắng là Trù Thần đại nhân, lão nhân gia, ngài trực tiếp tuyên bố đi! Đừng lãng phí thêm thời gian nữa.

Mọi người hoan hô, bắt đầu hò hét vì trù nghệ của Trù Thần, nhìn Kim Sơn Phượng Hoàng lộng lẫy kia, bọn họ hận không thể chạy lên ăn một miếng, hương khí lan ra bốn phía, thật là để cho người ta thèm chảy nước miếng.

- Vân tiểu tử, mang Khiếu Hoa Kê của ngươi lên đây! Ta nếm một chút!

Băng lão để đũa xuống, vẫy tay về phía Vân Phi Vũ, ý bảo hắn mang Khiếu Hoa Kê đi đến.

Vân Phi Vũ mỉm cười, bàn tay bao lấy một tầng linh lực nhàn nhạt, ôm cùng với Khiếu Hoa Kê của mình, đi tới trước mặt Băng lão.

Không nói nhiều thêm, bàn tay dứt khoát vỗ xuống, sau một chưởng đó, mùi thơm tỏa ra bốn phía, toàn bộ trù phòng bị bao phủ bởi một mùi hương, hương thơm này không giống với hương vị khi nướng của Khiếu Hoa Kê thông thường, cũng bất đồng với mùi hương của Kim Sơn Phượng Hoàng.

Mùi hương này nhanh chóng kích thích vị giác của mọi người, cho dù là cường giả như Băng lão cũng không nhịn được hít sâu một hơi, loại hương khí này khiến cho gương mặt lão tràn đầy hưởng thụ.

Tay Băng lão hơi nhăn, có phần run rẩy chậm rãi đẩy Hương nê ra, lộ ra bản thể nhục kê bên trong.

Cũng màu vàng óng ánh, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, một chút dơ bẩn cũng không bị nhiễm vào, cũng không quá nhiều dầu mỡ, nó vàng óng hoàn toàn là màu sắc được nướng ra, là màu sắc đã đến cực hạn.

Nhẹ nhàng xé một miếng thịt, lão bỏ vào trong miệng.

Chỉ đơn giản một ngụm như vậy đã khiến thân thể Băng lão hơi run rẩy, thốt ra một câu:

- Mỹ vị tột cùng, độc nhất vô nhị!

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.