Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân Tướng Hé Lộ

Phiên bản Dịch · 1856 chữ

Sáng ngày hôm sau khi trời còn chưa sáng rõ, Tiểu Minh đã tới, nhà hắn vốn không cách xa Tửu Điếm nên mỗi khi hết khách hắn đều về nhà.

• Trương Phong...Trương Phong mau dậy đi, có rất nhiều việc phải làm.

• Mẹ.... sớm như vậy đã bị làm phiền.

Trương Phong đêm hôm qua thức rất khuya để nghiên cứu mật tịch, chưa ngủ được bao lâu đã bị người đánh thức, hắn mắt nhắm mắt mở xuống giường, trong miệng không khỏi chửi thế.

Sau khi vệ sinh cá nhân Trương Phong uể oải xuống lầu một, nhưng một lát sau tinh thần hắn đã tỉnh táo hơn bao giờ hết khi nghe Tiểu Minh kể lại chuyện đáng sợ xảy ra tối qua.

• Cậu nói sao, tối qua mấy thôn xung quanh đều xảy ra án mạng sao?

• Đúng như vậy, nghe nói là 4 người, tư thế chết vô cùng quái dị, thân thể héo rút, thối rữa chỉ sau một đêm, mới mấy tháng trời mà 100 mồ mả bị đào xới giờ lại đến người chết quái dị như vậy, không biết còn chuyện gì kinh khủng xảy ra nữa hay không.

Tiểu Minh thở dài nói.

Trương Phong vừa nghe tới đây thì trong lòng cả kinh, vội hướng Tiểu Minh hỏi.

• Cậu nói là 100 mồ mả bị đào xới rồi?

• Phải, thi thể nào cũng bị đám dã thú kia ăn sạch, xương cốt cũng chẳng còn.

• Không lẽ lại là chúng? Không ổn rồi.

Trương Phong trong đầu như nhớ ra gì đó cả kinh kêu lên.

• cậu biết điều gì sao...?

Tiểu Minh nghe Trương Phong nói thì không khỏi tò mò hỏi.

Trương Phong lúc này đâu còn tâm trí mà để ý đến cậu ta, hắn ném rẻ lau xuống bàn, mang theo sự lo lắng lập tức chạy lên phòng Dương Lão Thái. Tiểu Minh không rõ tại sao thái độ của Trương Phong lại lạ như vậy, hắn cũng nhanh chân chạy theo, miệng la lớn.

• Trương Phong cậu làm sao vây? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Tiếng la ó của Tiểu Minh đã làm kinh động đến vợ chồng Trịnh Hà, 2 người tất tưởi chạy ra khỏi phòng thì nhìn thấy Tiểu Minh hớt hãi chạy lên lầu hai, hai người không rõ nguồn cơn nhưng nhìn thấy bộ dáng vội vã của Tiểu Minh trong lòng cũng lo lắng nhanh chân chạy theo. Khi cả 2 vừa đặt chân đến lầu 2 thì đã thấy cửa phòng của Dương Lão Thái bị người mở ra. Cả 2 tức tốc tiến lại, còn chưa kịp lên tiếng thì một mùi hôi thối, tanh tưởi ập vào mũi bọn họ. Cả 2 ôm bụng trực tiếp nôn mửa.

• Sao...sao lại thối như vậy.?

Dương Phụng Hiếu khó thở nói. Đang lúc hắn hướng ngoài ban công hít thở thì phía cửa phòng Dương Lão Thái, tiếng Trịnh Hà la hét làm hắn giật mình quay đầu hướng ánh mắt vào trong. Nhất thời Dương Phụng Hiếu chôn chân tại chỗ, trước mắt lão lúc này là thân thể của Dương Lão Thái đã héo rút, toàn thân lở loét, dòi bọ đang lúc nhúc bò qua bò lại dưới lớp da nhăn nheo. Sau một hồi trấn kinh, lão mới từ từ gạt đám người Trương Phong sang một bên, tiến lại gần thi thể của Dương Lão Thái. Nhìn vào đôi mắt thất thần của lão, Trương Phong biết lão đang đau đớn đến tột cùng.

• Mẹ......mẹ ơi...

Những tiếng mẹ yếu ớt phát ra từ miệng Dương Phụng Hiếu làm cho mấy người còn lại cũng thấy chua xót.

• Sao lại thế này? Hôm qua không phải mẹ còn rất khỏe sao. Tại sao?...tại sao?

Dương Phụng Hiếu như không giữ được bình tĩnh, lão gào lên ôm lấy thi thể của Dương Lão Thái mà rung lắc, mặc cho giòi bọ đang bò dần theo cổ tay của lão. Tiểu Minh cùng Trịnh Hà tiến lên nâng đỡ lão, tránh cho ngoại lực lão gây ra tổn thương đến thi thể của Dương Lão Thái. Quan niệm phong kiến rất sâu sắc về cái chết, toàn thây đối với người chết là một sự tôn trọng. Bất chợt từ trên thi thể của Dương Lão Thái rơi ra một đồ vật, Trương Phong tiến tới, nhặt lên quan sát. Là một sợi dây chuyền, trên đó còn có một mặt đá màu đỏ như máu được trạm trổ Tỳ Hưu. Hắn cẩn thận quan sát, từ mặt đá trên sợi dây chuyền tỏa ra khí tức thuần dương, nói rõ dây chuyền này đã được pháp sư khai quang ( hay còn gọi đầy đủ là khai quang điểm nhãn. Hình thức này chính là thủ tục lễ bái để linh vật nhận chủ, phù trợ cho chủ nhân). Trương Phong như đoán ra được điều gì, vội phóng xuất một tia cương khí vào mặt đá, Đang lúc hắn thi pháp thì Trịnh Hà tiến lên nắm lấy cổ áo hắn nói lớn.

• Không phải cậu nói là sẽ có cách cứu mẹ chồng ta hay sao, tại sao bây giờ lại thành ra như thế này?

• Cái gì? Chuyện này rốt cuộc là sao?

Dương Phụng Hiếu thấy vợ mình vốn hiền lành, giờ đây lại nắm cổ áo Trương Phong tức giận như vậy, lão cũng tiến lên hướng đôi mắt tức giận nhìn Trương Phong chất vấn.

• Các con trớ thất lễ, tổn hại pháp sư.

Ngay lúc 2 vợ chồng Dương Phụng Hiếu đang định sống chết với Trương Phong thì từ phía sau lưng một thanh âm già nua truyền tới. cả 2 người nghe thấy giọng nói quen thuộc thì quay đầu nhìn lại. nhất thời cảm xúc không kìm nén được, cả 2 lao tới bóng người mờ ảo kia toan ôm lấy nhưng cả 2 giật mình khi bản thân không thể chạm vào người kia.

• Mẹ ...rốt cuộc chuyện này là như thế nào, tại sao người bỏ lại chúng con mà đi như vậy?

Dương Lão Thái nhìn thấy bọn họ kêu khóc thảm thiết, cũng không kìm lòng được nói trong tiếng nấc.

• Các con của ta, ta sớm đã chết từ đêm đầu tiên ra mộ cha các con rồi.

2 vợ chồng Dương Phụng Hiếu lắc đầu nguầy nguậy nói.

• Không...không thể nào, chẳng phải 1 tháng qua mẹ vẫn sống cùng chúng con hay sao?

• Hài tử ngốc của ta. Đêm hôm đó khi ta một mình tới bãi tha ma thì đã bị ác quỷ kia chiếm xác rồi, những ngày qua nhìn thấy các con hết lòng phụng dưỡng thân xác này, ta vừa thương, vừa giận. không lẽ các con không nhận ra tính cách của ta thay đổi hay sao. Cũng may có sợi dây chuyền này, hồn phách ta mới có nơi chú ngụ, nếu không đến cơ hội đầu thai cũng không còn.

Nghe thấy những lời này, vợ chồng Dương Phụng Hiếu mặt mày ngây ngốc, lại kêu khóc thảm thiết hơn, cả 2 tự trách bản thân bất hiếu.

Dương Lão Thái nói xong lại hương Trương Phong hành lễ. Bà ta bây giờ là quỷ hồn, thiên trí khai thông biết trước mặt mình là pháp sư, lại được hắn ra tay giúp mở ra phong ấn trên mặt đá, đưa hồn phách của bà ta ra ngoài, nên đối với Trương Phong bà ta hết mực tôn kính.

• Đại pháp sư, cảm ơn ngài đã ra tay cứu giúp.

• Lão thái, thật xin lỗi, để người phải chịu cực khổ lâu như vậy. cháu đã sớm biết người đã chết.

Trương Phong thành thật nói.

Thì ra từ lần đầu nhìn thấy Dương Lão Thái hắn đã cảm nhận thấy mùi của tử khí, lại nhìn thần sắc của bà ta hắn trong lòng đã biết vị Dương Lão Thái này đã bị quỷ chiếm thân. Lại nghe Trịnh Hà nói Dương Lão Thái hay đến bãi tha ma lúc nửa đêm, vì hiếu kì nên hắn mới âm thầm điều tra, không nghĩ tới lại phát hiện sự tình khủng bố như vậy.

Dương Lão Thái xua tay cười nói.

• Không hề gì. Hồn phách ta lâu nay trốn trong mặt đá này vẫn nhìn thấy được sự vật xảy ra bên ngoài, ta biết đại pháp sư ngài, ắt có nguyên do nên mới phải làm vậy. Chỉ là ngài không đoán ra lai lịch của đám ác quỷ kia sớm, nên không thể làm gì hơn.

• Hiện tại cháu đã đoán ra phần nào, nhưng vẫn mong lão thái nói rõ hơn một chút, dù sao người cũng chết trong tay bọn chúng, thiên trí khai mở, lai lịch của chúng hẳn người rõ hơn cháu.

Trương Phong cung kính chắp tay nói.

Dương Lão Thái thở dài nói.

• Bọn chúng là 5 ác quỷ tới từ Địa Ngục, không phải quỷ hồn nhân gian. bọn chúng vốn không có thực thể nên mới muốn dùng âm dương khí tức đúc nặn linh thân, hồn phách ta trốn trong mặt đá đã từng nghe chúng nói về loại quỷ thuật đó. Điều kiện chính là, mỗi kẽ trong số chúng cần hấp thụ máu thịt cùng xương cốt của 20 người chết và 20 người sống có trung huyết thống. Khi thu thập đủ số lượng, bọn chúng sẽ tiến hành luyện hóa chắp vá lại, tạo ra một linh thân hoàn toàn mới, giúp quỷ hồn của chúng trú ngụ, không những thế quá trình tu luyện của chúng cũng tăng lên gấp mấy lần.

Dương Lão Thái nói tới đây thì thân ảnh có phần run rẩy,nói rõ hồn lực yếu ớt sắp bị dương khí ăn mòn. Trương Phong lập tức nhắc nhở 2 vợ chồng Trịnh Hà tránh xa Dương Lão Thái một chút, kế đó dán một lá linh phù lên trán Dương Lão Thái giúp hồn phách của bà ta xua đuổi dương khí đang không ngừng ăn mòn . Xong xuôi hắn mới mở lời.

• Hiện tại cháu đã biết rốt cuộc bọn chúng là thứ gì.

• Bọn chúng là ai ? ta phải liều mạng với chúng.

Dương Phụng Hiếu nhìn thấy mẹ già chết oan uổng, hỏa khí đã sớm dâng lên tận đỉnh đầu, lão tức giận nói.

• Phụng Hiếu thúc, thúc yên tâm, cháu nhất định sẽ giúp thúc báo thù, chỉ là đám Thi Quỷ này, nếu đã hấp thụ đủ thân xác của những người chết, hay nói cách khác là phần Âm, thì thực lực đã tăng tiến không ít, hiện tại chúng không còn là ác quỷ bình thường nữa. Điều quan trọng nhất vẫn là sớm tìm ra thân thể của người mới bị chúng nhập vào, không để bọn chúng hấp thụ đủ phần Dương

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.