Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Trận Thứ Tư

Phiên bản Dịch · 2389 chữ

Thanh âm vừa rứt thân ảnh của một lão già râu tóc bạc phơ xuất hiện, người đó chính là Thượng Sư Trần Toàn, vừa rồi khi đuổi đi đám người của Miêu Tộc, Trần Toàn lập tức trở lại Xoáy Đầu Trâu, cũng may vẫn kịp lúc giúp Minh Lượng Thiền Sư giữ lại một mạng.

- Đa tạ Trần Toàn tiền bối.

Minh Lượng thiền sư nói rứt lời lại phun ra một ngụm máu. Trần Toàn thượng sư đi tới bên cạnh lão cười cười mắng.

- Tên tiểu hòa thượng, ngươi mấy chục năm qua phải chăng là lười nhác không chịu tu luyện. ngươi thật thua xa sư phụ ngươi năm đó. Haha

- Tiền bối mắng phải lắm, tiểu tăng hổ thẹn vô cùng.

Minh Lượng thiền sư bị người trách mắng, lại là người của đạo môn nhưng không cảm thấy tức giận, lão biết người trước mặt là ai, người này tuyệt đối có tư cách chửi bới tất cả pháp sư trong thiên hạ.

- Được rồi, ngươi đã tọa điều tức một chút đi. đám tiểu tà linh này để ta đối phó.

Trần Toàn Thượng sư nói đoạn liền chậm dãi đi tới phía Thạch Tỳ Bà khi nãy, hiện tại nó đang híp mắt đánh giá lão, nhưng nó đâu ngờ răng thái độ ngu dốt của nó đã đụng chạm đến tự trọng của một đệ nhất tông sư.

- Tiểu tử, ngươi mau vào mắt trận giúp Lý Hồng một tay đi, ở đây đã có ta lo. Lâu rồi không được xuống tay đồ sát, thật buồn chán, hề hề...

Trương Phong vừa rồi nhận ra Trần Toàn đã tới thì yên tâm hơn, giờ đây lại nghe lão nói vậy thì có chút kinh ngạc, hắn đẩy lui công kích của lão thái bà kia kế đó hỏi lại.

- Tổ sư, sao người biết Lý Hồng trong kia, không phải nàng ta luôn cặp kè bên cạnh người sao?

- Cặp kè cái đầu ngươi. Nói đi thì đi đi còn ở đó mà lải nhãi. Có tin ta bẻ cổ ngươi ngay bây giờ không hả?

Trần Toàn bị cái tên đồ tử, đồ tôn đem tro chát lên mặt thì bực tức mắng.

Trương Phong thấy lão nổi giận thì cũng không giám nói nhiều nữa. Đẩy ra một kích đánh lui Thạch Tỳ Bà sau đó tiến thẳng vào trung tâm Xoáy Đầu Trâu, nơi tồn tại chủ trận cũng là biến trận thứ tư.

Thạch Tỳ Bà kia nghe hết đoạn đối thoại của 2 người, thì cả kinh mụ không hề hay biết phía trong kia có kẻ lại giám tập kích chủ thượng. Dù biết như vậy nhưng hiện tại cũng không phải là lúc nghĩ nhiều Lão thái bà thấy Trương Phong định giời đi thì tiến lên ngăn cản, mụ không muốn chủ thượng của mình gặp bất lợi.

- CÚT RA....

Trần Toàn quát lớn, vung một thanh phất trần màu đen, cán được chế tạo bằng ngọc có màu xanh chặn đứng tà khí đang hướng sau lưng Trương Phong lao tới. Lão Thái Bà có chút sợ hãi, vừa rồi lo lắng mụ đã rồn toàn lực vào một kích ý đồ bắt ép Trương Phong phải đón đỡ nếu không sẽ toi mạng, ấy vậy mà lão già mới tới chỉ vung phất trần một cái đã đánh văng tà âm của mụ. Lão Thái Bà kia nào hay, thứ vừa đánh bay tà âm của mụ chính là tuyệt thế thần binh, pháp khí trấn môn của phái Nội Đạo, giới Huyền Môn Đại Việt năm đó biết đến nó với cái tên

“ Băng Tâm Phất Trần” .

Được Trần Toàn đỡ một kích, Trương Phong cũng không chậm trễ hướng tâm trận mà chạy như bay tới.

- Khí tức kia là...?

Trương Phong nhíu mày cảm nhận sự biến đổi trong không khí, khi nãy lúc mà hắn vừa tiếp cận Xoáy Đầu Trâu thì đã cảm nhận thấy một mùi ẩm thấp ập vào trong mũi, kế đó từng luồng tà khí cùng quỷ khí hùng hậu tràn ra từ tâm trận thổi tung tóc của hắn. Trương Phong hít sâu một hơi, hắn biết phía trong kia Lý Hồng đang kịch triến cùng một kẻ nào đó, nhưng thực lực phải cỡ nào mới cùng một cái Dạ Quỷ chiến đấu lâu như vậy.

Trương Phong mang theo nỗi nghi hoặc cùng sợ hãi tiến vào gần tâm trận, tình thế trước mắt còn khiến hắn bất ngờ hơn. Vừa rồi hắn đánh giá người kia còn thấp quá rồi. với hắn cấp bậc Dạ Quỷ của Lý Hồng là xưa nay hiếm, có thể so sánh với Yêu Tiên Tinh Thử Ngũ Sắc. ấy vậy mà giờ đây Lý Hồng đang phải khó khăn chống đỡ từng đợt công kích của người kia, toàn thân chằng chịt vết thương, bộ dáng chật vật vô cùng.

- Mỹ nữ kia phải chăng là chủ thượng mà Lão Thái Bà nhắc tới.

Trương phong như nhơ ra điều gì cau mày tự hỏi. bất chợt bên tai vang lên tiếng trấn động, Trương Phong cả kinh nhìn về phía trận chiến, giờ đây khói bụi mù trời quảng cảnh xung quanh yên tĩnh đến lạ thường.

- Là chuyện gì vừa xảy ra.

Trương Phong cẩn thận quan sát, khói bụi lắng xuống chỉ thấy Lý Hồng nằm trên mặt đất, máu tươi tuôn ra từ khóe miệng xinh đẹp, cách đó không xa là mỹ nhân nọ, yếm đỏ đã rách nát từ khi nào, giờ đây che chắn trước ngực nàng là một tầng tà khí nhàn nhạt, cẩn thận quan sát vẫn phần nào thấy được “kho tàng” tuyệt phẩm phía trong.

- Có thể khiến ta thành ra bộ dáng như thế này xem như cũng không tệ, bất quá ngươi cũng chỉ có vậy. Vẫn không phải là đối thủ của ta.

Ngọc Tỳ Bà nhàn nhạt nói, từ trên vành môi anh đào của ả, từng làn khói trắng tinh thuần đang bay ra nhè nhẹ, nói rõ ả cũng thụ thương không nhẹ sau trận chiến vừa rồi.

- Tà linh trong nhân gian không hiếm nhưng để tu luyện được cấp bậc như ngươi thật không có mấy người.

Lý Hồng năm trên mặt đất khó khăn nói.

NgọcTỳ Bà nét mặt có chút mệt mỏi nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười đắc ý nói.

- Vậy giờ ngươi nguyện ý theo ta chưa?

- Hừ, ngươi nằm mơ đi

Lí Hồng bộ dáng cương quyết hừ lạnh nói.

Ngọc Tỳ Bà vẫn giữ nụ cười trên môi nhưng ánh mắt đã dần chuyển sang màu máu, ả gằn lên từng chữ.

- Tốt...những ai không thuận ta, ta chẳng nên giữ lại làm gì... hì hì. Được chết trong tay Tà Linh Chi Chủ như ta, là vinh hạnh của ngươi đấy. CHẾT ĐI.

Dứt lời, 2 bàn tay của Ngọc Tỳ Bà quẩn quanh tà khí huyễn hóa ra 2 thanh chủy thủ hướng đầu của Lý Hồng cắm xuống. đúng lúc này biến cố phát sinh khiến ả không khỏi giật mình. Từ trong âm khí dày đặc một đạo lam quang xé không mà đến, đánh tan chủy thủ được tạo nên bởi tà khí. Kế đó một thân ảnh tuấn mỹ, thân hình cân đối, khuôn mặt thanh tú bước ra, trên vai vác theo một đôi Song Giản khí thế bức người. người đó dĩ nhiên là Trương phong, vừa rồi hắn mê mẫn ngắm nghía thân thể của Ngọc Tỳ Bà chút nữa là quên việc chính, mãi đến khi Ngọc Tỳ Bà định ra tay kết liểu Lý Hồng hắn với bừng tỉnh, vội vã thi pháp chặn đứng một đòn vừa rồi.

- Ngươi là người nào?

Ngọc tì bà cảm nhận thấy dương khí trên người Trương Phong nồng đậm liền biết hắn là pháp sư, thế như câu cửa miệng của nhân loại từ lâu vẫn tồn tại khi gặp người lạ, bởi vậy mới nói ra câu vừa rồi.

Trương Phong không nhanh không chậm tiêu sái bước đến bên cạnh Lý Hồng, bộ dáng kiên cường như vậy nhưng thực chất bên trong Trương Phong đang khẩn trương vô cùng, hắn biết rõ kẻ có thể đánh bại Lý Hồng thì thực lực phải rất rất trâu bò.

- Ngươi tới đây làm gì? Còn không mau cút đi.

Lý Hồng hướng Trương Phong trừng mắt nói. nàng biết Trương Phong cũng không phải đối thủ cả Ngọc Tỳ Bà, muốn nói mấy lời khó nghe đuổi hắn đi.

Trương Phong hiểu ra tâm ý của nàng, trong lòng không khỏi cảm kích. Hắn không để ý tới Ngọc Tỳ Bà, đi thẳng một đường đến bên cạnh Lý Hồng, quan tâm hỏi.

- Cô không sao chứ?

- Ta thì có chuyện gì được, ngươi mau đi đi.

- Đi đâu bây giờ, nếu cô mà chết hy vọng trở về thời đại kia của ta cũng xem như xong rồi.

Trương Phong cẩn thận đỡ Lý Hồng dậy thở dài nói.

Lý Hồng tỏ ra kinh ngạc hỏi.

- Không lẽ ngươi tìm ra cách để trở về rồi, nếu vậy làm nhanh đi. ta không muốn mất công luân hồi mấy đời mới trở lại trục thời gian kia.

Trương Phong nét mặt khó coi lườm nàng một cái nói.

- Cô còn không nhìn xem hiện tại tình thế thế nào. Sống sót ra khỏi đây rồi nói.

Tuy những lời vừa rồi của Trương phong nói rất nhỏ nhưng không thoát khỏi thính lực của Ngọc Tỳ Bà, ả ngửa cổ cười lên quái dị, kế đó nói.

- Các ngươi nghĩ có thể sống sót mà ra khỏi đây sao, nằm mơ đi haha...

- Đại mỹ nhân, có gì từ từ nói, ta cũng không muốn đánh nhau với người không mãnh vải che thân như vậy. Ngộ nhỡ, ầy thật là khó nói mà.

Ngọc Tỳ Bà nghe Trương Phong nói như vậy thì mới cúi xuống quan sát thân thể, bất chợt một cơn nóng dát lan tỏa khắp mặt, ả trừng mắt nhìn Trương Phong một cái, kế đó luồng tà khí che đậy “ nơi yếu hại “ khi nãy bỗng lan tỏa che chắn khắp thân thể ả, một lát sau tà khí dần tan biến, Ngọc Tỳ Bà xuất hiện với một bộ váy áo màu hồng nhạt.

- Tên tiểu sắc lang, lát nữa ta phải móc mắt chó của ngươi ra.

Ngọc Tỳ Bà cả giận mắng.

Lúc này Lý Hồng cũng tranh thủ điều hòa được một chút quỷ lực, nàng chen ra phía trước che chắn trước mặt Trương Phong nói.

- Trận chiến này là của ta, ngươi chớ có xen vào

Trương Phong vỗ vỗ vai của nàng nói khẽ vào tai Lý Hồng. hơi thở nóng ấm của hắn khiến Lý Hồng không khỏi khẽ run lên một chút. Với nàng cảm giác đó thật mới mẻ.

- Tôi không muốn chết chung một chỗ với cô ở đâu, Tà Linh kia xác thực rất lợi hại, hợp sức đi.

Trương Phong nói đoạn rút ra Song Giản tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Lý Hồng bị cảm giác kia làm cho ngây ngẩn nào còn để ý đến những lời nói vừa rồi của Trương Phong, nhìn bộ dáng thấy chết không sờn của hắn, trong lòng Lý Hồng sinh ra một cảm giác khó lí giải.

- Muốn cùng chết sao, hừ được vậy ta toại nguyện cho các ngươi.

Ngọc Tỳ Bà dứt lời đôi tay quấn lên tà linh chi khí hướng 2 người Trương Phong đánh tới.

Trương Phong biết ả ta lợi hại, chân đạp tinh tú bộ pháp tránh né, tay múa may Song Giản ý đồ tấn công vào yếu huyệt. Phía bên kia Lý Hồng sau một hồi điều tức, quỷ lực cũng tụ tập lại được phần nào, hiện tại để phong thủ vẫn là có thể.

- Chết đi...chết hết đi.

Ngọc Tỳ Bà hét lớn, một đoàn tà khí ập tới song chảo múa may xé rách lớp kết giới được bố trí bởi quỷ khí của Lý Hồng. “ phụt “ Lý Hồng miệng phun ra một ngụm quỷ huyết lão đão lui về phía sau cố gắng tránh né song chảo của Ngọc Tỳ Bà nhưng bất thành, cái cổ nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng bị song chảo bóp lấy không ngừng thiết chặt. Quỷ vốn không cần hô hấp nhưng hiện tại Lý Hồng bị tà khí vây khốn quỷ huyệt khiến nàng không dễ chịu chút nào, sắc mặt méo mó tỏ rõ thống khổ.

- BUÔNG NÀNG RA.....

Từ phía sau tiếng của Trương Phong thét lớn, tiếng thét mang theo sự tức giận. một đạo ánh sáng màu xanh lam hướng đầu Ngọc Tỳ Bà đập xuống. vừa rồi khi nhìn thấy Lý Hồng bị người khống chế Trương Phong khẩn trương đến cực điểm không nghĩ nhiều hắn bày ra sát chiêu, niệm động chú ngữ huy động Quy Điền Song Giản nhân lúc Ngọc Tỳ Bà không để ý đánh ra một kích toàn lực. Thế nhưng diễn biến tiếp theo khiến cho cả hắn lẫn Lý Hồng há mồm trợn mắt. Cây đàn được làm bằng ngọc nãy giờ vẫn nằm im bất động trên phiến đá bất trợt lơi tới như có ai điều động, vì Ngọc Tỳ Bà chống đỡ một kích mãnh liệt.

- Đàn quý của ta....ngươi..

Ngọc Tỳ Bà buông ra Lý Hồng ánh mắt hung ác nhìn về phía Trương Phong kế đó nâng cây đàn lên vuốt ve, bất chợt con mắt của ả đỏ lừ lên giận dữ khi phát hiện thân đàn đã bị kích vừa rồi của Trương Phong làm vỡ một mảnh lớn.

- Hừ, thật không ngờ ngươi còn có chiêu này, ta quên mất Tỳ Bà Tử các ngươi sinh ra từ Đàn Tỳ Bà, đối với chúng có một sợi dây linh ứng mạnh mẽ.

Trương Phong bực tức nói. Hiện tại nỗi sợ hãi ban đầu của hắn đối với Ngọc Tỳ Bà đã không còn, giờ đây trong hắn, ý chí chiến đâu sâm chiếm mọi giác quan.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.