Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Tẩu Huyền Môn

Phiên bản Dịch · 1965 chữ

Trong bữa cơm, mọi người bàn luận rất nhiều về trận chiến vừa rồi. tuy rằng đã thành công thanh trừ được hang ổ của Tinh Thử Ngũ Sắc nhưng lại để nó chạy thoát, điều này làm cho không chỉ Trương Phong mà Trần Trung cũng không được thoải mái.

- Trương Phong, tới đây cậu định sẽ làm gì.

Trần Trung sau một hồi trầm tư cuối cùng cũng mở miệng, hướng Trương Phong hỏi.

- Ta muốn tìm đến ngọn núi Phan Xi Păng.

Trương Phong miệng nhồm nhoàm thức ăn lơ đãng trả lời.

- Phan Xi Păng? Núi đó nằm ở đâu sao tôi không biết nhỉ?

Trần Kiên nét mặt nghi hoặc hỏi. mọi người có mặt tại đó cũng hướng ánh mắt hiếu kì về phía Trương Phong như chờ lời giải thích từ hắn.

Trương Phong bắt gặp ánh mắt quái dị của mọi người mới vỡ lẽ vừa rồi không suy nghĩ đã nói ra dữ liệu của tương lai. Hắn lau miệng còn dính đầy dầu mỡ cười nói.

- À, Phan Xi Păng là tên một ngọn núi mà tổ tiên ta phát hiện, theo di huấn của tổ tiên ta, trên lưng trừng núi đó có một sơn động, phía trong chứa vô số của cải. ta muốn tìm đến biết đâu được lại phát tài. Hề hề...

Hoàng Linh nghe hắn nói như vậy thì liếc mắt khinh thường nói.

- Ngươi thân là nam nhi, không lo lằm ăn chân chính, lại ở đó mơ mộng hão huyền.

- Này này...sao cô biết là ta mơ mộng hão huyền, đến lúc ta tìm ra kho báu, cô đừng dựa vào quen biết ta mà xin sỏ.

Trương Phong vênh mặt nói.

Hoàng Linh bị Trương Phong khi dễ liền muốn tiến lên sống chết với hắn một phen, nhưng bị Lý Phượng ngăn cản nên thôi.

Lý Phượng nãy giờ im lặng thấy 2 người cãi nhau vội lên tiếng.

- Tiểu Phong ca, huynh thật sự tin di huấn kia của tổ tiên huynh là có thật sao? Muội cũng chưa từng nghe có núi nào tên Phan Xi Păng.

- Lý Phượng muội, những lời ta nói đều là sự thật, nếu thực tìm ra ngọn núi đó, lấy được kho báu ta nhất định sẽ chia cho muội một ít. Haha.

Trần Trung cùng Nguyễn Tùng ngồi uống rượu cùng nhau, nhìn đám người trẻ tuổi huyên náo thì không khỏi lắc đầu. Nguyễn Tùng nâng chén kính Trần Trung sau đó mở lời.

- Đạo trưởng ngài dự định trở lại đạo quán sao?

Trần Trung ánh mắt nhìn ra xa nhẹ gật đầu trả lời.

- Sắp tới giới Huyền Môn sẽ tổ chức đại hội, ta muốn trở về liên hệ với tông sư các phái bàn luận một chút.

Nguyễn Tùng nghe thấy những lời này thì không khỏi tò mò hỏi.

- Đại hội đạo trưởng nói là gì.

- Tri Phủ đại nhân không phải người của Huyền Môn nên không rõ, cứ 10 năm giới Huyền Môn chúng ta lại tổ chức đại hội một lần, trọn ra môn phái đứng đầu trong giới Huyền Môn, chuyên quản lí và phân phó các môn mái khác cùng nhau xử lí các chuyện quái dị sảy ra khắp cả nước. Chỉ là từ ngày Huyền Môn ngoại lai xuất hiện, không ít lần cùng chúng ta đối nghịch. Hiện tại đại hội sắp diễn ra, bọn họ cũng muốn chen chân, bởi vậy ta và các vị tông sư các phái cần bàn luận.

Trần Trung đạo trưởng cẩn thận giải thích.

Nguyễn Tùng nghe xong 2 hàng lông mày nhíu lại nói.

- Đám tà ma ngoại đạo đó chỉ biết hại người, cớ gì còn để chúng tham ra đại hội.

Trần Trung lắc đầu cười khổ nói.

- tuy là nói Huyền Môn chính thống và Huyền Môn ngoại lai xưa nay không hòa hảo, nhưng đều là người tu hành, quy củ giới luật của Huyền Môn các phái đều phải thực hiện. Chúng ta cũng không thể làm trái di huấn của Lê Thái Tổ.

Nguyễn Tùng nghe tới đây thì biết việc này vốn không phải việc mình có thể xen vào nên không hỏi thêm, lại nâng chén kính Trần Trung sau đó chuyển chủ đề nói chuyện.

Sau bửa ăn, mọi người chia nhau ra về. Trương Phong biết ngày mai sư đồ Trần Trung sẽ về núi nên trước khi ra về hắn nán lại một chút để chào tạm biệt.

- Trần Đạo Trưởng sự việc lần này may mà có người ra tay tương trợ, nếu không ta cũng không thể giải quyết. Trương Phong thay mặt thôn dân cảm tạ người.

Trần Trung xua tay cười nói.

- Trương Phong cậu cũng không cần khách khí như vậy, hàng yêu trừ ma là chức trách của pháp sư chúng ta. Mà cậu tính khi nào thì đi tìm ngọn núi bí ẩn kia?

- Có lẽ là nghỉ ngơi vài ngày sau đó lên đướng. Phải rồi đạo trưởng, Tinh Thử Ngũ Sắc kia trốn thoát sau này chắc chắn gây hại cho nhân gian, chuyện này phiền đạo trưởng và giới Huyền Môn để ý một chút rồi.

Trương Phong khách sáo nói, Trần Trung gật đầu biểu thị đông ý. 2 người trò truyện một lát, sau đó Trương Phong từ biệt ra về.

Ba người Trương Phong từ Huyện đường trở về đến Tửu Điếm đã thấy Tiểu Minh ngồi ngay cửa, đầu ngọe sang một bên. Trương Phong đi tới đá cho cậu ta một cái nói.

- Muộn như vậy sao cậu còn ngồi đây, đang mong ngóng tôi sao?

Tiểu Minh bị đá đau liền tỉnh lại, nghe thấy những lời buồn nôn của Trương Phong thì không khỏi bực mình, nói.

- Cậu nằm mơ đi.

Kế đó hắn đẩy Trương Phong sang một bên, tiến lại phía Lý Phượng hỏi han sức khỏe, thấy Lý Phượng cười nói không việc gì mới an tâm.

- Này tôi với cậu tính ra cũng đã quen biết, cớ gì một câu hỏi thăm tôi đều không có vậy.

Trương Phong nhìn thấy những cử chỉ quan tâm, xến xẩm của Tiểu Minh dành cho Lý phượng, tròng lòng không khỏi bực tức tên tiểu tử “ trọng sắc khinh bạn “, nói.

Tiểu Minh lừ mắt hướng Trương Phong căm tức nói.

- Cậu không phải nói mình lợi hại lắm sao, cớ gì mấy chuyện nguy hiểm đó còn mang theo Phượng Nhi, nếu hôm nay muội ấy chó chuyện gì, tôi nhất định không tha cho cậu.

“ thanh niên thời này đều trọng sắc khinh bạn như vậy” Trương Phong nhớ lại bộ mặt của Trần Kiên khi nãy thì không khỏi than thầm.

Mấy người trò truyện một hồi cũng chia ra, ai về phòng nấy nghỉ ngơi.

Sáng ngày hôm sau, tin tức yêu đạo Tống Kiệt cùng yêu quái dưới bảo tàng bị tiêu diệt khiến cho lòng dân vui mừng, mới sáng sớm mà Tửu Điếm đã có rất nhiều người ngồi tụm 5, tụm 3 bàn luận.

- Thật không ngờ tên Tống Đạo Trưởng kia lại là yêu đạo, nghe nói mấy thôn kia đều chết không ít người.

- Phải đấy, cả tri huyện cũng bị tri phủ đại nhân trừng trị.

- Cảm tạ trời đất đã cử tiên nhân hạ phàm, tiêu diệt yêu quái, từ nay thôn dân chúng ta an tâm mà sống rồi.

Trương Phong nghe thấy những lời này vô cùng vui vẻ, bộ mặt hưởng thụ của hắn khiến cho mấy người Hoàng Linh đang ngồi cạnh không khỏi chán ghét.

- Này, ngươi cũng đừng có tự mãn, công trạng cũng đâu phải mình ngươi bỏ sức, nhìn bộ dáng của ngươi xem, có giống phong phạm của một pháp sư không hả. Thật mất mặt mà..

Trương Phong đang vui vẻ vì được tán thưởng thì bị Hoàng Linh rội cho một gáo nước lạnh, hắn bất mản hướng Hoàng Linh nói.

- Tôi liều mạng như vậy, giờ nhận một chút khen ngợi cũng không được hay sao, cô mà cứ hung rữ như vậy, sau này chẳng ai dám lấy làm vợ đâu.

- Ta có lấy ai thì liên quan gì đến ngươi hả.

Hoàng Linh tức giận lại định lao đến động tay, động chân với Trương Phong, nhưng Trương Phong sớm đã biết tính khí của Hoàng Linh nên có phòng bị, nghiêng người né tránh, miệng không ngừng châm trọc.

Đang lúc 2 người làm loạn thì từ ngoài cửa có 2 thân ảnh tiến vào, 2 người nọ chính là sư đồ Trần Trung. Hoàng Linh thấy có người tới thì cũng thôi đuổi đánh Trương Phong, tiến lên chào hỏi Trần Trung một tiếng. Trần Trung đáp lễ sau đó hướng Trương Phong cười nói.

- Trương Phong, hôm nay bần đạo tới là để từ biệt.

- Trần đạo trưởng đi sớm vậy sao, trong môn phải chăng xảy ra chuyện gì.

Trương Phong tiến lên chào đón, lại nghe Trần Trung tới là để từ biệt vội hỏi.

Trần Trung xua tay đáp.

- Cũng không có gì, chỉ là sắp tới giới Huyền Môn sẽ tổ chức đại hội, ta cần họp mặt mấy vị tông sư các phái bàn luận một chút.

- Đại hội?

Trương Phong kinh ngạc hỏi

sở dĩ hắn kinh ngạc như vậy là bởi vì, ở thời đại của hắn chỉ có đại hội cổ đông, đại hội đảng chứ chưa từng có cái gọi là đại hội Huyền Môn.

- Đúng vậy, đại hội Huyền môn 10 năm tổ chức một lần. nếu Trương Đại Sư muốn cũng có thể tham gia.

Trần Trung ánh mắt có chút chờ mong nói.

Trương Phong mang theo hiếu kì lại hỏi cặn kẽ một hồi, Trần Trung cũng rất kiên nhẫn giải thích cho hắn những chỗ tốt của đại hội, còn nói tại đó sẽ có rất nhiều kì nhân, dị sĩ tu hành nơi thâm sơn cùng cốc xuất hiện, biết đâu lại có người biết đến ngọn núi bí ẩn mà Trương Phong đang tìm kiếm.

Trương Phong càng nghe càng thấy hứng thú với đại hội này, cuối cùng không nhịn được mà nhận lời tham gia. Dù sao ở thời đại này, địa hình khác hoàn toàn so với thời đại của hắn, để tìm đến được Phan Xi Păng cũng không dễ dàng gì, hơn nữa chính hắn cũng không biết nếu thực sự tìm được khe nứt hư không kia thì phải làm gì để trở lại thời đại của mình. Trương Phong cũng muốn trải nghiệm một chút giới Huyền Môn cổ đại, xem xem thời đại này Huyền Môn rốt cuộc cường thịnh như thế nào. Nghĩ tới đây Trương Phong bắt ấn nói.

- Ta lần đầu xuất môn, nhiều chuyện còn chưa biết rõ vẫn mong Trần Đạo Trưởng chỉ điểm thêm.

- Trương Đại Sư cậu khác khí rồi, bản lĩnh của cậu bần đạo đã được chứng kiến qua, Song Giản trong tay cậu quả là tuyệt thế pháp khí, không biết danh môn tên gọi là gì, sau này bần đạo nhất định đến tận nơi bái phỏng.

Trương phong nghe Trần Trung hỏi đến môn phái thì gãi đầu gãi tai không biết phải trả lời như thế nào, trong đầu suy tính một lát hắn mới lên tiếng.

- Ta xuất thân trong một gia tộc Âm Dương Sư chuyên hành nghề trừ yêu, diệt ma, nhưng chiến tranh liên miên gia tộc lụi tàn chỉ còn lại mình ta sống sót, hiện tại độc lai độc vãng hành hiệp cứu người. cảm tạ đạo trưởng quan tâm.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.