Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Tinh Thông Linh Thạch Trận

Phiên bản Dịch · 2054 chữ

Thực ra những người kia không phải do Lý Hồng trực tiếp ra tay, chỉ là không thoát khỏi vây khốn của nàng cô tịch mà chết trong này nhưng Lý Hồng cũng lười giải thích với hắn, lại một lần nữa tiến lên.

• Rốt...rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Trương phong lại hỏi, hắn muốn làm Lý Hồng phân tâm trả lời hắn để kéo dài thêm một chút thời gian.

• Muốn xem ngươi có phải hay không hậu nhân của lão già kia. Bao năm qua có rất nhiều kẻ đạo mộ tiến vào đây nhưng chưa có ai giúp ta giải khai được phong ấn. ngươi nên cầu nguyện đi, nếu ngươi cũng không phải , ta sẽ xé xác ngươi ra như những người kia.

Lý Hồng trong giọng nói mang theo phần hung ác, khiến cho Trương Phong không khỏi lạnh sống lưng. Đang lúc hắn ngây ngẩn thì một chảo của Lý Hồng đánh tới, chảo thủ mang theo lực lượng hùng hậu cho dù Trương Phong đã nhanh tay bố trí kết giới bằng linh phù nhưng vẫn bị lực phản trấn đánh bay ra sau, đập mạnh vào vách hang miệng phun máu phè phè.

• Khốn thật...không lẽ thiếu niên anh tuấn như ta lại phải bỏ mạng nơi đây.

Trương Phong ôm ngực tay vịn vách hang đang định đứng lên thì bàn tay bỗng cảm thấy nhẹ hẫng, kế đó cả thân người của hắn ngã nhào 1 cái, nằm sõng soài ngay khe nứt kết nối hai nghách hang. “ là chuyện gì vừa xảy ra” Trương Phong nét mặt nhăn nhó đang tự hỏi thì phía bên kia Lý Hồng 2 mắt đã trợn trừng nhìn hắn chằm chặp.

• Là ngươi...haha...thật đúng là ngươi.

• Là ta...là ta cái gì? Cô bị nhốt đến phát điên rồi à. Có gì từ từ nói có được hay không.

Trương Phong lồm cồm bò dậy lấy áo lau đi vệt máu trên khóe miệng cùng 2 tay, đúng lúc này hắn nhận ra có gì đó khác thường. Thân người hắn không biết từ lúc nào đã tiến qua ngách hang bên kia. Một tầng ánh sáng xanh lam cũng đang dần tán đi.

Trương Phong ngây ngốc nhìn sang phía Lý Hồng hỏi.

• Chuyện này rốt cuộc là sao?

• Haha...chuyện này có nghĩa là ngươi...ngươi chính là hậu nhân của lão già đó. Hơn 700 năm cuối cùng ta cũng được tự do rồi. thù mới nợ cũ phải đem tính toán lên các ngươi.

Nghe Lý Hồng nói đến đây , Trương Phong không khỏi suy nghĩ. “ khi nãy nàng nói người phong ấn nàng đã dùng máu cùng hồn phách của bản thân gia trì kết giới, còn có chỉ máu của hậu nhân lão già đó mới có thể mở ra phong ấn, không lẽ người phong ấn Lý Hồng lại chính là tổ tiên của mình. Trương Huấn, Trương Thượng Sư.” Trong lòng cả kinh hắn nghiêm mặt hỏi Lý Hồng với giọng điệu vô cùng khẩn trương.

• Người đó có phải họ Trương, pháp khí hắn dùng là 1 đôi song giản.

Lý Hồng heo mày suy nghĩ, một lát sau chỉ thấy ánh mắt của nàng lóe lên, một tia oán hận chạy dọc theo đuôi mắt, nàng nghiến răng nói.

• Đúng như vậy, hắn nói hắn họ Trương Tên một chữ Huấn là Âm Dương Sư. Thứ hắn dùng áp chế ta chính là song giản.

• Tốt quá..tốt quá rồi haha...

Nghe Lý Hồng xác nhận lại những điều hắn nói, Trương Phong không khỏi vui sướng, mặc kệ bên kia một đôi mắt giận giữ đang nhìn hắn chằm chặp, Trương Phong vẫn nhảy nhót như trúng số.

Đang lúc Trương Phong phấn khích vì tìm được mộ tổ tiên thí phía bên kia thanh âm của Lý Hồng vang lên, lạnh lẽo và chứa đầy sát khí.

• Ngươi vui lắm sao...tổ tiên ngươi vây khốn ta ở đây hơn 700 năm, người ...vui...lắm...sao?

Trương Phong giật mình nhận ra điều này, nhanh chóng ngậm miệng hương Lý Hồng nói.

• Thật xin lỗi cô, ta nhất thời phấn khích. Hay là thế này, trước tiên cô để ta bái lạy tổ tiên một cái sau đó lại nói tiếp.

Trương Phong rứt lời cũng không để ý Lý Hồng có đồng ý hay không hắn 3 chân 4 cẳng chạy như bay về phía cuối ngách hang. Lý Hồng có chút ngây ngẩn bởi Trương Phong nói đi liền đi, nàng mang theo tức giận nhanh chóng đuổi theo. Thụ Yêu nãy giờ nép một bên quan sát thấy 2 người tiến vào ngách hang thần bí lâu nay nó chưa từng tiến vào nên cũng hiếu kỳ lần theo.

Trương Phong hướng hang sâu chạy tầm 10 phút thì trước mặt bỗng xuất hiện dị tượng. Cả 1 khu vực cuối hang đang được bao phủ bằng một quầng ánh sáng màu xanh lam, ánh sáng tuy ảm đạm nhưng cũng đủ để Trương Phong quan sát được mọi vật phía trong. Hắn cẩn thận tiến lại gần quan sát, trước mắt hắn giờ đây là một bộ xương trắng đang khoanh chân xếp bằng trong tư thế tọa thiền, nhìn qua rất nghiêm trang, trước mặt bộ xương kia là một chiếc hộp gỗ được để ngay ngắn trên một phiến đá bằng phẳng, 2 bên là 2 cây gậy được cắm song song, ánh sáng xanh lam bao phủ cả khu vực này cùng là 2 cây gậy đó phát ra.

• Quy Điền Song Giản. đúng thật là nó rồi.

Trương Phong tỉ mĩ quan sát một hồi, trong lòng hưng phấn đến tột độ, hắn nhớ rõ trong điển tịch gia tộc có miêu tả rất rõ ràng. Quy Điền Song Giản thân dài 70cm nhìn qua giống kiếm nhưng thân Giản rầy, có 4 cạnh. Mũi nhọn, chuôi tròn, trên chuôi có chạm trổ hình rồng phần tiếp giáp giữa chuôi và thân giản là một đầu rồng uy mãnh. Mà 2 cây gậy đang cắm bên hộp gỗ lại có đầy đủ những đặc điểm đó, chẳng qua do thời gian dài, cát bụi bám quanh khiến hình thù có phần kì quái nên mới đầu hắn không nhìn ra.

Trương Phong 2 mắt tỏ rõ sự vui mừng tiến lên hướng bộ xương trắng kia hành lễ.

• Tổ tiên con tìm người thật lâu, hôm nay cuối cùng cũng tìm thấy.

Trương Phong nói đoạn bái lạy thật sâu, bất chợt bên tai hắn vang lên một giọng nói trầm đục.

• Âm dương huyễn hóa thông linh thạch

Trương Phong ngẩn ra, hắn không biết thanh âm kia là của ai, nhưng câu nói kia chính là câu đầu trong khẩu quyết sử dụng pháp thuật của gia tộc, suy nghĩ thoáng qua Trương Phong quét mắt qua Song Giản, như hiểu ra huyền cơ hắn khẽ ngâm.

• Thất tinh hội tụ giản quy điền

• Trương gia hậu thế thiên cơ biến

• Bát ngã thần minh thập nhị tiên

Cứ như vậy Trương Phong cùng thanh âm kia luân phiên hoàn thành khẩu quyết thi triển trận pháp “ Thất Tinh Thông Linh Thạch”

• Tốt...tốt. hậu nhân của ta, cuối cùng ta cũng đợi được con tới.

Thanh âm trầm đục kia mang theo sự vui vẻ nói.

Trương Phong vẫn mơ hồ hỏi.

• Tổ tiên, người có ý gì?

• Ta không còn nhiều thời gian, con nghe cho rõ. Mấy trăm năm trước, thiên địa phát sinh dị động, trục thời không bị đứt gãy tạo ra vết nứt hư không. Năm đó ta phát hiện có nhiều sinh vật xuyên không tới, quấy nhiễu nhân gian. Ta điều tra thì phát hiện ra khe nứt hư không tồn tại nơi này, vì lực lượng nơi khe nứt quá khủng bố, ta đành dùng tu vi cả đời cùng thân xác tạm thời phong ấn lại. hiện tại con đã tới, mau mau bố trí “ Thất Tinh Thông Linh Thạch Trận” chắp vá lại khe nứt. Chỉ có vậy nhân gian mới duy trì cân bằng.

• Tổ tiên, sao năm xưa người không dùng đến trận pháp để phong ấn khe nứt hư không?

• Còn không phải vì phong ấn nữ quỷ kia hay sao. Nếu không bị nàng quấy phá ta cũng đâu cần dùng tới hạ sách này. Con nhanh tay một chút, quyết không thể để nàng phá hoại một lần nữa. Ta cảm nhận nữ quỷ kia đang tới gần rồi.

Thanh âm kia ngày càng mơ hồ nói rõ hồn lực của Trương Thượng Sư sắp phân tán, Trương Phong biết nữ quỷ mà tổ tiên hắn nói đến chính là Lý Hồng, hắn cũng không dám chậm trễ, lập tức lấy từ trong ba lô 12 viên đá hình thù kỳ quái đặt xung quanh hài cốt của tổ tiên hình thành trận pháp, kế đó vươn tay rút ra Quy Điền Song Giản đang định cắm xuống trung tâm trận pháp thì phía sau đầu sinh gió, một luồng sát khí áp tới.

• Không phải chứ, đến đúng lúc này.

Trương Phong than thầm một tiếng từ bỏ làm phép kích hoạt trận pháp, vung song giản quét mạnh về phía sau.” Uỳnh..” một tiếng va chạm khủng bố vang lên Trương Phong lại bị lực phản chấn đánh bay ra sau. Phía bên kia Lý Hồng toàn thân cũng bị đẩy lùi về phía sau mấy bước, trong mắt mang theo nỗi khiếp sợ, khí tức vừa rồi cho dù vạn kiếp sau nàng cũng không thể quên được.

• Là nó...là Quy Điền Song Giản. hừ, hôm nay ta sẽ cho ngươi vùi thây cùng tổ tiên ngươi.

Lý Hồng nói đoạn lại phi thân tiến lên, quanh thân tỏa ra hồng quang biểu thị nàng là cấp bậc Dạ Quỷ.

• Năm xưa nếu không phải cô dây dưa, tổ tiên ta đã không phải dùng chính bản thân để phong hóa khe nứt hư không. Cô lại còn ở đây tỏ ra oan khuất sao?

Trương Phong lúc này cũng tức giận đến cực điểm, hắn nắm chặt song giản chân đạp Tinh Tú Bộ Pháp liên tục tránh né công kích lui dần về phía trận pháp ý đồ kích hoạt.

• Khe nứt hư không? Là sao?

• Năm đó tổ tiên ta mục đích là muốn tới đây phong ấn khe nứt hư không, cô cho là người đến bắt cô, không nói liền đánh khiến tổ tiên ta hao hụt tu vi phải dùng thân xác phong ấn khe nứt tạm thời.

• Nói láo, hắn là đến bắt ta, ngươi đừng ở đó” già mồm cãi láo”. Chết đi...

Lý Hồng cho là Trương Phong bịa chuyện nên lại một lần nữa tiến lên công kích. Trương Phong biết có nói nữa cũng không có tác dụng, hắn bèn tăng tốc độ tránh né công kích, mỗi lúc một gần trận pháp hơn.

• Chủ nhân ta tới giúp người.

Đang lúc Trương Phong tập trung chú ý trên người Lý Hồng thì từ sau lưng hắn mấy đoạn dây leo bay tới tập kích, hướng 2 tay, 2 chân của Trương Phong xiết chặt.

Trương Phong trong lòng cả kinh, giờ đây 2 tay hắn bị khống chế, song giản vô lực phòng thủ, mắt thấy song chảo của Lý Hồng chụp tới Trương Phong nhủ thầm “ Lần này tiêu thật rồi”.

“ bụp...” một kích mãnh liệt của Lý Hồng đánh thẳng vào lồng ngực của Trương Phong, đánh bay hắn một lần nữa. Trong cơn mê man, hắn cảm nhận thấy thân thể mình đụng chạm một thứ gì đó, hàng loạt tiếng “ răng rắc” thanh thúy vang lên, kế đó hắn cảm nhận toàn thân nhẹ bẫng như đang trôi nổi trong hư không, bên tai vẫn vang vọng thanh âm của Thụ Yêu cùng tiếng rễ cây găm mạnh vào đất đá.

• Chủ nhân...chủ nhân...

Kế đó mọi thứ im bặt, thần trí Trương Phong cũng đóng lại.

[......]

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.