Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến Vào Bảo Tàng 2

Phiên bản Dịch · 1914 chữ

Phía trong mật đạo lúc này, tràng diện trước mắt khiến mấy người Trương Phong không khỏi bất ngờ, xác chuột tinh con nào con nấy to như con chó đàng nằm la liệt, Trương Phong hướng Trần Trung đạo trưởng nâng lên ngón cái nói.

- Đạo trưởng pháp dược của người quá mức bá dạo đi.

- Nào có...nào có. Phải nói là mưu kế của cậu rất hay, nếu không kết hợp với Quả Nổ thì pháp dược ta điều phối có lợi hại đến đâu cũng chẳng giết được nhiều chuột tinh một lúc như vậy.

Hoàng Linh, Lý Phượng cùng Trần Kiệt đưa mắt nhìn nhau không khỏi lắc đầu, một già một trẻ, kẽ xướng người họa cũng thật quá ăn ý rồi.

Cả đoàn người lại tiếp tục tiến sâu hơn mào trong, càng đi mật đạo càng được mở rộng. Nói rõ tất cả bọn họ đã tiến vào bảo tàng, nói đúng hơn, công trình phía trong này dều ro người tạo ra chứ không phải đám chuột tinh kia đào bới. mọi người đi thêm một đoạn nữa thì bắt gặp khu vực hang rộng lớn, phía trong còn có rất nhiều xương người, nhìn qua bọn họ đã nhận ra những bộ xương này là của đám binh lính xấu xố bị Đinh Khương bỏ lại. Trương Phong quét mắt quan sát, 4 cánh cửa sắt to lớn vỡ toang hoác, nhìn qua cũng nhận ra là ro đám chuột tinh gây ra. Hắn hít sâu một hơi trong lòng thầm nghĩ.

- Cửa sắt dầy như vậy, mà còn bị đập vỡ, sức lực của đám chuột này cũng quá lớn rồi. nhưng nếu chúng đã có thể phá được cửa sắt thì tại sao phải chờ đến tận bây giờ mới làm, không lẽ còn có điều gì đó ngăn cản.

Nghĩ tới đây Trương Phong cẩn thân tiến lên quan sát, hắn nhận ra trên các cánh cửa có lưu lại những ký tự cổ xưa, nhìn qua rất giống họa văn của phù chú. Đang lúc Trương Phong còn chưa hiểu ra vấn đề thì Trần Trung đạo trưởng cũng tiến lên quan sát, một lát sau Trần Trung đạo trưởng vuốt vuốt tròm râu nói.

- Là do có người làm hư hại đi phù văn, khiến linh lực được quán trú trên cánh cửa tán đi, đám chuột tinh kia mới có thể phá bỏ cánh cửa này.

Trương Phong gãi gãi đầu nói.

- Phù văn này ta nhìn rất quen mắt, chỉ là nhất thời không nhớ ra.

- Cậu quản cái đó làm gì. Vấn đề bây giờ là đám chuột tinh kia đâu, chúng ta tiến vào nãy giờ rồi, mà ngoài đám đã chết ngoài kia, tuyệt nhiên không thấy thêm con nào.

Trần Kiên một bên nghi hoặc nói.

- Đúng thật là kỳ quái, không lẽ chúng biết chúng ta tới nên bỏ chạy hết rồi.

Lý Phượng cũng phụ họa thêm 1 câu.

Trương Phong không thèm để ý đến bọn họ, thắp lên đuốc hướng âm đi đến 4 cánh cửa dùng đuốc cảm nhận yêu khí, hắn muốn xem yêu khí ở cửa hang nào nồng đậm nhất, nhưng chẳng may cho hắn, cả 4 cửa hang đều như nhau.

- Mọi người cẩn thận một chút.

Trương Phong nói đoạn cầm đuốc dẫn đầu đoàn người, lần mò tiến vào hang động ở giữa. Đoàn người càng đi vào sâu thì yêu khí càng đậm hơn, địa thế của hang cũng ngày một thấp xuống, không khí ẩm thấp, sộc mùi tanh tưởi sộc vào mũi mọi người, bất chợt bên tai đoàn người vang lên tiếng nước chảy.

- Sao dưới này lại có tiếng nước.

Hoàng Linh hiếu kì hỏi.

- Có lẽ dưới này có mạch nước ngầm nào đó.

Trương phong lên tiếng trả lời, sau đó lại tiến lên.

Đoàn người đi thêm một đoạn nữa thì tới một vòm hang rộng lớn, nhìn qua lại thì phát hiện ra 3 cửa hang còn lại cũng thông tới nơi này. Tất cả mọi người tập trung quan sát, chỉ thấy chính giữa khu vực hang rộng lớn có một con suốt nhỏ không biết từ đâu chảy qua, dưới suối có rất nhiều cá lớn, chen nhau bơi lội, con nào con nầy to như cái thùng, toàn thân đen sì, nhìn qua vô cùng quái dị, một binh lính hiếu kì định đưa tay xuống bắt thử một con xem xét thì bị Trương Phong quát lớn ngăn lại.

- Chớ tự ý hành động, bọn chúng đều là hắc ngư sắp tu luyện thành tinh.

Thì ra khi nhìn thấy đám cá này Trương Phong đã nhận ra chúng là loại gì, nếu vừa rồi hắn không ra tay ngăn cản chỉ sợ cánh tay của tên binh sĩ kia đã nằm trong bụng cá rồi.

- Sao ở đây lại nhiều Hắc Ngư Tinh như vậy.

Trần Trung đạo trưởng cau mày nói.

Trương Phong khẽ thở dài nói.

- Ta đoán đám Hắc Ngư Tinh này vốn sinh sống ở đây từ lâu, chỉ là số chúng thật khổ chưa thành tinh đã trở thành thức ăn cho đám chuột tinh kia rồi. trần đạo trưởng người nhìn qua bên kia liền hiểu.

Trương Phong nói đoạn chỉ tay về phía cuối hang, từng đống xương chắng đã chấp cao thành các đống lớn.

- Gì?... chuột ăn mà còn trừ lại xương sao.

Trần Kiên há hốc mồm kinh ngạc nói.

Trương Phong lừ mắt lườm cậu ta một cái sau đó giải thích.

- Cậu thì biết cái gì, thịt của Hắc Ngư Tinh vốn đã có độc, ăn vào lâu ngày thị lực sẽ giảm sút dẫn đến mù lòa, xương của chúng còn độc hơn, ăn phải liền mất mạng, dù cho là yêu tinh ăn vào lâu ngày cũng không ngoại lệ. Đám chuột tinh kia đã khai thông linh chí, chắc hẵn biết điều đó nên mới không giám đụng tới.

- Lại còn có chuyện này.

- Cậu chịu khó đọc thêm nhiều điển tịch đi.

Trương Phong bỉ ổi tranh thủ vũ nhục Trần Kiên một hồi.

Đoàn người sau khi đến tận cùng của Bảo Tàng cũng không phát hiện ra kho báu hay chuột tinh thì không khỏi bất ngờ, cả đám lại đưa mắt quan sát kĩ hang động 1 lần nữa, nhưng tất cả đều trống hoắc, chỉ có những đống xương trắng được chất cao cùng những vách hang lô nhô kì quái. Đang lúc đám người ngây ngốc quan sát thì phía 4 ngách hang sinh ra dị động, hàng loạt tiếng bước chân đang từ 4 ngách hang kéo tới. từng tiếng rít gào theo ngách hang truyền tới. Trần Trung lập tức phân phó đám Trần Kiên, Lý Phượng dẫn đầu 10 binh sĩ chia ra 3 người thủ một cửa quyết không cho đám chuột tinh kia tiến vào.

Trần Kiên sau khi nhận lệnh, lập tức đưa Lý Phượng cùng 10 người kia, nhanh chóng chia ra các ngách hang. 3 người một đội, bày ra tư thế phòng ngự. Mấy binh sĩ kia lúc tiến vào còn háo sức, mang theo tâm lí xông trận giết địch nhưng giờ đây bên tai vang lên tiếng rít gào không ngớt, ai nấy đều tỏ rõ sự sợ hãi. Lúc này Trần Kiên lên tiếng trấn an.

- Các huynh đệ đừng sợ hãi, binh khí trong tay các người đều đã được khai quang, lực sát thương đối với đám chuột tinh kia là vô cùng lớn, đây là lúc các người thể hiện bản lĩnh xa trường, gặp con nào chém giết con đấy, không cần sợ hãi.

Nghe được những lời cổ vũ của Trần Kiên đám binh sĩ kia đều lấy lại tinh thần, khí thế tăng vọt, hò hét thị uy. Kế đó 3 người 1 đội chia ra trái phải và chính giữa ngách hang.

Ngay lúc mấy người vừa bố trí xong xuôi thì từ trong phía 4 ngách hang, những con mắt đỏ rực to như bóng đèn quả nhót lao vụt tới, tiếng móng vuốt va trạm trên nền đất đá khiên cho cả đám không khỏi sởn gai ốc, mấy người Trần Kiên hít sâu một hơi sau đó dũng cảm giết địch, bất luận là con nào xông lên đầu tiên đều bị bọn họ vung đao chém chết. vì nghách hang cũng không quá rộng dãi, nên chuột tinh cũng không thể ồ ạt kéo qua, tình huống hiện tại của bọn họ cũng không quá hung hiểm.

3 người Trần Trung, Trương Phong cùng Hoàng Linh nhìn thấy một màn này thì cũng yên tâm phần nào, 3 người cẩn thận tiến đến phía đống xương cá nơi cuối hang. Cả một vùng hang rộng lớn, cũng chỉ có mấy đống xương này là đáng nghi nhất, nhưng khi 3 người còn chưa tiếp cận được đống xương trắng, thì quái sự đã sảy ra. Những lớp đá sần sùi trên các vách hang, bỗng nhiên bong chóc, từng khối đen sù xì rơi xuống, điều đáng nói ở đây chính là, những khối đen ấy vừa rơi xuống đã điên cuồng lao tới vị trí của bọn họ. Trương Phong nhận ra điều gì đó vội hét lên.

- Là chuột tinh, mọi người mau trở lại chỗ của mấy người kia.

Trương Phong nói đoạn lần tay vào ba lô bên hông lấy ra một nắm đậu đồng ném ra trước mặt, kế đó thúc dục mọi người hướng vị trí hắn mới ném đậu đồng chạy tới.

3 người vừa lui xa khỏi đống xương cá thì đám Chuột Tinh kia cũng lao tới, từng con thân thể xù xì, to lớn, há miệng kêu thét, để lộ ra mấy đôi răng sắc nhọn vô cùng. Đám chuột khịt khịt mũi cảm nhận gì đó trong không khí, sau dó lập tức hướng 3 người lại tiếp tục lao đến.

Hoàng Linh khẩn trương còn đang định tế ra Liên Đăng Vạc Phổ thì bên tai đã nghe những tiếng nổ lách tách, nàng giật mình nhìn lại, thì ra đám Chuột Tinh kia vừa dẫm phải đầu đồng Trương Phong dãi ra khi nãy. Lúc này từng con đang rên rỉ đau đớn như người dẫm phải đinh nhọn vậy.

- Này, sao ngươi biết bọn chúng nhất định sẽ theo lối đó đuổi theo chúng ta, mà dãi ra đậu đồng vậy?

- Hầ hầ. Ta hiểu rồi. Tiểu Phong biết đám Chuột Tinh kia thị lực bị giảm sút vì lâu ngày ăn thịt Hắc Ngư Tinh, chỉ có thể cảm nhận khí tức chúng ta lưu lại để đuổi theo, nên khi nãy cố tình bảo chúng ta chạy qua đậu đồng tới đây.

Trần Trung hướng Trương Phong gật đầu, trong lòng thán phục sự cơ trí của hắn.

Trương Phong gật gật đầu nói.

- Trần đạo trưởng nói không sai, đám Chuột Tinh này xem ra còn lợi hại hơn đám ngoài kia nhiều lần, sống được đến bây giờ đều nhờ ăn thịt Hắc Ngư Tinh, ăn nhiều năm như vậy không mù lòa mới là lạ. Hiện tại chúng ta bố trí một chút cạm bẫy. Dẫn dụ bọn chúng tiến vào.

- Được vậy 2 người mau chóng làm đi. lão đạo ta ngăn cản bọn chúng.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.