Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chém Giết Yêu Đạo

Phiên bản Dịch · 1830 chữ

Trương Phong vừa dứt lời thì từ phía lùm cây bên bìa rừng có 4 thân ảnh lao vụt đi rất nhanh, nhìn qua thân thủ của 4 người kia Tống Kiệt trong lòng kêu không ổn, hắn biết thân thủ cỡ đó chỉ có thể là thân tín của Tri Phủ Nguyễn Tùng. Nói rõ Trương Phong không nói láo. Tống Kiệt sau một hồi suy tính liền nháy mắt ra hiệu cho 2 cái Thi Quỷ đuổi theo 4 người kia, giết người bịt miệng. Thế nhưng ánh mắt của hắn làm sao qua nổi nhãn lực của Trương Phong. Nhìn ra điều đó, Trương Phong lập tức tiến lên. Tay trái ném ra 2 đạo linh phù ngăn trở đường đi của 2 Thi Quỷ, trong miệng cười gằn.

• Lâm trận bỏ chạy, chỉ có thể là lũ hèn hạ như các ngươi. Cút về quỷ vực cho lão tử.

Thanh âm của hắn vừa rứt chỉ thấy 2 đạo linh phù sáng lên, quang mang màu vàng kim bắn ra tứ phía, đánh bay 2 Thi Quỷ kia trở về vị trí cũ.

• Được...được lắm. Vậy thì hôm nay ta trước diệt các ngươi, sau đó mới tìm Tri phủ kia tính toán.

Tống Kiệt lúc này mặt đã xám như tro tàn, vung vẩy phất trần hương Trương Phong đánh tới.

Phía bên này Hoàng Linh cũng không dám chậm trễ, lấy ra pháp khí kết ấn hướng 4 Thi Quỷ kia tấn công, san sẻ áp lực để Trương Phong phân cao thấp với Tống Kiệt.

• Tiểu tử ngươi pháp lực cũng không tệ. Ngươi là người của môn phái nào.

Tống Kiệt đánh ra 3 lá linh phù đối kháng lại 2 lá linh phù của Trương Phong đang bay tới nói.

Trương Phong cũng không trực tiếp trả lời, chỉ khẽ cười nói.

• Trước đánh thắng được ta hãy nói.

Nói đoạn hắn lại tiến lên tay bắt ấn đập thẳng mặt Tống Kiệt, đối với cái tên mập mạp chết bầm này Trương Phong đã sớm không nhịn nổi nữa, ngày hôm nay có cơ hội hắn thề sống thề chết là phải tát vào cái mặt lợn của Tống Kiệt mấy cái.

Tống Kiệt nhìn thấy sự điên cuồng của Trương Phong thì trong lòng không khỏi có chút sợ hãi, hắn cũng vung ấn lên đón đỡ, nhoáng một cái 2 người đã đánh ra hơn 10 ấn kết, từng tiếng va chạm bành bạch phát ra. 2 người vừa nãy so phù chú, giờ đây lại bắt đầu đấu ấn thuật. Thực chất đây cũng là chủ ý của Trương Phong vì lần nào ngươi ra chiêu trước cũng chính là hắn. Trương Phong cũng muốn thăm dò một chút, đạo pháp của đạo sĩ thời phong kiến có trâu bò như truyền thuyết hắn từng được nghe hay không.

2 ấn kết mạnh mẽ đập vào nhau một lần nữa, chỉ thấy thân ảnh cả 2 người Trương Phong cùng Tống Kiệt bị đẩy lùi ra sau mấy bước, khó khăn lắm mới không để ngã.

“ lão già này, xương cốt cũng dẻo dai đấy” Trương Phong đưa 2 tay ra sau khẽ xoa nắn. trong lòng thầm chửi tổ tông 18 đời Tống Kiệt. Phía bên kia Tống Kiệt bộ dáng cũng y chang hắn, 2 tay xoa nắn, biểu hiện sự đau đớn.

• Này Tống Đại Tiên, có muốn ta nhường ngươi mấy chiêu hay không, ta thấy sức ngươi sắp không trụ được lâu nữa.

Trương Phong hướng Tống Kiệt khích bác nhưng Tống Kiệt cũng không phải người ngu lên tiếng trả lời.

• Ngươi không cần khích bác ta. Trước lo cho người đẹp của ngươi đi. đám quỷ bộc của ta không chỉ biết giết người thôi đâu, hì hì...

Tống Kiệt nở một nụ cười dâm đãng nhìn về phía Hoàng Linh

Phía bên này dù 1 mình phải chống lại 4 Thi Quỷ, nhưng vừa nãy Hoàng Linh cùng Trương Phong đã đánh cho 4 Thi Quỷ này bị thương không nhẹ. Nên giờ đây Hoàng Linh không quá khó khăn để cầm chân bọn chúng. Vừa rồi nàng nghe thấy những lời nói đê tiện của Tống Kiệt thì nộ khí đã lên tới đỉnh đầu, hướng mắt sang bên đó quát lớn.

• Đừng lo cho ta, Trương Phong để mạng của hắn lại, thu phục xong đám Thi Quỷ này, bản cô nương muốn tự tay giết hắn.

“ thật nhìn không ra, vị mỹ nhân này tu luyện phật pháp mà tính khí lại nóng nảy như vậy. “ Trương Phong lắc đầu ngao ngán lại nhìn sang Tống Kiết than thầm.

• Ngươi đúng là số khổ, trọc ai không trọc lại trọc đúng ổ kiến lửa kia. Nể tình ngươi tuổi cao sức yếu, mau tới đây ta nhường ngươi 3 chiêu.

Nghe thấy những lời kiêu ngạo ấy, Tống Kiệt không khỏi nổi giận, hắn cắn răng xuất toàn lực quán trú lên phất trần, cắn máu đầu lưỡi phun ra ngoài, phất trần vũ động thoáng chốc trên không trung đã hình thành một chữ “ sắc “ màu đỏ.

• Ta trước giết ngươi, sau đó lại đem con bé kia mua vui. Chết đi .

Trương Phong cảm nhận được một luồng tà khí cường đại áp tới, hắn trong lòng cả kinh lớn tiếng quát.

• Ngươi tu tà ?

• Thì sao...THÌ SAO???

Tống Kiệt trừng lớn con mắt, 2 tay nắm chặt phất trần, mấy ngón tay co duỗi liên hồi nặn ra ấn pháp, chữ sắc được hình thành bằng máu của hắn ngày càng nồng đậm, theo từng nhịp biến đổi ấn kết của Tống kiệt đang nhanh chóng hướng Trương Phong đập tới.

Trương Phong chỉ khẽ hừ lạnh, kế đó vung lên Quy Điền Song Giản, rót nhập cương khí, kích phát linh lực của nó vẽ lên không trung một hình tròn, từng luồng khí tức xanh lam sáng lên trong đêm tối, đan xen lẫn nhau phân chia vòng tròn thành 12 ô riêng biệt. Trương Phong sau khi thi pháp vội vàng bắt ấn niệm chú. chỉ thấy từng ô trên vòng trong linh lực không ngừng có các chùm sáng biến ảo huyễn hóa ra các nôm tự ngoằn ngoèo. Trình tự sắp xếp theo chiều kim đồng hồ lần lượt là. Tý, sửu, dần, mão, thìn, tị, ngọ, mùi, thân ,dậu, tuất, hợi. pháp thuật này chính là pháp thuật thượng cấp của hệ phái Âm Dương Sư. Dùng linh lực huyễn hóa thập nhị thần thú linh giáp. Tuy uy lực không phải sức mạnh thuần khiết của thập nhị thần thú linh gáp nhưng mượn nhờ thần lực tụ thành 1 kích cũng xem như cường đại.

Đúng lúc vòng trong linh lực thần thú linh giáp được hình thành, thì huyết sắc kia cũng ập tới. một trận phong bạo tản mát, chỉ thấy vòng tròn linh lực đang mạnh mẽ nâng đỡ huyết sắc, tà khí cùng linh khí đang không ngừng ăn mòn lẫn nhau. Nét mặt của Trương Phong cùng Tống kiệt đồng loạt biến đổi tỏ rõ sự mệt mỏi.

• tiểu tử...khí lực chỉ có vậy sao. hừ hừ...

Tống Kiệt dù đang cố hết sức nhưng vẫn phân ra một chút khí lực hướng Trương Phong trêu trọc.

• Lão già, ngươi cũng chỉ có vậy mà thôi. Cái gì mà chưởng môn Thượng Thanh Phái. Ta đoán ngươi cũng chỉ là cái nghịch đồ bị sư môn ruồng bỏ, phải lưu lạc sang Đại Việt ta ăn nhờ ở đậu.

• Ngươi...!!!

Tống Kiệt vừa nãy còn định dùng từ ngữ trêu chọc khiến Trương Phong phân tâm, không nghĩ tới giờ đây hắn mới là người không kìm chế được cảm xúc. dường như những lời của Trương Phong đã nói chúng vào quá khứ của hắn. Tống Kiệt mặt tím như gan lợn. cắn răng dồn toàn bộ khí lực thúc ép huyết Sắc mạnh mẽ đè xuống.

Trương Phong cảm nhận thấy áp lực tăng vọt, biết mình đắc thủ, thành công chọc giận yêu đạo kia, ép hắn xuất ra toàn lực, vô pháp thu chiêu. trong lòng vui vẻ vội vàng cắn rách ngón giữa, vẽ lên thân Song Giản 2 chữ. “ KHAI, THU” . Nhất thời không khí xung quanh như cô đọng, Kế đó Trương Phong vung Giản viết chữ KHAI điều động vòng tròn linh lực tách ra, các ô chứa ký tự đại diện cho thập nhị thần thú linh giáp tản mát ra xung quanh, đợi cho huyết sắc ập xuống trung tâm vòng tròn Trương Phong lại một lần nữa vung lên Giản mang chữ THU điều động các ô ký tự trở lại vị trí. Chỉ thấy từ những ký tự kia ẩn hiện những đầu mãnh thú đang không ngừng đối với huyết sắc tiêu hao, phía bên kia Tống Kiệt nhận ra mình chúng kế, toàn thân run dẫy cảm nhận khí tức trên thân thể không ngừng hao mòn. hắn biết nếu cứ như vậy, hắn triệt để thua. lập tức không nghĩ nhiều, vung tay thu lại khí tức nãy giờ duy trì huyết sắc, mặc cho phản phệ khiến hồn phách trọng thương, nhưng ít ra còn có thể đánh tiếp.

Sau khi Tống Kiệt thu tay, huyết sắc hắn tạo ra mất đi thôi thúc, tà khí giảm sút thấy rõ, bị vòng tròn linh lực của Trương Phong trấn nát. Tống Kiệt bị lực phản phệ gây ra thương tổn trên hồn phách, hắn phun ra một ngụm máu, 2 tay ôm ngực, hướng ánh mắt oán giận nhìn về Trương Phong nói.

• thật không ngờ tiểu tử ngươi còn trẻ mà đã có pháp lực cỡ đó, không những thế còn xảo trá, vô sỉ như vậy. Pháp thuật ngươi dùng có cả đạo thuật và Âm Dương thuật. Ngươi...ngươi là lương đạo song tu.

Trương Phong cười lạnh tiến lên nói.

• Không ngại nói với ngươi ta tu luyện chính là Nội Đạo, đạo thuật chính tông của Đại Việt cùng Âm Dương Thuật. Nhớ cho kĩ để khi đến âm ti còn khái báo. Ta tên Trương Phong truyền nhân đời thứ 26 của Trương Gia.

Tống Kiệt ngây ngẩn một hồi lâu mới lên tiếng.

• Nội Đạo??? Làm gì có cái gì là Nội Đạo.

• Hừ.... đạo có trăm ngàn đạo, ngươi nói khôg có liền không có sao. Hôm nay ta phải vì những thôn dân kia rửa hận. ngươi...đi...chết..đi.

Trương Phong hét lên giận dữ kế đó vung lên Song Giản phi thân tiến lên hướng đầu Tống Kiệt đập xuống. Bất chợt hắn cảm thấy sau đầu sinh gió, kế đó là tiếng Hoàng Linh hét lên.

• Trương Phong cẩn thận...

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.