Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo Tàng

Phiên bản Dịch · 1976 chữ

Pháp thuật vừa rồi chính là pháp thuật chính tông của môn phái Nội Đạo, mà ngũ đại pháp sư thần thú truyền lại cho Trương Phong. Pháp thuật này không quá lợi hại nhưng nếu đạt được điều kiện bất ngờ, một khi để hỏa diễm bám thân thì một Ngạ Quỷ bình thường không dễ gì dập tắt. Lúc này toàn thân của Thi Quỷ kia giống như một ngọn đuốc di động, quỷ khí nó phóng xuất cố gắng dập đi hỏa diễm lại vô tình biến thành nhiên liệu, từng đoàn hỏa diễm ngụt ngụt cháy, chẳng mấy chốc đã thiêu rụi linh thân Thi Quỷ kia khổ công luyện hóa trở thành tro bụi.

• Khốn kiếp....lão ngũ chúng ta sẽ báo thù cho ngươi.

Một thanh âm trầm đục phát ra từ phía một trong 4 Thi Quỷ còn lại, kế đó lại một thanh âm the thé vang lên.

• Lão đại chúng ta có nên báo cho chủ nhân một tiếng hay không?

• Không cần. trước hấp thụ dương khí trên người đôi cẩu nam nữ này. Bọn chúng đều là pháp sư, dương khí so với người thường còn muốn cường đại hơn.

Trương Phong sau khi nghe đám Thi Quỷ bàn luận thì không khỏi cười nhạt, thầm nghĩ.

• Mình vừa ra tay đã hạ sát được 1 con, ấy vậy mà đám còn lại, lại đang tính đánh chén mình. Thật quá nực cười.

Ngay lúc ấy Hoàng Linh tiến đến bên cạnh Trương Phong khẽ nói.

• Ngươi cuối cùng cũng tới, thì ra ngươi trước mặt ta ẩn dấu thực lực, chuyện này ta tạm bỏ qua, vừa rồi ngươi ra tay đánh lén tuy là rất mất mặt nhưng cũng xem là có chút bản lĩnh.

• Cô đùa ta đấy à, đối đầu với tà vật, còn nói chuyện liêm sỉ, thưa đại mỹ nữ liêm sỉ của ta bị chó tha lâu rồi.

Trương Phong rất không đứng đắn nói, sau đó kết ấn hướng 4 Thi Quỷ còn lại tiến lên.

Tại Lý Gia Thôn cũ, không khí khẩn trương đang bủa vây khắp một vùng, từng tốp binh sĩ mồ hôi nhễ nhại, đang hùng hục đào bới đất đá.

• Thế nào...thế nào rồi?

Đinh Nghị sau một hồi hưởng lạc đã trở lại bên miệng hố, hướng đám binh sĩ quát tháo, kế đó hắn lại hướng ánh mắt về phía Tống Kiệt , đang định hỏi han thì hắn phát hiện ra khuôn mặt Tống Kiệt có chút khác lạ, bèn lên tiếng hỏi.

• Đạo Trưởng, ngài không sao chứ. Sắc mặt của ngài dường như không được khỏe.

Tống Kiệt lúc này mặt mày nhăn dúm biểu thị thống khổ. Vừa rồi một Thi Quỷ bị tiêu diệt, kết quả đó đối với pháp lực của hắn ảnh hưởng không ít. Phải biết để triệu thỉnh Ác Quỷ từ địa ngục tới nhân gian, pháp sư đã phải bỏ ra không ít pháp lực, mà Tống Kiệt này không những triệu thỉnh không phải là Ác Quỷ mà là Thi Quỷ còn thu bọn chúng thành quỷ bộc, để làm được việc đó hắn phải phân chia một ít tu vi khống chế thần hồn của ác quỷ, tránh cho chúng tu luyện đến cường đại sẽ quay lại phản chủ.

Chính bởi vậy khi một quỷ bộc của hắn bị tiêu diệt, đồng nghĩa với việc Tống Kiệt bị thương tổn không nhẹ. Ngay lúc này hắn biết phía bên kia đám quỷ bộc của mình đã xảy ra chuyện. Đang không biết phải tìm lí do gì để qua đó xem xét một chút thì Đinh Nghị xuất hiện. Tống Kiệt mưng thầm thở ra một hơi nói.

• Bần đạo không sao, có lẽ là vừa rồi làm phép tiêu sao pháp lực quá nhiều, lại đứng đây chịu sương gió, nhất thời trong người không được khỏe mà thôi.

• ấy chết...ta thật vô tâm quá, nếu đạo trưởng cảm thấy không khỏe, hay là cứ về trước nghỉ ngơi, việc ngoài nay ta giao cho Đinh bổ đầu được rồi.

Tống Kiệt hành lễ cảm tạ Đinh Nghị sau đó mau chóng rời đi, hướng khu thôn mới bên bìa rừng tiến tới.

Về phần Đinh Nghị sau khi khách sáo với Tống Kiệt một phen hắn liền gọi tới một trung niên, thân hình vạm vỡ, phân phó hắn quản thúc binh sĩ. Trung niên nọ tên Đinh Khương là em họ của Đinh Nghị, bởi vậy được hắn trọng dụng cất nhắc làm chức bổ đầu.

Đinh Khương nhận mệnh, miệng liên tục hướng đám binh sĩ quát tháo, thúc dục bọn họ phải nhanh tay hơn nữa. Đám binh sĩ kia tuy trong lòng rất oán giận, nhưng sự dã man của Đinh Nghị bọn họ đã được chứng kiến, dù mệt nhọc nhưng ai nấy đều cắn răng, gắng gượng làm việc.

• Ta thấy rồi, ta thấy rồi.

Ngay khi Tống Kiệt vừa đi thì từ phía dưới vùng đất đang bị đào xới vang lên tiếng của một binh sĩ, mọi người hiếu kì đều dừng công việc, đưa mắt quan sát về phía đó. Đinh Khương cũng nghe thấy lập tức nhảy xuống tiến tới xem xét.

• Ngươi thấy cái gì? ở chỗ nào?

Vừa đến nơi hắn đã hướng binh sĩ kia hỏi dồn.

Tên binh sĩ kia mặt mày hớn hở tiến lên chắp tay nói.

• Dạ thưa bổ đầu tiểu nhân khi nãy đào bới phát hiện ra một thỏi vàng lớn, kính dâng lên bổ đầu cùng tri huyện đại nhân ạ.

Nhìn bộ dáng cung kính của hắn, Đinh Khương rất hài lòng, vỗ vỗ vai hắn khen ngợi, còn nói nhất định sẽ cất nhắc hắn, sau đó hắn tập trung nhân lực đào bới khu đất mà binh sĩ kia mới tìm thấy vàng.

Sau một hồi đào bới cuối cùng điều mà Đinh Nghị mong mỏi cũng xuất hiện. đám binh sĩ kia quả nhiên tìm thấy một cánh cửa lớn, nằm sâu dưới lòng đất. Khi nãy khi có người báo có binh sĩ tìm thấy vàng, Đinh Nghị đã sớm vui đến phát khóc, hắn đích thân ra khu đất đốc thúc, giờ phút này khi tìm ra cánh cửa dẫn vào bảo tàng, hắn lại càng vui mừng hơn nữa. Hắn toàn tiến lên định tự mình mở ra cánh cửa thì bị Đinh Khương ngăn lại nói.

• Đại nhân, bảo tàng kia nghìn năm qua chưa ai mở ra, bên trong khẳng định ẩn chứa cơ quan, trước mắt để một đám thủ hạ vào trước dò xét, sau đó chúng ta phái người gọi Tống Đạo Trưởng tới. tị trức nghe đám mô kim giáo úy nói, trong mộ đạo hay mật thất không những bày bố rất nhiều cạm bẫy, còn có an bài ác quỷ thủ mộ. Chuyện này nếu không có Tống Đạo Trưởng sợ là khó làm được.

Đinh Nghị nghe Đinh Khương nói như vậy thì híp mắt suy nghĩ, một lát sau hắn mới nhỏ giọng nói.

• Trước mắt đưa một đội vào thám thính trước, nếu không có vấn đề gì thì không cần thiết phải gọi tên họ tống kia, càng ít người tham gia đối với huynh đệ ta càng có lợi. hí hí...

Đinh Nghị nói đoạn liền nở nụ cười gian. Kế đó hướng một đội gồm 20 binh sĩ tiến lên mở cửa bảo tàng sau đó tiến vào xem xét.

Đám binh sĩ kia cẩn thận mở ra cánh cửa, khi cánh cửa được làm bằng sắt bị mở ra, một mùi tanh tưởi, hôi thối cùng ẩm mốc thoát ra khiến cho đoàn người không khỏi buồn nôn. Đinh Nghị tiến lên trấn an.

• Chỉ là bảo tàng bị chôn vùi dưới lòng đất, đã lâu không có hơi người nên mới sinh ra mùi khó ngửi như vậy, các ngươi đừng sợ hãi. Kẻ nào dám vào đem của cải ra đây, ta ắt có trọng thưởng.

Hắn vừa dứt lời có rất nhiều người tiến lên tranh thủ nịnh nọt hòng kiếm chỗ tố. Không ít người còn nói ra mấy câu buồn nôn, đại loại như. Thề sống chết vì Tri Phủ, quyết không phụ sự ủy thác, rồi lên núi đao xuống biển lửa. Con người là vậy dù cho có là thời đại nào đi chăng nữa, tất cả đều khó cưỡng lại sự cám dỗ của vật chất.

Đinh Nghị híp mắt gật đầu, kế đó lệnh cho Đinh Khương dẫn đầu chọn ra 50 người to khỏe cùng hắn tiến vào do thám bảo tàng. Đoàn người khí thế sục sôi hông đeo đao, tay đốt đuốc, hùng dũng tiến vào bảo tàng.

Đinh khương tay cầm đuốc đi giữa đoàn người, phía trước là 10 binh sĩ tay cầm khiên lớn nương theo ánh đuốc cẩn thận từng bước dò xét 2 bên vách mật đạo dẫn vào bảo tàng phía trong. Cả đoàn người càng đi sâu vào thì thấy mật đạo càng rộng ra, cứ như một chiếc hang lớn được đào khoét sâu dưới mặt đất, càng đi vào thì hướng mật đạo càng xuống sâu, cả đám bắt đầu cảm giác không khí lạnh lẽo hơn, một số người khi nãy còn khí thế hô to thấy chết không sờn, mà giờ đây đã cảm thấy lạnh toát cả sống lưng, nếu không phải Đinh Nghị đang án ngữ ngoài kia, chỉ sợ bọn họ đã quay đầu cúp đuôi mà chạy ra ngoài.

• Đại nhân xác định không có cạm bẫy.

Một tên binh sĩ hướng Đinh khương nói.

Hiện tại trước mặt bọn họ là một vòm hang rất rộng, cao phải đến 6 mét, phía trên vách hang có những giá đèn dầu, nói rõ khu vực này từng có người sinh sống. Binh sĩ kia cũng chính vì nhận ra điều này mới tự tin bẩm báo nơi đây không có cạm bẫy.

Đinh Khương tiến lên quan sát, hắn là bổ đầu được Đinh Nghị cất nhắc nhưng bản lĩnh thực sự là có, liếc mắt quan sát một hồi hắn gật đầu nói.

• Một người quay ra báo cho tri huyện đại nhân, mật đạo an toàn. Xin người phái thêm binh sĩ. Bảo tàng rộng lớn chắc hẳn không ít của cải.

Một binh sĩ thân cận với Đinh khương dạ một tiếng sau đó rời đi. phía trong này Đinh Khương cầm đuốc tiến lên quan sát, hắn dò dẫm tiến sâu hơn thì phát hiện phía sâu bên trong hang lại xuất hiện thêm 4 cánh cửa lớn khác. Trong lòng hắn chắc ngẫm phía sau 4 cánh cửa này, chính là của cải của vị hoàng thân quốc thích nhà lương kia cất giữ. Đem theo sự tò mò cùng tham vọng hắn đưa đuốc quan sát thật kĩ 4 cánh cửa lớn. phía trên cánh cửa được khắc xuống rất nhiều hoa văn kì quái, nhìn đâu cũng không thấy vị trí tay nắm của cánh cửa. Hắn hơi có chút bực tức bèn ra lệnh cho đám binh sĩ dùng sức đập phá 4 cánh cửa. Từng tiếng chấn động vang lên, thanh âm to lớn vọng tận ra phía cửa của mật đạo. Đinh nghị vừa nhận được tin xin phái thêm người thì trong lòng đã tin tưởng số lượng vàng bạc, châu báu trong kia nhiều vô kể, hiện tại lại nghe tiếng phá cửa phía trong, tâm trạng hắn lại càng khẩn trương. Vội phái thêm 50 binh sĩ nửa tiến vào tiếp viện cho Đinh Khương.

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.