Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại Thêm Một Pháp Sư

Phiên bản Dịch · 1763 chữ

Buổi sáng ngày hôm đó Tống kiệt tiếp tục sang các thôn còn lại, vẫn một kịch bản cũ, diễn kịch dọa người sau đó khuyên họ rời đi. lúc này Trương Phong đã lờ mờ đoán ra âm mưu của hắn. Trương Phong khẽ thì thầm vào tai Tiểu Minh sau đó xoay người trở lại Tửu Điếm.

- Tiểu Phong, sáng còn chưa ăn gì đã đi đâu vậy?

Trương Phong vừa bước vào trong thì Trịnh Hà đã lên tiếng.

- À cháu và Tiểu Minh sang bên Lý Gia Thôn có chút việc.

- Thôi về rồi thì ăn chút gì đi, mà Tiểu Minh đâu sao không về cùng cháu.?

Trịnh Hà mang ra 2 phần bánh màn thầu nhưng không thấy Tiểu Minh tiến vào liền hỏi.

- Cháu nhờ cậu ấy đi làm chút việc, chắc cũng sắp về rồi.

Trương Phong vừa rứt lời thì Tiểu Minh hớt hãi chạy từ ngoài vào.

- Trương Phong...Trương Phong, cậu đúng là quái đản, liệu việc như thần.

Trương Phong nét mặt lãnh đạm hỏi.

- Cậu hỏi rõ rồi chứ ?

- Rõ rồi, đúng là Tri Huyện kia đã chuẩn bị đất chống từ cách đây nửa tháng. Có lẽ bọn chúng đã có kế hoạch từ trước, chứ không phải khi sảy ra án mạng mới phát quang cây cỏ như lời Tống Kiệt kia nói.

Tiểu Minh một hơi nói ra những gì mình tìm hiểu được, Trương Phong cũng gật đầu đồng ý sau đó nói.

- Có lẽ 2 tên này có âm mưu gì đó với khu đất mấy thôn kia đang sinh sống, tôi đoán không sai, đám Thi Quỷ kia là Tống kiệt triệu thỉnh tới, nhưng tôi nghĩ mãi không ra nếu như chỉ là hù dọa những thôn dân kia thì đâu cần dùng đến đám Thi Quỷ lợi hại đó, không phải chỉ cần dùng mấy quỷ hồn liền có thể dọa bọn họ chạy mất mật rồi hay sao. Chắc chắn tên yêu đạo kia còn có gì đó ờ ám. Trước mắt tôi phải gặp Tri Phủ đại nhân một chút. Cậu giúp tôi nghe ngóng tình hình các thôn kia.

Trương Phong dặn dò Tiểu Minh sau đó nhét vội cái màn thầu vào miệng lập tức đi ngay, hắn cảm nhận thấy một âm mưu to lớn đang diễn ra, vì việc này có thế lực chính trị trống lưng, nếu chỉ dựa vào sức một mình hắn chỉ sợ có tâm mà không có lực, bởi vậy Trương Phong quyết định nhờ tới Tri Phủ Nguyễn Tùng. Hắn muốn thi xem ai có “ ô dù “ to hơn.

Lúc này tại tư gia của Tri Huyện Đinh Nghị.

- Thế nào? Chuyện tới đâu rồi?

Đinh Nghị sốt sắng hướng Tống Kiệt hỏi.

- Đại nhân yên tâm, bần đạo đã ra tay thì không thể có bất chắc gì, đám dân đen kia đã đồng ý chuyển đi. việc tiếp theo phải dựa vào ngài rồi.

- Khà...khà. nếu vậy thì quá tốt, phải rồi đến khi đó còn phải nhờ Tống Đạo Trưởng chỉ đường.

- Xin đại nhân yên tâm.

Tống Kiệt nở nụ cười âm hiểm không dễ bị phát giác.

Tối ngày hôm đó trong bữa ăn tối Trương Phong đem cuộc trò chuyện của mình cùng Tri Phủ Nguyễn Tùng ra nói cho mọi người nghe. Đại khái là Tri Phủ Nguyễn Tùng đã đồng ý âm thầm trợ giúp hắn, chỉ cần có thế lực chính trị nào thao túng những chuyện quái dị gần đây lão tuyệt đối không tha. Tri phủ Nguyễn Tùng từ lâu cũng đã để ý đến Đinh Nghị, biết hắn cùng Tống Kiệt âm thầm bắt tay nhau làm ra không ít chuyện xấu nhưng ngặt nỗi Đinh Nghị có chỗ quen biết với đại thần trong triều nên nếu không có chứng cứ hắn gây tội thì đến Tri Phủ như Nguyễn Tùng cũng không thể làm gì được hắn.

- Này, tôi nghe Lý Long nói, ngày mai tất cả người trong 5 thôn đều chuyển nhà ra bãi đất chống kia đấy, ngày hôm nay Tri Huyện đã cho người chia đất cho họ rồi.

- Nhanh như vậy?

Nghe thấy những lời đó của Tiểu Minh, Trương Phong không khỏi ngạc nhiên.

- Họ cũng không định chuyển đi ngay, nhưng Tống đạo trưởng nói, tối ngày mai hắn sẽ lập đàn làm phép giúp binh lính của Tri Huyện đào sới khu đất tìm kiếm âm huyệt.

- Âm huyệt?

- Đúng như vậy, cậu lúc sáng không nghe rõ sao, Tống đạo trưởng kia nói, khu đất đó có quỷ khí và âm khí nồng đậm, nếu không di tản mọi người nhanh thì sẽ lại có người hóa quỷ.

Tiểu Minh nét mặt nghiêm túc nói.

Trương Phong chỉ khẽ lắc đầu cười.

- Nếu có quỷ khí cùng âm khí nồng đậm, tôi đây lại không phát hiện ra hay sao, bịp bợm tất cả chỉ là bịp bợm.

- Vậy theo cháu bọn chúng đang âm mưu điều gì?

Dương Phụng Hiếu nãy giờ vẫn giử im lặng lắng nghe, giờ mới lên tiếng.

- Có lẽ bọn chúng muốn tìm kiếm thứ gì đó.

Trương Phong nét mặt trầm tư nói.

Dương Phụng Hiếu nhíu mày suy nghĩ sau đó như nhớ ra điều gì vội nói.

- Không lẽ bọn chúng đang muốn tìm kiếm bảo tàng trong truyền thuyết kia.

- Bảo tàng? Thúc nói rõ một chút được không.

Trương Phong tò mò hướng Dương Phụng Hiếu hỏi.

Dương Phụng Hiếu cũng không vòng vo, đem truyền thuyết lưu truyền qua các đời thôn dân vùng Lị Nhân này kể lại.

- Ta nghe các bậc trưởng bối kể lại. năm xưa vùng đất này chính là phủ đệ của một vị vương gia nhà Lương bên Trung Quốc, vì triều đại bị sụp đổ, hắn lại là kẻ mang giòng máu hoàng thất nhà Lương, bị kẻ thù truy sát, đã mang theo gia quyến cùng của cải trốn đến tận vùng này, xây dựng phủ đệ ý muốn nuôi việc lớn, nhưng nào ngờ mới trốn tránh được ở đây không lâu thì kẻ thù tìm tới, toàn bộ gia quyến cùng nha hoàn, đầy tớ đều bị giết chết. Phủ đệ bị phóng hỏa thiêu trụi. kể từ đó cũng có tin đồn vị vương gia kia cất dấu của cải ý đồ phục hưng nhà Lương, nhưng chưa kịp thực hiện thì đã chết, số của cải kia cũng từ đó mà biệt tích. Rất nhiều kẽ nghe tin đã tìm về đây đào sới, nhưng chưa một ai tìm ra, có chăng chỉ là những cái chết bí ẩn mà thôi.

Nghe Dương Phụng Hiếu kể đến đây, Trương Phong không khỏi cau mày. Trong lòng thầm nghĩ.

- Không lẽ số mình lại đen đủi đến như vậy, không những vô duyên vô cớ bị kéo đến nơi này, giờ đây lại gặp phải bao nhiêu chuyện quái đản.

Thở dài một hơi, Trương Phong lên tiếng.

- Trước mắt chúng ta cần tìm ra 5 cái Thi Quỷ kia trước đã. Mấy ngày này bọn chúng ẩn nhẫn, có lẽ cũng sớm không nhin được mà trở lại hại người. khu đất mới của những thôn kia, không sớm thì muộn sẽ sẩy ra chuyện. chúng ta cần chuẩn bị kĩ lưỡng một chút.

Mọi người gật đầu đồng ý, tuy họ không phải pháp sư, nhưng giúp Trương Phong về tin tức hay của cải vật chất, vẫn là có thể.

Sáng ngày hôm sau, trước cửa tiểu điếm người qua kẻ lại tấp nập, hôm nay tửu điếm sau mấy ngày đóng cửa đã mở cửa buôn bán trở lại. tuy vậy sự dè bỉu về Dương Lão thái vẫn còn đó, có rất ít thực khách bước vào trong quán, khiến cho không khí yên ắng đến lạ thường.

Đang lúc mọi người ngồi ngáp ngắn ngáp dài thì có 2 thanh niên bộ dáng thư sinh bước vào. Trịnh Hà nhanh như chớp tiến đến bên cửa chào hỏi, sau đó sắp xếp cho họ chỗ ngồi.

- 2 vị công tử dùng gì?

Trịnh Hà niềm nỡ nói.

- Cho một bình rượu cùng 2 phần thịt bò.

Một trong hai người lên tiếng, nghe giọng điệu cùng phần thân thể không cân đối Trương Phong biết 2 người đó là nữ. hắn vốn rất hiếu kì chuyện cãi trang này nên chăm chú quan sát. 2 nữ tử kia tuy cải trang nam nhân nhưng bộ quần áo thô cứng 2 nàng đang mặc không thể nào che đi những đường cong mỹ miều, rung động lòng người, nhất là vị cô nương lớn tuổi hơn kia, tuy vậy quan trọng hơn cả là Từ trên người bọn họ Trương Phong nhìn ra khí tức phật quang quẩn quanh, nói rõ cả 2 đều là pháp sư tu luyện chính là phật pháp, chỉ là cô nương nhỏ tuổi pháp lực bình thường, người còn lại thì hắn nhìn không ra, nhưng nếu đã giỏi che dấu khí tức như vậy thì có lẽ thực lực cũng không tầm thường.

Một lát sau đồ ăn cùng rượu đã được chuẩn bị xong, Trương Phong nhìn thấy Tiểu Minh đang đem ra thì ngăn lại, hắn muốn tiếp cận 2 vị cô nương kia nên dành phần việc với Tiểu Minh.

- 2 vị cô, à công tử xìn mời...xin mời.

- Cảm ơn ngươi.

Cô nương nhỏ tuổi lên tiếng, Trương Phong khẽ cười đáp lễ sau đó len lén nhìn sang vị cô nương còn lại. hắn có chút hơi giật mình khi phát hiện vị cô nương kia đang nhìn hắn chằm chằm. Trong lòng khẽ động hắn thầm nghĩ.

- Không phải mình đã thu liễm khí tức rồi sao, không lẽ nàng ta vẫn nhìn ra được.

Không giám nghĩ nhiều Trương Phong vội chống chế.

- Ây ây.. vị công tử này, sao lại nhìn ta chằm chằm như vậy.

Cô nương kia híp mắt, ánh mắt mang theo vẻ không thiện ý nói.

- Ngươi nhìn ta cả buổi, ta nhìn lại ngươi một chút, ngươi cảm thấy bất bình sao?

“Má..ơi. không phải chứ, nàng ta có mắt sau gáy à. “ Trương Phong trong lòng có chút kinh ngạc nhưng nhanh chóng khôi phục lại tâm tình nói.

- Vị công tử này lại nói đùa rồi, tiểu nhân nào dám.

- Ngươi cũng không cần trước mặt ta giả thần lộng quỷ. Ngươi..là pháp sư?

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.