Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân Tướng Hé Lộ 3

Phiên bản Dịch · 1770 chữ

Tối ngày hôm đó tại Huyện đường Lị Nhân. 4 người Trương Phong đứng dưới công đường, phía trên là Tri Phủ, Phủ Lị Nhân tên gọi Nguyễn Tùng.

• Trương Phong, nếu ngươi đã điều tra chuyện quái dị này từ đầu, thì phiền ngươi kể lại tường tận cho bản Phủ nghe.

Tri Phủ Nguyễn Tùng lên tiếng.

Trương Phong ôm quyền kể lại chi tiết những gì mình điều tra được, lại đem vong hồn của Dương Lão Thái thả ra làm nhân chứng.

Nghe hết mọi chuyện, Nguyễn Tùng bộ dáng trầm tư suy nghĩ.

Đang lúc Nguyễn Tùng suy nghĩ thì vị Tri Huyện tên Đinh Nghị bước ra nói.

• Xin Tri Phủ đại nhân đừng nghe những lời sàm ngôn của tiểu tử này, hạ quan đã điều tra rõ, những mồ mả kia đích thị là bị Dương Lão cùng 4 kẻ đã chết ngày hôm nay bới móc.

• Đúng vậy thưa đại nhân, bần đạo đã kiểm tra thi thể của bọn họ, xác định là có quỷ khí lưu lại, nói rõ 5 người bọn họ đều là ác quỷ biến thành. Biết hôm nay bần đạo sẽ ra tay diệt trừ nên mới cố tình bỏ trốn, cũng may ác quỷ này còn chưa kịp chạy đã bị bần đạo ngăn lại. xin đại nhân cho phép bần đạo được thay trời hành đạo. Tiêu diệt ác quỷ kia.

Tống Kiệt bộ dáng tiên phong đạo cốt chỉ tay về phía Dương Lão Thái phụ họa.

• Hoang đường, mẹ ta là bị ác quỷ hại chết, các ngươi không chịu điều tra, truy tìm ác quỷ kia lại ở đây buộc tội vô căn cứ.

Dương Phụng Hiếu tức giận, cũng chẳng thèm để ý nơi này là đâu, chỉ tay vào Tri Huyện mắng.

• Làm càn, người đâu...

Tri Huyện Đinh Nghị cả giận định ra lệnh cho lính lệ ra tay trị tội Dương Phụng Hiếu thì bị Tri Phủ Nguyễn Tùng ngăn lại, kế đó nói.

• Lời của Trương Phong cũng không phải là không có lí. Ta đã phái người điều tra, sớm thôi sẽ quay lại bẩm báo. Các ngươi chớ làm loạn.

Tri Phủ Nguyễn Tùng vừa dứt lời thì từ phía ngoài có một thân tín của lão bước vào, chắp tay nói.

• Bẩm đại nhân, thuộc hạ đã điều tra lai lịch của những ngôi mộ bị đào bới, tổng cộng có 100 mộ, trong đó có 20 ngôi mộ của họ Lý, 20 mộ của họ Trần, 20 mộ của họ Đỗ, 20 mộ của họ Ngô và 20 mộ của họ Bùi.

Nghe tới đây Nguyễn Tùng híp mắt suy nghĩ kế đó lệnh cho thuộc hạ lui xuống, lúc này mới quay về phía Trương Phong nói.

• Vị Trương Đại Sư này, những lời ngươi nói quả nhiên xảy ra, nhưng bản phủ vẫn có chút nghi hoặc.

• Xin đại nhân cứ nói.

Trương Phong biết với nhiêu đấy chứng cứ vẫn không thể thuyết phục Nguyễn Tùng nên thẳng thắn nói.

• Nếu như bọn chúng đã thu thập đủ âm khí từ 100 thi thể kia, vậy cớ gì không dùng thân thể của 5 người Dương Lão tiếp tục thu thập dương khí của 100 người sống. Thôn dân bấy lâu vẫn cho là những việc ấy do dã thú làm ra, chẳng phải họ còn chưa bị bại lỗ sao?

• Đại nhân có điều chưa biết, Thi Quỷ này muốn luyện hóa thành linh thân cần phải hấp thụ máu thịt cùng xương cốt của người chết, những việc ấy chúng có thể nhập xác bất cứ kẽ nào để hành động, nhưng nếu chúng muốn hấp thụ dương khí thì quá trình lại không giống như vậy. Dương khí của con người chúng ta sinh ra từ “ ngũ tạng” kế đó luân chuyển không ngừng thông qua các huyệt vị phân tán khắp thân thể, đối với những người tu hành chúng tôi cũng vậy, chẳng qua chúng tôi tu luyện chính là học cách khống chế dương khí đó. Tập kết, phân giải tùy lúc. Lại nói đám Thi Quỷ kia nếu muốn hấp thụ dương khí của người sống, chúng bắt buộc phải nhập thân của họ từ từ hút khô dương khí trong ngũ tạng. Vì vậy những thi thể của 5 người Dương Lão Thái hiện tại đối với chúng là không cần thiết, chúng rời bỏ thân thể họ tìm kiếm người trong 5 dòng họ kia để bám vào là điều tất yếu.

Trương Phong một hơi giải thích tường tận cho Nguyễn Tùng nghe, kế đó lại liếc mắt về phía Tống Kiệt nói.

• Tống Đạo Trưởng, những lời ta nói có sai chút nào không?

Tống Kiệt mày rậm khẽ nhíu như đang suy tính gì đó, một lát sau mới mở lời.

• Lời ngươi nói không sai, chỉ là ngươi lấy gì chứng minh bọn chúng là Thi Quỷ?

Trương Phong khẽ cười nhạt nói.

• Cái này lại dễ nói. Quỷ thuật dung dưỡng âm dương khí tức huyễn hóa linh thân là bản lĩnh chỉ Thi Quỷ địa ngục mới làm được, những loại tà vật khác cho dù tu vi cao thâm cũng không thể đi theo con đường đó để tạo ra linh thân thực thể. Tống Đạo Trưởng không lẽ kiến thức căn bản đó, ngài lại không biết.

• Biết..haha..ta đương nhiên biết. Nhưng ngươi không thấy lời nói của mình có chút mâu thuẫn sao. Thi Quỷ là Địa Ngục sinh linh, sao có thể xuất hiện tại nhân gian. Ngươi giải thích việc này thế nào?

Tống Kiệt thái độ trào phúng như nắm được sơ hở của Trương Phong nói.

Đáp lại hắn là cái nhìn đầy khinh bỉ của Trương Phong. Hắn lạnh giọng nói.

• Tất nhiên là có yêu đạo làm càn, đem chúng kéo tới. Tống Đạo Trưởng không phải không biết sinh linh nơi Địa Ngục nếu có người triệu thỉnh vẫn có thể tiến nhập nhân gian.

Nói đoạn Trương Phong lại hướng về phía Tri Phủ Nguyễn Tùng chắp tay nói cũng không quên liếc mắt về phía Tống Kiệt.

• Đại nhân, sự tình nghiêm trọng, nếu đại nhân tin tưởng ta, xin cho phép ta được giúp ngài điều tra trân tướng, quyết không để cho đám Thi Quỷ kia cùng yêu đạo tiếp tục hại người.

Lúc này mặt Tống Kiệt đã tím như gan lợn, hắn trong lòng tức giận nhưng không thể phản bác, chỉ đành im miệng cố nặn ra vẻ tiên phong đạo cốt.

• Những phân tích của Trương Đại Sư rất có sức thuyết phục, như vậy đi ta cho phép ngươi tự do điều tra, một khi có manh mối quan trọng phải báo lại ngay.

Nói đoạn lại hướng Tri Huyện Đinh Nghị nói.

• Huyện nha cũng phải hết sức phối hợp. À phải rồi Tống đạo trưởng, ngài cũng có thể điều tra vụ này. Ta rất mong sớm ngày phá án giúp thôn dân yên ổn làm ăn.

“ thanh quan, quả là thanh quan, liêm chính nghiêm minh, ta phục” Trương Phong vui vẻ trong lòng thầm tán dương Tri Phủ Nguyễn Tùng.

Khuya ngày hôm đó sau khi từ huyện đường trở về Tửu Điếm. Trương Phong tập trung mọi người lại nói.

• Phụng Hiếu thúc, 2 người xin bớt đau thương, cháu thật xin lỗi không thể giúp gì được cho Dương Lão Thái.

Dương Phụng Hiếu vẻ mặt đau thương nói.

• Chuyện này không thể trách ngươi, mẹ ta vốn đã chết từ 1 tháng trước rồi, chỉ là thân thể người bị dày vò suốt thời gian qua, phận làm con ta thấy mình thật quá bất hiếu.

Dương Phụng Hiếu nói đoạn lại khóc nức nở, Trịnh Hà một bên cũng sụt sùi.

Trương Phong để bọn họ bình phục tâm tình lại mới nói tiếp.

• Khi nãy vì không muốn 2 người thương tâm chịu cảnh sinh li, tử biệt nên cháu đã âm thầm tiễn Dương Lão Thái đi Âm Ti báo danh. Xin hai người chớ trách.

• Tiểu Phong cảm ơn cháu. Về việc điều tra đám Thi Quỷ kia cháu tính toán thế nào, vợ chồng ta nhất định sẽ giúp đỡ hết mình.

Trịnh Hà lau đi nước mắt nói.

Tiểu Minh ngồi một bên cũng hỏi chen vào một câu.

• Này Trương Phong, Thi Quỷ kia rất lợi hại sao, cậu liệu có phải là đối thủ của chúng không?

• Lợi hại...là rất lợi hại, nếu để chúng thành công luyện hóa ra linh thân, chỉ sợ khi đó ta cũng không thể thu phục được.

Trương Phong nét mặt suy tư nói.

Tiểu Minh khẩn trương hỏi.

• Vậy bây giờ phải làm sao. Người của 5 họ kia rất đông, chúng ta cũng đâu thể kiểm soát được toàn bộ..

• Đây cũng là việc làm tôi đau đầu. Phải rồi Phụng Hiếu thúc, những dòng họ kia, nhà ở có gần nhau không?

Trương Phong hướng Dương Phụng Hiếu hỏi.

• Cháu mới tới nên chưa biết đấy thôi. Mỗi một thôn chúng ta đều phân chia từng họ sinh sống. Ví dụ như thôn của ta tên là Dương Gia Thôn đều là người họ Dương sinh sống. Ngoài ra ở đây còn có, Ngô Gia Thôn, Đỗ Gia thôn, Bùi Gia Thôn, Lý Gia thôn, Trần Gia thôn và 1 số thôn khác nữa tất cả đều như vậy.

Trương Phong suy nghĩ một lát nói.

• Vậy thì tốt rồi, hiện tại chúng ta qua các thôn đó một chuyến.

Tiểu Minh cả kinh nói.

• Bây giờ sao?

• Không nhẽ cậu đợi có người chết rồi thì mới nhấc mông lên đi làm.

Trương Phong cả giận hướng cậu ta trừng mắt, hiện tại mạng người là quan trọng, hắn cũng không dám chậm trễ.

• Nhưng tại sao lại là tôi?

Tiểu Minh ủy khuất nói.

Trương Phong đá mông cậu ta một cái mắng.

• Cậu thanh niên trai tráng, không lẽ lại để cho 2 vị đại thúc , đại thẩm này vất vả đêm hôm hay sao. Cậu còn hỏi nhiều, lát nữa tôi kiếm cái nữ quỷ dâm ô cậu một phen đấy.

Tiểu Minh nghe đến nữ quỷ thì không khỏi kinh hãi, vội vã đi trước cầm đuốc dẫn đường

Bạn đang đọc Hậu Lê Du Hành Ký của Hoàng Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangvu797979
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.