Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Được Manh Mối

Tiểu thuyết gốc · 2128 chữ

“Ta làm được rồi Minh. Nhưng giờ ta cũng phải đi thôi, thời khắc của ta đã đến.”

Ikari Hideo giơ lên cánh tay đang dần tan biến vào không gian linh thể. Hướng nhìn về Cao Minh. Lúc này đã nhìn kĩ được đôi mắt tang thương của y, thật buồn thảm đầy đau thương nhưng cũng có vẻ bất cam.

Hideo ...

“Không, dừng lại, đừng nói những câu sến súa, ta hẳn sẽ tan biến thôi. Nhưng đừng lo, ta không sợ đâu, ta xứng đáng với kết quả này.”

Cao Minh tiến đến trước mặt Hideo, tay đặt lên vai y.

Được, người anh em, dù có chết đi nhưng khi có người còn nhớ đến tên mình. Ngươi sẽ sống mãi trong lòng họ. Mong ngươi tìm được thảnh thản nơi cuối con đường, Ikari Hideo.

Hideo chỉ mỉm cười, dần biến mất đi. Ở thời khắc cuối, hắc thể hóa thành ánh kim, chí ít hắn đã chết như một con người. Đồng thời, không gian lấy đó làm trung tâm, ánh sáng tỏa ra thay cho màn đêm. Linh khu dần trở về với thuần khiết ánh sáng. Sau đó, trong tầm nhìn của Minh, hai cánh cổng dịch chuyển hiện lên, một trắng một đen. Đồng thời thông tin tràn vào đầu cho hắn rõ. Là lựa chọn, Minh có thể chọn kết thúc giấc mộng này với cửa trắng hoặc đương đầu nguy hiểm và bước vào cửa đen.

“Thử thách của Solomon?” Minh không rõ chuyện gì sẽ xảy ra nếu lựa chọn từ bỏ, nhưng hắn không dám thử. Do đó, Minh phải liều lĩnh hơn, hắn buộc phải mở chiếc hộp pandora mà Solomon để lại cho mình. Quyết tâm, Minh mở cánh cổng đen, bước vào trong.

...

Cao Minh mở mắt, cố cử động người, chỉ là đau nhức. Cơ bắp rã rời, khớp viêm lên, phổi khó chịu ho khan. Nghe được tiếng ho, hạ nhân đang chăm sóc hắn vội vàng chạy ra ngoài, kêu lên :

“Lãnh chúa đã tỉnh, lãnh chúa đã tỉnh.”

Lúc sau, một ông lão áo bào nâu, đầu búi tóc cài trâm, xách theo thuốc men đi vào. Sau lưng ông ta là Umi và hai hạ nhân khác. Cúi mình hành lễ, lão lên tiếng :

“Đại nhân, ta có thể kiểm tra vết thương của ngài chứ?”

“Được, ta cho phép lão. Còn nàng và hạ nhân ra ngoài đi. Giờ không phải lúc để khóc lóc.”

Cao Minh gật nhẹ đầu, nhắm hai mắt, nói với giọng điệu nghiêm túc, uy nghiêm của bậc vương giả. Umi rưng rức khóc, nhưng nghe hắn nói vậy nàng chỉ hành lễ rồi lui xuống. Lúc này trong phòng còn có Cao Minh cùng lão giả. Y để tay ra cho ông ta bắt mạch, mở lời :

“Hộ vệ của ta thế nào rồi?”

“Bẩm lãnh chúa, những người còn sống đều được chữa trị kịp thời. Còn ... còn người chết thì đã làm tang lễ.”

“Hử? Ta trở về đây kiểu gì, đồng thời đã bao lâu từ lúc bọn ta gặp bạch cốt tinh?”

“Dạ lão nô nghe nói phu nhân linh cảm chẳng lành nên điều người đến đưa ngài về. Với cả ngài đã bất tỉnh hai ngày rồi ạ. Cũng là phu nhân ngày đêm túc trực bên giường chăm sóc cho đại nhân.”

“Ta biết, lão lui xuống đi.” Cao Minh phất tay cho lão lui xuống, sau thay áo bào chuẩn bị ra ngoài. Sau khi qua loa đáp trả Umi, Cao Minh dự định qua thăm những người bị thương, đồng thời thắp nén hương cho người chết. Trừ Tohumaru, những người khác còn đang nằm không dậy nổi. Minh hỏi thăm, tưởng thưởng cho đám Yoshino sau mới đến nhà tang lễ.

Họ có phải con người thật không? Minh băn khoăn suy nghĩ. Hắn biết đây là khảo hạch của Solomon nhưng ... những con người này, họ rất thật và thật sống. Ai cũng có quá khứ, tên tuổi và cảm xúc hỉ nộ ái ố. Chính điều này khiến Minh cảm thấy tội lỗi. Vì hắn nhiều người phải chết. Nếu hắn không đến ngôi làng, người dân đã không chết. Nếu hắn không quá tự tin mà quên đi trực giác, những người lính trung thành đã không phải chết. Thân nhân của họ đã không mất đi người cha, người con, người anh.

Ta xin lỗi, mọi người.

...

Ngày qua ngày, Ikari Hideo dần trở thành một phần của Cao Minh. Không chỉ kí ức mà còn là cả kĩ năng chiến đấu, cảm xúc, Hideo hiện hữu trong hắn, tác động ảnh hưởng đến bản thể. Linh hồn và thân xác hòa hợp, Cao Minh bắt đầu ngủ và mơ được. Nhưng khủng khiếp thay, những cơn ác mộng đã từng của Hideo giờ đây Cao Minh phải gánh lấy. Nó kéo hắn ra khỏi giấc ngủ mỗi đêm, sau đày đọa, giày vò hắn.

Khi hắn sắp bên bờ sụp đổ tinh thần thời cơ cuối cùng đến. Umi đã chịu rời nhà. Cô ta sau nhiều ngày từ bỏ thói quen nay đã bắt đầu lại với việc thăm viếng đền chùa. Chỉ đợi lúc này, Minh mở ra mật thất dưới giường ở phòng Umi, tồn tại một cầu thang đá dẫn thẳng xuống dưới. Thắp đuốc, trang bị giáp nhẹ và kiếm, Cao Minh đi thẳng xuống không do dự dù không biết thứ gì đang tồn tại bên dưới. Lối ngầm khá sâu, sặc mùi ẩm mốc và hôi nhè nhẹ. Hắn cứ đi mãi cho đến khi chạm đáy.

Bên dưới này lạnh, ẩm mốc và hôi hám. Hắn thấy được một cỗ quan tài đá đặt chính giữa, cổ kính và bụi bặm. Dùng đuốc thắp sáng, Minh đưa mắt nhìn quanh. Nơi này có cấu trúc hình trụ tròn, trên tường khắc đủ thứ chữ khó hiểu. Trên đầu treo một bộ xương khô ánh vàng, nơi con mắt là hồng thạch. Cánh tay của nó chỉ thẳng cỗ quan tài như bảo Minh hãy đến mà khám phá. Bình thường trong phim kinh dị, khi mở quan tài, số phận nhân vật ắt phải chết không thể nghi ngờ. Nuốt nước bọt, cố trấn an bản thân phim không như đời thật. Hắn từng bước từng bước lại gần, sau ra sức mở nắp quan tài.

Ruỳnh!

Nắp rơi xuống, phủ bụi lên mù mịt.

Cao Minh lui về khoảng an toàn, chờ đợi một lúc. Thấy không có dị biến gì, hắn lấy đuốc rọi lên bên trên rồi nhìn vào trong. Trong đó nằm một cỗ xương khô đang bị trói chặt bởi xích đỏ. Trên ngực nó đâm chặt một thanh thép, thứ đang phát ra ánh sáng vàng nhè nhẹ, như bảo Minh cầm lấy. Hơi chần chừ, Cao Minh đưa tay bắt rồi rút nó ra. Ngay khi mất đi cọc thép, cỗ xương khô như củi mục bắt đầu vỡ vụn rồi nát tan thành tro. Đồng thời xích đỏ tỏa ra ánh đỏ đậm, khẽ vang từng tiếng kèn kẹt. Trên quan tài dần mọc ra những con mắt đỏ ngầu, chúng liền nhìn chằm chằm vào Minh.

“Holy Shift!!”

Thấy chuyện không ổn, da gà nổi lên, Cao Minh vội lùi về sau, cong chân bỏ chạy. Phản ứng của Minh đủ nhanh, hắn như một con báo gia tốc bò lên cao. Bỗng nhiên.

Huỵch, hắn ngã xuống. Một bàn tay máu đang nắm lấy chân cố kéo xuống sâu hơn. Ngay lập tức y rút kiếm chém rời cánh tay xong đứng lên tiếp tục di chuyển. Rồi thêm một, ba, năm rồi hàng trăm hàng nghìn cánh tay nhô ra từ tường đá như muốn chắn lấy đường đi.

“Fk!”

Chửi thề một câu, đoạn hắn xuất một chiêu Bạch Hổ Xuất Sơn mở đường. Ánh lửa trắng xóa bùng lên, cho thấy tình cảnh lúc này. Chỉ còn hơn trăm mét để thoát ra ngoài. Nhưng đang có rất nhiều yêu ma quỷ quái cố thoát ra tường đá hòng bắt lấy hắn. Không chỉ vậy, đằng sau còn sừng sững một tôn ác quỷ bụng phệ đang há mồm bò từng bậc theo hắn.

“Hổ Gầm!”

“Xung Kích Bão Tố!”

Minh hít một hơi sâu lấy khí rồi dậm chân phóng thẳng. Đồng thời, không muốn để Minh thoát được, chúng quỷ cũng nhanh phá vỡ tường phong, sau phóng đến.

“Cút!”

Minh liên tục vận dụng chiêu thức để mở đường. Nhưng đàn quỷ cũng không hề ít, hết lớp này đến lớp khác, vô tận không thôi, lấy thịt đè người.

Đến

Hắn tung người, hoàn mĩ phá tan vòng vây đồng thời nhảy ra khỏi hầm đá. Còn lũ quỷ bám theo, dưới trời sáng lập tức hóa đá rồi tan thành bụi theo gió. Cao Minh lăn thêm một vòng cách xa ra rồi mới thở gấp nhìn lại hầm đá.

“Mẹ kiếp, tí thì đi.”

Hắn cười phá lên, nắm chặt bàn tay đang còn run rẩy. Sau mới đứng lên rời đi phòng ốc. Thường thì Minh phải sửa chữa hiện trường tuy nhiên không cần thiết. Hẳn cô ả cũng sẽ biết chuyện gì đang xảy ra. Nắm cọc thép trong tay, Minh tỉ mỉ quan sát. Nói là cọc thì hơi quá, cỡ một cây trâm bạc lớn thì đúng hơn. Chất liệu không rõ, trạm khắc đủ hình tượng. Đồng thời một luồng kí ức tràn vào trong Minh, hắn liền rõ mục đích của trâm bạc. Đây chính là lợi khí để giết chết bản thể của Umi.

“Ả hẳn cũng sắp trở lại rồi.”

Cao Minh nhanh nhanh chóng chóng điều lệnh cho quân đội tập hợp. Mình thì đi thay bộ chiến giáp khác. Hắn không còn thời gian, lúc này hắn chỉ có thể đến đâu hay đến đó. Bước vào bên trong phòng đặt chiến giáp, hắn giật mình chú ý đến không phải bộ giáp nhà Ikari mà là thứ đang đặt giữa sàn. Một quyển sách, thứ cũng đang tỏa ra ánh kim nhàn nhạt như trâm bạc khi nãy.

“Đây chẳng phải quyển huyền bí học vùng Kanto đây sao.”

Minh vui mừng, quả nhiên thứ này là manh mối của trò chơi. Đoạn hắn vội vã thay trọng giáp rồi chạy đến sân huấn luyện. Nơi đây đã tập hợp xong binh lực, hơn một nghìn lính tinh nhuệ và gần một trăm samurai. Tất cả đều trang bị vũ trang đầy đủ, sẵn sàng ra quân. Chính Minh cũng không ngờ thời gian ít vậy mà Tohumaru tập hợp được nhiều người thế này. Đủ để biết tính kỉ luật và thiện chiến của lính Kanto. Sau đấy hắn cùng quân đội ra khỏi thành bảo, thẳng hướng tây thành mà đi.

Trời trong xanh chẳng mấy chốc mây đen vần vũ. Mưa, sấm chớp liên miên tưởng như muốn hủy thiên diệt địa. Tiếng gió rít thi thoảng còn có cả tiếng gào khóc xen kẽ đầy quỷ mị. Xa xa nơi đền Ryu và cũng là tâm mắt của trận bão, nơi đang tỏa ra yêu khí ngất trời. Minh chỉ kiếm về phía đền, lớn tiếng nói :

“Hỡi anh em, hỡi những chiến binh của Kanto. Đền Ryu đã bị vấy bẩn, giờ nơi đó là tổ quỷ, chỗ bầy yêu trú ngụ. Lấy đó làm bản doanh để sát hại người dân lương thiện. Nếu chúng ta không triệt chúng, sớm muộn Kanto cũng trở thành vùng đất chết. Nơi mà yêu ma ác quỷ đi lại đầy đất.”

“Hả thật ư.”

“Đền Ryu thực chất là tổ quỷ? Lãnh chúa đang nói gì vậy.”

“Ngài ấy lấy cớ có vẻ tệ.”

Một số binh lính tỏ vẻ nghi ngờ trước những lời của Cao Minh. Trong hiểu biết của họ, đền Ryu là một nơi linh thiêng thờ phụng thần. Rất nhiều lời cầu nguyện của dân chúng đã được thần thực hiện. Thậm chí có cả thần tích xuất hiện. Dó đó đa phần khá bối rối, chần chừ.

“TRẬT TỰ.”

Tohumaru lớn tiếng mắng, đoạn tiếp nói :

“Chúng ta là lính Kanto phục vụ lãnh địa và lãnh chúa Ikari. Không được phép nghi ngờ quyết định của ngài. Ai không tuân mệnh, xử theo quân pháp. RÕ CHƯA?”

“Rõ!”

“Rõ!”

Cao Minh đen mặt, hơi xấu hổ vì hắn mang danh lãnh chúa nhưng lính lại không tin sợ mình như cấp dưới. Quả này ném hết mặt mũi rồi. Quay ngựa, Minh rút gươm hô vang :

“Toàn quân tiến lên!”

Bạn đang đọc Hành Trình Tại Runeterra sáng tác bởi VôDanhTướng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VôDanhTướng
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.