Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự tìm tới cửa (4)

Tiểu thuyết gốc · 1390 chữ

Vì dùng lực quá mạnh làm máu bắn lên bạch y và cả mặt nàng phối với khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt tràn ngập hàn khí khiến cho Hạ tú Linh lạnh sống lưng, người còn lại thì đổ mồ hôi lạnh không rét mà run. Uy áp này còn kinh khủng hơn cả của tam tiểu thư và tứ tiểu thư a.

Hạ Dương Dương chuyển tầm nhìn sang Hạ Tú Linh, nheo mắt lại nở nụ cười thập phần nguy hiểm dù cách một chiếc khăn lụa mỏng màu trắng nhưng không có cách nào che đi được mùi vị của địa ngục:" Giờ đến lượt tứ tiểu thư rồi. Ngươi muốn ta đánh gãy xương sườn hay xương tay hay thành chó què đi hoặc ngươi muốn ta đánh nát đan điền trở thành phế vật đây. Ngươi tùy chọn. Ta cũng có thể cho ngươi tự mình động thủ."

Hạ Tú Linh hoảng sợ trước cặp mắt đó của nàng.Nếu là trước đây có lẽ nàng ta sẽ không tin nàng có thể khiến

nàng ta sợ hãi như vậy nhưng sau khi chứng kiến cảnh Hạ Nhược Ninh bị đánh thì nàng cũng có chút tin tưởng người trước mặt sẽ đánh tàn phế nàng. Đến cả tam tỉ nàng còn bị ả đánh đến gãy xương sườn thì nàng còn nắm chắc phần thắng sao?

Thấy Hạ Tú Linh đang đấu tranh, nàng tốt bụng nhắc nhở:" Đừng có lấy trứng chọi đá, một xích linh trung cấp ta còn có thể đánh bại ngươi nghĩ một xích giả cao cấp như ngươi có thể đánh lại ta sao. Đừng ngây thơ như thế chứ tứ muội muội. Ta cho ngươi 5 giây chọn ta động thủ hay ngươi động thủ. Nhắc nhở chút ta mà động thủ thì ngươi không tốt hơn tam tỉ ngươi chút nào đâu."

"Ngươi....." Hạ Tú Linh còn chưa nói xong câu thì nàng đã chặn lời nàng ta:" 5....4..."

" Ngươi ... ngươi .... dừng lại không được đếm nữa." Hạ Dương Dương như không nghe thấy lời Hạ Tú Linh nói vẫn tiếp tục đếm :''3....2...."

Mới đếm đến 2 Hạ tú Linh luống cuống nhanh chóng chọn tự mình động thủ như chỉ cần nàng chậm thêm chút nữa thôi là Hạ Dương Dương sẽ nuốt lời mà đem nàng đánh chết.

Hạ Tú Linh động thủ đánh gãy cánh tay trái của mình, vì đau quá mà nàng ta ngất đi được hạ nhân khiêng về. Trước khi ngất, nàng ta còn trừng mắt nhìn nàng trong mắt hiện lên thù hận sâu sắc.

Nàng ta(HNN) hận không thể bằm thây vạn đoạn nàng(HDD) ra nhưng để đối phó với ba tôn thần ở trên nên nàng(HNN) không dám làm nàng(HDD) bị thương nặng.

Thật đáng hận. Phế vật này có gì tốt mà gia gia, phụ thân còn cả đại ca đều yêu chiều ả như vậy chứ. Nàng còn tốt hơn ả gấp trăm lần sao ba người họ ít để mắt tới nàng. Lại còn xin hoàng thượng ban hôn ả với ngũ hoàng tử. Để xin đạo chỉ ban hôn này mà gia gia đã mất một đạo chỉ bỏ trống. Phải biết phủ tướng quân đối với đạo thánh chỉ trống là lá bùa hộ mệnh. Chỉ vì ả mà 1 lá bùa không cánh mà bay, nay phủ chỉ còn lại 5 lá bùa hộ mệnh này. Để đổi lấy một đạo thánh chỉ trống phải trả cái giá bằng mạng sống của hàng vạn người lính và cả công lao của phụ thân nàng chinh chiến bao năm vậy mà lại dễ dàng đến tay nàng ta như thế. Còn nàng cầu xin phụ thân hay gia gia không những không được còn bị dạy dỗ một trận, đóng cửa sám hối một tháng không cho phép ra ngoài khi không có lệnh.

Xử lý xong hai kẻ nhiều chuyện nàng mới ngó tới Khả Vi đang ngồi bên tường ngất đi vì sợ. Nhưng có lẽ nàng không tính tới khả năng lèm bèm của Khả Vi khiến nàng phải đau đầu 1 phe.

Bấm huyệt xong thì Khả Vi tỉnh dậy. Chưa nhìn rõ mọi chuyện thì nước mắt bắt đầu lã tã rơi, chưa ngó nhìn xung quanh miệng đã kêu:" tiểu thư.... người đâu rồi..... tiểu thư..... tiểu thư....". Thấy nỗi lo của nàng Hạ Dương Dương cảm thấy có dòng ấm nóng đang chảy lướt qua trong người. Không muốn để nàng lại lo lắng nàng liền cất tiếng lôi cô nàng mít ướt này ra khỏi nỗi sợ. Nghe được giọng nói quen thuộc, nàng quay người theo hướng âm thanh phát ra, một thiếu nữ mặc bộ y phục trắng có điểm vài vệt máu và mái tóc đen nháy được búi gọn gàng có chút lộn xộn được cài trâm ngọc, mặt có đeo khăn che đi gần toàn bộ chỉ lộ ra mỗi đôi mắt và vết bớt đỏ sáng chói trên khuôn mặt thêm ánh nắng mặt trời phản chiếu lên càng khiến nàng lộ ra vẻ đẹp tà mị không tên. Thấy hình bóng quen thuộc Khả Vi vui mừng quên luôn cách khóc thế nào vui mừng chạy liền một mạch đến bên nàng, nhưng khi thấy vật máu trên kiện bạch y nàng lại bắt đầu khóc sướt mướt còn có tự trách. Nhìn thấy biểu cảm trên mặt cô nàng mít ướt Hạ Dương Dương liền giải thích luôn để an ủi tâm hồn mong manh của Khả Vi ngoài ra tránh ai đấy lại khóc lóc lèm bèm bên tai, coi như bảo vệ cái tai đi. Nhưng không nói thì không sao, nói rồi thì Khả Vi càng lo lắng càng khóc to hơn nữa.

Không phải chứ chị hai, ta đánh hai ả báo thù thì nàng nên vui mừng chứ sao lại khóc lớn hơn vậy.

Tiểu thư.... người sao lại... lại đánh hai nữ nhi bảo bối của Tam phu nhân chứ. Nếu người không trốn đi..... thì Tam phu nhân sẽ không tha cho người đâu. Chắc giờ phu nhân đã tới đây rồi. Không biết lần này sẽ mang tới bao nhiêu người nữa để tra tấn người đây... Tiểu thư xin lỗi, tại em vô dụng không bảo vệ được người nên mới bị bắt nạt như thế.... hức hức...

Thì ra là nghĩ tới cái này sao, Khả Vi thật ngốc làm sao, ngốc tới đáng yêu.

Em yên tâm đi, tiểu thư nhà em nếu đã làm thì đương nhiên sẽ chừa đường lui cho mình. Bà ta sẽ không dám làm gì cho ta đâu. Tin ta đi. Ngoan không được khóc nữa, em làm ta khá đau đầu đấy. HẠ Dương Dương nói nhẹ nhàng, cười hiền hòa để dỗ Khả Vi mít ướt. Cũng đã thật lâu rồi, kể từ khi sư huynh và sư tỉ rời bỏ nàng mà đi nàng mới lại có thể đối với người khác dịu dàng như vậy.

Nghĩ tới 3 kẻ từng ức hiếp tới thân chủ, cơn giận trong lòng nàng lại bốc lên. Giờ nàng đã không còn là phế vật của trước kia nữa. Kẻ ức hiếp nàng sẽ phải trả giá gấp trăm lần so với những gì họ làm với nàng. Nàng cũng không sợ phiền. Một người tới nàng sử một người, một đôi tới nàng tiến cả đôi. Dám ức hiếp nàng nằm mơ cũng không có cửa.

Lúc tránh đòn của Hạ Nhược Ninh, nàng đã vào trong Dạ Nguyệt Phủ hỏi Hắc long cách thuốc giải của độc từ chiếc roi rồi ngồi trong đấy điều chế thuốc giải. Từ ngoài nhìn ra thấy Khả Vi sắp ngất nên mới vội vàng chạy ra đỡ tiện thể tặng lễ vật cho hai kẻ gây họa kia.

Dỗ mãi Khả Vi mới ngừng khóc được một lúc thì Anh Đào từ ngoài đi vào vẻ mặt hốt hoảng báo rằng Liễu Gia Hinh đã tới cửa viện kêu nàng mau theo nàng đi trốn. Đang tính lôi nàng đi thì Liễu Gia Hinh Đã đi vào trong sân, sau lưng có hơn mười tên nam nhân to khỏe và hai thị nữ đang dìu bà ta.

Bạn đang đọc Hắc Sát Sủng Thê: Nhị Tiểu Thư Phế Vật Nghịch Thiên sáng tác bởi KARRY-ASHITA-K.A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KARRY-ASHITA-K.A
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.