Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái Vật Phản Kích

Tiểu thuyết gốc · 1209 chữ

Trong lúc thanh niên áo trắng còn đang bận kêu gọi những người khác đi ra thì người trung niên vừa bị bắn nát đầu sau lưng anh ta đã đứng vọt dậy.

Bàn tay người bị bắn nát đầu hóa thành một cái xúc tu nhọn đâm thẳng xuyên qua ngực thanh niên.

Mấy người Phong lạnh lẽo toàn thân, những người xung quanh cũng vậy, nhất là khi thấy cảnh tượng một xác chết không đầu đột nhiên sống dậy.

"A...." Chẳng biết ai là người đầu tiên phát ra âm thanh, tên quái vật không đầu lúc này cũng đã hiện rõ nguyên hình, từ trên cổ đầy máu của y mọc ra ba cái xúc tu lớn tổ hợp lại thành một cái đầu quái vật.

Miệng quái vật há to cắn xuống một cái trực tiếp nuốt chửng đầu thanh niên áo trắng.

Âm thanh nhai nhồm nhoàm khiến đám người trông thấy không khỏi run rẩy toàn thân, một số người tố chất tâm lý kém trực tiếp ngất tại chỗ.

Phong bình tĩnh đến mức lạ thường, cậu là một trong số ít người bỏ chạy đầu tiên nhất, chỉ là khi chạy cậu còn không quên nhặt khẩu shotgun dưới chân thanh niên áo trắng.

Hành động của Phong sớm bị tên quái vật đằng sau thanh niên áo trắng nhìn thấy được, nó phóng ra xúc tu ý định đâm lấy cậu, chỉ là Phong phản ứng khá nhanh, cậu bóp cò súng bắn trúng xúc tu khiến quái vật thét lên một tiếng chói tai.

Độ giật của súng khiến Phong có chút lảo đảo, cậu bình tĩnh chạy khỏi chỗ vừa rồi, trực tiếp phóng ra bên ngoài mà chạy đi.

Năm người khác cũng có hành động tương tự, chỉ là tố chất tâm lý của họ quá kém, ngoại trừ ông chú bác sĩ và cô gái duy nhất trong tổ đội kịp phản ứng bỏ trốn ra thì ba người còn lại bao gồm hai gã thanh niên và ông chú mặc vest kia đều bị quái vật nhắm vào.

Nhìn thấy đồng hồ đeo trên tay, quái vật hung hăng đâm nát đầu họ, xúc tu nhọn hoắt xuyên qua đầu lâu trông cực kỳ đáng sợ.

Xử lý xong ba người, quái vật lao như điên ra ngoài mà chẳng chút để tâm những du khách đang hoảng sợ trong phòng.

Tốc độ chạy trốn của Phong phải nói là cực nhanh, cậu chạy như điên không dám nhìn lại phía sau, chỉ chốc lát cậu đã chạy tới cầu thang.

Cậu chạy một mạch xuống dưới tầng nhưng vẫn là quá chậm so với con quái vật kia. Chỉ trong nháy mắt nó đã nhảy xuống như điên tới gần chỗ cậu.

Phong hoảng hốt bắn loạn tùng phèo, khi thấy một viên đạn may mắn trúng vào một bên mặt quái vật thì cậu nhanh chóng phản ứng chạy xuống theo cầu thang.

Quái vật có hình thể cao gần hai mét, toàn thân nó màu xanh nhạt, hai tay hóa thành hai đầu mũi nhọn có thể phóng ra xa hơn ba mét.

Chỉ trong thoáng chốc khi Phong chạy xuống cầu thang, một bên mặt vừa bị bắn nát nhừ của nó nhanh chóng hồi phục lại như cũ, nó như nổi điên vồ xuống như một con mãnh hổ.

'Rốt cuộc điểm yếu của nó là nằm ở chỗ nào?' Phong vừa chạy loạn vừa nghĩ.

Kỳ thực cậu đã bắn trúng chỗ hiểm của nó là đầu, chỉ là vận may của cậu quá kém nên mới chỉ bắn trúng một bên khuôn mặt, đó là lý do tại sao bị bắn trúng phần đầu lại khiến nó tức giận như vậy.

Còn về phần tại sao trước đó thanh niên áo trắng đã bắn trúng đầu nó khi ở dạng người nhưng lại không chết, nguyên nhân là bởi vì ở dạng người điểm nguy hiểm nhất của đầu nó đã sớm được bảo vệ ở một số vị trí khác, đó là ưu thế của nó khi biến thành sinh vật khác. Đương nhiên điều này Phong không hề biết, cho nên lúc này cậu vẫn chạy như cún xuống lầu.

Xúc tu liên tục đánh tới chỗ cậu nhưng không trúng, cầu thang lúc này đã gần như bị quái vật phá nát.

May mắn là tốc độ chạy của Phong khá nhanh nên dù quái vật bám ngay sát đằng sau nhưng cậu vẫn là đã chạy xuống tầng một.

Chẳng may thay lúc cậu chạy về phía cửa boong tàu thì bị một cái xúc tu đánh tới đâm xuyên qua một bên chân.

Cậu lập tức ngã nhào xuống mặt đất, hai tay cậu nắm chặt lấy khẩu súng, toàn thân cậu bị xúc tu quái vật kéo lê trên sàn thuyền liên tục lùi lại về phía nó.

Phong trong cơn đau đớn dường như lại càng tỉnh táo hơn, trong đầu cậu đang suy nghĩ ra hơn một ngàn kế sách thoát thân.

Cậu cắn răng đánh cược mạng mình một lần, ngay khi quái vật kéo cậu tới chỉ còn cách nó chưa tới một mét, cậu dốc hết sức chĩa thẳng đầu súng vào đầu nó.

"Phốc!" Một bên vai cậu bị xúc tu quái vật đâm xuyên qua. Cơn đau truyền tới khiến toàn thân cậu như tê liệt, mặc dù tay vẫn nắm chặt súng nhưng lại chẳng thể bắn ra được nữa, bởi vì cậu đã gần như không còn ý thức được gì.

Trong nháy mắt ấy thời gian như ngừng lại, cơn đau truyền tới khiến cậu tê liệt toàn thân, ý thức dần chìm sâu vào bóng tối.

Phong thấy trước mắt mình là một người trung niên béo, người này đứng trong một cửa hàng tạp hóa, trên tay y cầm một cái dao kề vào cổ bà chủ cửa hàng.

Tên béo nhìn những người đứng xem bên ngoài và đe dọa nếu bước vào thì sẽ ra tay với người phụ nữ trước mắt y.

Y chậm rãi lùi về phía sau nhưng chẳng may dẫm phải một cái vỏ chuối và ngã ra phía sau, lúc y ngã xuống, con dao trên tay y rơi ra, người phụ nữ cũng nhân cơ hội thoát ra khỏi vòng tay y.

Đúng lúc này có một cậu bé nhìn chỉ hơn tám tuổi đi ra từ phòng sau, cậu chạy tới và nhạt lấy con dao, cậu hoảng sợ khóc lóc và đâm lên bụng y mấy nhát.

'Đừng...' Ý thức Phong mơ hồ, tuy vậy nhưng khi thấy cảnh tượng này thì cậu như phát điên.

Ý thức vốn mơ hồ của cậu chợt như quay lại thân xác cậu, chẳng biết cậu lấy từ đâu ra sức lực.

Chỉ thấy bên tay còn lại chưa bị đâm giơ lên khẩu súng chĩa vào đầu quái vật.

"Đùng Đoàng" Tiếng súng nổ vang liên tiếp, đầu quái vật nổ nát như dưa hấu, nhưng xúc tu vẫn mạnh mẽ đâm qua người phong thêm mấy nhát nữa, và rồi toàn thân nó đổ gục ngay bên cạnh cậu.

Bạn đang đọc Gương Vệ sáng tác bởi Hong03003
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hong03003
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.