Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Căn Phòng Gương

Tiểu thuyết gốc · 1017 chữ

"Leng keng..." Âm thanh báo thức vang dội khắp phòng ngủ, đáp lại nó là một bàn tay quất bay đồng hồ.

Nay là chủ nhật nên Phong quyết định không dậy sớm, cậu đã phải trải qua quá trình học tập mệt mỏi cả tuần nay rồi, hiếm lắm được ngày nghỉ nên quyết ngủ cho tròn một ngày.

Mười phút sau cậu lại lần nữa mở mắt, chỉ là cảnh trước mắt cậu đã hoàn toàn thay đổi. Không còn là căn phòng nhỏ hàng ngày cậu hay ngủ, nơi đây là một không gian được xây dựng từ những tấm gương kín không một khe hở.

May thay là trong không gian này còn có một vài người còn đang mơ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra y chăng cậu.

"Đợt này có lắm tân binh phết nhỉ!" Một thanh niên ngồi trong góc nhìn đám người Phong.

"Này cậu, đây là chỗ nào?" Trong căn phòng gương này có tất cả tám người, một người trung niên mặc vest hỏi.

Thanh niên nọ có tướng mạo bình thường, mặc một bộ đồ màu trắng, anh ta thấy trung niên mặc vest hỏi thì nhếch mép trả lời:

"Nơi này sao, tôi cũng chả biết! Nhưng chắc chắn một điều là các người đã bước vào địa ngục!"

"Là sao?" Trung niên nghi ngờ nói.

"Không biết, tôi đã ở đây và vượt qua hai trận chiến rồi. Có thể nói như này, nơi này là một không gian bí ẩn nào đó, được một thế lực siêu nhiên nào đó tạo ra. Và chúng ta, những người bị đưa vào đây được coi là những người có tội và phải chiến đấu chống lại một thế lực thần bí khác để chuộc lại tội lỗi để có thể sống sót." Thanh niên áo trắng nói.

"Đùa nhau à, tôi là bác sĩ, bệnh nhân của tôi còn đang chờ được phẫu thuật đó." Một trung niên mặc áo blouse nói, vừa nhìn là biết làm trong ngành y.

"Thích nghe hay không thì chịu, nhìn đi, câu trả lời của các người đó!" Thanh niên áo trắng chỉ tay về bức tường làm bằng gương.

Tấm gương hóa thành màn hình màu đen lớn, bên trên chậm rãi xuất hiện những dòng chữ.

Hỡi những kẻ đang run rẩy bởi tội ác của chính các ngươi, hãy chiến đấu để tự chuộc lại tội lỗi. Không một ai có thể trốn thoát khỏi sự trừng phạt, và bây giờ đến lúc rồi.

Đám người Phong cảm thấy trò đùa này thật sự không vui chút nào, chỉ là ngay sau khi dòng chữ kia biến mất, căn phòng làm bằng gương rung lên như động đất.

Trong nháy mắt sau, cả bọn tám người xuất hiện trước một boong tàu lớn.

"Đây là chỗ nào? Chuyện quái gì đang diễn ra vậy!" Cả đoàn người trừ thanh niên áo trắng trước đó đều ngớ người không hiểu gì.

"Bắt đầu rồi!" Thanh niên áo trắng lẩm bẩm.

Phong vốn là một người rất cẩn trọng nên lúc này cũng bắt đầu cảm thấy không ổn, cậu cẩn thận ngó nhìn xung quanh boong tàu.

"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Phong nhìn thanh niên áo trắng hỏi.

"Oh! Cứ coi như tôi làm việc tốt vậy, chúng ta đang rơi vào một cuộc chiến, nói cách khác chúng ta là những tội nhân được chọn ra để chiến đấu với đám quái vật đến từ thế giới gương." Thanh niên áo trắng nhìn về phía Phong chậm rãi nói.

"Vậy sẽ thế nào nếu như mất mạng tại đây?" Trung niên mặc vest lại lần nữa bước ra chen vào đám người mà nói.

"Đương nhiên là sẽ chết thôi chứ còn gì nữa, hỏi ngáo thật." Thanh niên đáp.

"Không thể nào." Trong tám người chỉ có hai người giới tính nữ, một người phụ nữ trên dưới hai mươi bảy tuổi không tin nên có ý định chạy về phía tàu thuyền.

"Đoàng!" Âm thanh súng nổ vang lên, trên đầu người phụ nữ kia nổ ra một bông hoa máu, cô trực tiếp ngã lăn ra đất.

"Súng..." Sáu người còn lại hoảng sợ nhìn thanh niên áo trắng.

Trên tay anh ta là một khẩu súng lục, một phát bắn vừa rồi là do anh ta nổ súng.

"Đừng có mà làm rối loạn nhiệm vụ của tôi, bằng không thì..." Chẳng cần anh ta nói mọi người đều hiểu.

"Vậy chúng ta phải làm gì?" Phong lấy hết dũng khí hỏi.

"Khá đấy, không chút sợ hãi nào, thảo nào lại được đưa vào đây. Dễ thôi, nhìn đồng hồ trên tay bọn mày đi, nhiệm vụ lần này là giết một con quái vật hóa thành hình người trà trộn vào bên trong du thuyền, đi thôi, tiếng súng vừa rồi sẽ dẫn người tới đây."

Phong nhìn vào chiếc đồng hồ chẳng biết từ khi nào đã được đeo trên tay, quả nhiên bên trên ghi một cái tên người cùng hình ảnh một người trung niên đeo mắt kính, bên trên còn ghi mấy chữ sinh vật nguy hiểm cấp D.

Thanh niên áo trắng dẫn đầu đám người Phong chạy tới trước một cánh cửa thuyền. Quả nhiên như dự đoán, họ vừa rời khỏi thì có mấy người bảo vệ chả thuyền đi tới, bọn họ cầm lấy điện thoại khẩn trương gọi cho ai đó.

Vừa đi vào bên trong thuyền, thanh niên áo trắng lấy ra một tấm khẩu trang đen đeo lên.

Mấy người còn lại thấy vậy thì đều nhao nhao kiếm thứ gì đó che mặt lại.

"Tỉnh phết đấy, che mặt lại đi, để bọn họ thấy mấy người giết người ở đây thì bóc lịch rồi nhé." Thanh niên áo trắng nói.

"Đợi đã, ý là xong nhiệm vụ này chúng tôi có thể về nhà ư?" Cô gái còn lại duy nhất bình tính hỏi.

"Đợi xem đi rồi biết!" Thanh niên đáp.

Bạn đang đọc Gương Vệ sáng tác bởi Hong03003
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hong03003
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.