Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ thảm sát Hollberg [4]

Phiên bản Dịch · 3090 chữ

"Này, sao cậu lại--"

Xuất hiện sau lưng Kevin, Emma bước vào phòng khách, vừa định nói thì cô ấy dừng lại giữa chừng và há hốc mồm trong kinh ngạc.

Theo sau Emma, Amanda bước vào phòng, và tương tự như Emma, cô ấy há hốc mồm trong kinh ngạc.

Ba cặp mắt đều tập trung vào một người.

Đứng giữa phòng, siết lấy cổ Jin, là bóng dáng của Ren.

"Jin!"

Hét lên, Emma rút thanh kiếm ngắn của mình ra và vận mana của mình, và một luồng khí vàng đậm bắt đầu phát ra từ cơ thể cô.

"Tránh xa J--"

Ngay khi Emma định lao vào Ren, Amanda đã đặt tay lên vai cô ấy và ngăn cô ấy lại.

"Đừng..."

"Gì hả!?"

Tức giận quay lại, chỉ về phía Ren, Emma lườm Amanda và hét lên.

"Cậu định đứng đây và nhìn hắn làm thế với Jin hả! Cậu bị làm sao thế!"

Lắc đầu, Amanda nhìn Ren với vẻ mặt phức tạp.

...Là đôi mắt đó.

Chính là đôi mắt khi cậu ta giết Elijah.

Mặc dù trong mắt Emma, cô ấy sẽ trở thành một người vô tâm, nhưng thực tế, Amanda làm việc này tất cả đều là vì an nguy của Emma.

Cô vẫn nhớ rất rõ cặp mắt đó...chính là cặp mắt đã giết chết Elijah sau bữa tiệc.

...Nếu Emma mà đánh với cậu ta, cô ấy sẽ không bao giờ có cơ hội thắng cả.

Liếc nhìn Kevin từ bên cạnh, Amanda thầm nghĩ.

'Ai mạnh hơn nhỉ...?'

-Bịch!

Đặt cơ thể của Jin xuống đất, Ren giơ hai tay lên và nói.

"...Cậu ta vẫn còn sống."

Nhìn vào cơ thể bất tỉnh của Jin trên mặt đất, cảnh giác nhìn về phía Ren, Kevin nói.

"Cậu đã làm gì cậu ta?"

Nhìn lại Kevin, tay vẫn giơ lên trời, Ren lạnh lùng nói.

"Tôi chỉ làm những gì cần phải làm."

Cau mày trước những lời của Ren, Kevin nhìn thẳng vào mắt Ren và nói.

"...và ý cậu là gần như giết chết cậu ta ư?"

Lắc đầu, Ren nhìn xuống Jin.

"Nếu tôi thực sự muốn cậu ta chết, thì cậu ta đã chết từ lâu rồi."

Sau những lời nói lạnh lùng của Ren, căn phòng trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ. Thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim rơi khi Kevin và Ren nhìn nhau chằm chằm.

"Emma..."

Phá vỡ sự im lặng là giọng nói của Kevin khi cậus liếc nhìn Emma đang ở phía sau anh.

"Được rồi."

Hiểu được động cơ của cậu ta, Emma trả con dao găm của mình trở lại kho lưu trữ không gian của mình và nhanh chóng di chuyển đến Jin.

Thấy Emma di chuyển, Kevin rút kiếm ra và chĩa về phía Ren. Cậu ta nói mà không rời mắt khỏi Ren.

"Đừng cố thử gì đó... tôi không ngần ngại giết cậu đâu."

"..."

Liếc nhìn Kevin một cách thờ ơ, Ren không trả lời mà chỉ nhìn Emma đang dần tiến lại gần.

Đến trước Jin, Emma thận trọng liếc nhìn về phía Ren.

Nhìn lại Kevin, và sau khi chắc chắn rằng Ren sẽ không có ý định xấu gì, cô ấy đặt ngón tay lên cổ Jin và kiểm tra mạch của cậu ấy.

Sau vài giây, quay lại, Emma thở phào nhẹ nhõm và nói

"Cậu ấy vẫn còn sống."

Gật đầu, Kevin hỏi

"Tình trạng của cậu ta thế nào?"

Liếc lại Jin, Emma cẩn thận nhìn cơ thể cậu ta rồi nói.

"...Không tốt lắm, cậu ấy bị thương nặng và đã vắt kiệt tất cả mana của mình."

Cau mày, Kevin nhìn vào cơ thể của Jin trước khi nhìn lại Ren.

"Bây giờ, hãy cho chúng tôi biết lý do tại sao cậu-"

Bùm—!

Cắt ngang câu nói của Kevin, ngay khi sự căng thẳng trong phòng sắp đạt đến mức cực đại, một tiếng nổ lớn vang vọng khắp phòng.

Toàn bộ nơi này rung chuyển.

"Gì thế?"

Lảo đảo vài bước, Kevin, Emma và Amanda đều quay đầu về hướng phát ra âm thanh.

-Tap - Tap - Tap

Xuất hiện từ phía bên kia cánh cửa, trên tay cầm một chiếc rìu khổng lồ to bằng hai người, một tên sát thủ mặc đồ đen bước vào phòng.

Đằng sau cậu, một cái lỗ CỰC lớn xuất hiện trên bức tường, bụi và mảnh vụn bay tung toé nơi.

"Một tên nữa ư?!"

Nhìn chằm chằm vào tên mặc đồ đen, Kevin, Emma và Amanda ngay lập tức thủ tư thế chiến đấu và cảnh giác liếc nhìn hắn ta.

Qua phong thái và khí chất của hắn, họ ngay lập tức biết rằng hắn ta khác biệt hoàn toàn với những kẻ mà họ đã đánh bại trước đây.

Nếu ví những tên khác là người lính tham chiến, thì gã này giống như một vị tướng lĩnh cầm đầu những tên lính của mình.

Hắn ta ở một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt...

'...vậy là cuối cùng thì tên trùm cũng tới rồi.'

Nhìn vào tên vừa bước vào phòng, Ren ngay lập tức nhận ra hắn ta là ai.

Hắn ta chính là ‘gã trùm’ mà Kevin và nhóm của cậu ta phải đánh bại để kết thúc arc Hollberg.

Hắn là một tên cấp , và chỉ sau khi chiến đấu bằng cả mạng sống của họ, Kevin và những người còn lại mới đánh bại được hắn ta.

"Làm như chưa đủ xui hay gì vậy trời..."

Nhìn chằm chằm vào tên mặc đồ đen trước mặt, Kevin không khỏi phàn nàn.

Hết những tên đã tấn công cậu ấy trong phòng cho đến Jin, và giờ là gã này. Mọi thứ ngày càng trở nên rắc rối và khó nhằn hơn nhiều rồi.

Nhìn Emma và Amanda, Kevin gật đầu.

Gật đầu đáp lại, Emma rút thanh đoản kiếm của mình ra và Amanda rút cung ra.

Đột nhiên, một luồng aura màu đỏ bao phủ thanh kiếm của Kevin. Dần dần, Kevin càng siết chặt thanh kiếm, màu đỏ xung quanh thanh kiếm càng trở nên đậm hơn.

Liếc nhìn thân hình oai phong của Kevin, Emma lên tiếng.

"Bớt khoe đi được không?"

Nhìn Emma, Kevin nhếch mép cười nói.

"Không có chuyện đó đâu."

Nhìn Kevin, Emma và Amanda thủ tư thế chiến đấu, Ren từ từ lùi vào góc phòng và chỉ nhìn chằm chằm vào gã mặc đồ đen vừa bước vào phòng.

Nắm chặt thanh kiếm, Kevin nói.

"Hỗ trợ tôi."

"Hỗ trợ? Làm ơn, đó là việc của Amanda..."

Nháy mặt tinh nghịch với Amanda, Emma lao về phía gã mặc đồ đen.

"Công việc của tôi là đánh bại hắn ta..."

Vuuaam—!

Tuy nhiên, ngay khi Emma di chuyển, một sát khí khủng bố đột nhiên bùng phát từ gã mặc áo đen. Sau cơn sát khí đó, một áp lực khổng lồ đè xuống mọi người. Một aura màu đen tuyền tỏa ra từ cơ thể của hắn và lao về phía họ như một cơn sóng thần.

Khựng lại, Emma cố bảo vệ mình khỏi áp lực khủng khiếp kia.

Lùi lại vài bước, Emma nhìn lại Kevin và Amanda.

Sắc mặt của cả hai đều trở nên vô cùng nghiêm trọng.

"Chuyện này nghiêm trọng hơn mình tưởng nhiều..."

Bước về phía trước, Kevin giải phóng hoàn toàn áp lực cấp của mình.

"Để tôi."

Cảm nhận được áp lực của Kevin, Emma không khỏi kinh ngạc nhìn Kevin. Amanda cũng là giật thót nhẹ, lông mày nhíu lại.

"C-Cậu lại đột phá bậc nữa hả?"

"...Ừ, mới đây thôi."

-Baaaam!

Căng cứng bắp chân, mặt đất bên dưới Kevin nứt ra và cơ thể cậu lao về phía gã mặc đồ đen như một khẩu đại bác.

"Khụ..."

Xuất hiện trước mặt hắn, Kevin chéo lên.

-Cành!

Nhưng ngay trước khi thanh kiếm của cậu có thể chém vào hắn, cậu có cảm giác như thể đang đứng dưới thác nước vì cậu cảm thấy một lực cực lớn đập vào thanh kiếm của mình.

Cậu thậm chí không có cơ hội để hét lên khi thấy mình bị đánh văng lên không trung.

-Rầm!

Bay qua phòng, Kevin đập vào tường.

"Kuuuahhhh...!"

Nước bọt phun ra, trong tích tắc, Kevin bất tỉnh do lực quá lớn.

"Kevin!"

Nhìn Kevin, Emma và Amanda lo lắng hét lên.

May mắn thay, sau vài giây, Kevin đã đứng dậy được... nhưng có vẻ như cậu ấy không ở ổn lắm, vì máu chảy ra từ khóe miệng.

"Này, cậu ổn chứ?"

Lau đi vết máu ở khóe miệng, Kevin gật đầu.

"Ổn... Kuhh."

Nhìn chằm chằm vào gã trước mặt, Kevin siết chặt thanh kiếm hơn.

"...Hắn ta rất mạnh."

Nghiêm túc nhìn vào gã mặc đồ đen không di chuyển một inch khỏi vị trí của mình kể từ khi ném Kevin đi, Emma hỏi lại.

"Mạnh cỡ nào?"

"Ít nhất là hạng D+ hoặc C-... Không chắc nữa."

"Mạnh cỡ đó lận á?”

Gật đầu, Kevin cầm kiếm bằng một tay khi cậu đau đớn giữ một bên ngực.

‘Mình có lẽ bị gãy một vài cái xương sườn rồi, mẹ kiếp.’

Nghiến răng, Kevin nhìn Amanda.

Gật đầu, Amanda kéo dây cung lại.

-Vù! -Vù! -Vù!

Buông cung, ba mũi tên bắn về phía gã mặc đồ đen. Với mỗi mũi tên bắn ra, nó bay vun vút xé toạt cả không khí.

Ở đầu mỗi mũi tên, mana được tụ lại rất nhiều để tăng sức mạnh hủy diệt của nó.

Khi ba vệt sáng tiến về phía gã mặc đồ đen, Kevin nhìn Emma, và cô cũng đang nhìn lại cậu ta.

Như thể đọc được suy nghĩ của nhau, họ lao về phía gã mặc đồ đen từ cả cánh trái và cánh phải.

-Rầm!

Giơ rìu lên, người mặc đồ đen chặn mũi tên của Amanda và bổ nó xuống đất.

Bùm—!

Ngay khi chiếc rìu chạm đất, toàn bộ nơi này rung chuyển. Mặt đất nứt toát ra và các mảnh vụn rơi khắp nơi.

Nhảy lên, Kevin vung kiếm vào đầu hắn, trong khi Emma nhắm vào chân gã.

"Chặn đi này!"

-Ầm!

Giậm chân xuống đất, mặt đất dưới chân gã mặc áo đen nứt ra.

"khaaaa..."

Dừng chuyển động của mình, Emma quay người và chặn những mảnh vỡ đang bắn về phía cô.

-Keng!

"huaaaaaaa!"

Chặn đường kiếm của Kevin từ trên cao, người mặc đồ đen hét lên và hất Kevin bay xa.

-crrrrrr

"Hức... hức... chết tiệt chứ!"

Trượt dài trên mặt đất, Kevin thở hổn hển cố hít thở. Do những trận chiến trước đây nên cậu ta càng lúc càng kiệt sức hơn.

Nhìn sang bên cạnh, Kevin thấy Emma cũng đang trong tình trạng tương tự như mình.

Mặc dù thực tế thì cuộc chiến chỉ mới bắt đầu, nhưng cả hai đều đã quá kiệt sức để tiếp tục ...

Tình hình càng trở nên nghiêm trọng.

Nghiến răng và hướng sự chú ý của mình về phía góc phòng nơi Ren đang đứng, Emma chỉ lườm cậu và hét lên

"Này thằng kia! Làm gì đi chứ hả!?"

"..."

Lờ đi Emma, đôi mắt của Ren vẫn dán chặt vào gã mặc đồ đen.

Thấy Ren phớt lờ mình, Emma vừa định chửi cậu thì giọng Kevin đã ngăn cô lại.

"Kệ cậu ta đi."

"Nhưng..."

"Có vấn đề cấp bách hơn nhiều so với việc chửi cậu ta, hơn nữa..."

Nhìn lại Ren, Kevin nói.

"...việc cậu không can thiệp sẽ tốt hơn nhiều so với việc cậu tấn công chúng ta từ phía sau lưng."

Nghiến răng, Emma gật đầu.

-Vù! -Vút!-Vút!

Một lần nữa, từ phía sau, Amanda bắn tên ra hiệu cho Emma và Kevin lên tiếp.

"Đi nào."

Một lần nữa lao về phía người mặc áo đen, Emma và Kevin một lần nữa cố gắng chia các đòn tấn công của họ ra.

Lần này, Kevin nhắm vào trái tim của hắn, trong khi Emma nhắm vào hai bên hông.

"Hựuuuuuuu!"

-Cạch! -Cạch!

Giữ chặt chiếc rìu khổng lồ của mình bằng cả hai tay, người mặc đồ đen xoay người chặn các mũi tên của Amanda.

Như thể một cơn lốc xoáy bão tố dữ dội, hắn quay cuồng trong điên loạn. Khi gã xoay người, mọi thứ xung quanh hắn đều bắt đầu bị hút về phía hắn.

"khhhh..."

"aahhhhhh! Hắn đang sử dụng kỹ năng!"

Dừng bước, Emma và Kevin cố gắng chống cự nhưng vô ích khi họ thấy cơ thể mình bị hút về phía gã mặc áo đen.

"Kevin, mình không thể dừng được!"

Nhìn Emma chật vật, Kevin quay lại nhìn Amanda, người cứ bắn tên như thể không có ngày mai.

Sắc mặt hai người đều tái nhợt vô cùng.

Rõ ràng là họ đã quá mệt mỏi. Lâu hơn nữa thì họ sẽ không còn có thể giữ mạng được mất ...

"Mình không còn lựa chọn nào khác sao?"

Nghiến răng, Kevin do dự một giây trước khi kích hoạt [Vượt Giới Hạn].

Sau khi kích hoạt [Vượt Giới Hạn], Kevin cảm thấy từng thớ thịt trên cơ thể mình bùng nổ sức mạnh. Cơ bắp của cậu ấy phình ra, và các tĩnh mạch của cậu ấy trở nên rõ ràng hơn.

Sức mạnh chảy khắp cơ thể anh.

"Khụ..."

Nghiến răng chịu đựng cơn đau, Kevin trừng mắt nhìn tên mặc đồ đen và đẩy cơ thể cậu về phía trước.

"haaaaa!"

Nhận thấy sự thay đổi ở Kevin, tên mặc áo đen ngừng quay và đối đầu trực diện với Kevin.

-Rầm!

Kiếm và rìu xung chiến!

Khi đụng độ nhau, sau vài giây, Kevin và người mặc đồ đen đã tung ra không ít hơn ba trăm đòn đánh.

Các đòn của Kevin diễn ra trôi chảy và nhanh chóng, trong khi dòn của tên mặc áo đen thì lại chậm chạp và nặng nề.

Họ chiến đấu mà không nhúc nhích dù chỉ một inch. Tình thế kẻ tám lạng, người nửa cân.

Những vết cắt và vết bầm tím xuất hiện trên cơ thể cả hai khi họ tiếp tục tung đòn và trả đòn.

Máu đổ khắp nơi.

Cả hai như ngang sức nhau, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian ...

Nhìn Kevin, Ren biết rằng cậu ta sẽ không trụ được lâu.

Kevin càng chiến đấu, tĩnh mạch của cậu ấy càng nổi rõ hơn. Cơ bắp của cậu càng co giật theo từng giây trôi qua.

Rõ ràng là Kevin đang phải cố kìm nén nỗi đau tột cùng để giữ được trạng thái hiện tại.

Khi Ren tiếp tục theo dõi cuộc chiến như một khán giả, đôi mắt cậu hơi dừng lại trên cơ thể của Jin.

Trong cốt truyện, Jin sẽ phải chiến đấu cùng với Kevin, Emma và Amanda. Với sự giúp đỡ của cậu ấy, họ đã đánh bại được tên trùm và trở thành anh hùng của học viện.

...Tuy nhiên, Jin đã không còn ở đây nữa.

Và yếu điểm chết người từ sự vắng mặt của Jin dần được thể hiện. Kevin, Amanda và Emma không hề đủ sức đấu lại kẻ mặc đồ đen.

Cứ như thế này, Kevin và những người còn lại sẽ sớm bỏ mạng.

...Ren biết mình phải can thiệp.

Tuy nhiên, hiện tại, cậu cần tìm kiếm một sơ hở để tấn công.

Cậu biết với thực lực của mình hiện tại, tất cả cậu có thể làm chỉ là tìm ra sơ hở.

Đó là lý do tại sao cậu kiên nhẫn chờ đợi.

Giống như một con thú săn mồi, Ren đang đợi thời điểm thích hợp để tấn công... và thời điểm đó cuối cùng đã đến.

...

Cảm thấy hiệu ứng của [Vượt Giới Hạn] hết tác dụng, cơ thể của Kevin đột nhiên dừng lại và bị đánh bay một cách bất lực về phía bên kia của căn phòng.

-Baaaam!

Đâm vào tường, Kevin ngã xuống sàn.

"Khụ..."

-Bước -Bước

Nằm trên mặt đất, Kevin ngước nhìn người mặc đồ đen đang tiến về phía mình.

Đến trước Kevin, gã mặc đồ đen giơ rìu lên.

Nhìn chằm chằm vào chiếc rìu khổng lồ phía trên, Kevin không thể không nghĩ.

"Đây là cách mình chết sao?"

-Woooooooo!

Tuy nhiên, ngay khi chiếc rìu của người mặc đồ đen chuẩn bị đánh Kevin, một âm thanh vun vút cực lớn vang lên từ phía sau cậu khi một vệt sáng màu bạc nhanh chóng lao về phía cậu.

"Kevin!"

Sau đòn tấn công cuối cùng của Amanda, Emma xuất hiện từ phía sau gã mặc đồ đen khi cả hai con dao găm của cô đều nhuộm một màu vàng rực rỡ.

"Chết đi!"

"Huuuuu!"

Nhận thấy sức mạnh to lớn đến từ mũi tên và con dao găm của Emma, gã mặc đồ đen hét lên và một quả cầu đen bao quanh cơ thể hắn ta.

-BÙM!

Một vụ nổ lớn làm rung chuyển cả căn phòng, và các mảnh vỡ bay khắp nơi.

Sau một vài giây, khi các mảnh vỡ và bụi tan đi, có thể nhìn thấy bóng dáng của Kevin, Amanda và Emma nằm bất tỉnh trên mặt đất.

Bên cạnh họ, gã mặc đồ đen, với sự trợ giúp của chiếc rìu, đang khuỵ một gối trên mặt đất.

Quần áo của hắn bị xé nát, và cơ thể hắn đẫm máu. Trông hắn không còn oai vệ như hồi nãy nữa...

Mặc dù còn sống, nhưng hắn đã đính rất nhiều vết thương chí mạng.

"Hựuuuuu."

Với sự trợ giúp của chiếc rìu, hắn cố gắng đứng dậy.

-Click!

Kiếm thức đầu tiên của [Kiếm Kỹ Keiki] : Chớp Nhoáng

Tuy nhiên, trước khi hắn có thể đứng, một âm thanh nhỏ phát ra từ phía sau, và cả không gian bị nhuộm một màu trắng trước khi bóng tối bao trùm lấy gã.

-Bịch!

Với một tiếng uỵch lớn, cơ thể khổng lồ của gã ngã đập mặt xuống đất. Xuất hiện từ phía sau gã, vớis thanh kiếm của mình trong tay chính là Ren với nét mặt vô cảm.

Quay về phía Kevin, Emma và Amanda, những người vẫn còn sống nhưng đã bất tỉnh trên mặt đất, Ren nói.

"Cảm ơn nhé."

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.