Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào tôi [1]

Phiên bản Dịch · 2832 chữ

-Reee!

Đặt tay lên eo Donna, tôi quay đầu sang một bên và nhìn chằm chằm vào những chiếc xe bên cạnh đang dần bị Donna vượt qua, người đang chạy lạng lách quanh phố với tốc độ cực cao.

Với tốc độ hiện tại, bình thường tôi sẽ sợ chết khiếp. Tuy nhiên, biết rằng một anh hùng hạng là người lái xe, tôi biết rằng mình sẽ an toàn mà thôi.

...hơn nữa, tâm trí tôi lúc này đang quay cuồng khi tôi cố gắng hết sức để không bị nghệ thuật quyến rũ của Donna làm ảnh hưởng đến bản thân.

Dù cô ấy không cố ý làm thế, nhưng chỉ cần đứng gần cô ấy thôi cũng khiến tôi nhiều lần mất bình tĩnh.

Điều này thực sự ảnh hưởng đến tinh thần của tôi.

May mắn thay, giúp tôi phân tâm khỏi tất cả những suy nghĩ không cần thiết lúc này, Donna hỏi.

"Vậy, thứ hạng của cậu giờ đã là E+ rồi nhỉ?"

Tôi ngay lập tức sửng sốt.

"Cô biết rồi á?"

Tôi tưởng kết quả thậm chí còn chưa công bố ra nữa mà.

Làm sao cô ấy có thể biết được nhanh thế?

Liếc nhanh vẻ mặt sững sờ của tôi và đảo mắt bên dưới mũ bảo hiểm, Donna trả lời.

"Cậu nghĩ tôi là ai?"

"Phải rồi, xin lỗi vì còn hỏi ..."

Ngay lập tức nhận ra sai lầm của mình, tôi liền xin lỗi.

Hỏi ngu thật.

Với danh tiếng ngút trời của Donna, việc cô ấy có thể truy cập thông tin trước khi nó được tiết lộ là điều quá bình thường.

Ngay khi thứ hạng của tôi được đo ở hạng

Ngay cả khi Doona không nhận được kết quả ngay lập tức, cô ấy nhất định sẽ biết được vì dữ liệu sẽ sớm được cập nhật theo báo cáo điều tra.

Chuẩn rồi.

Càng nhắc nhở bản thân về sự thật này, tôi càng thở dài nhiều hơn.

-Skrri!

Một lúc sau, dừng lại trước đèn giao thông màu đỏ, Donna liếc nhìn cả người tôi thật kỹ.

"Mh, nếu thứ hạng của cậu bây giờ đã là E+ thì có vẻ như có gì đó sai sai."

"Sai cái gì?"

Mỉm cười bên dưới chiếc mũ bảo hiểm, Donna bình tĩnh phân tích và hỏi.

"Làm sao giới hạn tài năng của cậu lại là hạng D trong khi cậu đã gần đạt đến hạng đó rồi cơ chứ?

"Cái đó..."

"Bất khả thi, phải không?"

Nghe câu nói của cô ấy, tôi giả vờ như không biết gì.

"Ai biết đâu, có lẽ quả cầu đã bị trục trặc gì chăng?"

Tôi đâu thể nào bô bô cái miệng mình là mình không có giới hạn tài năng được đâu, phải không?

Đáng buồn thay, diễn xuất của tôi đã không thể thuyết phục Donna.

"Vì cậu bình tĩnh đến lạ thường, nên rất có thể cậu đã biết trước rằng giới hạn tài năng của mình không phải là D ngay từ đầu rồi, phải không?"

Nếu quả cầu đánh giá tài năng thực sự bị trục trặc, Ren lẽ ra đã có thể dễ dàng nhận thấy rằng có điều gì đó không ổn với quả cầu đó.

pháp sư Kim Hệ

Cậu ta lúc này đã là hạng E + rồi. Chỉ có những kẻ ngu ngốc mới nói rằng đánh giá giới hạn tài năng của mình là sai.

Donna càng nghĩ về điều đó, cô ấy càng chắc chắn rằng tôi đã thừa biết rằng giới hạn tài năng của tôi không phải hạng D từ lâu.

Nghĩ theo hướng đó, Donna mỉm cười đắc thắng.

"Cậu có thể lừa được người khác, nhưng không lừa được tôi đâu."

Nghe Donna phỏng đoán, tôi ngậm miệng không đáp gì hết.

"..."

Vì bất cứ điều gì tôi nói có khả năng tiết lộ manh mối về tài năng vô hạn của tôi, nên tôi đành ngậm miệng.

...mặc dù hầu hết các bí mật của tôi đã được tiết lộ với thế giới, nhưng tốt hơn hết là nên che giấu sự tồn tại của hạt giống giới hạn.

Rốt cuộc, ta không bao giờ biết con người sẽ hành động như thế nào.

Hơn nữa, về đánh giá giới hạn tài năng và thứ hạn hiện tại của tôi, có khả năng cao là tôi sẽ trở thành mục tiêu của tổ chức Monolith và lũ quỷ.

Mà nó không còn quan trọng nữa…

Donna khịt mũi, môi cô cong lên.

"Tôi sẽ không hỏi sâu thêm vì đó không phải việc của tôi, nhưng tôi cảnh báo cậu..."

Dừng lại một giây và giọng cô trở nên lạnh lùng, Donna đe dọa.

"Tôi không cần biết bất cứ lý do gì mà cậu che giấu sức mạnh và cấp bậc của mình, nhưng nếu nó mà liên quan đến ác quỷ hoặc bất cứ điều gì gây nguy hiểm cho danh tiếng của trường... thì tôi đảm bảo sẽ đích thân mình loại trừ cậu."

Cảm nhận được sự lạnh lùng trong giọng nói của Donna, tôi kiên quyết gật đầu và đáp lại.

"Hiểu rồi."

Mỉm cười tăng tốc xe, Donna khẽ lầm bầm.

"Tốt, hi vọng cậu không phụ lòng tin của tôi."

Sau đó, trên đường trở lại học viện, cả Donna và tôi đều không nói một lời nào và chỉ lặng lẽ quay trở lại học viện.

Donna không phải kiểu người hay tọc mạch về quá khứ của học sinh vì mọi người đều có những bí mật riêng tư không thể chia sẻ.

Kevin cũng vậy.

Hơn nữa, vì tôi không phải là phản diện và không có năng lượng ác quỷ nào tồn đọng trong cơ thể tôi, Donna hy vọng rằng tôi không phải là người có ý đồ xấu đối với học viện.

Rốt cuộc, cô ấy đã khá thân với tôi trong vài tháng qua. Với tất cả các buổi huấn luyện chúng tôi đã cùng nhau tập luyện, điều này là hiển nhiên rồi.

Đối với Donna, sẽ rất đáng tiếc nếu tôi lại là tay sai của lũ quỷ.

Dừng ngay trước học viện, Donna cởi mũ bảo hiểm ra. Mái tóc đen của cô nhẹ nhàng xõa xuống vai. Quay đầu lại và liếc nhìn tôi, cô ấy nói.

"Đến rồi, xuống xe đi"

Gật đầu, tôi nhảy xuống xe và cởi chiếc mũ bảo hiểm đang đội trên đầu.

"Cảm ơn, đây."

Đưa tay ra, tôi đưa lại chiếc mũ bảo hiểm cho Donna, cô lấy lại cái mũ và nhắc nhở tôi.

"Ừ, ngày mai cậu nhất định không muộn đấy."

"Vâng."

Cách nơi tôi đang đứng không xa lắm, cô ấy đặt tay lên tay lái của chiếc xe, Donna bình tĩnh vẫy tay tạm biệt tôi.

"Được rồi, như vậy đủ rồi, sáng mai gặp lại. Một lần nữa, đừng đến trễ đấy!"

"Biết rồi."

pháp sư Kim Hệ

-Vút!

Gật đầu với vẻ thất bại hiện trên khuôn mặt, tôi nhìn theo bóng dáng của Donna rời xa. Ngay sau đó, tôi quay lại và từ từ quay trở lại ký túc xá của mình.

...à, nếu không nhờ Donna nhắc, chắc tôi đã quên mất chuyện sáng mai tôi có buổi tập với cô ấy vào sáng sớm. Nhớ lại tất cả những trải nghiệm trong quá khứ của tôi với cô ấy, tôi thở dài và khẽ lẩm bẩm.

"Mình thật sự không muốn bị đánh chút nào luôn..."

...

[Ai là thanh niên bí ẩn đã hỗ trợ đánh bại một con quỷ cấp Tử tước? Đây có phải là sự xuất hiện của một thần đồng mới không?]

[Tin mới nhất: Theo báo cáo, tên của thanh niên đó là Ren Dover, và hiện đang theo học tại học viện Lock, học viện hàng đầu trong lãnh thổ con người. Qua các báo cáo hiện tại của cảnh sát và dữ liệu do chính quyền công bố, chúng ta có thể đã tìm thấy thần đồng tiếp theo. Với đánh giá thứ hạng đáng kinh ngạc ở mức E + và...]

-Click!

Tắt TV khi hình ảnh tôi mặc đồng phục xuất hiện bên cạnh người đưa tin, tôi xoa bóp trán.

Không lâu sau, tôi ngồi xuống chiếc ghế sofa trong ký túc xá và xoa bóp trán một lần nữa khi cảm thấy cơn đau đầu ập đến. Bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cửa sổ phòng mình, tôi lẩm bẩm.

"Có vẻ như toàn bộ thế giới biết bí mật của mình rồi."

...cả thế giới giờ giờ đã biết đến xếp hạng của tôi.

Và cả cha mẹ tôi nữa.

Không còn nghi ngờ gì nữa, cuộc sống yên bình của tôi giờ đã không còn rồi. Nghĩ đến đây, tôi thở dài và đứng dậy.

"Mình cần hít thở chút không khí trong lành."

-Lạch cạch!

Mở cánh cửa dẫn ra ban công, tôi bình tĩnh đi về phía mép ban công có lan can làm bằng đá hoa cương. Đặt cả hai khuỷu tay lên tay vịn của ban công, tôi bình tĩnh nhìn học viện trước mặt.

"Haiz. . ."

Nhìn ra khuôn viên học viện từ ban công phòng mình, tôi chải tóc sang một bên.

Tin tức về “chiến tích” của tôi chắc chắn sẽ làm dậy sóng toàn bộ lãnh thổ nhân loại, và mặc dù tôi có thể vào học viện mà không bị chú ý nhờ Donna, nhưng tôi biết rằng kể từ ngày mai, cuộc sống yên bình một thời của mình sẽ không còn nữa.

Tôi thực sự đang có cảm xúc lẫn lộn về tình huống này.

Mặc dù thực tế là tài năng và xếp hạng của tôi bị lộ ra ngoài thế giới là rất bất tiện, vì nó chắc chắn sẽ tạo ra rất nhiều kẻ thù cho tôi.

Nhưng mà, bên cạnh đó, nổi tiếng cũng có lợi ấy chứ.

...như thu hút sự chú ý của một tổ chức lớn sẽ làm bất cứ điều gì để bảo vệ tôi và tài năng của tôi trước các đối thủ khác.

Dựa vào tay vịn ban công và nhìn chằm chằm vào màn đêm đầy sao, một nụ cười cay đắng nở trên khuôn mặt tôi. Quay người nhìn căn phòng của mình, tôi khẽ lẩm bẩm.

"Liệu mình vẫn sẽ ở trong phòng này chứ?"

Với tài năng của tôi sớm được khắp học viện biết, sẽ không có gì lạ khi tôi được phép vào tòa nhà Leviathan.

...chỉ là tôi cảm thấy hơi tiếc thôi.

Mặc dù tôi không thể ở lại đây lâu, nhưng tôi đã có hai người bạn thực sự ở đây. Leo và Ram.

Trong tháng vừa qua ở cùng họ, tôi luôn đi chơi với họ vào ban đêm và chúng tôi thử tất cả các nhà hàng gần học viện. Tôi cũng thích thư giãn và trò chuyện với họ trong căn hộ của tôi hoặc căn hộ của họ khi chúng tôi chơi bài.

Bên cạnh đó, tôi biết rằng tôi vẫn còn công việc chưa hoàn thành ở đây. Khi tôi nghĩ theo những dòng đó, với đôi lông mày nhíu lại và đặt tay lên cằm, tôi trầm ngâm.

"Mhh, ngoài lũ bạo chúa trẻ trâu ở đây ra, chắc mình không cần phải lo lắng về Ava ..."

Vì tôi đã quen biết với Ava, nên tôi không nhất thiết phải ở cùng tòa nhà với cô ấy để có cớ gặp cô ấy nữa.

Rốt cuộc, chúng tôi cũng học cùng lớp còn gì. Ngay cả khi tôi không ở gần cô ấy, tôi vẫn có thể tương tác với cô ấy như bình thường.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

...bây giờ tôi đã có được Cây sáo của nữ thần Artemis, việc Ava tham gia nhóm của chúng tôi là điều bắt buộc. Với cô ấy, sức mạnh của nhóm lính đánh thuê chắc chắn sẽ tăng vọt đến mức chưa từng thấy.

Đặt tay lên cằm và cau mày, tôi nhìn vào màn đêm đầy sao và lẩm bẩm.

pháp sư Kim Hệ

"Chắc bây giờ mình chỉ còn vấn đề về lũ bạo chúa trẻ trâu nữa thôi..."

Tôi có nên loại trừ chúng hay tôi nên kệ mẹ chúng luôn sau khi rời đi nhỉ?

pfftt

Cười thầm với chính mình, tôi lắc đầu nhìn những ngọn đèn trong khuôn viên trường tỏa sáng và chiếu sáng những con đường trải nhựa của học viện.

Đùa à?

Dù tôi có thể sớm rời khỏi tòa nhà này, tôi vẫn quyết tâm loại bỏ chúng.

Mục tiêu đó vẫn không thay đổi.

...và đó là vì một vài lý do.

Một, để giúp cuộc sống của Leo và Ram trở nên dễ chịu hơn. Với việc họ mất một thẻ thời gian, tốc độ phát triển của họ sẽ bị cản trở, điều này sẽ không tốt vì họ khá tài năng.

Thứ hai, bởi vì tôi là một người ích kỷ và nhỏ mọn lắm.

Vì lũ chúng nó đã ăn cắp từ tôi, nên tôi phải cho bọn nó biết thân biết phận của mình. Làm đếu gì có chuyện ăn của tôi dễ vậy được, muốn không làm mà có ăn à?

Lý do cuối cùng, dự án của tôi sẽ thu về lợi nhuận tối đa nhờ việc tiêu diệt năm tên bạo chúa trẻ trâu.

Nghĩ về kế hoạch mà tôi đã chuẩn bị để loại bỏ năm tên bạo chúa, lông mày tôi nhíu lại và khẽ lầm bầm.

"...Đến lúc mình cần thay đổi kế hoạch của mình rồi."

Trước đây, kế hoạch của tôi chủ yếu là tránh can thiệp vào cốt truyện, nên có khá nhiều hạn chết.

...nhưng bây giờ.

Nhìn chằm chằm vào bóng tối ở phía xa, một nụ cười dịu dàng xuất hiện trên khuôn mặt tôi.

Bây giờ tôi thực sự không cần phải lo lắng về nó nữa.

-Xào xạc!

Khi cơn gió thổi lướt qua làn da tôi, đưa tay ra phía trước tôi bắt lấy một chiếc lá bay theo gió. Nhìn chằm chằm vào chiếc lá trên tay, tôi khẽ lẩm bẩm.

"Đến lúc thay đổi cách hoạt động rồi.”

Tôi biết rằng tôi không còn có thể dựa vào những kiến thức về cốt truyện như trước đây nữa.

Thứ mà tôi vô cùng muốn giữ nguyên vẹn giờ đây sẽ không còn khả thi nữa.

Những thay đổi mà tôi đã tạo ra kể từ khi tái sinh vào thế giới này đã dần dần chồng chất lên nhau và làm thay đổi cốt truyện ban đầu của cuốn tiểu thuyết.

Những thay đổi mà tôi đã đem lại sẽ ảnh hưởng đến tương lai như thế nào, tôi không tài nào biết được.

...nhưng điều tôi biết là tôi phải thay đổi, như cách tôi đã thay đổi cốt truyện gốc.

Tôi không còn cần phải giữ cốt truyện như trước nữa.

Đã đến lúc tôi phải tự mình giải quyết mọi việc và bảo vệ thế giới này vì lợi ích của tôi và của những người mà tôi yêu quý.

Thả chiếc lá xanh trong tay khi nó một lần nữa trôi trên bầu trời, tôi lẩm bẩm.

"Theo một cách nào đó, mình đoán điều này sẽ tốt hơn..."

Mặc dù còn rất nhiều khó khăn phía trước nhưng tôi biết rằng kết quả cuối cùng sẽ bù đắp cho những vất vả lúc này.

Giống như một con tốt.

Tôi chỉ có thể tiến chứ không thể lùi.

Đây chỉ là sự khởi đầu mới của tôi trong thế giới này.

Hết quyển [1]

Ghi chú nhanh của tác giả: Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây. Tôi hy vọng mọi người thích quyển đầu tiên nhé. Bây giờ, một lưu ý nhanh về quyển tiếp theo.

pháp sư Kim Hệ

Trong quyển thứ hai, mọi thứ sẽ thay đổi. Cốt truyện sẽ có nhịp độ nhanh hơn và Ren sẽ tương tác với những người khác nhiều hơn đáng kể. Với bố cục và đống info gần như đã được xong hết trong quyển đầu tiên, quyển thứ hai sẽ có cốt truyện trôi chảy hơn nhiều. Tôi hy vọng nó sẽ tốt hơn quyển đầu tiên. Hì hì. (PS: tin nhắn này sẽ không làm tăng giá của chương vì nó được viết sau khi tôi tải chương lên)

Darkie: cảm ơn những người đã đồng hành cùng bộ truyện này cùng team bọn t nhé <3 nếu có thiếu sót hoặc sai sót trong các bản dịch thì cứ góp ý bên dưới để biết mà khắc phục nhé mọi người.
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.