Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi giữa kỳ [9]

Phiên bản Dịch · 2295 chữ

Achoo! Achoo! Achoo!

Yo, hôm nay tôi bị sao vậy trời?

Có thực sự đúng là tôi miễn dịch với bệnh cúm không vậy ta?

Ý tôi là, gần đây tôi bị hắt xì hơi bị nhiều lần luôn á. Chuyện này hết vui rồi nha.

Mà thôi, giờ tôi có nhiều vấn đề cấp bách hơn cần giải quyết. Lau mũi, tôi tiến sâu hơn vào trong ngục tối.

Khi tiến sâu hơn vào ngục tối, tôi cố gắng không chạy nhanh nữa.

Thành thật mà nói, tôi chủ yếu chỉ đi bộ thôi.

Hiện tại, băng tay của tôi có một số [79] lớn được hiển thị trên đó. Sau khi giết thêm vài con goblin, tôi gần như đã đạt được mục tiêu của mình.

Do tôi đã hoàn thành mục tiêu tôi đã đặt ra ngay từ đầu, nên không việc vì phải vội hết, vì tôi cũng đã đạt điểm cao cho kỳ thi này.

Thú vị thay, mặc dù tôi đang đi bộ, nhưng tôi hiện là một trong những học sinh nhanh nhất.

Ý tôi là, nhiều lần tôi có thấy vài học sinh chạy qua tôi... nhưng tý sau, cuối cùng tôi sẽ lại vượt qua họ vì họ luôn bị đám goblin cản đường.

Điều này xảy ra rất nhiều lần, đến nỗi tôi ước tính rằng tôi gần như là một trong những người nhanh nhất hiện tại.

Có lẽ đi bộ là phương pháp hiệu quả nhất... Ý tôi là, cứ để những học sinh chạy nhanh lên trước xử lý tất cả lũ goblin thay mình là khoẻ.

Dù đây là kỳ thi giữa kỳ quan trọng đi nữa, thì tôi vẫn cứ thong thả đi bộ là khoẻ.

-Keng! Keng!

"Cứu với!"

Khi tôi đang đi bộ thong dong, tôi nhanh chóng nhìn thấy một học sinh đang gặp nạn. Nheo mắt lại, tôi nhanh chóng phát hiện ra cậu ta đang chiến đấu với nhiều goblin cùng một lúc.

'Hai goblin thông thường và một goblin hiệp sĩ ư?'

Nhìn kỹ hơn, tôi nhanh chóng phát hiện ra cậu ta bị bao vây bởi ba con goblin, hai con thông thường và một con mặc giáp kỵ sĩ.

Đúng vậy.

Càng đi sâu vào trong ngục tối, tôi càng phát hiện ra nhiều biến thể goblin. Tôi đã nhiều lần nhìn thấy các goblin pháp sư, goblin hiệp sĩ, goblin chiến binh... và tại sao lại có nhiều loại goblin như vậy ư?

Được rồi, tôi thừa nhận rằng đây là lỗi của tôi, vì tôi quá lười nghĩ ra những con quái vật khác nhau, nhưng vẫn ... haiz. Thiệt tình luôn á, tôi của quá khứ ơi, sao chú mày không nghĩ ra cái gì đó sáng tạo hơn vậy hả?

Haizzzz

Cuối cùng, tôi chỉ có thể thở dài vì mình chẳng biết suy nghĩ sáng tạo gì hết. Thế mà có thời tôi từng coi cuốn tiểu thuyết này là một kiệt tác để đời đấy... Thiệt tình luôn.

Dù thế nào đi nữa, nhìn vào học sinh đang tuyệt vọng nhìn tôi cầu xin giúp đỡ, tôi giơ hai tay lên và nói một cách ngây thơ.

“…Đừng nhìn tôi, tôi chỉ đang thong dong đi dạo ở đây thôi.”

Ý tôi là, ý định của cậu ta rõ như ban ngày luôn còn gì.

Dùng tôi làm thí mạng để cậu ta tiêu diệt lũ goblin, hoặc đẩy chúng hết sang cho tôi giải quyết. Bằng cách này, cậu ấy có thể kiếm thêm điểm từ lũ goblin, hoặc ít nhất là đẩy hết vấn đề sang cho tôi.

Như giáo sư đã nói, đừng bao giờ tin ai đó trong ngục tối.

Tôi đã học được bài học này một cách khó khăn.

"Ơ-Ơ kìa, cứu với, tôi đang gặp nguy hiểm đây mà! S-sao cậu lại có thể để mặc một người đang gặp nguy hiểm vậy chứ hả? Sau-sau chuyện này chúng ta có thể phối hợp cùng nhau được mà."

Nghiêm túc gật đầu, tôi trịnh trọng nhìn học sinh trước mặt và trấn an cậu ta.

"Chú sẽ ổn thôi, trường này sẽ không để chú chết đâu, nên cố mà trụ đi nhé? Mà biết gì không? Tý nữa tôi gặp người khác thì để tôi nhờ họ giúp chú nha, biết đâu gặp giáo sư không chừng đó?"

-Keng! Keng

"Kh-Khoan, đừng đi, cứu tôi với!"

Cứ thế, tôi vẫy tay chào cậu học sinh và rời đi. Dù cậu ta có la hét thế nào đi nữa thì tôi cũng mặc kệ.

...thành thật mà nói, kế hoạch của cậu ta sẽ thành công nếu tôi mà là anh hùng chính nghĩa vì dân quên thân gì gì đó, nhưng mà làm gì có chuyện đó. Hơn nữa, thực sự không cần phải là một thiên tài mới nhìn thấu ý đồ của cậu ta.

Qua cách cậu ta đứng là đủ thấy rồi. Nếu bạn thực sự gặp rắc rối, bạn sẽ không đứng ngang với bọn goblin đâu, mà bạn sẽ đứng đối diện chúng với chúng từ phía trước cơ. Hơn nữa, việc quần áo của cậu ta vẫn không có một vết xước nào cho thấy rõ ràng đây là một cái bẫy.

"M-Mày dám, t-tao sẽ không quên chuyện này đâu."

Lắc đầu, tôi buộc miệng.

"Ừ, ừ, đó là điều mà mấy tên phản diện hạng xoàng hay nói đấy! Nghĩ ra câu nào đó sáng tạo hơn đi!"

Ngay sau khi tôi nói xong, những lời chửi rủa không phù hợp với mác PG dành cho con nít vang dội khắp khu vực tôi đang ở.

Mặc dù vậy, tôi cũng chả quan tâm, tôi đã ở gần lối ra của ngục tối rồi.

...

-Xẹt! -Xẹt!

Trong một hầm ngục khác, một hình bóng đang nhanh chóng chạy qua con đường hẹp trong hầm ngục.

Thỉnh thoảng, bóng người đó chạy ngang qua những con quái vật có mặt trong ngục tối, và cậu ta sẽ lập tức lao thẳng vào chúng và giết chúng chính xác chỉ bằng một đòn.

Nhanh nhẹn và dứt khoát.

Mỗi đường kiếm của cậu uyển chuyển như nước chảy, và mỗi đường vung kiếm cực kỳ nhịp nhàng như một bản nhạc.

Điểm đặc biệt nổi bật về nhân vật đó là hai con mắt đỏ tươi như máu của cậu ta tỏa sáng trong hang động tối tăm.

Cậu ta trông giống như kẻ săn mồi đáng sợ trong ngục tối vậy.

Rất tàn nhẫn và quyết liệt. Bất cứ chỗ nào cậu ta đi qua, sau lưng cậu ta là cả một hàng dài xác chết nằm rải rác.

"Chết tiệt, làm sao hắn lại mạnh đến vậy cơ chứ!"

Cách Kevin vài mét phía sau cậu ta, ba học sinh mặc đồng phục màu đỏ không khỏi lớn tiếng chửi rủa khi nhìn thấy vô số xác quái vật bên cạnh hang động.

Từ goblin đến kobold và nhiều quái vật khác không có trong ngục tối cấp thấp.

Vừa chạy, vừa cố hết sức đuổi theo Kevin, một thanh niên mặc áo đỏ không khỏi thốt lên:

"Chết tiệt! Nếu chúng ta không thể khiến gã ta thất bại thì chúng ta sẽ không thể tham gia vào phe [Huyết thống thượng đẳng] được mất. Tăng tốc độ lên!"

Đúng thật vậy

Họ đang đi theo sau Kevin, và cố gắng hoàn thành một nhiệm vụ mà họ đã được giao ngay trước khi vào ngục tối.

Trước khi vào ngục tối, họ đã được tiếp cận bởi một số thành viên của phe [Huyết thống thượng đẳng].

Một trong những phe phái đứng đầu của học viện.

Lý do phe đó tiếp cận họ là để cho họ cơ hội gia nhập phe đó. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ được giao, họ sẽ được phép gia nhập phe.

Hồi đó, sau khi nghe xong nhiệm vụ của mình là gì, họ lập tức đồng ý. Đối với họ, điều này chẳng có gì thực sự khó khăn cả.

'Ngăn Kevin qua môn.’

Nếu họ thành công trong việc khiến Kevin kỳ thi này, họ sẽ được quyền tham gia vào phe [Huyết thống thượng đẳng], một vinh dự lớn đối với cả gia đình của họ.

Bị cuốn hút bởi lời đề nghị đầy cám dỗ đó, ba thanh niên này đã cố gắng hết sức để gây khó dễ cho Kevin... tuy nhiên, họ đã đánh giá quá thấp sức mạnh của Kevin.

Vừa chạy, thanh niên vừa liếc nhìn và lên tiếng

"Bọn này cũng đã cố hết sức rồi đấy!"

"Vậy thì làm thế quái nào mà chúng ta vẫn chậm hơn gã mặc dù gã cũng đang bận chiến đấu với quái vật vậy!"

"Chết tiệt, ai mà biết chứ!"

Nghe hai thanh niên nói chuyện, thanh niên cuối cùng chỉ giữ im lặng. Một lúc sau, cậu ta giảm tốc độ và dừng lại.

"Chúng ta dừng lại đi..."

Nhận thấy hành vi kỳ lạ của thanh niên kia, hai người còn lại giảm tốc độ và quay về phía cậu ta.

"Hả? Có chuyện gì vậy Marcus?"

Liếc nhìn hai thanh niên trước mặt và do dự một chút, thanh niên tên Marcus lên tiếng.

"N-Này các cậu, thôi hay là mình bỏ cuộc đi."

Hai người trẻ tuổi mở to hai mắt, giọng nói bất chợt tăng lên vào cao độ.

"Cái gì cơ! Tại sao lại thế chứ!?"

Nhận thấy vẻ mặt ngạc nhiên của hai đồng đội, Marcus siết chặt tay và nói.

"N-nếu chúng ta gần như không thể bắt kịp gã ta, thì làm sao chúng ta có thể ngăn cản gã ta được chứ?... Gã ta là một con quái vật thực sự. Tôi không nghĩ cái giá của việc tham gia [Huyết thống thượng đẳng] sẽ đắt hơn cái giá phải trả khi xúc phạm một người như gã ta đâu..."

"Gã ta thì sao?"

"Gã ta nhất định sẽ là người đạt đến hạng S...không, hạng SS không chừng."

"..."

"..."

Kết thúc những gì muốn nói, bầu không khí im lặng chiếm bao trùm cả ba người.

Hai thanh niên còn lại không tìm được lời nào để quở trách Marcus. Họ cũng cảm thấy rằng cậu ta thật sự có lý.

Mặc dù họ muốn hết sức bác bỏ tuyên bố của Marcus, nhưng họ không thể. Đặc biệt là sau khi chứng kiến tận mắt Kevin mạnh đến mức nào.

Kevin, với tài năng của mình, chắc chắn sẽ đạt được hạng S hoặc SS.

Vấn đề không phải là nếu, mà là vấn đề khi nào...

"Không!"

Nắm chặt tay, một trong những thanh niên hét lên.

"Chúng ta đã nhận lời rồi, chúng ta không thể từ bỏ lúc này được."

Liếc về phía Leo, thanh niên còn lại, Karl, lắc đầu và ngừng di chuyển. Cúi đầu chịu thua, anh nói

"...không, Leo, Marcus nói đúng đấy. Sẽ chẳng ích gì khi trải qua đống rắc rối này chỉ để xúc phạm một anh hùng có tài năng được xếp hạng SS nhằm để gia nhập một phe thậm chí có thể không coi trọng chúng ta đâu...Thật sự không đáng chút nào đâu."

"Cái gì! Cả cậu nữa sao Karl!"

Cúi đầu xuống, thanh niên tên Karl áy náy nói

"...Xin lỗi."

Nhìn chằm chằm vào cả Karl và Marcus trong vài giây, Leo, thanh niên cuối cùng, tặc lưỡi và quay đầu.

"Tsk, cả hai người đều chỉ là một lũ hèn nhát thôi."

Chỉ vào cả Karl và Marcus, Leo nói.

"Tôi sẽ báo cáo điều này lại với cấp trên...rằng cả hai người đã bỏ cuộc vào phút chót. Say good bye với cơ hội gia nhập [Huyết thống thượng đẳng] đi."

Không đợi họ trả lời, Leo xông vào sâu hơn trong hầm ngục.

...

"Chậc chậc!"

Chửi rủa thành tiếng, Leo nghiến chặt hàm và nắm đấm.

Làm thế quái nào mà cậu ta lại phải đi chúng với đám hèn nhát đó cơ chứ.

Kevin có gì mà ngon vậy? Ừ thì cũng mạnh đấy, đúng là gã sẽ nhất định sẽ đạt cấp bậc SS trong tương lai đấy...không có gì là chắc chắn hết cả.

Nếu gã ta chết đột ngột thì sao? Chẳng phải họ vừa mất cơ hội gia nhập một phe có thể giúp ích cho họ trong tương lai sao? Để làm gì? Vì một thằng đã chết ư?

Hơn nữa, tất cả họ đều được cấp cả mà. Chỉ có chút cách biệt thôi chứ có quái gì đâu mà sợ chứ.

"Một lũ hèn nhát."

Tiến về phía trước, nhìn xuống phía dưới, cậu thấy một đống xác goblin trên mặt đất.

-Kacha!

-Pư!

Đá con goblin sang một bên, Leo phỉ nước bọt vào xác con goblin và lớn tiếng chửi rủa.

"Đ-t mẹ lũ goblin."

-Khueeka! -Khueeka! -Khueeka!

"Huh?"

Khoảnh khắc sau khi cậu ta làm điều đó, nhiều âm thanh giận dữ vang dội khắp ngục tối. Rồi cả mặt đất rung chuyển.

"C-chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Một lúc sau, ở đằng xa, thứ đập vào mắt cậu suýt nữa khiến cậu lên cơn đau tim. Một biển goblin với đôi mắt đỏ rực đằng đằng sát khí điên cuồng lao về phía cậu. Một biển quái vật thịnh nộ điên cuồng lao đến như một cơn sóng thần.

"T-tại sao lại có nhiều goblin đến vậy!?"

Lùi lại một bước, Leo mở to mắt. Ngay sau đó, cậu ta chạy nước rút về phía sau bằng tất cả sức lực của mình.

"Chế-chết mẹ, cứu với!"

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.