Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi giữa kỳ [4]

Phiên bản Dịch · 1996 chữ

"1...2...3...8...15...23...47...53"

Đếm số học sinh có mặt trong hàng các học sinh cấp , giáo sư nhanh chóng viết nguệch ngoạc lên chiếc máy tính bảng trên tay và khẽ lẩm bẩm một mình.

"...năm nay nhiều người hơn năm ngoái phết."

Gật đầu hài lòng, đặt chiếc máy tính bảng sang một bên, giáo sư lên tiếng với giọng nghiêm khắc.

"Được rồi, tất cả 53 học sinh trong độ khó cấp , hãy lắng nghe cho kỹ đây."

"Vì tôi đã nói qua các quy tắc lúc nãy, nên tôi sẽ không đi sâu vào chi tiết nữa. Tuy nhiên, tôi phải nhắc các em rằng tất cả các em sẽ được gửi đến cùng một ngục tối cùng một lúc. Có nghĩa là, các em có quyền hợp tác với nhau..."

"Chúng tôi sẽ không ngăn các em hợp tác với bạn mình, vì ở ngục tối ngoài đời thực thì đương nhiên sẽ luôn có những trường hợp này."

Khẽ dừng lại, giáo sư nheo mắt.

"...và đúng vậy, ngoài việc hợp tác với nhau ra, điều này cũng có nghĩa là các em cũng có quyền cản trở tiến độ của người khác. Sau cùng, người về đích đầu tiên cũng nhận được thêm một điểm thưởng."

"Vì vậy, bạn không chỉ phải coi chừng những con quái vật bên trong ngục tối, mà bạn còn phải coi chừng những người bên cạnh bạn."

Dừng lại và liếc nhìn tất cả các sinh viên trước mặt, khẽ nhếch mép, giáo sư nói.

"Tốt hơn hết là các em nên thật thận trọng...trong ngục tối, không tồn tại bất kỳ luật lệ nào hết. Những người trông có vẻ như đồng đội của ta có thể ngay lập tức đâm sau lưng ta lúc mà ta ít ngờ tới nhất...những tình huống như vậy đã từng xảy ra nhiều lần trong ngục tối rồi."

Vì ngục tối là nơi không có camera, nên các tình huống phản bội nhau xảy ra rất thường xuyên và cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Đặc biệt là nếu một cái gì đó cám dỗ họ làm như vậy-

Khi những lời nghiêm trọng của giáo sư, tất cả các sinh viên có mặt đều tránh xa người đứng gần họ một bước. Ánh mắt họ liếc xung quanh đầy cảnh giác.

Lòng tham của con người là vô đáy… Ta sẽ không bao giờ biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu ta không cảnh giác.

Liếc nhìn những sinh viên đang cảnh giác lẫn nhau, một nụ cười hài lòng xuất hiện trên khuôn mặt của giáo sư.

"Được rồi. Bây giờ tôi sẽ đi thông báo đến các học sinh khác. Các em có năm phút để chuẩn bị cho đầy đủ...nếu các em định chọn đồng đội thì tốt hơn hết là chọn cho thật cẩn thận vào... tạm biệt, và chúc may mắn."

Nói xong những gì muốn nói, tắt máy tính bảng, giáo sư đi về phía nhóm tiếp theo.

Nhìn giáo sư khoanh tay rời đi, Arnold liếc nhìn các học viên bên cạnh.

Trên mặt gã lập tức tỏ ra vẻ khinh thường. Không ai trong số họ xứng đáng để làm đồng đội gã.

Trên thực tế, gã không cần phải hợp tác với bất kỳ ai. Arnold tự tin rằng không ai có thể đánh bại gã cả.

Gã tự tin vào bản thân mình đến mức đấy.

Với gã, không ai trong số này xứng đáng để làm đối thủ cả.

Khi đang nhìn các học sinh, ánh mắt của Arnold nhanh chóng dừng lại ở một cá nhân nào đó.

Khịt mũi một mình, Arnold siết chặt nắm đấm.

"Hừm, không ngờ cái thứ sâu bọ này cũng đạt đến hạng F..."

Mặc dù Arnold hiện đang ở hạng , nhưng gã thấy thật khó tin khi cái tên học sinh tầm thường mà gã từng khinh thường trước đây lại đạt đến cấp độ tương tự như gã chỉ sau hai tháng.

...Đặc biệt là sau khi đã hứa với cậu chủ Jin rằng gã ấy sẽ chăm sóc thằng khốn này thật đặc biệt.

Thời gian sắp hết rồi...

Cau mày, Arnold không khỏi nhớ lại hành vi kỳ quặc của cậu chủ Jin dạo gần đây. Cậu ấy đã dần trở nên dễ chịu hơn trước đây...

Cậu ta không còn đánh đập gã để trút giận, và cách cậu ấy nói chuyện cũng không còn xem thường gã như một tên cấp dưới nữa.

Jin đối xử rất bình đẳng với gã.

Nghĩ đến đây, Arnold không khỏi cảm thấy tim đập thình thịch vì phấn khích.

Gã đã được cậu chủ Jin công nhận rồi.

Đó là cảm giác của Arnold hiện tại.

Gã cảm thấy rằng Jin hiện tại cuối cùng đã công nhận sự chăm chỉ và cống hiến vô bờ bến của gã.

Tất cả khó khăn gian khổ, mồ hôi nước mắt gã đổ ra cuối cùng cũng đã được đền đáp thoã đáng.

Bây giờ, Jin cuối cùng cũng đối xử với gã như một người xứng đáng kề vai sinh tử...

Nhìn chằm chằm vào Ren từ xa, Arnold không thể không nhớ lại cuộc trò chuyện với Jin hai tháng trước. Trước vụ việc Hollberg.

Rằng Jin muốn giải quyết triệt để hắn ta.

Đúng vậy...

Vì Jin đã đích thân hạ lệnh, và bây giờ gã cũng đã được Jin thừa nhận, nên gã sẽ làm mọi thứ để thỏa mãn Jin.

Dù cho là quỳ xuống, giặt quần áo, đánh giầy đi chăng nữa. Gã sẽ sẵn sàng làm tất cả.

Arnold sẽ sẵn sàng làm bất cứ yêu cầu nào từ Jin...

Nhìn chằm chằm vào Ren từ xa, Arnold liếm môi.

‘Mày sẽ phải trả giá cho việc xúc phạm người mà mày không nên đụng vào...'

...

"Hửm?"

Dùng ngón út ngoáy tai, tôi nhận thấy có một vài ánh mắt đang hướng về phía mình.

Thành thật mà nói thì tôi cũng chẳng thèm bận tâm nhìn lại.

Giờ tôi hoàn toàn tập trung vào chuyến đi sắp tới cơ

Theo tôi nhớ đã viết trong cuốn tiểu thuyết thì ngục tối này giống như hang động, nghĩa là sẽ không có nhiều chỗ để có thể tự do di chuyển.

Hơn nữa, tầm nhìn bên trong ngục tối cũng rất hạn chế.

Tôi vẫn nhớ rất rõ khi viết phần này của cuốn tiểu thuyết, do đó tôi biết rất nhiều điều sẽ xảy ra trong đó. Với việc Kevin xếp hạng , mức độ khó của cậu ta sẽ gay gắt hơn nhiều. Mặc dù tôi không biết toàn bộ đường đi trong hầm ngục vì tôi chưa bao giờ suy nghĩ quá sâu về nó, nhưng tôi biết sẽ có loại quái vật nào, và điểm yếu của chúng và cũng như vị trí đặt bẫy.

May phết.

Nghĩ đến đây, tôi bắt đầu nghĩ xem mình có thể làm gì khác để tối ưu hóa điểm số của mình.

Tôi nghĩ rằng kỹ năng Tốc Lướt chắc chắn sẽ giúp tôi có lợi thế hơn nhiều so với những học sinh khác, tuy nhiên, có một vấn đề nho nhỏ.

Tôi cần phải giết quái vật.

Với kỹ năng Tốc Lướt, vì tốc độ tôi đi sẽ tăng dần theo thời gian, nên mỗi lần tôi chạy, tôi cần phải giết một con quái vật, và chắc chắn tôi sẽ mất tất cả động lực mà tôi đã tích lũy được. Mà hơn nữa, tôi không thể giết quái khi chạy ở tốc độ cực cao được.

Điều này có nghĩa là tôi sẽ mất rất nhiều động lực mỗi khi giết một con quái vật... và điều đó sẽ không tốt.

Cần lưu ý rằng kỹ năng Tốc Lướt của tôi còn chưa đạt đến Cấp thành thục kỹ năng thấp. Có nghĩa là kỹ năng này sẽ rất khó sử dụng.

Chuyện đã rối giờ còn rối hơn nữa chứ.

Tôi cũng phải tính đến việc có khi điểm của bài kiểm tra lý thuyết sẽ rất thấp. Vì tôi đã lãng phí rất nhiều thời gian, tôi không chắc mình có thể đạt được điểm cao hay không.

Tôi nhất định phải đạt điểm cao trong kỳ thi thực hành này.

Vì vậy, tôi buộc phải giết quái vật.

Tôi phải làm gì đây?

"Được rồi, tất cả chú ý vào đây."

Kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ của mình là tiếng hét lớn phát ra từ giáo sư.

"Bây giờ tôi sẽ bắt đầu mở cổng. Khi các em bước vào, các em sẽ tự động được chuyển đến vị trí được chỉ định. Ở lối vào của ngục tối, sẽ có một người hướng dẫn khác cung cấp cho bạn một số thiết bị và tóm tắt ngắn gọn về những việc các em cần làm và những gì các em không được phạm phải."

Dừng lại, liếc nhìn từng sinh viên có mặt, giọng điệu của giáo sư trở nên nghiêm nghị hơn.

"Banh lỗ tai ra mà lắng nghe cẩn thận bất cứ điều gì họ nói, vì nó có thể cứu mạng các em đấy...không có ai là hoàn hảo hết. Chúng tôi có thể sẽ không cứu các em kịp thời đâu, nên nghe cho kỹ vào để mà giữ cái mạng của mình."

Liếc nhìn từng sinh viên có mặt để chắc chắn rằng họ đã hiểu, giáo sư gật đầu.

"Chúc các em có chuyến đi suôn sẻ..."

Nói xong, ông liếc nhìn về phía một nhân viên mặc đồng phục học viện Lock màu đen ở bên phải, và gật đầu về phía anh ta.

Gật đầu đáp lại, nhân viên kéo cần gạt.

-Vuuuuam!

Ngay sau khi kéo cần gạt, ánh sáng xung quanh cánh cổng tăng lên khi sức mạnh ma thuật phát ra từ cánh cổng tăng gấp bốn lần. Không khí xung quanh chúng tôi đông đặc lại do lượng mana ngày càng dày đặc.

Nhìn chằm chằm vào cánh cổng khổng lồ trước mặt, giáo sư di chuyển sang một bên và ra hiệu về phía một nhóm học sinh nào đó cách tôi không xa.

"Hạng G vào trước..."

-Vuưm! -Vuưm! -Vuưm!

Theo hiệu, sau khi nhìn thấy các cổng sáng lên, các học sinh đang xếp hàng bên hàng hạng G lần lượt bước vào cổng.

Khi tôi nhìn chằm chằm vào các sinh viên bước vào cổng, tôi chợt nhận thấy số lượng học sinh cấp G nhiều gấp mấy lần so với các nhóm khác.

Có vẻ như có rất nhiều học sinh xếp hạng ở đây...

Cứ như vậy, trong năm phút tiếp theo, từng học sinh sẽ vào cổng theo theo hàng của mình.

"Có vẻ như mọi người đã vào rồi... thay đổi cấp độ hầm ngục đi."

Sau khi chắc chắn rằng mọi sinh viên đã vào cổng, liếc nhìn về phía bên trái, giáo sư ra hiệu cho nhân viên bên phải của mình để một lần nữa chuyển cấp ngục tối.

Gật đầu, người nhân viên lại kéo cần gạt

-Vuuuuuuuuuuuam!

Ngay sau đó, màu xanh xung quanh cổng sáng mạnh hơn. Không khí xung quanh cổng ngày càng dày đặc hơn, và mana dày đặc từ từ xâm nhập vào cổng. Rõ ràng là độ khó của cổng đã tăng lên.

Không liếc nhìn vào cổng, giáo sư liếc về phía máy tính bảng của mình và nói.

“Hạng F, bước vào đi…”

-Vuưm! -Vuưm! -Vuưm!

Ngay sau khi lời nói của vang lên, từng học sinh xếp hạng bước vào cổng.

"Phìuuuu. . . . . ."

Liếc nhìn những học sinh đang bước vào cổng, hít một hơi thật sâu và nhìn chằm chằm vào cánh cổng lớn trước mặt, tôi cũng bước vào cổng.

-Vuưm!

‘Giải quyết chuyện này nhanh gọn thôi.’

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.