Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Song sinh (Thượng 2)

Phiên bản Dịch · 1687 chữ

Editor: Tiểu Ngu.


Ở trong mắt bọn họ, cô giáo Tô Kỷ Thời tạm thời này thật sự quá tàn bạo. Nói cô lôi thôi lếch thếch sao, nhưng ba lô địa chất của cô vĩnh viễn đều được dọn dẹp rất chỉnh tề, công cụ gì cũng có thể lấy ra đầu tiên. Nói tính cách cô nóng nảy sao, nhưng khi cô giảng giải nội dung thì lại rất chuyên nghiệp, kiên nhẫn và tinh tế. Còn chủ động giới thiệu với bọn họ không ít phong tục của nước Mỹ.

Khi đi dã ngoại, ánh sáng mặt trời nắng gắt, vì phòng ngừa phơi nắng bị thương, người có kinh nghiệm đều sẽ bọc kín mít mình từ đầu đến chân. Tô Kỷ Thời cũng không ngoại lệ, bọn học sinh ở chung với cô vài ngày, chỉ thấy rõ đôi mắt trong suốt thâm thúy kia của cô.

Bọn họ đều rất tò mò, rốt cuộc là cô giáo Tô trông như thế nào nhỉ?

Tô Kỷ Thời bị bọn họ ồn ào đến đau đầu, chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý với yêu cầu của bọn họ.

Cô thuận tay tháo chiếc mũ rơm ném xuống thảm cỏ bên cạnh, thả tóc ra, dùng ngón tay vén lên, tư thế lười biếng mà tùy ý. Ngay sau đó, cô lại gỡ khăn quàng cổ che hết gần nửa khuôn mặt xuống----- Toàn bộ học sinh cùng kêu lên, rồi hít một hơi, ngơ ngác nhìn gương mặt tinh xảo trước mắt, gương mặt này hẳn là phải nên xuất hiện ở trên biển quảng cáo mới đúng, trong lúc nhất thời, tất cả đều ngây ngẩn cả người. Bọn họ vốn dĩ không chuẩn bị một chút tâm lý nào, nên lập tức bị nhan sắc tuyệt đẹp này tấn công ở khoảng cách gần! "

Tô Kỷ Thời: '.. Các người đây là đang chơi trò đùa dai gì sao?"

Cô biết dáng dấp của mình coi như là không tệ, năm đó khi cô đi học ở trong nước, đã có không ít nam sinh nhỏ đã từng theo đuổi cô. Nhưng từ khi cô trở thành chó địa chất, không có thời gian chăm sóc da, không có thời gian để trang điểm, vì vậy cô dứt khoát cắt phăng mái tóc đi cho thuận tiện--- Cô lại không phải cô bé lọ lem biến thân, đâu ra mà lại có nhiều người kinh diễm câm nín với cô như vậy chứ?

"Không.. Không không.. Không không không.." Lớp trường dụi dụi mắt, lắp bắp nói: "Cô Tô, dáng dấp của cô rất giống với nữ thần của em.."

"Nữ thần của cậu?"

"Đúng, chính là Tô Cẩn! Tô Cẩn nha!" Nhắc tới tình yêu của lòng mình, lớp trưởng phấn khích đến nỗi cả mặt đều đỏ hồng lên: "Cô giáo Tô, chẳng lẽ cô không chú ý chút gì đến giới giải trí trong nước sao? Hiện tại, nữ thần Tô Cẩn của em chính là tiểu hoa đán nổi tiếng có lưu lượng fans khủng nhất, ba năm trước, khi vừa xuất đạo, cô ấy đã lập tức lấp được giải thưởng nữ diễn viên mới xuất sắc nhất. Năm nay 26 tuổi, vừa thanh thuần, ngọt ngào lại đáng yêu động lòng người!"

"Tô Cẩn.." Tô Thời Kỷ sửng sốt: "Tên chỉ có hai chữ thôi sao? Cẩn nào? Còn có, cô ấy mới 26 tuổi sao?"

"Chữ Cẩn bộ Vương!" Một bên lớp trưởng vừa nói, một bên lại vừa xít lại gần một chút: "Cô Tô, cô thật sự không có em gái song sinh nào làm minh tinh ở trong nước sao?"

Tổ Kỷ Thời bị hỏi đến nghẹn hỏng.

Đúng là lâu rồi cô chưa liên hệ với em gái sinh đôi ở trong nước. Nhưng mà, tên không đúng, tuổi cũng không khớp.. Tóm lại là mấy năm không liên lạc, cô em gái hướng tính cách hương nội, thẹn thùng kia, lại sửa tên sửa tuổi, một mình lang tháng kiếm sống trog giới giải trí sao?

Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!

Tổ Kỷ Thời không quen dựa gần người khác như vậy. Cô lui về phía sau một bước, kéo ra khoảng cách với vị lớp trưởng kia: "Đụng mặt mà thôi, rất bình thường."

Cô nói như vậy, vài vị bạn học lại cẩn thận nhìn nhìn khuôn mặt của cô, đối lập với mỹ nhân ngăn nắp ở trong biển quảng cáo bên trên, vừa thấy như vậy đúng là có vài phần khác biệt.

Vị tiểu hoa đán nổi tiếng có lượng fans khủng Tô Cẩn kia là người đẹp mỏng manh nũng nịu, sóng mắt như nước, lông mày như họa, phía dưới khóe mắt còn có một nốt ruồi nhỏ. Mà cô giáo Tô thì có làn da màu lúa mạch, rất khỏe mạnh, mặt mày có vẻ hơi "Hung", phía dưới khóe mắt lại càng không có nốt ruồi nhỏ kia.

Ngũ quan giống nhau, nhưng đường nét trên gương mặt của Tô Cẩn là "tinh xảo", còn ở trên gương mặt của cô giáo Tô thì lại thành "Anh khí".

Vừa mới nhìn thì thấy hai người có tám phần gống nhau, nhưng càng nhìn càng có nhiều khác biệt. Nếu để hai người đứng chung một chỗ, ai cũng có thể liếc mắt một cái là phân biệt rõ ràng.

Mọi người chỉ coi chuyện này như một nốt nhạc đệm thú vị, vô cùng náo nhiệt mà vây ở một chỗ để chụp ảnh chung. Trang phục trên người Tô Kỷ Thời đã gọn gang đứng ở giữa đám nhóc nhỏ tuổi, hoàn toàn không nhận ra, so với bọn họ thì cô lớn hơn mười tuổi, mà dường như là bạn cùng trang lứa với bọn họ vậy.


Vào bữa tiệc chia tay buổi tối ngày hôm nay, Tô Kỷ Thời bị đám học sinh này rót liên tiếp vài chai rượu. Dạ ngoại thựa tập ngắn ngủi nhưng lại dòng dã đã kết thúc, mọi người nghĩ đến những việc từng trải qua trong một tuần này, ngọt bùi đắng cay dâng lên, hốc mắt của không ít người đều đỏ cả lên.

Tô Kỷ Thời không thích ly biệt. Từ nhỏ cô đã biết, sau khi ly biệt để lại cho cô chỉ còn có sự cô đon mà thôi.

Cô tìm một cái cớ rồi vội vàng rời đi, một mình cô bước chầm chậm ở trong hoa viên của khách sạn, gió nhẹ tùy ý thổi bay tóc cô, thổi tan cảm giác say trên người cô.

Đèn đường ở hoa viên như bị hỏng rồi, trong góc chỉ có bóng cây trùng trùng điệp điệp.

Nếu là mọi khi, khẳng định là Tô Kỷ Thời sẽ sớm nhận thấy được nguy hiểm, kịp thời tránh khỏi mảnh đất nguy hiểm này. Nhưng đêm nay, cô lại bởi vì cồn mà trở nên vô cùng chậm chạp, cứ như vậy lung lay đi về phía bóng cây.

Đằng sau bóng cây, bỗng nhiên có một bóng người đàn ông trung niên, không biết anh ta đã chờ đợi ở nơi đó bao lâu, như là có thể hòa thành một thể với bóng tối.

Đó là một người đàn ông Châu A khoảng 40 tuổi, anh ta mặc một bộ tây trang, nở nụ cười hiền lành, nhìn qua là bộ dáng phúc hậu và vô hại.

Tô Kỷ Thời choáng váng, bởi vì cô vừa mới rời khỏi một bàn cơm tràn đầy người Trung Quốc, vì thế theo bản năng cô cho rằng, người đàn ông Châu Á này cũng là nhân viên công tác do trường Đại học Hồng Kông đưa tới nước Mỹ.

Vì thế cô nhấc tay lên, rất cởi mở mà nói: "Này."

"Xin chào." Người đàn ông nho nhã lễ độ nói: "Xin hỏi, cô là cô Tô Kỷ Thời sao?"

"Đúng. Anh là.."

"Xin chào, tôi là Phương Giải."

Tổ Kỷ Thời mơ màng: "Phương.. Tỷ*?" Có chuyện gì, cô uống một ít rượu thôi, mà sao gặp bệnh nhân có bị trở ngạivề nhận thức giới tính vậy?

*Phương Giải, Phương Tỷ: Có phiên âm giống nhau, đều là Jiě.

Phương Giải chú ý đến sắc mặt vặn vẹo của cô, vội càng giải thích: "Đương nhiên, bọn họ đều gọi tôi là anh."

Tô Kỷ Thời: "..."

Quả nhiên là bị trở ngại về nhận thích giới tính, lúc này mới chỉ trong một thời gian ngắn, người này đã thay đổi hai giới tính rồi!

Phưởng Giải thấy giởi thích với cô cũng bằng không, cho nên dứt khoát tiến vào chủ đề chính: "Cô Tô, tôi có một chuyện rất quan trọng cần phải bàn bạc với cô, nơi này không phải là địa phương tốt để nói chuyện, phiền cô theo tôi đi một chuyến."

Tô Kỷ Thời: "Ha ha ha, ợ, lời này của các người nghe cứ như là muốn bắt cóc tôi vậy."

Ai ngờ, vẻ mặt của Phương Giải cư nhiên là thật sự áy náy nhìn cô.

Tô Kỷ Thời: "..."

Tô Kỷ Thời: "?"

Tô Kỷ Thời: "!"

Khi một chiếc khăn tay tẩm thuốc mê che mũi miệng của Tô Kỷ Thời lại, trong đầu cô hiện lên một ý niệm cuối cùng là ---- Búa địa chất của cô đâu! Cô muốn đập nát cái đầu chó của Phương tỷ này!

Tác giả có lời muốn nói:

Ở quyển này, ta sẽ cố gắng thử nghiệm con đường của Tô Thiến, nữ tiến sĩ địa chất họ bị bắt ngụy trang thành em gái bạch liên hoa thanh thuần, lưu lạc giới giải trí~

Chủ tuyến vẫn là giới giải trí, xem nữ chủ dùng bía địa chất cực phẩm đập tung cái đầu chó (Sai lầm lớn)..

Nhắc lại một chút, quyển này không làm ảnh hậu nha! Nữ chính xử lý xong cục diện rối rắm này còn phải tiếp tục đi đọc sách đó.

Bạn đang đọc [Giới Giải Trí] Bạch Liên Hoa Không Dễ Làm của Mạc Lý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhTich1912
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.