Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi ghét ta đến vậy sao

Phiên bản Dịch · 1704 chữ

Bá vương thần công thực sự khác biệt và phi thường.

Thạch Nghị có thể cảm nhận được biến hóa trong cơ thể hắn, sau khi kết thúc tu luyện, hắn rất hưng phấn.

Hắn muốn kể cho hoàng hậu nghe về cảm giác tuyệt vời đó nhưng khi hắn buông tay, hoàng hậu đã rớt xuống nước.

Lúc này, nàng không còn sức lực để giãy giụa, thậm chí cũng không thể nói được.

Cũng may Thạch Nghi phản ứng kịp, nhanh chóng đưa tay ôm lấy nàng.

Ôm hoàng hậu trở lại ghế, nàng mở đôi mắt yếu ớt, cơ thể thỉnh thoảng co giật.

"Tư Ngọc, Tư Ngọc, nàng làm sao vậy?"

Thạch Nghị còn chưa nhận thức được vấn đề, hoàng hậu cũng không trả lời được câu hỏi của hắn đã lập tức ngủ thiếp đi.

Nhìn thấy thân thể nàng co giật run rẩy trên ghế, Thạch Nghị cảm thấy đau lòng.

Cuối cùng hắn cũng hiểu ra, nhặt lên y phục của hoàng hậu ở bên cạnh và che cho nàng.

Nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, hắn thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Đi về phía trước bàn đá, hắn muốn kiểm chứng thực lực hiện tại của mình.

Giữ bàn đá bằng hai tay, hít một hơi thật sâu rồi di chuyển nó bằng tất cả sức lực.

Nhưng giây tiếp theo hắn ngay lập tức lại bối rối.

Vì nó quá dễ dàng, tựa như đây chỉ là một cái bàn làm bằng xốp.

Cho dù chỉ là một tay hoặc thậm chí một ngón tay hắn cũng đều nhấc nó lên rất nhẹ nhàng.

Cảm giác như đang nằm mơ vậy, tại sao lại có thể dễ dàng như vậy? Hắn thực sự không thể tin được.

Mới nãy khi ôm hoàng hậu hắn cũng không để ý, vì lúc ấy tâm trí đều hướng về nàng.

Thạch Nghị đặt bàn đá xuống đất, vẫn không thể tin được nhìn tay mình.

Sức lực của hắn bây giờ là rất lớn, khi nắm chặt nắm đấm, hắn có thể cảm nhận được tựa hồ không khí đang bị nén lại như muốn bùng nổ.

Đúng rồi, hắn nhớ tới trong thế giới kỳ diệu lúc nãy, hắn hình như đã hấp thu cả linh lực giữa trời và đất.

Điều này lúc trước hắn chỉ có thể nhìn thấy từ phim ảnh trên mạng, làm sao lại có thể xảy ra trong thực tế?

Điều khiến hắn khó hiểu là hắn đang tu luyện công pháp bá chủ chứ không phải tu luyện về trường sinh, tại sao hắn có thể hấp thụ linh lực của trời đất?

Có lẽ hắn đã suy nghĩ quá nhiều và nhầm lẫn giữa nội lực với linh lực!

Thạch Nghị nghĩ đến đây, hắn càng cảm thấy có vẻ là đúng, là hắn đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Chỉ là hắn không nhận ra rằng tính tình của hắn bây giờ đã thay đổi khá nhiều.

Có vẻ như nó còn mang lại cho người một cảm giác cưỡng bức và độc đoán.

Bây giờ hoàng hậu đã ngủ say, hắn chỉ có thể ngồi thiền bên cạnh.

Những hắc y nhân kia vẫn không biết tung tích ở đâu. Nếu không phải là người của Ninh Tâm Nhi thì là ai?

Thạch Nghị hoàn toàn không có chút manh mối, cứ như vậy thời gian từng chút một trôi qua.

Bây giờ hắn hy vọng những hắc y nhân sẽ xuất hiện trở lại. Ít nhất nếu bọn họ xuất hiện, Thạch Nghị sẽ có cơ hội bắt được hoặc điều tra về manh mối của bọn họ.

Ngồi bất động, hắn dần cảm thấy buồn ngủ.

Nếu không phải nghe thấy giọng nói của hoàng hậu, Thạch Nghị đã ngủ mất.

"Tỉnh?"

Thạch Nghị bước tới lo lắng hỏi, hắn nhận được ánh mắt u oán từ hoàng hậu.

"Hừ! Ta nhiều lần bảo ngươi dừng lại, ngươi lại giả vờ như không nghe thấy."

"Chết tiệt, thối Nghị ca, ngươi cố ý đúng không?"

"Thật là một con trâu, ai ôi!"

Hoàng hậu nói, hơi cử động cơ thể, cố gắng chống đỡ bản thân. Nhưng ngay khi cử động, vẻ mặt đau đớn lại xuất hiện trên má nàng.

Nàng lại trừng mắt nhìn Thạch Nghị một cách hung dữ, trong mắt đầy phàn nàn.

Thạch Nghi gãi đầu cười ngượng, hắn hoàn toàn không nghe thấy, lúc đó hắn đang đắm chìm trong thế giới kỳ diệu kia.

"Đều là lỗi của ta, là lỗi của ta, Tư Ngọc, nàng đừng tức giận. Ta lúc ấy quá đắm chìm trong đó nên không nghe thấy."

Loại chuyện này thật sự rất khó giải thích, giải thích cũng không có tác dụng gì. Không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục an ủi hoàng hậu và nói sau này sẽ cố chú ý hơn.

Hoàng hậu cuối cùng cũng chịu tha cho Thạch Nghị, cũng không nhắc đến chuyện này nữa.

Trên thực tế cũng không có gì đáng nói về việc vừa đau đớn vừa hạnh phúc.

...

Sau chuyện lần trước, Ninh Tâm Nhi cũng không ra lệnh cho người đầu độc vào đồ ăn.

Nàng hiện tại có chút nghĩ đến Thạch Nghị, thậm chí còn có chút ghen tị với hoàng hậu.

Thạch Nghị có thể tháp tùng hoàng hậu mỗi ngày, chắc chắn hắn đã làm chuyện đó rất nhiều.

Mà nàng chỉ có thể chờ Thạch Nghị đến, còn muốn nàng đi đến lãnh cung thì nàng lại không dám trực tiếp đối mặt với hoàng hậu.

Nàng rất khó chịu về vấn đề này.

“Nương nương, hoa sẽ bị người đốt chết hết mất.”

Lý mama nhắc nhở Ninh Tâm Nhi, bà ta vừa tỉnh dậy, ném ấm nước xuống đất.

Thậm chí còn không nhìn vào những bông hoa, như thể nó là thứ có cũng được không có cũng được.

Lơ đãng đi về phía một bên của đình, Lý mama nhìn là có thể biết Ninh Tâm Nhi đang có chuyện gì đó.

Cũng có thể dễ dàng đoán được, trong lòng khẽ thở dài, bà ta biết rõ tiểu thư nhà mình.

Nhưng cũng khó có thể đổ lỗi cho nàng? Chỉ cần hoàng đế không biết chuyện này.

"Tiểu thư, ngươi phải chịu đựng sự cô độc trong thâm cung. Không thì ta sẽ đi tìm hiểu xem hoàng thượng tối nay có tới không."

Ở nơi riêng tư, Lý mama vẫn quen gọi Ninh Tâm Nhi là "Tiểu thư", như vậy nghe có vẻ thân mật, dù sao bà ta cũng theo Ninh Tâm Nhi vào cung.

"Không cần, chúng ta đã ở đây lâu như vậy. Hoàng đế đến khi nào? Ở lại bao lâu?"

"Mỗi ngày đều luyện chế đan dược, luyện chế đan dược rồi lại luyện chế đan dược, một ngày nào đó hắn sẽ chết trong lúc luyện đan."

Càng nói nàng càng tức giận, hất tung mọi thứ trên bàn trước mặt xuống đất.

Lý mama nhìn Ninh Tâm Nhi đang tức giận, muốn ngăn cản nhưng không biết phải nói gì.

Cũng hiểu Ninh Tâm Nhi nói đúng, cho dù hoàng đế có đến cũng sẽ không ngồi bao lâu liền rời đi.

Nữ nhân trong thâm cung thực sự rất cô đơn.

Ninh Tâm Nhi tức giận đá quả táo dưới chân nàng.

"Theo ta đến lãnh cung."

Nàng lập tức đứng dậy, đi về phía Lãnh Cung mà không đợi Lý mama lên tiếng.

....

Hoàng hậu ngồi trên ghế với sự hỗ trợ của Thạch Nghị.

Nàng không quen nằm, cũng không muốn về phòng ở đó giống như nhà tù vậy.

Sân sau tuy có hàng rào cao nhưng may mắn là thảm thực vật ở đây rất tốt, nhìn rất thoải mái.

Thạch Nghị đặt chân của hoàng hậu lên chân mình và xoa bóp chúng, bù đắp cho lần va chạm trước đó.

Nhìn lại thì hắn cũng đã bất cẩn, lực va chạm lúc đó thực sự rất khó để người bình thường có thể chịu đựng được.

Hai người vẫn tiếp tục trò chuyện.

Đúng lúc này, Ninh Tâm Nhi đi đến vừa vặn nhìn thấy Thạch Nghị đang ôm chân hoàng hậu vừa nói vừa cười, trong lòng không khỏi có chút ghen tị.

"Tỷ tỷ."

Nàng vẫn gọi hoàng hậu là "tỷ" như mong đợi. Nàng là người duy nhất bước vào, còn Lý mama đang canh gác bên ngoài.

Hoàng hậu chỉ thản nhiên liếc nhìn nàng một cái, không để ý tới nàng điều này khiến Ninh Tâm Nhi rất xấu hổ.

Nàng cũng biết mình sai, khó nói nên lời.

Nếu lần trước nàng không bắt lại đệ đệ của hoàng hậu thì có lẽ nàng vẫn có thể hòa hợp với hoàng hậu.

"Ngươi đang làm gì ở đây?"

Hoàng hậu không nói, Thạch Nghị lại lên tiếng, bọn họ đều không thích Ninh Tâm Nhi.

Chuyện xảy ra với Ninh Tâm Nhi trước đây đều là vì hoàng hậu nên Thạch Nghị mới làm như vậy.

Sau đó tất cả làm cũng chỉ là trút giận.

Hắn đối Ninh Tâm Nhi không có ấn tượng tốt gì, hỏi nàng như vậy cũng là hợp lý.

"Ta"

Ninh Tâm Nhi nhất thời không biết trả lời thế nào, có chút khó nói.

Nàng rất muốn nói đến Thạch Nghị, nhưng lại sợ chọc giận Hoàng hậu, sẽ gây bất lợi cho mình, đồng thời, nàng cũng lo lắng sẽ chọc giận Thạch Nghị.

Nhưng không nói ra, trong lòng lại cảm thấy khó chịu, vốn là muốn tìm Thạch Nghị, cùng hắn lăn lộn một trận.

"Không có việc gì thì ngươi mau ra ngoài đi, nơi này không chào đón ngươi."

Thạch Nghị không tỏ ra chút thương xót nào, ngay cả khi hắn đã qhtd với nàng nhiều lần.

Ninh Tâm Nhi nhìn Thạch Nghị, trong mắt rưng rưng nước mắt dường như đau lòng đến mức sắp trào ra.

"Ta không có chuyện gì, chính là nhớ ngươi thôi, ngươi ghét ta đến thế sao?"

Bạn đang đọc Giả thái giám của hoàng hậu tuyệt sắc của Tiêu Mộng Cúc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zth2k
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.