Gặp dịp thì chơi
Lại là yêu?
Dương Tử Hiên có chút không nhịn được mà cười lên một tiếng, hỏi: "Vì cái gì
luôn dùng tiếng yêu đây? Cô mới tiếp xúc với tôi bao nhiêu thời gian? Cô yêu
thích tôi vì cái gì? Tôi dựa vào cái gì mà làm cho cô yêu mến? Cho nên, tôi có
thể giúp cô báo thù, nhưng không cần phải dùng tiếng yêu, tôi không chịu nổi!"
Thường Mai có chút kinh ngạc nhìn Dương Tử Hiên, một lát sau, mới nghiến
răng nghiến lợi nói: "Anh nhìn vấn đề thấu triệt hơn tôi nhiều, lúc trước nếu tôi
nhìn rõ ràng hắn dùng tiếng yêu mê hoặc tôi, cướp thân thể của tôi, đổi lấy tiền
đồ của hắn, tôi nhất định sẽ không mắc mưu hắn."
"Không thể luôn để sự việc xảy ra, về sau mới có thể tổng kết được kinh
nghiệm!"
Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: "Chỉ là, có thể nói cho tôi biết, tên đàn ông bán
đứng tình nhân mình là ai không?"
Thường Mai có chút cười khổ, liếc liếc Dương Tử Hiên, chân mày thả lỏng
xuống, nói: "Dùng chỉ số thông minh của anh, chắc cũng không khó đoán ra, anh
đừng có hỏi tôi, như vậy sẽ làm cho tôi tự mình vạch trần vết sẹo ra."
"Trương Ôn?"
Danh tự lãnh đạo chủ yếu Tỉnh ủy và ủy ban tỉnh, lần lượt trải qua một lần trong
óc Dương Tử Hiên, về sau, hắn mới chậm rãi nhổ ra mấy chữ này.
Ánh mắt Thường Mai có chút kinh ngạc, sắc mặt có chút ngây ngốc, gật gật đầu,
trong ánh mắt có vẻ quằn quại không thể che dấu, hiển nhiên đoạn cảm tình giữa
nàng và Trương Ôn, đã lưu lại cho nàng thương thế cực kỳ lớn.
"Hắn là tên khốn kiếp! Đừng nhìn bộ dáng bình thường của hắn rất hào hoa
phong nhã, kỳ thật chính là ra vẻ đạo mạo, vì tiền đồ của mình, có thể bán đứng
tất cả mọi người!" Thường Mai có chút thất thố mắng to.
Khó trách Trương Ôn có thể nhanh chóng quật khởi, trở thành tâm phúc tuyệt
đối dưới tay Hoàng Văn Thanh, thì ra là nơi này mặt còn có một cô gái xe chỉ
luồn kim.
Trước kia Dương Tử Hiên cảm thấy rất kỳ quái, rốt cuộc vì cái gì mà Trương
Ôn có thể nhanh chóng lấy được tín nhiệm của Hoàng Văn Thanh?
Trước kia Trương Ôn là chủ nhiệm phòng chỉnh đốn, năng lực trình độ xác thực
là có, lại trẻ tuổi, nhưng chưa đến mức năm nay mới ngoài 30, cũng đã là thư
ký trưởng ủy ban tỉnh rồi, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
Trước kia Dương Tử Hiên cho rằng Trương Ôn dựa vào bản lãnh của mình,
nhanh chóng thay thế La Trạch Minh, trở thành thư ký trưởng ủy ban tỉnh, trở
thành đại quản gia chạm tay có thể bỏng trong ủy ban tỉnh, không nghĩ tới, hắn
lại thông qua việc kính dâng thân thể tình nhân của mình cho Hoàng Văn Thanh
dùng thử, mới được Hoàng Văn Thanh tín nhiệm.
Thường Mai được xưng đệ nhất mỹ nữ ủy ban tỉnh, tuy cũng đã ba mươi mấy
tuổi, nhưng bảo dưỡng cực kỳ tốt.
Khó trách Hoàng Văn Thanh thèm thuồng nàng, Dương Tử Hiên cảm thấy mình
cũng không thể thờ ơ đối với thục nữ như vậy.
"Cô muốn tôi giúp cô báo thù, trong tay cô nên có mấy cái gì đó có thể sinh ra
vết thương trí mạng đối với bọn họ chứ?" Dương Tử Hiên cắm hai tay ở trước
ngực, hai mắt chăm chú nhìn Thường Mai đẫm lệ, giọng nói có chút lạnh lùng.
Hắn không phải loại người vừa nhìn thấy cô gái rơi lệ, liền lập tức mềm lòng
đồng ý mọi chuyện
Thường Mai cảm thấy mình không chịu được ánh mắt của Dương Tử Hiên, chỉ
nói: "Có một chút, nhưng không biết có thể sinh ra hiệu quả trí mạng đối với
bọn họ không."
"Là tài liệu liên quan đến vấn đề kinh tế của bọn hắn? Hay là ảnh chụp thân mật
giữa các người?" Dương Tử Hiên lập tức cao hứng, nghiêng thân thể ra hỏi.
"Đều không phải, chỉ là một ít đồ vật trong nhà bọn họ!"
Thường Mai nói: "Hoàng Văn Thanh này là người rất cẩn thận, rất ít khi xuất
hiện vấn đề kinh tế, mặc dù có điểm háo sắc, nhưng che dấu rất khá, không
người nào có thể bắt được nhược điểm của hắn, Trương Ôn cũng vậy.”
“Nhưng hai người này cực kỳ ưa thích đồ cổ và tranh chữ, nhà bọn họ đều có
rất nhiều đồ cổ tranh chữ, một ít tranh chữ, nghe nói có giá trị cực kỳ đắt đỏ, ví
dụ như trong nhà Hoàng Văn Thanh, tôi đã từng thấy qua một bức “tám núi lớn”
thời Minh mạt Thanh sơ, nghe nói có giá trị vô cùng lớn, cụ thể thế nào, tôi
cũng không quá rõ ràng."
Dương Tử Hiên nhíu mày, chút chứng cớ ấy, xác thực là không thể tạo thành
thương tổn gì tuyệt đối với Hoàng Văn Thanh, Hoàng Văn Thanh có thể nói
tranh chữ trong nhà hắn toàn là đồ dỏm.
Nhưng tin tức như vậy cũng không phải không thể dùng, ít nhất cũng biết Hoàng
Văn Thanh và Trương Ôn đều là người mặt ngoài thoạt nhìn như liêm khiết và
chính trực, bụng đầy dao găm.
Dương Tử Hiên làm rõ ràng ý đồ của Thường Mai, về sau, thần kinh từ căng
thẳng chầm chậm nới lỏng ra, lúc này mới bắt đầu chậm rãi quan sát cảnh vật
bốn phía.
Một lúc sau, Thường Mai đề nghị tắm suối nước nóng, bởi vì suối nước nóng
nơi này rất nổi danh trong tỉnh.
Ông trùm giấu mặt đầu tư gần một trăm triệu vào sơn trang này, ngoại trừ đầu tư
những món ăn kỳ nhông cực kỳ hiếm thấy ra, còn chế tạo ra hơn ba mươi chỗ
tắm suối nước nóng phong cách khác lạ, thật sự là không tệ.
Những chỗ tắm suối nước nóng này được xây bằng nguyên liệu giống như bảo
thạch, vây quanh là hoa và cỏ kỳ lạ, phối hợp với đình đài lầu các, nước chảy
qua cầu nhỏ, mây mù tỏa ra từ hòn non bộ hình thác nước, cho dù phóng nhãn ra
cả khu đông nam, cũng là ngọn cờ đi đầu.
Thường Mai giới thiệu, nói ông trùm giấu sơn trang “nghỉ phép” có bối cảnh
hết sức phức tạp, tại đây cũng không chỉ tiếp đãi quan lớn trong tỉnh, coi như là
quan lớn tỉnh Nam Tô, tỉnh Giang Nam, loại tỉnh vùng duyên hải này, cũng
thường xuyên đến đây ngâm suối nước nóng.
Ban đêm có mười khu vực tắm suối nước nóng mở ra cho khác, là quý phi trì,
sữa trì, linh chi trì, đương quy trì...
Thường Mai chọn sữa trì cho Dương Tử Hiên.
Thay một chiếc quần tắm kiểu dáng hoa hòe hoa sói, Dương Tử Hiên lặng lẽ đi
xuống nước.
Suối nước nóng tại đầu năm nay vẫn là vật quý hiếm, nhất là loại suối nước
nóng lớn tự nhiên nầy, càng thêm hiếm thấy.
Với tư cách tiêu chí để xác định giai tầng người giàu có, suối nước nóng, trang
trại nuôi ngựa, bồ đào, máy bay riêng, tại vài thập niên sau này, đều là vật quý
hiếm.
Dương Tử Hiên cũng khá ưa thích ngâm mình trong suối nước nóng, không chỉ
là nghỉ ngơi, đuổi hơi lạnh, giảm sức ép thân thể, còn có thể hóa giải áp lực
trong lòng.
Thường Mai cũng đi xuống bồn tắm của Dương Tử Hiên, đứng cách đó không
xa, mặc bikini màu hoa, ưu thế đôi chân và bộ ngực, lập tức lộ ra không hề che
dấu, phối hợp với khuôn mặt nước bám ướt át kia, không hề nghi ngờ, cô gái
như vậy, sẽ làm đàn ông nhìn qua là ham muốn.
Thường Mai chú ý ánh mắt Dương Tử Hiên không kiêng nể gì cả, nhìn chằm
chằm vào mình.
Nàng lại động động ngực, không hề xấu hổ, chậm rãi bỏ khăn tắm có đồ án
thanh nhã ra, bả vai bóng loáng dần dần hiện lên.
Cả cái bồn lớn chỉ có hai người Dương Tử Hiên và Thường Mai, ngoại trừ
Thường Mai đẹp mắt ra, không còn cảnh tượng nào khác để ngắm nhìn.
Dương Tử Hiên buồn bực nhàm chán, liền nói đến một truyện cười: "Có một
phụ nữ Anh quốc dẫn con gái đi Ai Cập du lịch, trở về lại phát hiện con gái
mang thai, nhưng con gái luôn phủ nhận mình ngủ với đàn ông, cô biết là vì
nguyên nhân gì không?"
Thường Mai ngửa đầu, nghi hoặc hỏi: "Nguyên nhân gì?"
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Bởi vì bà ta dẫn con gái đến Ai Cập ngâm
suối nước nóng, trong suối nước nóng có tinh dịch đàn ông, vừa đúng lúc cô bé
đang ở trong thời kỳ rụng trứng."
"Phì!"
Thường Mai kêu lên một tiếng, cánh tay vô ý thức đưa lên ngăn cản miệng phát
ra âm thanh, lúc làm xong mới phát hiện động tác này của mình cực kỳ lộ liễu,
ngẩng đầu lên nhìn Dương Tử Hiên, trên mặt hắn toàn biểu lộ chế nhạo, liền
biết mình bị người đàn ông này lừa gạt rồi.
Nàng ngang nhiên xông qua, cánh tay muốn véo lỗ tai Dương Tử Hiên, Dương
Tử Hiên vội vàng đẩy tay nàng ra, dưới chân Thường Mai mất đà, liền bổ nhào
vào trong ngực Dương Tử Hiên, khăn tắm cũng lập tức bị tuột ra hết.
Đăng bởi | Watt |
Phiên bản | Dịch |
Ghi chú | DOCX |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 20 |