Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phán nhẹ

Phiên bản Dịch · 3470 chữ

Lấy một lọ Ngũ Lương Dịch từ bên trong ra, đặt lên trên bàn đã có một đĩa đậu

tằm, một đĩa dấm chua và đậu phộng, đổ một chén rượu, uống một ngụm.

Sau đó, Hà Tân Nghi mới bình tĩnh nói: "Một khối Ban Kỷ Luật Thanh tra kia,

lực ảnh hưởng của tôi không lớn, Trương Luân này không dễ phỏng đoán, nhúng

tay loạn vào trong, không biết có thể làm cho hắn tức giận đánh trả hay không,

địa vị chính trị của bí thư chính pháp ủy trong tỉnh, cùng so sánh với Trương

Luân, vẫn kém hơn một chút."

"Tôi nói lão Hà này, làm sao ông chức quan càng lớn, càng sợ chuyện rồi, một

cán bộ cấp phó sở sắp cưỡi lên trên đầu ông, ông đều không thèm để ý, đúng

không?"

Bà vợ Hà Tân Nghi tiếp tục trêu chọc thần kinh của Hà Tân Nghi.

"Tốt rồi, tốt rồi, tôi hành động là được chứ gì, ngày mai tôi sẽ để cho mấy

người sở cảnh sát trong tỉnh tham gia vào bản án này..." Uống một ly rượu xong,

về sau, mặt Hà Tân Nghi đỏ lên, rống lên một tiếng.

...

Đêm xuống, xe chạy ra ngoài cửa, trên đường cái, biển người đi lại như thủy

triều như dệt, hiện tại đã là giữa tháng 8 rồi, nhiệt độ đã chậm rãi hạ xuống,

nhưng buổi tối, người đi lên trên đường hóng mát, so với ban ngày thì nhiều hơn

rất nhiều.

Chợ trung tâm thành phố Tử Kim không nhỏ, nhưng quy hoạch rất mất trật tự,

cho tới bây giờ, mặc dù là đường Giang Hải, bình thường có dòng người lớn

nhất, phồn vinh nhất, cũng quy hoạch cực kỳ mất trật tự.

Các quầy chuyên kinh doanh đồ giá cao và hàng vỉa hè đều ở tiếp giáp nhau, vô

cùng lộn xộn.

Nhưng đứng từ xa xa vẫn có thể chứng kiến đèn nê ông chiếu sáng biển hiệu

"điện gia dụng Bất Dương Mai", ở trong bầu trời ban đêm nhìn vào thì cực kỳ

chói mắt.

Từ đường Giang Hải đến Hợp Thành Hoàng building chỉ cần 20', Dương Tử

Hiên chở Tô Ban Mai đi trên xe, đã không có ánh nắng và thời tiết nóng ban

ngày, vầng sáng ánh mặt trăng thấu rọi vào xe, hơi trong trẻo nhưng đầy cảm

giác lạnh lẽo.

"Ấu Trúc có sắp xếp ánh mắt vào công ty thông tin Càn Khôn bên trong, nói là

trong hai ngày này, công ty thông tin Càn Khôn cùng tập đoàn Nam Khê đã đạt

thành hiệp nghị, chuẩn bị kiến tạo công ty mới."

Xe quẹo vào hẻm nhỏ chỗ thành cổ gần Hợp Thành Hoàng building, Tô Ban

Mai kéo kéo cổ áo nói.

"Ấu Trúc thật đúng là có tâm... Xem ra năm đó Hà Khôn đã đắc tội nàng rất sâu

, bằng không thì cũng sẽ không từ tình nhân mối tình đầu trở mặt thành thù!"

Dương Tử Hiên lắc đầu cười nói.

"Trong tỉnh, xí nghiệp dân doanh có thể đối kháng cùng chúng ta cũng không

nhiều, giơ mười đầu ngón tay có thể đếm hết, chỉ có rải rác mấy cái, tất cả đều

phải chú ý, đối với xí nghiệp như tập đoàn Càn Khôn này, đương nhiên không

thể phớt lờ."

"Tập đoàn Càn Khôn có hiềm nghi là đơn vị thực hiện việc đút lót, ít nhất tổng

giám đốc tập đoàn Càn Khôn Vương Kiến chắc chắn là không trốn thoát được,

sẽ bị đưa ngoài ánh sáng, Hà Khôn này thật đúng là không lo lắng gì hết, còn

tích cực tiến cử tập đoàn Nam Khê vào tỉnh!"

Đối với tập đoàn Nam Khê, Dương Tử Hiên cũng không xa lạ gì, Tiền gia

khống chế tập đoàn Nam Khê đúng là khách quen trên bảng một trăm gia đình

giàu nhất Trung Quốc.

Mấy con cháu nổi tiếng tỷ như Tiền Văn Tà, đều bị đưa ra ánh sáng, đứng dưới

ánh đèn huỳnh quang, nhiều lần tiếp nhận truyền thông phỏng vấn.

Năm 93, tập đoàn Nam Khê vẫn chỉ là xí nghiệp nổi danh trong tỉnh Giang

Nam, tên tuổi không nổi danh, nhưng về sau, dựa vào thành công phương diện

đầu tư vào điện cơ, dụng cụ tinh vi và bến cảng, một phát trở thành nhà giàu nổi

danh toàn quốc.

"Khả năng là Hà Khôn rất tự tin, mặc dù Thái Vũ khai ra sự tình tập đoàn Càn

Khôn đút lót cho hắn, cũng không thể có bao nhiêu ảnh hưởng đối với tập đoàn

Càn Khôn." Tô Ban Mai vừa chơi đùa mép váy vừa nói.

"Hắn tự tin cũng không phải không có nguyên nhân, nhiều nhất thì chúng ta cũng

chỉ có thể cài lên cho tập đoàn Càn Khôn tội đút lót mà thôi, đã sớm có kẻ chết

thay cho Hà Khôn, hắn cũng không phải sợ, nhưng thù này, xem như chúng ta đã

triệt để làm xong." Dương Tử Hiên thở dài nói.

Hà Tân Nghi là bí thư chính pháp ủy, tuy không thể nhúng tay vào giai đoạn Ban

Kỷ Luật Thanh tra điều tra lấy chứng nhận và phán quyết, nhưng hoàn toàn có

thể ảnh hưởng khi án kiện tiến vào giai đoạn tư pháp và phán quyết cuối cùng.

Vương Kiến là con rối Hà Khôn bày ra ở tập đoàn Càn Khôn, lần này bị khả

nghi phạm tội đút lót, cuối cùng cũng chỉ có thể truy cứu đến trên đầu Vương

Kiến.

Dựa vào lực ảnh hưởng cực lớn của Hà Tân Nghi tại hệ thống tư pháp, hoàn

toàn có thể ảnh hưởng đến phán quyết cuối cùng đối với Vương Kiến, nhiều

nhất cũng chỉ giam giữ mấy tháng thôi.

"Bất kể thế nào, coi như đã kết thù oán, em đã nghiên cứu qua quỹ tích phát

triển của tập đoàn Càn Khôn, vốn liếng lúc đầu tích lũy bằng huyết tinh và các

loại hành động không tuân theo quy định, nhưng Hà Tân Nghi có lực ảnh hưởng

cực lớn tại hệ thống tư pháp, không ai dám tóm gáy Hà Khôn!”

“Chỉ có thể trơ mắt nhìn Hà Khôn rửa trắng hai bàn tay, hiện tại có thể nói tập

đoàn Càn Khôn là công ty sạch sẽ, trở thành một nơi không tìm thấy vết bẩn!”

“Cho dù Hà Tân Nghi không làm bí thư chính pháp ủy, chỉ cần hiện tại tập đoàn

Càn Khôn không làm việc không tuân theo quy định pháp luật, dù là ai cũng

không có cách nào gán những hành vi năm đó lên trên người tập đoàn!"

Tô Ban Mai lắc đầu nói: "Một cái xí nghiệp bản thân phát triển đã không sạch

sẽ như vậy, lại có xích mích rất lớn với chúng ta, khẳng định cũng sẽ nhìn chằm

chằm vào đài phát thanh và máy nhắn tin, điện thoại di động, các sản phẩm

thông tin điện tử đầy thịt béo này."

"Em phân tích không sai, bản tính của tập đoàn Càn Khôn chính là một xí

nghiệp tham lam, muốn bình tĩnh ở chung cùng với nó, chỉ là hy vọng xa vời!"

Hợp Thành Hoàng building đã được mua bán xong xuôi, tiêu hao rất nhiều tiền

mặt dự trữ của công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, hiện tại trên mặt tài

chính, công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích đã rất khó khăn rồi.

Chỉ là, công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích cuối cùng cũng đã có tổng bộ của

riêng mình, cũng coi như có nhà để về, mấy người phu nhân lãnh đạo cao tầng

cảm thấy rất cao hứng, an bài người trồng không ít cây cối ở trước cửa.

Trước kia Dương Tử Hiên còn cười mấy người các nàng không hiểu thế nào là

tao nhã, lúc này chứng kiến thảm thực vật trước cửa, trong lòng lại cảm thấy

mấy người phu nhân này vẫn có phần tinh mắt trong thẩm mỹ.

Tưởng Gia Quyền ăn mặc trang phục bảo vệ công ty cổ phần Dương Ban Mai

Xích, cùng mấy bảo vệ đón chào, giúp Dương Tử Hiên và Tô Ban Mai mở cửa

thủy tinh ra.

Tưởng Gia Quyền đã sớm đến công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích làm việc,

phụ trách đội trưởng bảo an công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, phụ trách

huấn luyện bảo vệ, mời chào một đám người quân nhân xuất ngũ.

Mọi việc cuối cùng cũng đi lên quỹ đạo bình thường, trước kia Dương Tử Hiên

luôn âm thầm lo lắng về an toàn của mấy cô gái xinh đẹp trong công ty, dù sao

thì cô gái còn trẻ như vậy, tướng mạo lại đẹp, khống chế cả Dương Ban Mai

Xích to lớn, rất dễ dàng trêu chọc một ít người có ác ý.

Công ty phân phối cho Tưởng Gia Quyền và các bảo vệ ký túc xá, bởi vậy,

Tưởng Gia Quyền không cần chạy về trấn Đông Nhuộm, có thể ở Hợp Thành

Hoàng building làm tốt công tác bảo an đến tận đêm khuya.

"Trước kia sở dĩ chúng ta có thể nhanh chóng chiếm thị trường trong tỉnh, trừ

việc chúng ta xác định được máy nhắn tin có thị trường cực lớn bên trong tỉnh

ra, còn có nguyên nhân tập đoàn Càn Khôn phản ứng chậm chạp, chết lặng đối

với thị trường."

Dương Tử Hiên và Tô Ban Mai cùng đi vào trong phòng nghị sự Hợp Thành

Hoàng building, Dương Tử Hiên nói: "Loại người như Hà Khôn rất ưa thích

đầu tư, không kiên nhẫn làm thực nghiệp!”

“Trước kia giá đất đai Hải Nam lên nhanh, hắn cũng cùng rất nhiều công tử ca

trong tỉnh đi Hải Nam mua đất, cuối cùng ngay cả cái quần rách cũng bị mất,

chắc đã làm cho của cải tích trữ của tập đoàn Càn Khôn biến mất sạch.”

“Tập đoàn Nam Khê bên kia, đoán chừng là bị hắn kéo tới, tôi chắc chắn, hắn

muốn đưa nghiệp vụ đài phát thanh và nghiệp vụ tiêu thụ máy nhắn tin lên ngựa,

nhưng thiếu tiền, mới kéo tập đoàn Nam Khê vào tỉnh đầu tư!"

"Đài phát thanh sẽ rất nhanh chóng cởi mở đối với các xí nghiệp dân doanh, tuy

chúng ta đã bắt được tờ giấy phép đài phát thanh dân doanh thứ nhất trong tỉnh,

nhưng ưu thế không rõ ràng!”

“Chắc tại tháng chín, cục quản lý thông tin tỉnh sẽ nhanh chóng thả ra rất nhiều

giấy phép đài phát thanh dân doanh! Coi như là ở trong tỉnh, chúng ta cũng sẽ

gặp phải cạnh tranh kịch liệt!"

Tại Hợp Thành Hoàng building, Tô Ban Mai không dám đi lại quá thân mật

cùng với Dương Tử Hiên, thân thể đi tụt lại đằng sau bước chân của Dương Tử

Hiên.

Trương Bích Tiêu đã về nhà, trong công ty chỉ còn lại Trần Ấu Trúc và nàng, ba

người tới phòng nghị sự gần mái.

Tô Ban Mai cho rót cho Dương Tử Hiên một chén Tín Dương Mao Tiêm, sau

đó mới ngồi ở bên cạnh Trần Ấu Trúc, nói: "Điện tử Dương Ban Mai Xích đã

lấy được giấy phép, mấy ngày nữa, phương diện điện tử Dương Ban Mai Xích

sẽ phái ra một đoàn đội tiêu thụ, đi thành phố Hoàng Phổ, mua các thiết bị

thông tin cần thiết để xây dựng trạm phát sóng trước, tài chính sẽ chuyển từ tiền

hàng máy nhắn tin sang."

"Hiện tại điện tử Dương Ban Mai Xích đang mang thân phận thương nhân buôn

bán máy nhắn tin, đã tại xâm nhập sâu vào trong tâm ở phần đông các nhà máy

sản xuất máy nhắn tin rồi, chúng ta không cần tựa như lúc trước, lập tức dùng

tiền mặt trả hoá đơn nhận hàng, như vậy có thể chiếm dụng được rất nhiều tiền

hàng." Dương Tử Hiên nói.

Hắn biết rõ, hiện tại công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích cực kỳ thiếu tài

chính, chủ yếu là vì việc mua Hợp Thành Hoàng building, đầu tư vào tài sản cố

định này, đã chiếm dụng rất nhiều tài chính.

"Dương Ban Mai Xích chúng ta cũng không cần sử dụng cả tòa nhà lớn như vậy,

vẫn có rất nhiều chỗ có thể cho thuê, như vậy cũng bù đắp không ít tiền vốn."

Trần Ấu Trúc nói.

"Ngoài ra, cậu nói về chiếm dụng tiền hàng, cái này cũng chưa hẳn là không thể,

lát nữa tôi sẽ để cho tài vụ làm một kế hoạch kỹ càng, trong phạm vi khống chế

chiếm dụng tiền hàng của các nhà máy hiệu buôn, dù sao thì hiện tại, chúng ta

vẫn đang ở vào vị trí cường thế, chúng ta có quyền lực làm như vậy!"

Trần Ấu Trúc học nghiên cứu sinh, chính là hình thức học song song.

Trước kia từng có hai năm học tập ở trường Thường Thanh Đằng danh giáo,

một năm sau mới về đại học La Phù, tốt nghiệp là được cầm giấy chứng nhận

đại học và thạc sĩ từ hai bên, bởi vậy mà Trần Ấu Trúc cũng hết sức quen thuộc

đối với chế độ tài vụ hiện đại ở phương tây.

"Mấu chốt đầu tư đài phát thanh là giai đoạn đầu tiên, xây dựng trạm phát sóng,

xây dựng trạm phát sóng sẽ chiếm dụng rất nhiều tài chính, xây dựng xong, về

sau hằng ngày đưa vào hoạt động, lại không tốn hao bao nhiêu tiền. "

Dương Tử Hiên cười nói: "Đây chính là một cái thị trường lớn, lúc này tập

đoàn Càn Khôn tiến vào thị trường đài phát thanh, vẫn chưa tính toán là quá

hạn, cũng có thể vét được một số lớn!"

"Giai đoạn trước chúng ta đã hoàn thiện con đường tiêu thụ máy nhắn tin, thành

lập danh tiếng vang dội, chỉ cần xây dựng đài phát thanh, lập tức có thể đầu tư

sử dụng, ngoại trừ thu phí phục vụ của người sử dụng ra, còn có thể chiếm dụng

rất nhiều phí dịch vụ của người sử dụng, tiền cảnh lợi nhuận cực kỳ khả quan."

Dương Tử Hiên uống một ngụm trà rồi nói.

"Cậu đấy, tên gian thương này, thật đúng là mỗi một bước đều suy nghĩ kỹ

càng."

...

Hà Tân Nghi cuối cùng cũng không có cách nào để ngăn cản việc Dương Tử

Hiên liên hợp với cục công an thành phố Tử Kim điều tra tập đoàn Càn Khôn.

Buổi sáng mùng 9 tháng tám, kẻ khả nghi đút lót, Vương Kiến và tập đoàn Càn

Khôn chính thức bị lập án điều tra.

Cùng ngày, Vương Kiến bị tóm được, sau đó hắn đi tìm người bảo lãnh hậu

thẩm, lúc lên án, Vương Kiến bị liệt vào hành vi đút lót cho quan chức.

Vương Kiến lại nói: "Tôi tán thành hành vi của mình là đút lót, nhưng lúc ấy

không phải tự tôi chủ động, là Thái Vũ tự mình yêu cầu, là Thái Vũ dục tôi hối

lộ."

Bị bắt đút lót và đút lót, tuy chỉ kém có mấy chữ, nhưng ý nghĩa trên mặt pháp

luật hoàn toàn bất đồng.

"Xem ra tổng giám đốc tập đoàn Càn Khôn Vương Kiến này đã có ý định phá

vây từ giai đoạn tư pháp rồi.” Sài Quá Long từ ngoài cửa đi vào, có chút buồn

bực nói.

"Đây là cách làm tương đối sáng suốt, tại giai đoạn Ban Kỷ Luật Thanh tra điều

tra, Hà Tân Nghi không có khả năng gây bao nhiêu áp lực và ảnh hưởng đối với

Ban Kỷ Luật Thanh tra.”

“Nhưng tòa án cùng viện kiểm sát đều nằm dưới sự lãnh đạo của hắn, hắn

thoáng tạo áp lực cho tòa án và Thẩm Phán một tý, chắc chắn tòa án sẽ biết

cách phán ra sao.!”

“Hiện tại Vương Kiến đã tìm được người bảo lãnh hậu thẩm rồi, chắc chắn sẽ

không ngồi chồm hổm trong tù bao lâu, lại có thể ra ngoài ăn chơi trác táng.”

Dương Tử Hiên hút thuốc, không thể nhìn ra hắn có cảm xúc gì, dường như là

không thèm để ý đối với chuyện này.

"Chi phí đút lót quá thấp, định tội cũng quá nông cạn, chẳng phải chúng ta làm

không công sao?" Trên mặt Sài Quá Long treo đầy vẻ phiền muộn, hắn biết rõ

trước kia Dương Tử Hiên muốn hung hăng chỉnh đốn tập đoàn Càn Khôn.

"Định tội là sự tình tòa án bên kia, Vương Kiến không phải cán bộ đảng viên,

chúng ta cũng vô pháp tiếp tục nhúng tay vào, chỉ có thể nhìn Vương Kiến thoát

khỏi chế tài pháp luật!”

“Chỉ có thể nói là do bối cảnh tập đoàn Càn Khôn quá mức lớn mạnh! Hà Tân

Nghi đã gắp gượng chống đỡ chỗ tập đoàn Càn Khôn, dựa vào chúng ta thì

không có năng lực vặn ngã!”

Dương Tử Hiên gõ gõ khói bụi, nói: "Chỉ là, cũng không thể nói chuyện này

không có ảnh hưởng gì đối với tập đoàn Càn Khôn, Vương Kiến là tổng giám

đốc tập đoàn Càn Khôn, người đứng ở trên mặt bàn, lần này bị triệt xuống dưới,

ít nhất cũng để cho người ngoài nhìn thấy, nội tình tập đoàn Càn Khôn cũng

không phải quá cứng rắn, vẫn có người có thể động đến."

Sài Quá Long gật gật đầu, nói: "Như thế, chí ít cũng có một bộ phận người đầu

tư, sẽ lặng lẽ rút đầu tư ra khỏi tập đoàn Càn Khôn! Loại xí nghiệp thuần túy

nhờ vào chỗ dựa sau lưng để phát triển này, quật khởi rất nhanh, nhưng tàn lụi

cũng rất nhanh, căn cơ thành lập trên những hạt cát.”

……

Văn phòng nằm ở hướng bắc, buổi sáng, ánh mặt trời không chiếu đến, Dương

Tử Hiên chắp tay đứng ở bên cửa sổ, trên lông mày hiện lên một chút thần sắc

lo lắng.

Lần này mình không thể tạo thành tổn thương mang tính thực chất cho tập đoàn

Càn Khôn, dùng tính tình có thù tất báo của Hà Khôn, cái thù oán này xem như

đã triệt để kết xuống, không biết Hà Khôn sẽ dùng thủ đoạn gì nhằm vào mình.

"Lão đệ, tôi có thể làm, cũng chỉ nhiều như vậy thôi, cậu nên biết Hà Tân Nghi

là bí thư chính pháp ủy, có thể ảnh hưởng đến phán quyết phương diện tòa án...

khẩu cung Vương Kiến rõ ràng là rất có lợi để cho hắn thoát tội." Hồ Tự Lập

thở dài một tiếng rồi nói.

"Cái này thì không thể trách anh và cục công an thành phố Tử Kim, Vương Kiến

nói là Thái Vũ giựt giây hắn đi cạnh tranh đài phát thanh giấy phép, sở dĩ Thái

Vũ muốn giựt giây hắn, là muốn thu lợi từ đó, bắt được một bộ phận tiền...”

“Cung cấp những lời như vậy, cực kỳ có lợi đối với việc Vương Kiến thoát

thân." Giọng nói Dương Tử Hiên có chút trầm thấp rồi, nhớ tới Lâm Lâm bây

giờ còn đang sống trong bóng ma bị xâm phạm mà không đi học được, trong

lòng cũng hơi đau.

Dương Tử Hiên không phải là chúa cứu thế gì, loại chuyện này, hắn không có

khả năng quản hết, nhưng đã để cho hắn đụng phải, hắn phải chịu trách nhiệm

giúp đỡ.

"Thái Vũ không trốn thoát được đâu, mấy nhân viên quản lý kinh doanh khách

sạn Phúc Hải, bởi vì có hiềm nghi hỗ trợ phạm tội, đều đã bị lên án."

Hồ Tự Lập bình tĩnh nói: "Vậy cũng coi như là đền bù tổn thất đối với cô gái bị

xâm hại kia!"

"Tôi sợ Hà Tân Nghi còn có thể nhúng tay vào vụ án cưỡng gian này nữa!"

Dương Tử Hiên nói lo lắng trong lòng mình ra: "Hắn đã cho rằng tôi nhằm vào

hắn, cố ý thời điểm thả lỏng kết tội Thái Vũ, phán Thái Vũ rất nhẹ, đây là không

công bằng với Lâm Lâm."

"Vẫn có khả năng, Hà Khôn này, tôi cũng hiểu rõ, là loại người có thù tất báo.”

Hồ Tự Lập nói theo.

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.