Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có điểm lạ

Phiên bản Dịch · 3340 chữ

"Dường như bối cảnh rất phức tạp, lại rất bí ẩn... Tôi lại cảm thấy công ty cổ

phần Dương Ban Mai Xích này không có bối cảnh quá sâu, bởi vì năng lực làm

thị trường của bọn họ rất mạnh, cũng rất có khả năng chèo chống.”

“Cửa hàng điện gia dụng lớn và đa dạng về hàng hoá dịch vụ nổi tiếng tỉnh

thành chúng ta, điện gia dụng Bất Dương Mai, chính là công ty cổ phần Dương

Ban Mai Xích tạo ra, mấy tháng trước và năm trước đều chỉ làm điều hòa, hiện

tại cơ hồ đã làm tất cả các loại điện gia dụng rồi..." Tống Tiểu Xuân bổ sung

theo lời Hà Khôn nói.

"Không đơn giản như vậy đâu, ít nhất tôi cũng biết về phó tổng hiện tại đang

được phân công quản lý tài vụ và nhân sự ở công ty cổ phần Dương Ban Mai

Xích, chính là con gái một của thường vụ phó chủ tịch tỉnh Trần Chí Ôn, mới tốt

nghiệp nghiên cứu sinh đại học La Phù cách đây không lâu, đã bị kéo vào công

ty cổ phần Dương Ban Mai Xích."

Hà Khôn nhíu mày nói: "Con đường tin tức của cậu không đủ linh thông, vẫn

cần tăng mạnh các phương diện, chỉ là, cũng không thể trách cậu không tra

được, các cậu đã quen làm việc dưới mặt đất và trong đêm tối, không thể hiểu

rõ về sức nặng của thường vụ phó chủ tịch tỉnh."

"Giấy phép đài phát thanh, lần này chúng ta nhất định phải nắm giữ trong tay,

hiện tại khu vực vùng duyên hải đã có nhiềuxí nghiệp dân doanh dồn vốn liếng

vào nghiệp vụ đài phát thanh rồi, chỗ này có lợi nhuận rất lớn, chúng ta không

thể buông tha..." Hà Khôn phất phất tay áo nói.

...

Qua bữa ăn khuya, Dương Tử Hiên đưa Thạch Phong Tín trở về khách sạn,

điện thoại lại vang lên, bên trong là tiếng khóc của Khả Cũng.

Dương Tử Hiên cảm thấy hoảng sợ, vội vàng hỏi nguyên do.

"Khả Cũng, đã xảy ra chuyện gì, em đừng khóc, cũng đừng gấp, trước tiên cứ

nói rõ ràng sự tình, tôi sẽ tới giúp cô..." Dương Tử Hiên vịn tay lái, lái xe vào

ven đường rồi nói.

"...Bạn cùng phòng của em xảy ra chuyện rồi...Bây giờ đang ở trong khách sạn

Phúc Hải, nhờ em đi qua giúp nàng, đêm khuya như vậy rồi, em lại không tìm

thấy xe để đi, cũng không biết làm sao bây giờ, liền gọi điện thoại cho anh..."

Khả Cũng nói chuyện có chút nói năng lộn xộn, không có logic gì hết, nhưng

Dương Tử Hiên vẫn có thể nắm bắt được đầu mối.

"Như vậy, hiện tại em tới trước cửa trường đại học La Phù chờ tôi, tôi sẽ lái xe

qua đón em đi..." Tuy không biết bạn học nàng đã xảy ra chuyện gì, nhưng phát

sinh ở trong phòng khách sạn, hơn phân nửa không phải là chuyện gì tốt.

Tuy loại sự tình này mỗi ngày diễn ra rất nhiều, Dương Tử Hiên không quản

được, nhưng đã gặp, sẽ không có đạo lý mặc kệ.

Cúp điện thoại xuống, Dương Tử Hiên lắc lắc đầu, vừa rồi uống mấy chén cùng

Thạch Phong Tín, đầu óc cũng có chút mơ hồ, lấy bình nước khoáng từ trong xe

ra, giội lên tay, vuốt vuốt trên mặt mấy cái, coi như rửa mặt, sau khi tỉnh táo lại,

mới lái xe đi đến cửa trường đại học La Phù.

Đại học La Phù nằm ở khu Kiến Giang, khu Kiến Giang là vùng có số lượng

trường đại học nhiều nhất trong tỉnh, Tử Kim lý công, đại học La Phù, trường

sư phạm đại học La Phù và một loạt trường đại học đại học, tính đến phạm vi

cả nước, cũng có được lực ảnh hưởng nhất định.

Khách sạn Phúc Hải, chính là khách sạn Dương Tử Hiên vừa ngồi, là khách sạn

hạng hai khu Tử Dương, từ đại lộ Hoàn Thành đi đến đại học La Phù, chỉ cần

mười lăm phút đường xe.

Thời điểm đỗ xe tại cửa ra vào, đèn trước xe chiếu xạ, lập tức đánh thức bảo

vệ trong phòng bảo vệ, bảo vệ ra ngoài nhìn quanh, cũng không tiến lên quấy

rầy Dương Tử Hiên.

Trường đại học chín mươi năm nổi tiếng, quản lý rất nghiêm.

Đại học La Phù bắt đầu từ niên đại tám mươi đã lấy phong cách học tập tự do

nổi danh toàn quốc, nhưng sau mười một giờ, ký túc xá đều đóng cửa.

Dương Tử Hiên dừng chiếc xe ở cửa ra vào, một lúc sau mới nhìn thấy một

đoàn người Khả Cũng từ bên trong khoan thai đi ra.

Niên đại này vẫn chưa có ký túc xá kiểu hiện đại đời sau, điều kiện tương đối

kém, mặc dù là đại học La Phù, loại trường đại học nổi tiếng top 10 ở trong các

trường cả nước này, điều kiện ăn ở cũng cực kỳ kém.

Gian ký túc xá Khả Cũng ở có sáu người, đi theo đằng sau nàng thì có bốn, còn

có hai người bị bác gái quản ký túc xá quấn quít không ra ngoài đưòa.

Dương Tử Hiên cẩn thận đánh giá một tý, trong này lại có mấy mỹ nữ, cũng

không làm mất danh tiếng đại học La Phù, chất lượng mỹ nữ vẫn tương đối cao,

nhất là loại học viện kinh tế này.

Bảo vệ nhìn thấy một đám cô gái ăn mặc đơn giản chạy ra, trong long cảm thấy

hoảng sợ, nhất thời chạy ra ngăn cản: "Các cháu muốn làm gì, nửa đêm không

quay về ngủ, chạy ra ngoài, có phải là muốn bị xử phạt không?"

"Các cháu là người học viện nào, lớp nào, chẳng lẽ một chút ý thức kỷ luật đều

không có sao?"

Bảo vệ nghiêm khắc thét to vài tiếng, thật sự khiến một vài cô gái hơi sợ, những

cô gái này từ nhỏ đến lớn đều là học trò tốt, đứa con ngoan trong mắt người

khác, thật sự bị trường học xử phạt, sẽ mang tiếng xấu, các nàng cũng rất sợ.

"Dương...tiên sinh, ngài tới giúp giúp chúng tôi với, chúng tôi không ra

được..." Trong nội tâm Khả Cũng đầy lo lắng, hướng Dương Tử Hiên phất phất

tay.

Dương Tử Hiên tiến lên một bước, vỗ vỗ bả vai bảo vệ, bảo vệ lui về phía sau

môt bước, có chút cảnh giác nhìn Dương Tử Hiên, lại nhìn cỗ xe Phú Khang

của Dương Tử Hiên, liếm liếm bờ môi, nói: "Cậu muốn làm gì ? Nửa đêm đến

quấy rầy học trò trường học chúng tôi, làm nhiễu loạn trật tự trị an..."

Mặc dù nói đầu năm nay người có xe đều là đại gia, nhưng với tư cách bảo vệ

đại học La Phù, mỗi ngày cũng không hiếm thấy các loại xe tốt, đối với cỗ xe

Phú Khang của Dương Tử Hiên, thật sự là không để vào mắt.

Dương Tử Hiên đưa chứng minh công tác cho bảo vệ, mượn đèn đường trước

cửa ra vào, bảo vệ để sát vào mắt, chứng kiến một đống danh hiệu trên chứng

minh công tác Dương Tử Hiên, cái khác không thấy được, nhưng mấy chữ Tỉnh

ủy, ủy ban tỉnh này, xem như đã nhìn rõ ràng rồi, lập tức chuyển biến đến 180°,

khom người cúi đầu chín mươi độ về hướng Dương Tử Hiên.

"Những cô gái này đều là bạn cùng phòng của bạn bè tôi, có người bạn bè ở

bên ngoài xảy ra việc, cho nên nhờ các nàng tới giúp đỡ chút, đồng chí bảo vệ,

anh cứ mở cửa... tôi cam đoan các nàng sẽ bình yên vô sự trở lại trường..."

Dương Tử Hiên chắp hai tay sau lung, bình tĩnh nói.

Hắn quen làm lãnh đạo, tự nhiên có một bộ uy nghiêm hơn người, trình độ nhìn

mặt mà nói chuyện của bảo vệ không thấp, xem khí thế kia, cũng biết là một

lãnh đạo bên trong Tỉnh ủy, có lẽ là lãnh đạo nhỏ thôi, vì mặt quá trẻ.

Nhưng coi như là một người nhân viên công vụ Tỉnh ủy bình thường, cũng

không phải hắn, một người bảo vệ nho nhỏ có thể trêu chọc, lúc này liền để Khả

Cũng và bạn cùng phòng nàng ra.

Đợi thời điểm Dương Tử Hiên cùng mấy cô gái lái xe đi qua, mấy bảo vệ mới

ở phía sau thở dài nói: "Bố mày lúc nào mới có thể tiến vào Tỉnh ủy, làm lãnh

đạo nhỏ đã có phong cách rồi...nhiều cô em xinh đẹp như vậy, lại bị hắn cướp

mất rồi, thật đúng là con mẹ nó đáng tiếc."

"Cậu đừng mộng tưởng hão huyền nữa."

...

"Vừa rồi tôi đã ở khách sạn Phúc Hải..."

Dương Tử Hiên lái xe, trong xe quá nhiều người, 3 cô gái lách vào phía sau,

Khả Cũng cùng một cô gái khác lách lên trên ghế lái phụ, trong xe lập tức xuất

hiện đầy mùi thơm ngát trên cơ thể thiếu nữ.

Khả Cũng giới thiệu Dương Tử Hiên cho bạn cùng phòng nàng biết, đương

nhiên không biết đề cập đến thân phận chân thật Dương Tử Hiên, cái thân phận

kia thật sự quá kinh thế hãi tục, chỉ nói là công tác trong cơ quan Tỉnh ủy.

Mấy cô gái cũng đều chứng kiến vừa rồi bảo vệ cúi đầu đối với Dương Tử

Hiên, cũng suy đoán ra được một chút về địa vị thân phận của Dương Tử Hiên

bên trong Tỉnh, tăng thêm Dương Tử Hiên trẻ tuổi anh tuấn, đường cong khuôn

mặt kiên cường, lại rất dễ dàng làm cho một ít nữ sinh mê muội.

"Trước kia, không phải các cậu hỏi tôi làm thêm ở nơi nào sao? Chính là trong

nhà anh ấy..." Khả Cũng nói với mấy cô gái sau lưng.

"... Khả Cũng, người bạn bè này của cậu, nhìn nửa bên mặt rất giống Pike..."

Một cô gái ngồi ở đuôi xe lá gan lớn, nhìn nhìn khuôn mặt Dương Tử Hiên,

cười nói.

"Đúng vậy, trong nhà anh còn cần người giúp việc nữa không, tôi cũng muốn

đi..."

Nhất thời vài cô gái đều mở miệng ồn ào, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể cười

cười bất đắc dĩ, hắn ưa thích sống chung một chỗ cùng những cô gái tâm cơ

không nặng này, cả ngày xụ mặt thương lượng mọi chuyện cùng một đám người

già, trong lòng cũng sẽ có chút không được tự nhiên.

Dương Tử Hiên nói: "Tôi chỉ có chút tiền lương, không nuôi nổi các cô, cả một

đám người, định làm tôi chết đói à..."

Mấy cô gái hài bị lời nói của Dương Tử Hiên trêu chọc đến nở nụ cười, hòa tan

không khí phiền muộn vì người bạn cùng phòng gặp chuyện không may.

Phim nhựa « ngày nghỉ ở La Mã [Rome] » sản xuất vào niên đại sáu mươi, cực

kỳ lưu hành trong đám sinh viên thời đại này, Dương Tử Hiên cũng ưa thích

đoạn thời kì điện ảnh đó, thời kỳ Pike là một siêu cấp minh tinh.

"Bạn cùng phòng mọi người đã xảy ra chuyện gì vậy?" Dương Tử Hiên nhíu

mày hỏi.

"Cô ấy nói muốn đi ra ngoài tìm việc làm thêm, mấy ngày hôm trước nói tìm

được rồi, còn mang vẻ mặt hưng phấn mời chúng ta ăn cơm đi, ai biết, sáng

nay, cô ấy vừa học xong, liền đi ra ngoài làm việc, buổi tối cũng không trở về,

nửa đêm mới gọi điện thoại, mang theo tiếng khóc nức nở, nói bị người xâm

phạm tại khách sạn Phúc Hải..."

Không khí trong xe nhất thời cứng lại đến điểm băng, Dương Tử Hiên cũng

không nói gì, chiếc xe một lần nữa trở lại cửa ra vào khách sạn Phúc Hải.

Dương Tử Hiên mang theo mấy cô gái đi vào, men theo đường tìm gian phòng

theo như lời cô bé kia nói, vừa tới gần liền nghe được tiếng một cô gái trốn ở

nơi hẻo lánh trên hành lang thấp giọng khóc lóc, nước mắt ròng ròng, quần áo

nhàu nát.

"Lâm Lâm, cậu làm sao vậy..." Mấy cô gái như ong vỡ tổ xông tới, kéo cô gái

trốn ở nơi hẻo lánh lại.

Dương Tử Hiên chắp tay trước ngực ở trước ngực, nhíu mày, xem ra, cô bé này,

hơn phân nửa là đã bị xâm phạm.

Cô gái bị xâm phạm, toàn thân phát run, bờ môi và sắc mặt đều trắng bệch, bờ

môi đóng chặt lại, áo mặc rất đơn giản, trên đùi còn có vết máu mơ hồ.

Nhìn thấy người bạn cùng phòng ngày thường sáng sủa vui vẻ, vậy mà lại biến

thành bộ dáng như vậy, một đám cô gái lập tức trốn ở hành lang, cùng nhau

khóc lớn lên.

Phục vụ viên lân cận hành lang nghe được tiếng khóc, lập tức kêu bảo vệ đến.

Dương Tử Hiên đi đến chỗ một đám cô gái, vỗ vỗ bả vai Lâm Lâm, hỏi: "Báo

động cảnh sát chưa?"

Lâm Lâm chỉ lắc đầu, đóng chặt bờ môi lại, không nói lời nào, Dương Tử Hiên

lấy điện thoại ra, bấm điện thoại báo động, người cục cảnh sát khu Tử Dương

lập tức chạy đến.

Bảo vệ chạy tới, lớn tiếng khiển trách: "Hiện tại rất nhiều khách khứa đang nghỉ

ngơi, không được quấy rầy người khác nghỉ ngơi... Muốn khóc, đi ra ngoài

khóc..."

Dương Tử Hiên nhíu mày nói: "Cậu gọi quản lý khách sạn các cậu tới đây một

chút, chỗ này phát sinh bản án xâm phạm thiếu nữ, một cô gái thút thít nỉ non

trên hành lang lâu như vậy, bảo vệ các cậu làm ăn kiểu gì hả?"

"Thằng nhóc, mày là ai, nói chuyện tại sao làm ra vẻ như vậy, quản lý của bọn

tao, là thứ mày nói gặp là có thể gặp hả, hơn nữa, một cô gái khóc trên hành

lang, là chuyện của cô ta, cửa hàng bọn tao liên quan cái rắm..." Bảo vệ chứng

kiến bộ dáng Dương Tử Hiên chỉ khoảng trên dưới hai mươi, lập tức mắt chửi

Dương Tử Hiên tới tấp.

Bốp!

Dương Tử Hiên hung hăng tát bảo vệ một cái, tay hắn có khí lực lớn, lập tức

đánh cho bảo vệ chảy máu ở khóe miệng rồi, cả bên mặt đều run lên.

"Lâm Lâm, là người đàn ông nào làm, chúng ta lập tức đi tìm hắn..." Khả Cũng

dừng thút thít nỉ non lại, kéo tay Lâm Lâm, muốn đi tìm người đàn ông làm hại

nàng.

"Chúng ta cùng đi..." Mấy cô gái kéo Lâm Lâm, liền đi tới hành lang một gian

phòng cách đó không xa, phòng không khóa cửa, đẩy cửa ra, có thể chứng kiến

đồ đạc mất trật tự trên đất.

Người đàn ông xâm phạm Lâm Lâm, còn đang co rúc bờ mông trơn bóng ngủ

say ở trên giường, Khả Cũng cùng mặt vài cô gái khác đều là người tương đối

bảo thủ, nhất thời đều quay mặt đi không dám nhìn.

Lâm Lâm lại có một luồng dũng khí không biết từ nơi nào đến, nhìn thấy người

đàn ông ngủ say, như là nhìn thấy cừu nhân, đột nhiên nhặt mảnh thủy tinh trên

mặt đất lên, dùng một góc bén nhọn đâm về hướng người đàn ông trần trụi.

Người đàn ông nhất thời bị đánh thức, hét thảm một tiếng, nhìn thấy Lâm Lâm

như là phát điên, cầm thủy tinh không ngừng đâm về hướng hắn, liền sợ tới mức

hồn phi phách tán.

Các cô gái khác nghe được tiếng kêu thảm thiết, lập tức trở về kéo Lâm Lâm ra,

trên tay của nàng và giữa háng người đàn ông đều là máu tươi chảy đầm đìa.

Bảo vệ ngoài cửa và cảnh sát đều đi đến, nhìn trong phòng đầy máu tươi, đều là

vẻ mặt khiếp sợ.

"Ai báo động vậy!" Mấy cảnh sát đi đến, đều là người ở trong đồn công an lân

cận.

"Tôi báo động ..." Dương Tử Hiên nhíu mày nói, mấy cảnh sát này thoạt nhìn

đầy ý đồ bất thiện.

"Không phải cậu nói nới đây đã xảy ra án kiện sao, chúng tôi nhìn thấy như là

đang cố ý làm thương tổn người khác..."

Cảnh sát giận tái mặt, nói về hướng người khách sạn: "Đi kêu xe cứu thương

đến... khách sạn các người có người hiểu được cách chăm sóc vết thương

không, lập tức đều kêu đến... không được để người đổ máu quá nhiều chết."

Trong nước, rất nhiều án kiện, đều là căn cứ vào tiêu chí người chết hay không

chết để bình phán, rất nhiều xung đột đổ máu, chỉ cần không chết người, rất

nhiều cảnh sát cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt.

Trong khách sạn có bảo vệ học qua tri thức cứu thương, lập tức hỗ trợ băng bó

người đàn ông một chút, chờ đợi xe cứu thương tới.

"Mang tất cả về cục thẩm vấn..." Cảnh sát không hỏi nhiều, liền bảo người ta

mang theo một đoàn người Dương Tử Hiên trở về phân cục, hơn nữa còn phái

người bảo vệ hiện trường.

Hiện tại đã là ba giờ hơn, vào lúc sáng sớm, Dương Tử Hiên cùng mấy cô gái,

còn có cả Lâm Lâm đều yên tĩnh ngồi ở trong xe, nhìn xe cảnh sát xuyên thẳng

qua đường cái yên tĩnh.

Một đoàn người Dương Tử Hiên ngồi trên xe cảnh sát, cũng cực kỳ chen chúc.

Những cảnh sát này, Dương Tử Hiên cảm thấy có chút vấn đề, vừa rồi tại hiện

trường hỏi mấy câu, liền bảo người ta băng bó cho người đàn ông kia rồi, hiển

nhiên là quen biết người đàn ông kia, còn có cả phục vụ bảo vệ viên trong

khách sạn, dường như đều cực kỳ nịnh nọt đối với người đàn ông kia.

Chẳng lẽ đều là cấu kết cùng nhau sao?

Dương Tử Hiên cau mày, như vậy thì có chút phiền toái, nhưng Dương Tử Hiên

cũng không quá sợ, dù sao trước đó không lâu, phố Trung Hưng rối loạn, làm

dư luận xôn xao.

Thành phố Tử Kim có một ít quan viên tâm tính nô tài nhảy ra giữ gìn hòa bình

bang giao hai nước, cuối cùng lại bị đánh vào mặt, bởi vậy hệ thống thành phố

Tử Kim hiện tại cũng rất cẩn thận chặt chẽ.

Cục công an thành phố Tử Kim xử lý phố sự kiện Trung Hưng bất lực, sau đó

lại xử lý không công bằng, nghe theo Nhậm Đoàn chỉ thị, một mực hi vọng điều

tra ra căn cứ chính xác có lợi đối với người Nhật Bản, đã làm cho rất nhiều

người lên án.

La Phù nhật báo đưa tin cục công an thành phố Tử Kim thậm chí còn giam cầm

người bị hại là Tưởng Gia Quyền, danh tiếng cục công an thành phố Tử Kim

bên trong dân chúng, có thể nói là ngã xuống điểm thấp nhất.

Rất nhiều dân chúng ào ào viết thư đến thị ủy thành phố Tử Kim, yêu cầu cách

chức đối với cảnh sát và lãnh đạo cục công an thành phố Tử Kim giam cầm

Tưởng Gia Quyền.

Bạn đang đọc Giả Cán Bộ của Dương Tử Hiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Watt
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.