Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhành Hồng Đầu Tiên

Phiên bản Dịch · 6063 chữ

“ Haha, haha, haha… “

Bon ngồi cười hả hê vẻ khoái chí , giọng như từ trong cuống họng phọt ra ngoài . Hắn biết rõ hơn ai hết mê lực quyến rũ của bản thân , hiểu rõ hơn ai hết rằng mình đẹp trai tốt mã , như ngựa hoang man dại đánh đổ mọi tâm hồn . Lúc này chú ngựa hoang bất cương đang ngồi ở bàn đá công viên tượng bánh răng mà tụi sinh viên cơ khí hay thường tụ tập . Mà nguyên nhân hắn lảng vảng ở đây vào lúc này là vì chờ ngố Duen đến tặng bông .

Giờ này ở khuôn viên có đông người qua lại như mọi hôm . Dám chắc đợi khi ngố Duen mò vào nơi đây thì thể nào cũng trở thành tâm điểm chú ý của mọi ánh nhìn . Tại sao ư ? Thử nghĩ xem trên đời có đứa nào dám ôm hoa mò vào tận khoa tận ngành mà tặng cho một đứa sinh viên cơ khí nào đó ! Nếu là con gái thì đã đành . Đằng này cả đứa tặng lẫn đứa nhận hoa đều là con trai cả .

“ Nhìn mặt mày đểu cán quá Bon ơi ! “

“ Ngậm cái mồm mày lại ! “

“ Gì mà hung hăng thế ! Chồng ơi , thằng Bon nó chửi em . “ Bos xoay mặt qua ôm lấy cánh tay chồng nó rồi làm bộ tội nghiệp khóc méc vốn . Thực ra Mek và Bos không có quan hệ vợ chồng gì mà chỉ là bị thiên hạ ghép đôi chọc ghẹo đến mức chúng gật đầu nhận bừa cho xong . Ban đầu chỉ là nhóm bạn đùa nghịch cho vui nhưng dần dần thành ra cả khoa đều hùa theo . Nói ra thì cả khu giảng đường không ai không biết không ai không hay cặp đôi ‘ chồng mõm câm , vợ mồm điêu ‘ của khoa cơ khí kỹ thuật.

“ Dang xa xa ra ! Bằng không tao cho về chầu ông bà bây giờ ! “ Nếu nói thẳng ra thì sự thật là chỉ có một mình thằng Bos tự biên tự diễn .

“ Thằng Tang biến đi đâu rồi ? “

“ Nó đi tán con nào đó bên khoa kế toán . “

Nhóm Bon chơi chung có cả thảy bảy đứa : Bon , Mek , Bos , King , Tang , Tee , Bom . Ba đứa cuối không cùng chuyên ngành nên ít khi tụ tập tại giảng đường , gặp nhau chủ yếu là lúc hẹn ăn cơm hay lúc giải trí sau giờ học .

Bon , Tang , Bos và Mek học chung trường phổ thông , vì bốn đứa có nhiều sở thích giống nhau nên nộp đơn vào cùng một trường đại học . Ba đứa còn lại thì cũng không nhớ rõ là chơi thân với nhau từ lúc nào . Có lẽ từ ngày đầu tiên vào đại học khi tham gia lễ tụ trường đón sinh viên mới , đàn anh năm ba khoá trên bảo mấy đứa bắt nhóm bảy người , mà đúng lúc bảy đứa đứng cùng nhau nên thành ra bảy đứa nhập thành một nhóm luôn . Vì hợp rơ với nhau nên bảy đứa lập băng kết đảng vậy mà !

“ Mấy giờ rồi Bos ?

“ 8 giờ . “

“ Giải tích 3 mình học lúc mấy giờ ? “

“ 9 giờ … Này cậu Cả ! Tôi không phải thư ký riêng của cậu nhé . Phiền cậu phàm việc gì cậu lo được thì tự mà lo lấy nhé . “

Bon nhún vai không thèm điếm xỉa gì tới kẻ thích ca cẩm càm ràm đó . Mới có 8 giờ ! Vậy thì còn nhiều thời giờ tha hồ đợi ngố Duen xách hoa tới tặng . Nhưng chắc nó không đứt dây tới mức độ chạy đi kiếm mấy đứa nhỏ bán hoa dạo mà mua đâu nhỉ !

Hắn nghĩ nếu hôm nay ra công viên dạo thêm một vòng nữa thì liệu có gặp được thứ lạ đời nào khác như ngố Duen không nhỉ ? Mà nó quái đản thật chứ ! Nó như người thế giới khác chứ không phải ở cõi trần này , hay nó là người ngoài tinh đi đày lưu vong qua trái đất .

“ Bon ! “

“ … “

“ Cậu Bon ! “

“ Bos ! Mày làm gì mà lớn tiếng điếc tai tao thằng quỷ sứ . “

Bon đưa tay lên bịt chặt hai tai khi giương mắt ngó chòng chọc vào thằng bạn nối khố , không hiểu sao tự dưng thằng trời đánh này lại đi gào thất thanh như phèn la trống vỗ vào lỗ màng nhĩ đến inh cả óc nhức cả tai . Tai tao mà điếc là tao khoét mắt mày ra !

“ … “

“ Mày có mắc chứng gì không Bon ? “

“ Chứng đầu mày . Tao khỏe như vâm . “

“ Khỏe cái mo gì ! Nhìn mày ngớ người ma hớp hồn . Tao hú tên mày nãy giờ có thèm ừ hử gì đâu . Mặt mày nhìn như đứa lên đồng , cười khùng như phê thuốc quá đỗi . “ Con vợ mồm điêu của khoa cơ khí kỹ thuật ngó Bon bằng ánh mắt bắt bẻ soi mói .

“ Thì cũng có bận nghĩ chút việc . “

“ Nghĩ việc gì ? “ Tụi mày có cần đồng thanh đồng khí thế không !

“ Sắp tới sinh nhật anh Bun nên tao đang suy nghĩ nên mua gì tặng ảnh . “ Gần tới sinh nhật anh Bun là sự thật nhưng Bon thật tình không hơi sức đâu bận tâm chuyện sinh nhật sinh nhiếc gì của anh trai ruột nhà mình làm gì cho mệt.

“ Ra là thế ! Mua con cu giả tặng đảm bảo anh Bun thích chắc luôn . “

“ Mày để dành cho mày mút đi thằng chó đẻ . “

“ Bớ chúng mày ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ! “

Thiệt tình ! Chỉ chỉ nghe giọng sang sảng cũng đoán được là thần thánh phương nào . Mỗi lần thằng Tang nó há mồm ra là cứ như đánh phèn vỗ trống khua chiên gõ mõ kinh động cả ma quỷ tứ phương . Cứ thử nhìn mà coi ! Cả khu khuôn viên ai cũng ló mắt ra dòm . Bản thân nó không thấy ngại nhưng làm bạn nó cũng thấy mắc cỡ giùm .

“ Nhỏ tiếng lại Tang ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ! “

“ Mày la làng theo nó làm khỉ gì hả Bos ? “

Phải rồi ! Tát cho nó méo mỏ luôn đi Mek . Tao ngứa mắt lâu lắm rồi .

“ Xin lỗi ! Nhưng sao lại đành lòng nỡ đánh người ta ? “

“ Cái tật chửi hoài không đổi . Đáng đánh ! “

“ Hai đứa mày có muốn anh anh em em thì đi chỗ khác âu yếm cho tao nhờ … Tao có việc quan trọng cần tuyên bố, đảm bảo chúng mày chưa nghe qua bao giờ . “ Tang vừa nói dứt lời thì trên mặt Bos nhá lên hai chữ hóng hớt thấy rõ mồn một . Vậy mà cứ bảo mình chẳng phải hạng bà tám buôn chuyện ba hoa .

“ Tối qua tao đi nhậu ở quán anh Keng . “

“ Rồi sao nữa mậy ? “ Bos lấy tay che chắn hai vành tai , hai mắt láo liêng ngó sang trái đánh sang phải như thể nghe hóng chuyện cơ mật quốc gia .

“ Tao gặp thằng Mai … “

“ Ối dào ! Tưởng chuyện chi kinh thiên động địa , ai dè lạ chuyện thằng Mai . Tao đi nhậu lúc nào mà không gặp nó , thấy nó còn dễ hơn thấy mấy em phục vụ bàn . “ Lời này đúng ! Cậu Mai ở quán nhậu còn nhiều hơn ở nhà , có lẽ cậu nên chuyển hộ khẩu sang đó luôn hay lấy luôn chủ quán làm chồng để khỏi phải tốn công dọn đi dọn về .

“ Đừng có quắn quéo lên thế ! Mày đón coi lần này nó đi với ai … “ Biết treo khẩu vị kẻ khác thiệt !

“ Nó đi với ai vậy mày ? “ Thằng buôn dưa lê gặp đứa thích hóng chuyện là vậy .

“ Đi chung với thằng Frong . “

“ Frong bên khoa quản trị ? “

“ Yes ! “

“ … “

“ Vậy thì có chỗ nào đáng cho mày kích động vậy Tang ? “

“ Ủa vậy chúng mày biết hết rồi hả ? “

“ Thì mày mới nói cho mới biết . “

“ Chứ bộ tụi mày không thấy giật mình à ? Tao thấy mà hú hồn ấy . “

“ Hú hồn ở chỗ nào ? “

“ Thì ở chỗ hạng công tử bột như thằng Frong mà đú đởn với thằng Mai này . “

“ Cũng đúng . Trông vẻ thằng Frong cũng không giống kẻ thích cảm giác mạnh . “

“ Hoặc hai đứa nó chỉ đơn thuần là bạn bè mà không có quan hệ mập mờ gì cả Tang à . “ Lời dứt thì Bon bỏ mặc chúng bạn tiếp tục buôn chuyện mà không có ý xía thêm vô làm gì . Giờ cũng đến lúc giới thiệu chi tiết đám bạn chơi chung nhóm của Bon để khỏi phải nhầm lẫn ai với ai .

Bos Thanarit , là kẻ thích bông đùa nhưng ai trong khoa cũng đều có cảm tình với cậu . Cha cậu là quân sĩ và mẹ là giáo viên dạy tiếng Thái . Không biết như thế nào mà sinh con quái thai đến mức vậy . Ở giảng đường cậu có biệt danh là vợ mồm điêu .

Mek Setthakit , thực ra tên ban đầu trên khai sinh không phải vậy nhưng vì nghe trại âm với chữ nghĩa là kinh tế nên cha cậu đổi thành tên này . Bản tính lầm lì ít nói nên trong khoa gọi cậu là chồng mõm câm .

Tang Wararit , mặt non choẹt nhưng con gái thích dạng này , đầu óc thông minh , có trí nhớ tốt , thích thả thính đa tình , học hành không dụng tâm nhưng phong lưu thì vô cùng dụng ý .

Tee Pattarawin , ngoại trừ có tâm hồn ăn uống thì bản tính bình dung vô dị , hơi nóng tính , dễ đổ quạu nhưng bản chất thiện lương .

Pom Darin , nếu chỉ nghe tên thì đều nghĩ là con gái , nhưng đúng thật là người sao tên vậy , con trai nhưng mặt phấn má hồng , trống mái bất phân . Bon cho rằng ngoại trừ bản thân hắn ra thì Pom là bình thường nhất đám , kế đó là Mek , còn mấy đứa kia thì man man tửng tửng .

King Kantithat , người ta coi cậu như Văn Khúc Tinh tái thế vì cậu học giỏi , cậu học giỏi không phải vì cậu siêng năng cần cù mà tựa như đã học từ kiếp trước , như có thần mách nước cho , học hành tuỳ hứng nhưng thi cử luôn đứng đầu bảng . Không biết nó dùng thuật tà ma gì ở đây !

Cuối cùng là Bon , người luôn tự nhận là trai đẹp nhất trường .

“ Còn nửa tiếng nữa là đến tiết , hay là vô lớp ngồi đợi ? “

Giọng Tang vang lên cắt ngang dòng suy tư của Bon . Chết tiệt ! Sao thời gian qua nhanh quá , có cảm giác như vừa mới 8 giờ . Mà giờ này ngố Duen vẫn chưa tới . Hay là mình ngồi đợi nó hay sao ?

Chỉ sợ nó đến mà không gặp được , lại thêm cái tật ngờ nghệch của nó thì lại càng phiền toái .

“ Tụi mày đi trước đi tao vô sau . “ Tao quyết định ngồi đây đợi mày nha Duen , mày mà không tới là nhừ đòn với tao .

“ Sao vậy ? “

“ Tao đau bụng , để đi vệ sinh cái đã . “ Lúc bình thường hắn nói láo giỏi lắm nhưng thình lình thì nghĩ không ra cái cớ gì khác .

“ Hay để tao đi cùng mày cho an toàn , mà đau bụng đau như thế nào ? “ Lúc cần thì không thấy đến quan tâm , lúc không cần thì mò đến ân cần làm gì hả Mek , cứ lầm lì như thuở nào có phải hơn không !

“ Không cần , tao tự đi được. Đau bụng chắc do tối qua ăn thử món lạ do mẹ nấu . “ Lấy mẹ mình ra làm bia đỡ đạn , Bon nghĩ lát về đấm bóp cho mẹ coi như chuộc tội vậy .

“ Mẹ mày công nhận siêng thật . “ Mẹ Bon nấu ăn không giỏi nhưng do có bản tính gan dạ dám phiêu lưu nên lâu lâu lại nghiễn ra một công thức nấu ăn mới coi như là đào luyện thêm tay nghề , mẹ Bon từng bảo : “ mấy món có công thức sẵn không hợp với mẹ nên mẹ nấu không được . “

“ Hay tao đi canh cho mày ị , lỡ có chuyện gì . “

“ Không cần . “

“ Sao không ? “

“ Vì tao … ị thúi lắm, tao ngại ! “ Tin giùm tao cái đi , xin mày đó !

“ Bạn bè mà ngại gì thằng quỷ . Thôi kệ mày , muốn sao đó muốn . “ Như thằng Bos vậy được, không lật tẩy nhau .

“ Đúng rồi ! Tụi mày cứ đi trước đi . “

Sau khi Bon hối chúng bạn cứ lên lớp trước còn hắn sẽ theo sau thì Bos là đứa duy nhất gật đầu nghe theo rồi đứng dậy xách giỏ đi lên giảng đường . Nhưng chỉ có nó là chịu cho qua chuyện dễ dàng vậy.

“ Mày đáng ngờ lắm nha Bon … “ Tang bảo .

“ Tao thấy mày sao sao ấy … “ Mek hùa theo .

“ Nhiều lúc tụi mày nên giả nai như thằng Bos cho tao nhờ . “ Bon thở dài biểu hiện đầu hàng , hai đứa còn lại thấy vậy liền cười đắc ý , có giấu đầu thì cũng lòi đuôi , hai đứa này thông minh như khỉ .

“ Thì cứ coi như là tao tin mày vậy . “ Nói tin bằng lời thôi cũng đủ rồi , cần gì phải lấy ngón ngoáy lỗ tai rồi búng về phía tao thế , thằng Tang dơ dáy .

“ Hừ ! “

“ Nửa tiếng nữa gặp lại , giờ đi cầu cho đã đi . “ Tang vỗ nhẹ vai Bon . Thật ngán ngẩm mấy đứa nhạy cảm thích dò xét tâm ý kẻ khác .

Chừng nào mày mới đến hả nhóc Omo , hay là mày quên mất rồi ? Chắc không đâu nhỉ ? Đã thi được vào trường y thì chứng tỏ trí nhớ nó cũng thuộc dạng không tầm thường . Nhưng nhìn bộ dạng nó ngây ngô thế thì đãng trí cũng có khả năng xảy ra . Giờ đã tám giờ rưỡi rồi, còn nửa tiếng nữa là Bon phải vào lớp học .

8:38 Vẫn còn thời gian , đến nhanh đi mày ơi , thằng Omo !

8:43 Sao lâu vậy trời !

9:12 Mày mà đến là tao lôi mày đi cho kỳ nhông nó ăn thịt .

Ting !

Bos : Mày đi đâu rồi Bon ?

Bon : Đang ở chỗ tượng bánh răng .

Bos : Ủa , còn ngồi đó làm gì ? Sao bảo đau bụng phải đi ị ?

Bon : Ị rồi .

Bos : Xong rồi thì nhanh chân vào lớp đi . Thầy vô lớp rồi . Mày mà đi trễ thì dù thầy ổng đặc biệt thương mày thì cũng không ngoại lệ tha cho đâu . “

Bon : Biết rồi !

Thằng khỉ Duen ! Tao mà thấy mặt mày là tao đập cho một trận tơi bời , vì cái tội hại sinh viên ruột như tao bị thầy chửi . Vừa ngồi suy tính hình phạt trị tội thằng Duen thì bất chợt một đoạn đối thoại của một nhóm sinh viên gần đó vang lên lọt vào tai Bon .

“ Nó lại lỗi hẹn nữa rồi . “

“ Thôi nào , cũng đừng trách nó mà làm gì . “

“ Lần này là lần thứ mấy rồi ! “

“ Mày đâu phải không biết thời gian của tụi sinh viên khoa y quý giá như thế nào. “

“ Cũng phải . Tụi nó làm gì có thời giờ và tâm trí ngồi tán gẫu buôn dưa lê như tụi mình đâu nhỉ . “

Lời này đúng ! Thời gian nhà nó quý báu như vàng như ngọc . Ai lại rỗi hơi dư thì giờ đi làm ba cái chuyện tào lao như mua hoa mang tới cho hắn đâu nhỉ .

Đến phút chót , Bon quyết định không đợi nữa mà ôm đồ đứng lên đi về lớp học . Nói cho cùng cũng chỉ là lời hứa chót lưỡi đầu môi , có thất hứa lỡ hẹn cũng chẳng phải là việc chi quái lạ . Bon không sao . Chỉ là thấy hơi thất vọng vì mình bị người ta cho leo cây .

“ Chỗ này mấy anh chị nên ghi chú lại vì có thể tôi sẽ ra trong bài thi cuối kỳ .”

Nghe được lời này của giáo sư, chúng sinh viên không khỏi lấy làm ngán ngẫm . Vì thật sự mà nói , ông giảng nãy giờ đầy bảng các phép toán con số nhưng Bon cũng chẳng hiểu được là bao . Chẳng rõ là do thầy giảng nhanh hay do hắn đần . Thôi thì tốt nhất là thu âm lại trước rồi về từ từ nghe lại .

Rrrrrrrrrrr

“ Chết cha ! Đứa nào gọi lúc này ? Hên là tao bật chế độ rung . “ Tang hạ giọng nhỏ xuống , nhìn vào màn hình điện thoại trong tay hiện lên tên người gọi đến : “ Pom “ .

“ Gì mày tao đang lên lớp ? … Tao không phải thằng Tang bên khoa điện khí , mày gọi cho nó đi , nó chơi thân với thằng Cọp … cũng phải … đợi tao tí … tao bắn số nó qua cho . “

“ Việc gì vậy ? “

“ Thằng Pom gọi nhầm số , nó tưởng tao là thằng Tang bên điện khí . Nó bảo có ai đó tìm thằng Cọp đang ngồi đợi nó ở công viên bánh răng . “

Có ai đến tìm thằng Cọp lại còn ngồi đợi nó ở công viên bánh răng ? Việc có trùng hợp ngẫu nhiên đến mức đó không ! Coi bộ tụi sinh viên khoa cơ khí hẹn hò ngoại trừ công viên bánh răng thì không nghĩ ra được chỗ nào khác .

“ Con trai hay con gái ? “

“ Con trai nha mậy, còn cầm theo quà đến tặng nữa , hình như là hoa thì phải . “

“ Vậy tức là có ý muốn tán tỉnh rồi . Phải điều tra cho ra coi đó là ai . “

Tên Cọp mà mọi người đang đề cập đến là kẻ cũng có danh có tiếng . Bề ngoài tròn vo , thân hình mũm mĩm , trên tay ôm chồng sách , trên vai nặng tập vở , nhìn đời bằng hai mảnh mẻ chai dày cộm , học hành giỏi giang , bản chất lương thiện.

… thằng tắc kè …

Ối chà ! Đợi tí ! Hình như Bon đã quên khuấy đi một điều chi quan trọng . Phải rồi ! Hắn chưa báo tên mình cho Duen biết , hơn nữa nếu nhớ không lầm thì lúc ở quán ăn anh Ta xưng hô với hắn là …

Này Cọp !

Cọp !

Chết cha !

“ Dạ , thưa thầy ! Em không biết mình làm rớt chìa khoá xe ở đâu nữa . Xin thầy cho phép em ra ngoài tìm lại chìa khoá . “

“ Hả ? Vậy đi đi . “

Cả lớp ai cũng tỏ vẻ giật mình ngạc nhiên khi Bon hớt ha hớt hải chạy ào ra khỏi giảng đường mà không đợi xem thầy có cho phép hay không . Vì hắn biết chắc thầy sẽ cho phép . Mà dù không cho phép thì hắn nhất định cũng phải đi .

Đúng là mày hả Duen ?

Mày chịu trốn tiết chỉ để đến tìm tao ?

Bon vắt chân lên cổ mà chạy qua công viên bánh răng , khi bản thân hắn cũng không hiểu được mình hối hả như vậy để làm gì . Vì kẻ ôm hoa đến tìm thằng Cọp chưa chắc đã là ngố Duen , chỉ sợ chạy đến kiệt sức lại thành ra chẳng có nghĩa lý gì .

Chắc Bon muốn nhân cơ hội tập thể dục luôn thể .

Chạy được một đỗi , Bon cũng đặt chân được tới công viên bánh răng . Vừa dừng bước là mắt lia quanh rồi đỗ bến thả neo trên bờ vai của ai đó mà dù chỉ một lần gặp gỡ nhưng đã thấy như từng quen .

“ Ối chu cha ! Thằng Cọp ngó vậy chứ coi bộ không đơn giản nha . “

“ Em tên gì vậy em ơi ? “

“ Này , này ! Tay cầm gì vậy em ? Là hoa đúng không ? Ghê nha ! “

“ Trong tay em nó còn cầm áo khoác bác sĩ nữa mày ơi ! “

“ Nhóc bên khoa y qua tán bạn tao đấy ! “

“ Phải rồi . “

“ Duen ! “

Tiếng ‘ Duen ‘ vang lên dội xuống khu tượng bánh răng như sấm rền càn quét trấn áp mọi động tĩnh thanh âm , lời qua tiếng lại bông đùa cợt nhả khi nãy bỗng nín lặng cả đi . Người vừa bị réo gọi tên quay đầu lại nhìn , khi nhìn rõ kẻ vừa kêu mình thì cười tươi hớn hở sải bước chạy lại gần . Nhưng đợi đã nào … ôi , thật là !

“ Mày khùng rồi hả ? “ Bon hét lên mắng mỏ trong khi để ý đến bộ dạng của người đối diện . Gương mặt vốn trắng trẻo thì giờ nước da đã ửng hồng vì mệt quá sức . Mồ hôi ra thấm đẫm ướt áo sinh viên do đã chạy lòng vòng từ nãy giờ , mà trong tay cậu vẫn nắm chặt đoá hoa hồng .

“ Mày mới khùng ! Tao lái xe kiếm nhỏ bán hoa dạo cả buổi sáng , mãi đến quán nọ mới gặp được. Đợi khi đem hoa tới đưa cho mày thì không biết mày biến đâu rồi . Đã vậy còn bị lạc đường nữa . Công viên bánh răng bánh riếc gì tìm hoài chẳng ra , may mà có anh Pom tốt bụng dắt tao lại đây giùm cho đó . Mày làm tao luột mất một tiết học khó vô cùng đó biết không . Nó còn là môn chuyên ngành của tao nữa . Giờ tao về học lại môn này chắc chết quá ! Này , tắc kè ! Mày có nghe tao nói gì không ? … “

Dáng mai mảnh khảnh mỏ cứ rổn rảng sang sảng hoài chẳng nguôi trong khi mọi kẻ xung quanh đều đã lặng thinh mà dỏng tai lên chăm chú lắng nghe hóng chuyện thị phi giữa hai đứa nó .

Nó thực sự bảo sao thì làm y chang vậy . Bảo kiếm mấy đứa bán dạo mua hoa thì nó làm theo y sì . Hơn nữa quán mà nó bảo nó phải chạy tới đó mới mua được hoa cách xa trường đại học như kẻ thành bắc người thành nam . Vậy mà nó cũng chạy xe ráng đi mua cho được .

“ Sao mầy… dễ thương vãi ! “

“ Vậy là sao đây Bon ? Cuối cùng là nhỏ đến tìm ai ? “ Bạn đứng ngay bên cạnh thắc mắc hỏi phá vỡ bầu không khí im lặng xung quanh , những kẻ vây quanh mục kích cũng theo đó nhướn mày như thay lời muốn hỏi .

“ Bon ? “ Duen quả thật nghĩ rằng Bon tên thật là Cọp .

“ Không có gì . Nhóc này đến tìm tao . Nhưng lú la lú lẩn nhầm tao với thằng Cọp . “

“ Trời ơi, làm tao cứ tưởng bạn tao cuối cùng cũng có người chịu dớt chứ . “

“ Tao cũng bảo không phải tìm thằng Cọp mà . Lúc nghe bảo anh Cọp đẹp trai là nghi nghi rồi . “

Cậu Pom này cũng là bạn thân chơi cùng nhóm với Bon . Có lẽ nên khao nó một chầu vì nếu không có nó thì nhóc Omo cũng không bò được đến chỗ tượng bánh răng chắc luôn . Mà nói gì thì nói , đường đi lối bước cũng đâu có phức tạp gì nhỉ , đâu đến mức phải lạc đường !

“ Cũng đúng ! Nói cho cùng thì tao cũng đâu phải nam vương giảng đường nổi tiếng như ai kia . “ Cọp lên tiếng như vẻ mình bị xúc phạm nhưng có lẽ chỉ là làm bộ đùa cho vui , chúng bạn cũng hùa theo mà chạy đến xoa đầu vuốt má an ủi như va phải việc chi trọng đại .

“ Đừng khóc chi nha cậu Cọp . Kiên cường lên ! Sinh viên khoa y không thích mấy con mọt sách đâu . “

“ Vậy chứ chúng nó thích loại như thế nào vậy bạn hiền ? “

“ Chúng nó thích mấy thằng cà chớn bặm trợn như thằng Bon vậy nè . “

“ Ốiiiii ! Bớ người taaaaaaaa … ! “

“ Ai có con trai thì bắt cầu làm duyên ! “

“ Ai có con gái thì xin khỏi làm phiền ! “

“ Bạn tao khẩu vị độc chỉ thích chim cu . Thằng Bon có vợ rồi nha chúng mày ơi ! “

“ Ốiiiiiiiiiiiii … ! “

“ Tụi mày đừng có mà to mồm lớn miệng thế ! Im lặng hết coi ! “ Bon quát lên trấn áp khiến cả công viên liền lặng xuống lại . Nhưng rồi lại bồi thêm một câu khiến xung quanh lại nhốn nhào loạn xạ bát nháo lần nữa .

“ Cứ thế em nó lại mắc cỡ . “

“ Ốiiiiiiii dùiiiii uiiiiiiii … !!! “

“ Này em , nghe Pom bảo em khen anh đẹp trai đúng không ? “ Bon quay qua ghẹo nhóc Omo .

“ Tao ghét giọng cười của mày . “ Duen bĩu môi rồi đấm mạnh vào bả vai Bon nghe ra tiếng ‘ thụp ‘ . Đau nha , quỷ nhỏ !

“ Sao mày cứ thích làm tổn thương thân thể tao thế nhỉ ? “

“ Vì mặt mày nhìn đáng ghét . “

“ Đáng ghét chỗ nào ? Chết cha ! Tao còn tiết học bỏ giữa chừng . Đi thôi ! “ Bon nắm lấy cổ áo Duen và kéo cậu bước theo mình khi chợt nhớ ra vẫn còn việc quan trọng bị bỏ dở . Mấy đứa bạn đứng quanh thấy vậy liền khua tay chào tạm biệt . Phải quay lại lên lớp tiếp chứ ! Nếu không sẽ bị bỏ lại sau lưng mà theo không kịp bài thì thôi rồi đời.

“ Còn tiết thì cứ lên lớp đi chứ mày kéo tao theo làm gì ? “

“ Tao thích ! “

“ Vậy mày tên là Bon không phải tên Cọp ? “

“ Ừ ! Mặt mày khi nãy nhìn đần khiếp luôn . Hahaha … “

“ Cười mồ tổ nhà mày ! Sao không nói sớm cho tao biết mày tên gì đi để tao khỏi phải xoay như chong chóng thế này . Mắc cỡ tổ mẹ ! Mỗi chuyện cầm bông đi tặng con trai cũng đủ muối mặt rồi , lại còn phải ôm bông đi tới đi lui hỏi người này người kia xem có ai biết cậu trai này không , cậu học ở đâu dài dòng lôi thôi đến mức tao muốn độn thổ đắp mồ chôn luôn chứ sống được gì nữa . “ Duen thất thanh ai oán trách cứ một phen , nói cạn ý muốn nói thì xịu mặt ủ rủ như đời trai toang vỡ.

“ Đỏ mặt rồi . Hahaha ! “

“ Mặt đỏ vì bị mày chọc tức đó thằng đĩ Bon . Cười cái khỉ gì cười hoài . “

“ Hahaha ! “

“ Còn cười nữa . Muốn ăn đấm đúng không ? “ Duen nhìn Bon có ý dùng bạo lực giải quyết.

“ Nhìn mày mắc cười quá . Cứ đờ đờ đẫn đẫn ấy . “

“ Mày mắc gì nói tao , thằng tắc kè ! “

“ Mày tự nhìn lại mình đi . “

“ Mày nói tao vậy mà coi được hả . Tại mày mà tao bỏ cả tiết học luôn đó , thằng cặn bã . “

“ … “

“ Sao im ru vậy ? “

Cũng đúng ! Nó chịu vì mình mà bỏ cả tiết học . Không biết nên bảo nó là hạng học sĩ hủ bại ngu si hay là đấng quân tử một lời đáng nghìn vàng mới đúng .

“ Đưa điện thoại mày đây ! “ Bon xoè tay ra lệnh .

“ Đưa làm gì ? “

“ Cứ đưa đây đi . “

“ Ra lệnh cho ai thế ! “ Nhưng Duen vẫn nghe theo mà đưa điện thoại cho đối phương . Bon nhập số điện thoại của mình vào máy rồi bấm gọi . Đợi khi bên mình nhận được số cuộc gọi bên máy của Duen rồi mới trả máy lại cho cậu . Duen không có ý kiến gì nhưng chốc lát lại tỏ nét mặt như phát giác ra điều gì.

“ Ối ! Hoa nó dính hơi tay tao lâu quá nên héo rồi . “

Cậu sinh viên khoa y cúi xuống kiểm tra đóa hoa đang cầm trong tay . Nhành hồng đỏ ửng nở rộ chành bành được bọc trong bao nhựa trong suốt như loại thường hay thấy bày bán khắp nơi. Màn nhựa bọc ngoài có phần nhăn nhúm chắc do cậu nắm chặt tay quá .

“ … “

“ Lại im re . Hoa này cầm lấy giùm đi . Mày mà đem quăng là tao cắt cu mày cho gà ăn . “

“ Hehehe… “

“ Sao lúc nào mày cũng cười ghê như tụi biến thái thế . “

“ Biến thái gì ? “

“ Còn cãi giống nữa ! Tao nghe rõ ràng mà … hehehe… cười như giật kinh phong ấy. “

“ Tao không liệng hoa mày tặng đâu … Tao sẽ chăm chút giữ gìn đàng hoàng. “

“ … “

“ Lát nữa mày còn có tiết học nào khác không ? “ Bon nắm giữ lấy nhành bông hồng . Công tâm mà nói , nhành hồng cũng đẹp lắm . Không bị đứt gãy hay héo úa như ngố Duen bảo . Nhỏ này cầm bông phải nhẹ nhàng dịu dàng lắm thì mới giữ được tình trạng thế này đây.

“ Giấc trưa có một tiết nên giờ tính qua thư viện ngủ một giấc rồi lên lớp sau . Hôm nay mệt bở cả hơi tai ấy . “

“ Hay qua lớp tao cùng ngồi học chung ? “

“ Cái gì ? Đừng có khùng . Thầy chửi cho chết . “

“ Không chửi đâu. Bạn tao dẫn bồ vô ngồi ‘ dự thính ‘ hoài mà thầy có nói gì đâu . “

“ Bớt bốc phét lại đi . Học cái gì vậy trời ! “

“ Đi mà ! Thầy không có la đâu . Bộ không phải buổi trưa mày có tiết sao? Đúng lúc đó tao học hết tiết tao dẫn mày đi ăn bánh coi như xoa dịu tâm hồn bé nhỏ tổn thương của mày vậy . “

“ … “

“ Không đi hả ? “

“ Thực ra thì cũng được . Vì nói thật giờ tao mệt quá chỉ muốn ngủ thôi . “

“ Nhiều lúc trông mày không giống sinh viên khoa y chút nào cả . “ Bon thấy sao thì bảo vậy .

Duen nghe được không khỏi chau mi suy nghĩ trong giây lát rồi lại bật cười toang .

“ Ý mày bảo là nhìn tao sành điệu không cù lần như mấy con mọt sách ? “

“ Không ! Nhìn mặt mày ngố lắm . “

“ Tiên sư nhà mày Bon ! “

“ Chứ lời ăn tiếng nói nhà mày mất dạy chưa từng thấy luôn chứ đâu lễ nghi gia giáo như con nhà dòng y sĩ gì đâu mậy . Hả họng nói chuyện không thấy thưa gửi dạ vâng gì cả , toàn là tiên sư đ-t bố thiên hạ cả . “

“ Mày coi phim nhiều quá nên lú luôn rồi đó . Mà nói nghe nè . “

“ Gì ? “

“ Bon ! “

“ Sao ? “

“ Người mày thế nào thì tên mày thế đó. Hahaha! “ ( Bon trong tiếng Thái nghĩ là càm ràm , ca cẩm)

“ Hehehe ! Chứ còn tên mày thì sao ? Duen Não ! “ Bon quàng tay trước ngực , cười khinh nhìn Duen bằng mắt giễu cợt . ( Duen Não trong tiếng Thái nghĩa là tháng lạnh lẽo )

“ Thằng hà bá ! Cấm mày gọi tao bằng cái tên đó ! “ Duen bặt tiếng cười ngay tức khắc mà giở giọng nghiêm nghị , rõ ràng cậu không thích bị gọi là Duen Não.

“ Sao không cho gọi ? “

“ Tao không thích . Nghe thấy quái lắm . “

“ Tao thấy dễ thương mà . “ Ghẹo tí cho nó xù lông nhím lên cho vui . Tên Duen Não thì khí chất phải lạnh lùng cao ngạo thì mới là người hợp với tên , chứ như ngố Duen thì người một đằng tên một nẻo .

“ Dễ thương ông nội mày ! “ Ối ! Lại rủa cả dòng cả giống nhau rồi.

“ Duen Não ơi ! “ Bon gọi thêm lần nữa như muốn chọc tức đối phương . Duen nghe được liên chau mày nhíu mặt , nhe nanh chìa vuốt ngay tức thì .

“ Mày giỡn mặt với tao đúng không ? Đã bảo không được gọi vậy rồi mà . “ Cậu càng nhảy cẫng lên bao nhiêu thì hắn càng muốn ghẹo cậu bấy nhiêu .

“ Duen Não , Duen Não , Duen Não… “

“ Thứ giun sán sâu bọ , đồ chấy rận mọt mối , con nít ranh . Thứ tàn tặc vô đạo , đồ ích kỷ sân si , thằng mắt chột … “ Muôn lời sỉ vả tuôn ra xối xả lã chã khôn cầm , trăm từ nghìn ý lúc bình thường đã mấy kẻ nghĩ ra nhưng giờ đây ào ào như xả đập mùa lũ về . Bon không khỏi lấy làm ngạc nhiên thắc mắc khó hiểu vì dù đôi bên chỉ mới quen biết nhau ngày hôm qua nhưng hắn lại thấy gần gũi với cậu lạ kỳ , thậm chí còn hơn cả những người đã thân với hắn nhiều năm.

Bon đưa mắt nhìn xuống nhành hồng đỏ thắm đang cầm trong tay . Nhành hồng nhìn tới nhìn lui chẳng qua cũng chỉ một cành hoa tầm thường mà ở đâu cũng gặp được mua được , không có gì đáng để ý bận tâm , chẳng có gì là hoa lệ cao nhã , cũng đâu phải là báu vật của quý . Nhưng sao lại thấy nhành hồng này có ý nghĩ lạ thay . Chắc do người mua cho không bình thường nên thành ra vật mua tặng cũng quý khác thường ?

Kẻ không bình thường Duen Não và thế là trở thành một phần trong thế giới của Bon !

Bạn đang đọc Duyên Đến ... Chạy Đằng Trời ! của Mommae

Truyện Duyên Đến ... Chạy Đằng Trời ! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi felixhester
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.