Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Động phòng chi dạ (2)

Phiên bản Dịch · 1358 chữ

Editor: Kisei

Hách Liên Hiên?! Dù ngoài mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng Lãnh Ly đã như sét đánh giữa trời quang. Chẳng qua ngay sau đó liền trấn định lại, Hách Liên chính là quốc danh, người này cũng là một trong những hoàng tử Diên Quốc cao quý, tự nhiên sẽ có họ này. Thời điểm được ban hôn trong đầu chỉ có một ý nghĩ là mau chóng rời khỏi Lãnh phủ nên hoàn toàn đã xem nhẹ vấn đề này!

"Ta biết nàng tên Lãnh Ly, là nhi nữ của Lãnh Thiệu Tướng quân, ta gọi nàng là Ly nhi có được hay không?" Hách Liên Hiên thấy Lãnh Ly mãi không có phản ứng gì, liền tiếp tục mở miệng nói, ngữ khí cũng mạnh dạn không ít.

Lãnh Ly xoa xoa thái dương, quả quyết cự tuyệt: "Không được!" Nàng cùng hắn còn chưa thân thiết đến mức ấy.

Hách Liên Hiên thấy Lãnh Ly không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt hắn như vậy đầu tiên có hơi mất hứng, sau đó sắc mặt liền khó coi, môi dưới cắn chặt, bộ dạng như muốn khóc đến nơi.

Lãnh Ly thấy Hách Liên Hiên bày ra bộ dạng này hai hàng lông mày càng dính chặt lại với nhau. Hách Liên Hiên này khuôn mặt vốn cũng không tính là dễ nhìn, lại đã là một đại nam nhân, hiện tại bày ra vẻ mặt bị ủy khuất như thế quả thực nuốt không nổi!

"Vậy tùy ngươi." Lãnh Ly khẽ thở dài một tiếng, không kiên nhẫn nói, dù sao cũng chỉ là cách xưng hô, mặc xác hắn.

Thấy Hách Liên Hiên vừa rồi còn ủy ủy khuất khuất thoáng chốc đã khôi phục thành bộ dáng cười ngớ ngẩn vô cùng, Lãnh Ly đành bất đắc dĩ thở dài. Hôm nay mệt mỏi cả một ngày, nàng liền không muốn cùng ngốc tử kia tiếp tục nhiều lời, quay người đi đến bên giường, hoàn toàn không phát hiện ra người phía sau đã sớm bỏ xuống bộ dạng ngu ngốc thường ngày, khóe miệng còn câu lên một nụ cười giảo hoạt.

Lãnh Ly vừa đi tới giường liền cảm thấy trước mắt tối sầm lại, ý thức bỗng cực kỳ mơ hồ, mí mắt ngày càng nặng nề. Lãnh Ly giật mình, nàng đây là bị đánh thuốc mê rồi?! Nhân lúc vẫn còn thanh tỉnh, Lãnh Ly nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Hách Liên Hiên sau lưng mình, chỉ thấy hắn ta sớm đã ngã xuống đất bất tỉnh từ trước, nàng liền chuyển hướng về phía mặt bàn, chẳng lẽ là do bánh đậu xanh kia?!

Lãnh Ly mi tâm nhíu chặt, nàng thế mà không nhận ra được bên trong bánh ngọt còn có thuốc mê, trừ phi người hạ dược có kĩ năng dùng độc cùng nàng đều là kẻ tám lạng người nửa cân, còn chưa chờ nàng nghĩ thêm được điều gì, thân thể đã hoàn toàn xụi lơ ở trên giường, ngay sau đó ý thức cũng dần dần tiêu tán.

Gian phòng hoàn toàn yên tĩnh, ước chừng một lúc sau, thân ảnh cao lớn vốn đang bất tỉnh nhân sự trên đất chậm rãi đứng dậy, cả người đều vô cùng tỉnh táo không nhìn ra nửa điểm trúng thuốc, mắt phượng hẹp dài nhìn chăm chú vào Lãnh Ly đang nằm trên giường, thần sắc lãnh khốc không biểu tình so với kẻ chỉ biết cười hì hì ngu ngốc vừa nãy như hai người hoàn toàn khác nhau.

Đột nhiên từ phía cửa sổ có một trận gió lạnh thổi vào, Hách Liên Hiên điềm nhiên không để ý đến. Chỉ là trong nháy mắt liền thấy một người trong trang phục dạ hành xuất hiện giữa phòng, hắc y nhân vừa mới nhảy vào đã trực tiếp lao thẳng về phía Lãnh Ly, định dùng lực như muốn bóp chết Lãnh Ly ngay tức khắc, bất quá còn chưa kịp động thủ đã bị một cỗ lực lượng cường đại ngăn lại, Hách Liên Hiên tay trái giữ chặt lại hắc y nhân, sắc mặt âm trầm khủng bố.

"Ngươi quả thực to gan." Hách Liên Hiên ngữ khí đã không còn nửa điểm nhát gan nhu nhược như trước, không có nửa điểm phập phồng, đem lại cho người ta một cảm giác áp bách nặng nề.

Hắc y nhân nhanh nhẹn rút tay rút về, tuy không nhìn rõ biểu tình nhưng nửa người đã quỳ xuống đất, cực kì cung kính: "Chủ tử tha tội, Lãnh Ly là con gái của Lãnh Thiệu, giữ nàng ở bên người chỉ sợ sẽ mang đến tai họa, Thanh Ảnh chỉ là muốn giúp ngài trừ bỏ mối họa này." Hắc y nhân ngữ khí ẩn ẩn bối rối kinh sợ, tỉ mỉ nghe kỹ mới phát hiện chủ nhân của giọng nói này là một nữ tử!

Hách Liên Hiên hai tay chắp sau lưng, không nhìn người trước mặt, ngược lại quay qua phía Lãnh Ly nhìn một cái, khóe miệng chậm rãi kéo lên: "Nàng cũng không phải mầm mống tai vạ gì, bổn vương tự có tính toán riêng. Nếu còn có lần sau, Thanh Ảnh ngươi tự biết hậu quả!"

"Vâng, Thanh Ảnh từ bây giờ tuyệt đối sẽ chỉ làm theo phân phó của chủ tử, chỉ là Thanh Ảnh không rõ nữ nhân tên Lãnh Ly này đến cùng có tác dụng gì?" Thanh Ảnh tự biết chủ tử mình không thích bị người khác hỏi hắn dự định trong lòng, nhưng lần này nhất định phải mạo hiểm biết được câu trả lời.

Hách Liên Hiên khép hờ hai mắt, chậm rãi nói: "Triều đình hiện giờ có Lãnh Thiệu cùng Vân Yến Thanh sở hữu thế lực lớn nhất, Vân Yến Thanh tự nhiên sẽ giúp Tam ca bổn vương làm chỗ dựa. Còn Lãnh Ly dù không được Lãnh Thiệu yêu thích nhưng dù sao cũng là tiểu thư Lãnh phủ, sau này tự nhiên sẽ có tác dụng, những chuyện còn lại ngươi không cần biết."

"Chủ tử nhìn xa trông rộng, hôm nay Thanh Ảnh lỗ mãng rồi."

"Được rồi, đứng lên đi, chuyện bổn vương kêu ngươi điều tra như thế nào rồi?" Hách Liên Hiên vẫn luôn không có quá nhiều biểu lộ, sắc mặt một mực âm lãnh.

Thanh Ảnh được Hách Liên Hiên ra hiệu liền đứng dậy, nhưng thân thể vẫn là hơi cúi xuống: "Bẩm chủ tử, đã có kết quả, hai người Lãnh Thiệu cùng Vân Yến Thanh mấy ngày trước đều bị Liễu Quý Phi triệu kiến, mới vài hôm sau liền có chuyện ban hôn. Chắc hẳn do Liễu Quý Phi thổi gió bên gối để Hoàng Thượng ra ý chỉ, buộc Lãnh Thiệu đem Lãnh Ly gả cho chủ tử, tất cả cũng đều là ý của Liễu Quý Phi."

Hách Liên Hiên trong lòng cũng lường trước được việc này, cho nên sau khi nghe xong cũng không quá ngạc nhiên. Liễu Quý Phi ngoài mặt nói muốn tứ hôn kỳ thật chẳng qua là muốn mượn lực lượng Lãnh phủ kiềm chế hắn, cho dù bình thường Hách Liên Hiên có luôn biểu lộ bản thân vô dụng si ngốc, nàng vẫn là một mực muốn đem mình diệt trừ.

"Vậy xong rồi, ngươi lui xuống đi, về sau không có mệnh lệnh của bổn vương đừng bao giờ đụng vào nàng!" Hách Liên Hiên nói lời này, trong mắt toàn bộ là một mảnh hàn ý, hắn ghét nhất có người làm trái ý hắn.

Thanh Ảnh tự nhiên biết Hách Liên Hiên là ám chỉ Lãnh Ly, dù trong lòng khó chịu cũng không dám nhiều lời, đành nhận mệnh rời khỏi.

Gian phòng khôi phục yên tĩnh như ban đầu, Hách Liên Hiên đi đến bên giường, khóe miệng khẽ nhếch, đáy mắt nhìn không ra biểu hiện.

Lúc này đêm đen đã ôm lấy mọi vật, Vương phủ hoàn toàn tĩnh lặng.

Bạn đang đọc Dục Hỏa Trùng Sinh của Tâm Tĩnh Như Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThanhSonCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.