Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Động phòng chi dạ (1)

Phiên bản Dịch · 1450 chữ

Editor: Kisei

Ngày đại hôn, vốn là nên giăng đèn kết hoa, tiếng người huyên náo. Nhưng Ngũ Vương phủ lại không có một chút hỉ khí nào, đám hạ nhân trong phủ cũng không có ý vui mừng, trừ bỏ trên cột nhà có mấy chữ hỉ được dán qua loa có lệ ra thì người bên ngoài căn bản nhìn không ra đây là Vương gia muốn thành thân. Đến chúc mừng cũng chỉ được mấy người, nói xong lời chúc liền vội vội vàng vàng rời đi, từ đó có thể dễ dàng thấy được, Ngũ vương gia quả thực là không được người ta yêu thích!

Kiệu hoa từ Lãnh phủ xuất phát ước chừng một khắc đồng hồ sau đã đến nơi, vốn Ngũ vương gia nên ở cửa đón tân nương nhưng giờ chưa thấy mặt mũi đâu, Lãnh Ly dù không thèm để ý nhưng người bên ngoài lại là có lời châm chọc, cuối cùng vẫn là hạ nhân trong phủ đem Lãnh Ly đưa đến sương phòng.

Sau khi xác nhận trong phòng không có người, Lãnh Ly mới quẳng xuống khăn phủ đầu, mắt phượng đem bốn phía gian phòng đều nhìn một lượt. Trong phòng cũng không bài trí quá nhiều vật quý giá, trên vách tường treo cũng chỉ treo có mấy bức tranh sơn thủy, bàn ghế được đặt ở giữa phòng cũng có vẻ chút pha tạp, loang lổ như rất lâu rồi không được để ý thay mới, tên Vương gia này quả thật là quá mức cần kiệm rồi đi?

Đang lúc Lãnh Ly chìm trong nghi hoặc, một tiếng mở cửa vang lên, nàng đưa mắt về phía cửa liền nhìn thấy một nam tử mặc một thân cẩm y đỏ rực đang đứng, người này tướng mạo phổ thông bình thường, tùy tiện ném vào trong đám người cũng khó có thể phát hiện. Thân hình tuy cao lớn đĩnh đạc nhưng biểu cảm có vẻ si ngốc đần độn, bất quá lại có đôi mắt vô cùng thâm thúy mê hoặc, trông phi thường xinh đẹp!

Lãnh Ly đối với tướng mạo nam tử cũng không thèm để ý nhiều, cũng không ghét bỏ, tướng mạo nàng ở kiếp trước so với tên này còn xấu xí khó coi hơn nhiều! Thứ duy nhất khiến nàng kinh ngạc chính là hỉ bào trên người nam nhân, hôm nay là ngày thành thân của Ngũ Vương gia, ngoại trừ hắn còn có người nào dám mặc!

Nam tử thấy Lãnh Ly cứ một mực nhìn chằm chằm mình liền bật cười một tiếng trông đần độn vô cùng, cũng không dám tiến lên, biểu tình nhút nhát như thỏ.

Hai người trầm mặc nửa ngày, Lãnh Ly một mực không nói gì, trong lòng thầm nghĩ: Ngũ vương gia này quả thật không có phong thái của Vương gia!

Ngũ Vương gia tự nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Lãnh Ly, nghi hoặc chép miệng một cách ngu ngốc, sau đó giống như là hạ quyết tâm lớn bước đến trước mặt mỹ nhân.

Lãnh Ly còn không biết bản thân nên làm gì, chỉ là đối với việc bị người khác đột ngột tới gần như vậy cực kỳ mẫn cảm, vốn định lùi lại một bước thì bỗng dưng môi bị một cỗ ấm áp phủ lên, tinh tế ma sát. Bất thình lình bị hôn như vậy, Lãnh Ly mặt biến sắc bị dọa sợ, vô thức đánh hắn một chưởng để đẩy ra, sau đó chính là một tiếng hét thảm.

Lãnh Ly chau mày, sắc mặt âm trầm khủng bố, thật không ngờ tên Ngũ Vương gia này không chỉ ngu ngốc mà còn là cái đại biến thái háo sắc!

Mà người bị Lãnh Ly một chưởng đánh ngã trên mặt đất - Ngũ Vương gia lúc này sắc mặt chỉ còn một vẻ sợ hãi, cố nén đau đớn run rẩy đứng lên, không còn dám đến gần Lãnh Ly nữa, thậm chí đến nhìn một chút cũng không dám.

"Không nghĩ tới Ngũ Vương gia đã ngu ngốc còn hạ lưu bỉ ổi như vậy!" Lãnh Ly nhất thời tức giận đem lời này thốt ra, nói xong mới phát giác bản thân quá lời, mình cùng hắn đã có danh nghĩa phu thê, làm mấy việc thân mật cũng là bình thường, chính mình vừa rồi mới quá mức lỗ mãng. Có lẽ là do Lãnh Ly bị chọc giận nên không chú ý tới chưởng kia nàng dùng lực cực lớn, người bình thường căn bản chịu không nổi, thế nhưng Ngũ Vương gia này lại vẫn đứng dậy được.

Ngũ Vương gia nghe vậy, trên mặt lộ ra chút hoảng loạn, vội vội vàng vàng giải thích: "Không phải không phải, ta nghe hạ nhân trong phủ nói thành thân xong nam nữ liền phải có tiếp xúc da thịt, nếu không sẽ bị người khác giễu cợt chê cười. Nếu nàng không thích, sau này ta sẽ không thế nữa, nàng đừng giận ta mà!"

Lãnh Ly hoàn toàn không ngờ hắn sẽ nói vậy, biểu cảm cũng không giống như là nói dối, vừa rồi mình chính mới là người lỗ mãng hiểu lầm hắn! Trong lòng nàng hơi áy náy, vừa rồi thế nào lại nhất thời xúc động thốt ra những lời kia, sợ là làm hắn tổn thương, kiếp trước chính bản thân cũng từng bị ức hiếp như vậy không ít, đương nhiên biết cảm giác khó chịu đến nhường nào.

"Thật xin lỗi, vừa rồi là ta lỗ mãng, chỉ là ta có một tật xấu là không thể cùng người khác thân mật!" Lãnh Ly tùy tiện tìm lý do lấp liếm cho qua.

Ngũ Vương gia thấy Lãnh Ly nói như vậy sắc mặt thoáng chốc tốt hơn nhiều, đối với chuyện Lãnh Ly động thủ vừa nãy cũng không để bụng, khóe miệng cười cười, có chút tự giễu nói: "Ta biết nàng không muốn gả cho ta, ta không được phụ hoàng cưng chiều, tướng mạo bình thường lại nhu nhược đần độn. Nàng nếu như khó chịu trong lòng, ta đương nhiên sẽ không ép buộc. Chờ thêm mấy ngày nữa ta sẽ nói phụ hoàng hạ chỉ để nàng về Lãnh phủ, sẽ không trách tội nàng đâu!"

Lãnh Ly trong lòng sững lại, bị tâm trạng bối rối bủa vây, không biết phải cư xử như nào nữa. Ngũ Vương gia này ấy thế mà minh bạch mọi chuyện, nhìn sắc mặt cũng không giống như đang nói dối, cư nhiên lại nghĩ cho nàng như vậy, cảm giác áy náy ngày càng nồng đậm, Lãnh phủ kia nàng cũng không muốn trở về!

"Ta gả cho ngươi là tự nguyện, sau này ta chính là Vương phi của ngươi! Ngươi tính tình dịu dàng lại ôn hậu tốt bụng, so với hạng người ra vẻ đạo mạo còn tốt hơn không biết bao nhiêu lần!" Lãnh Ly vốn là muốn an ủi Ngũ Vương gia một chút, nhưng không nghĩ tới câu tiếp theo lại như nói với bản thân mình ở kiếp trước.

Ngũ Vương gia thật sự bị chọc cười đến vui vẻ, sau đó lại giống như nghĩ đến việc gì, mở miệng hỏi: "Nàng đói bụng không a?"

Lãnh Ly vốn đang không cảm thấy đói, bị hắn hỏi như vậy đột nhiên cảm thấy cũng muốn ăn chút gì đó bèn hơi gật gật đầu một cái. Không ngờ chỉ với một động tác nhỏ như vậy liền có thể làm Ngũ Vương gia bên kia cười đến nở hoa, tên vừa rồi còn câu nệ nhát gan đã biến mất hoàn toàn, kéo Lãnh Ly ngồi xuống, khoe khoang chỉ vào bánh ngọt trên bàn, liến thoắng nói: "Ngự thiện phòng của phủ chúng ta làm bánh đậu xanh rất ngon, ngươi nếm thử một chút!"

Lãnh Ly cầm lấy một khối bánh chậm rãi cho vào trong miệng, ngọt mà không ngán, vào miệng liền tan ra, thật là thượng phẩm mỹ thực.

Đợi hai người đem đĩa bánh trước mặt ăn gần hết, Lãnh Ly mới nhớ tới nàng còn chưa biết Ngũ vương gia này tên gì, quay ra liền nhìn thấy một ánh mắt ngây thơ vô tội đang dán lên mình, ngữ khí cũng không khỏi mềm mại mấy phần: "Ngươi tên gì?"

Ngũ vương gia thấy Lãnh Ly đột nhiên hỏi mình, ngu ngơ mất mấy giây, sau đó ưỡn lưng ngồi thẳng một cách nghiêm túc trả lời: "Ta là Hách, Liên, Hiên."

Bạn đang đọc Dục Hỏa Trùng Sinh của Tâm Tĩnh Như Lam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThanhSonCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.