Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12 - Đòi Người

Tiểu thuyết gốc · 1298 chữ

Cổ Thư Hinh cực độ hoảng hốt, dùng lực bản thân cố gắng thoát khỏi ma trảo của Lâm Thiên Vân, nhưng vùng vẫy mãi không thoát ra được, càng vùng vẫy càng khiến cổ tay nàng thấm đỏ.

"Giờ muốn chạy cũng đã muộn rồi."

Lâm Thiên Vân nhìn nàng nói.

Quả thật cho dù Lâm Thiên Vân không giữ lấy nàng, Cổ Thư Hinh cũng không thoát được bọn chúng.

"Ngươi…"

Cổ Thư Hinh tức giận, trên khuôn mặt tràn đầy sự sợ hãi, nàng sợ phải rơi vào tay bọn Hắc Ma Tông. Sức lực của nàng bây giờ vốn không phải là đối thủ của bọn họ, càng sợ Lâm Thiên Vân hơn, vì muốn được sống mà đem tỷ đệ nàng giao cho giặc.

"Muốn an toàn thì ngoan ngoan ở cạnh ta."

Lâm Thiên Vân bình tĩnh nói.

Nghe vậy, Cổ Thư Hinh có chút sững sờ, kinh ngạc nhìn nam nhân trước mặt, nàng có nghe nhầm hay không? Hay tai của nàng có vấn đề? Một Không Minh cảnh nho nhỏ lại có thể bảo vệ nàng? Trong khi đối phương toàn bộ đều là Dũng Tuyền tu vi, chưa kể bên trong có cao thủ Đại Hải cảnh.

"Ngươi?"

Lúc này tám người Hắc Ma Tông cũng kịp thời đuổi tới, phát hiện tỷ đệ Cổ gia vậy mà không tiếp tục chạy trốn. bên người còn xuất hiện một thiếu niên hai mươi tuổi, nhìn qua liền đoán hẳn là viện trợ đến cứu giúp. Nhưng khi thấy tu vi của Lâm Thiên Vân chỉ là Không Minh cảnh, trong lòng hắn chợt nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

"Không chạy nữa sao? Dám chạy trước mặt bổn đại gia, hôm nay huynh đệ bọn ta phải đem tiện tì ngươi chà đạp dưới thân."

Nét mặt Nguyên Sinh lạnh lùng nói, nhìn ba người Cổ Thư Hinh liên tiếp cười gằn, cả đám người ở phía sau không ngừng nở nụ cười dâm đãng, bảy người còn lại nhanh chóng đem bọn họ bao vây lấy.

"Hắc Ma Tông dám làm điều ác, có chết ta cũng không cho các ngươi toại nguyện."

Cổ Thư Hinh cắn răng giận dữ, trên khuôn mặt tràn đầy khí tức lạnh lẽo, nàng đã chuẩn bị tự tử để bảo toàn danh tiết chính mình.

Lâm Thiên Vân dường như hiểu được ý định của nàng, vội vàng giữ chặt nàng lại, tùy ý nói.

"Xem ra có người muốn làm khó dễ a."

"Ngươi là ai?"

Nguyên Sinh nhìn Lâm Thiên Vân trước mặt, mở miệng hỏi.

"Ta trước giờ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta họ Lâm tự là Thiên Vân."

Lâm Thiên Vân nhẹ nhàng cười, hướng Nguyên Sinh ôn tồn nói.

"Không quen, nếu các ngươi đã là đồng bọn, thêm một người ta giết một người."

Đám người Hắc Ma Tông trong tay nắm chặt vũ khí, chỉ đợi Nguyên Sinh ra lệnh, liền lập tức tấn công.

Nhìn đoàn người đằng đằng sát khí, Lâm Thiên Vân cười cợt nói.

"Thật trùng hợp, ta đối với hai người này cũng thấy hứng thú, không ấy chúng ta làm chút giao dịch a."

"Hừ! Một tiểu tử Không Minh cảnh, có tư cách gì giao dịch? Muốn kéo dài thời gian sao? Mơ tưởng!"

Nguyên Sinh ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lâm Thiên Vân, khí tức Đại Hải cảnh phóng xuất, đem lực lượng muốn dồn ép thiếu niên trước mặt.

Cổ Thư Hinh bên cạnh chịu đựng sức ép khiến nàng cảm thấy khó thở, khuôn mặt tái nhợt càng thêm nặng nề, Lâm Thiên Vân nhìn biểu cảm của nàng, nhẹ nhàng phóng xuất chân khí, triệt tiêu khí tức của Nguyên Sinh, lúc này Cổ Thư Hinh mới thở ra nhẹ nhõm.

"Hửm?"

Nguyên Sinh trong lòng vô hạn kinh ngạc, hắn không thể tin được, chỉ một tu sĩ Không Minh cảnh mà lại có thể nhẹ nhàng phá bỏ chân khí của hắn như vậy. Chả nhẽ thiếu niên là thiên tài đặc dị sao? Hay thiếu niên này đang giả heo ăn thịt hồ? Càng ngày hắn càng nhìn không thấu thiếu niên trước mặt.

"Ngươi là ai?"

Nguyên Sinh lúc này ánh mắt chợt trở nên cẩn thận, có thể nhẹ nhõm đánh tan chân khí của mình, chắc hẳn không phải hạng người vô danh, tu vi chắc chắn không dưới hắn.

"Ta nói rồi đấy thôi, ta là Lâm Thiên Vân a, các vị các ngươi để ý nàng ta, ta cũng để ý nàng. Nhìn xem, nàng ấy quả là cực phẩm đến ta cũng thấy tâm rục rịch, hay là chúng ta cùng làm giao dịch a."

Lâm Thiên Vân khẽ cười, lấy trong người ra chiếc quạt phiến, nhẹ nhàng phe phẩy trước ngực, đôi mắt híp lại, khóe miệng treo lên độ cong tà mị.

"Hừ! Các hạ là ai ta không biết. Ta chỉ muốn lấy một thứ từ ả ta, nếu các hạ đồng ý, ta sẽ không tiếp tục làm phiền."

"Đại nhân…"

Người bên cạnh nghe Nguyên Sinh hạ thấp tư thái thì vô cùng kinh ngạc, vốn định mở miệng lên tiếng. Nguyên Sinh lúc này liền đưa tay ngăn lại, chỉ dùng đôi mắt âm thầm dò xét biểu cảm Lâm Thiên Vân.

"Chuyện này ta phải xem xét nữ nhân bên cạnh ta có đồng ý không a."

Lâm Thiên Vân đương nhiên biết bọn họ không dễ gì bỏ qua, chắc chắn trên người nàng có thứ bọn họ cần.

Cổ Thư Hinh một bên xem toàn bộ sự việc, cũng kinh ngạc khi phát hiện Nguyên Sinh vậy mà hạ thấp tư thái, khiến nàng không hiểu nguyên nhân ra sao. Nhưng có thể chắc chắn rằng Hắc Ma Tông đang đề phòng thiếu niên cạnh nàng, càng làm cho nàng không khỏi nhìn thêm nhiều vài lần.

Cảm giác đôi mắt của Lâm Thiên Vân nhìn chằm chằm, Cổ Thư Hinh khuôn mặt có chút lúng túng, sau đó nhìn đám người Hắc Ma Tông nói.

"Ta không thể giao Huyết Hồn Thảo cho các ngươi, đây là thứ bọn ta đạt được, hà cớ gì giao cho đám cẩu tặc như ngươi?"

"Huyết Hồn Thảo?"

Lâm Thiên Vân nghe vậy không khỏi trầm ngâm suy nghĩ, Huyết Hồn Thảo là thảo dược cấp bốn, thuộc loại hồn thảo quý hiếm. Tuy là quý hiếm nhưng cũng không phải khó tìm kiếm, quan trọng là biết được nhiệt độ sinh trưởng của nó, sau đó lần theo manh mối mà tìm ra.

Huyết Hồn Thảo có chức năng hồi phục hồn lực, chữa trị vết thương do linh hồn tạo ra, cùng tăng cường hồn thể. Thảo dược này đối với người tu linh hồn thể và luyện dược sư là vô cùng trân quý. Ngoài ra Huyết Hồn Thảo bên trong còn ẩn chứa một lượng độc dược lớn, nếu biết cách bài trừ, sẽ là một lá bài ám sát mạnh mẽ. Lực lượng độc tố chiếm ba phần trong mười phần thảo dược, độc dược này sau khi đi vào thân thể, đầu tiên sẽ làm suy giảm dây thần kinh, chân khí bị rối loạn vận chuyển, tiếp sau đó là linh hồn bị ăn mòn dần dần. Cho đến khi biến thành một người vô hồn. Nhưng những phần này không đáng để biến một người như vậy, chí ít cần phải dung nạp nhiều loại độc tố khác nhau trộn, mới phát huy được tác dụng vốn có.

Chỉ có điều sau khi rút lượng độc tố này ra ngoài, Huyết Hồn Thảo công dụng liền sẽ bị giảm đi đáng kể.

Bạn đang đọc Dục Hỏa Thiên Vân sáng tác bởi Vuphong95

Truyện Dục Hỏa Thiên Vân tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vuphong95
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.