Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi Biến

Tiểu thuyết gốc · 2114 chữ

-A.A.A…

Một tiếng hét thất thanh vang lên xong im bặt,chỉ còn một mớ âm thanh hỗn loạn từ hành lang cầu thang vọng đi xa xa trong màn đêm tĩnh mịch ấy.

Kong kong

Một chiếc bình giữ nhiệt theo bậc cầu thang lăn đi, mỗi khi lăn xuống một bậc lại vang lên âm thanh bắt tai thành công thu hút sự chú ý của đám tang thi,những tiếng bước chân dồn dập liên tục theo chiếc mà đuổi theo.

Trong một góc tường ở phía tầng dưới phòng của Mạnh Hoàng một tầng,là ba người với gương mặt tái xanh đang ép sát vào một góc tường,nhìn từng đợt tang thi đang ồ ạt đuổi theo chiếc bình giữ nhiệt .

Mắt thấy xung quanh khi này không còn xót một con tang thi nào Mạnh Hoàng lúc này mới có có đôi phần buông lỏng cánh tay đang giữ chặt trên miệng người phụ nữ.

-...

Thấy người phụ nữ ý định muốn nói gì đó thì Mạnh Hoàng nhanh chóng lấy ngón tay đặt lên miệng của mình ra hiệu im lặng,người phụ nữ cũng rất nhanh hiểu ý không nói thêm lời nào chỉ chậm rãi kéo theo đứa bé đi theo Mạnh Hoàng.

Men theo thành cầu thang hắn dẫn hai người mẹ con người phụ nữ, thật nhẹ nhàng từng bước quay lại phòng của hắn.

Cánh cửa được Mạnh Hoàng nhẹ nhàng đóng lại,ánh mắt hắn đôi phần rũ xuống thả lỏng nhìn hai mẹ con, bộ dáng co ro ngồi trên chiếc giường của hắn.

-Tiểu Hoàng sao con ở lại đây.

Người phụ nữ không giấu được tò mò có chút thấp thỏm hỏi tới.

“Sao lại ở đây” Hắn tự hỏi bản thân mấy chữ này có ý gì đây không phải chỗ hắn thuê trọ hay sao, không ở đây thì ở đâu,nhưng nhìn dáng vẻ của Cô Bích Ngọc không giống giả vờ,đắn đo một hồi hắn trả lời lại:

-Con chỉ vừa mới ngủ dậy cách đây không đến hai mươi phút.

-Con nói gì…

Lời vừa dứt Bích Ngọc liền không kìm được thốt lên, vẻ mặt như thể không tin đây là sự thật nói tiếp:

-Con thật sự không lừa cô đấy chứ.

Bích Ngọc có chút mất bình tĩnh chạy lại nắm chặt lấy hai bả vai của Mạnh Hoàng.

Mạnh Hoàng mặc dù bây giờ bị hai bàn tay của Bích Ngọc cấu chặt tới mức gần như sắp chảy máu nhưng hắn không chút nào tức giận,hắn biết rõ Bích Ngọc cô ấy là một người tốt,trong mấy năm này cũng nhờ có gia đình của cô ấy mà hắn được no bụng.Nên tính cách cô ấy như nào thì hắn biết rõ,còn biểu hiện hiện tại của cô ấy chắc là sợ hãi quá mức mà phát sinh,cũng phải thôi đối với người như hắn đứng trước cảnh tượng khủng khiếp như vậy cũng bất giác rùng mình huống gì là phụ nữ chân yếu tay mềm như cô ấy.

-Con gạt cô để được gì chứ.

Hắn nhẹ nhàng an ủi Bích Ngọc,chậm rãi đỡ nàng ngồi qua giường.

-Chú nhà đâu lại để…

Chưa hỏi hết ánh mắt Bích Ngọc đã ngấn lên chút lệ ôm mặt gục xuống có chút nức nở không nói rõ lời:

-Anh… ấy … Anh ấy một tháng trước đã…

Bích Ngọc không nói được tiếp nữa òa lên nức nở nàng sớm không có gì kiêng ngại nữa vì từ lâu nàng đã vốn đã xem Mạnh Hoàng như thể người nhà của mình rồi.

-Một tháng trước,cô vừa nói một tháng trước.

Mạnh Hoàng như không tin vào tai mình hỏi đi hỏi lại vài lần,tay vội cầm lấy chiếc điện thoại bên cạnh lên xem,nhìn ngày tháng trên màn hình điện thoại bàn tay hắn có chút run rẩy,hắn cố chấn an bản thân bằng những lời nói:”không sao đâu,chắc nó chỉ mới đây”. bàn tay hắn sợ hãi kéo tới dòng tin nhắn của em gái hắn.

Năm hắn lên lớp bảy nhà hắn bị hỏa hoạn ba mẹ hắn vì cứu hắn và em gái hắn đều đã không may thiệt mạng từ đó chỉ còn lại hai anh em hắn nương vào nhau mà sống,giờ đây lúc em gái hắn, cần hắn nhất hắn lại không thể giúp gì cho em gái của hắn,càng nghĩ hắn càng sợ hãi,động tác theo đó càng chậm hơn trước bội phần,như có thể bất kỳ một giây một khắc có thể làm rơi chiếc điện thoại ra khỏi tay.

{Một Tháng Trước}

Nhìn dòng chữ đó toàn thân hắn vô lực làm rơi chiếc điện thoại xuống mặt nền,gương mặt tối đen cười thê lương,nắm tay hắn siết chặt lại tới rỉ máu.

-Tiểu Hoàng con sao vậy.

Bích Ngọc ngồi cạnh bên thấy bộ dáng hiện tạicủa Mạnh Hoàng giọng nói có chút quan tâm hỏi han

-Không có gì.

Mạnh Hoàng có chút sầu não đáp lại.

-Thằng bé này…

Thở dài một hơi Bích Ngọc quan tâm nói tiếp:

-Vì Tiểu Lan đúng chứ.

Mạnh Hoàng hắn chỉ khẽ gật đầu một cái, gương mặt vẫn ủ rủ nhìn xa vào bức tường trước mặt,với việc làm sao Bích Ngọc có thể đoán ra thì hắn không bất ngờ vì từ trước tới giờ nếu như nữ nhân làm hắn kính phục thì mới chỉ có cô ấy ta làm được,không những rất giỏi trong việc nhìn sắc mặt của người khác,mà cô ấy ta còn một người cực kì thông minh.

-Tiểu Lan nó không xảy ra chuyện gì đâu.

Lời này vừa dứt lập tức khiến cho Mạnh Hoàng như đang ở địa ngục thoáng chốc được phục sinh,ánh mắt trở nên đầy sức sống.

-Cô nói gì.

Mạnh Hoàng có chút kích động ôm lấy người Bích Ngọc lay qua lại,như ép nàng nói nhanh hơn.

-Mạnh Hoàng con dừng lại chút.

Mạnh Hoàng thấy tay mình đã quá phận vội buông Bích Ngọc ra gương mặt đầy vẻ ngại ngùng, cùng với nàng bảo lưu khoảng cách.Bích Ngọc cũng không trách hắn vì nàng biết thằng nhóc thật sự vô cùng yêu quý em gái của nó,dù có là bán mạng đổi lấy cuộc đời cho em gái của nó thì thằng nhóc cũng không mất tới một giây chần chừ,giờ đây trong cái thời cuộc hỗn loạn này biết được em gái mình vẫn còn được an toàn làm sao không thể không kích động được chứ.

Bích Ngọc sau khi thấy Mạnh Hoàng bình tĩnh lại, bắt đầu kể mọi chuyện:

-Cách đây khoảng ba tuần trước cô nhân được một cuộc gọi từ con bé,con bé nói rằng là con đang ở khu tị nạn ở phía tây thành phố và gửi lời tới cô là nếu gặp được con thì nói với con rằng là nó hiện tại rất an toàn,nhưng lúc đó nghe giọng con bé cô đã đoán rằng con đã xảy rachuyện gì đó mới khiến cho con bé lo lắng tới vậy,nên khi vừa nhìn thấy con còn ở đây cô thật sự không thể tin là sự thật.

Ánh mắt Mạnh Hoàng trở nên đầy kinh ngạc thắc mắc tại sao con bé không gọi cho mình báo bình an lại tìm người chuyển lời,hắn vội kiểm tra qua điện thoại một lần nữa đúng là có rất nhiều cuộc gọi nhỡ,hắn lúc này mới hoàn toàn tin tưởng như lời mà cô Bích Ngọc nói với hắn,hắn hiểu dù có là cô ấy có nói dối thì cũng chỉ là muốn tốt cho hắn,nhưng hắn chỉ muốn chắc chắn là em gái hắn an toàn mà thôi. Nhưng thoáng chốc mọi thứ khiến trong đầu hắn nảy ra hàng chục câu hỏi khác nhau: “Thứ nhất một tháng qua đã xảy ra chuyện gì.Thứ hai là quân đội có đủ thời gian xây dựng trại tị nạn nhanh tới như vậy thì tại sao vẫn để sót lại người ở nơi này,vv…”.

Mang tất cả khúc mắc trong mình ra hỏi Bích Ngọc hắn được nàng trả lời từng chút một.

Thứ nhất một tháng trước vào cái ngày định mệnh ấy trên bầu trời vụt qua một ngôi sao chổi,ánh sáng xanh sáng rực lên bầu trời đêm chỉ trong tích tắc mọi thứ như liền quay lại bình thường nhưng sau đó là vô số người cảm thấy đau đầu dữ dội,dần dần là những cơn nóng sốt ở một số người,sau đó là điên cuồng cắn xé đồng loại như những con zombie.

Thứ hai một tháng qua quân đội dốc toàn bộ sức lực nhưng vẫn không thể khống chế cục diện bùng phát vì những tên tang thi như thể đang tiến hóa càng lúc càng mạnh,một số tên đặc biệt còn phát sinh trí tuệ.Các trại tị nạn được thành lập là sau khi cục diện gần như không thể khống chế, chỉ nhằm một mục đích tập chung giải cứu người dân bị nạn trước,cũng như để không cho tang thi gia tăng thêm số lượng.Còn lý do gia đình của nàng không rời tới khu tị nạn là vì lúc quân đội tới giải cứu thì phát hiển đứa con của gia đình nàng đang ở trong thái hôn mê vì nóng sốt nên không cho đưa nó tới trại tị nạn, cũng vì thế gia đình nàng quyết định ở lại cùng thằng bé mà không tới khu tị nạn,còn những người khác vì sao ở lại thì nàng cũng không rõ.

Rất nhiều thắc mắc khác của hắn cũng đều được Bích Ngọc giải thích.

Sau một đêm dài cuối cùng ánh bình minh cũng đã dần lên, căn phòng tối om cuối cùng cũng được thắp sáng.

Ba người hai lớn một nhỏ ngồi ăn sống những gói mì tôm đây ngon lành,thật nực cười thay những gói mì tôm chống đói của hắn giờ đây lại thành mỹ vị nhân gian qua lời Bích Ngọc khiến hắn không biết trả lời như nào.

Khi ăn xong Mạnh Hoàng hắn đưa một chủ ý khiến cho Bích Ngọc có chút giật mình phải hỏi đi hỏi lại vài lần mới có thể chắc chắn bản thân không nghe nhầm.

-Con thật sự muốn tới khu tị nạn sao.

-Ngồi đây chờ chết không bằng liều mạng một lần không phải tốt hơn hay sao.

Gương mặt Mạnh Hoàng nở một nụ cười đầy vẻ tự tin nhìn hai mẹ con đang mắt to mắt nhỏ đầy sự kinh ngạc nhìn hắn.Thấy Bích Ngọc có vẻ chần chừ hắn liền hỏi tên tiểu quỷ nhà nàng:

-Nhóc con sợ không.

-Vương Dũng em đây trời không sợ đất không sợ, chỉ sợ mẹ,thì sư phụ nói xem em có sợ hay không.

Vương Dũng vừa được hỏi tới miệng đang ngồm ngoàm từng miếng mì tôm liền vội trả lời.

Thấy Bích Ngọc có vẻ chần chừ hắn liền hỏi tên tiểu quỷ nhà nàng:

-Nhóc con sợ không.

-Vương Dũng em đây trời không sợ đất không sợ, chỉ sợ mẹ,thì sư phụ nói xem em có sợ hay không.

Vương Dũng vừa được hỏi tới miệng đang ngồm ngoàm từng miếng mì tôm liền vội trả lời.

Bích Ngọc cũng không biết nói gì ,chỉ có thể phì cười nhớ tới ngày đầu tiên mà gia đình nàng chuyển tới khu này sống , thì không hiểu thằng con của nàng không biết bị gì suốt ngày cứ bám lấy một tên thanh niên chẳng có gì tốt đẹp, suốt ngày chỉ thấy gả thanh niên đó đi đánh nhau tới mặt mày thâm đen ,nhưng sau một thời gian tiếp xúc nàng phát hiện hắn cũng không tệ như bản thân nàng nghĩ ,thấm thoát cái đã năm năm trôi qua nhiều thứ đã thay đổi, nhưng hai chữ ‘sư phụ’ thì thằng tiểu quỷ nhà nàng từ năm bảy tuổi đã gọi người thiếu niên kia đến giờ vẫn không có lấy một chút thay đổi.

-Nhóc con khá lắm nếu lần này toàn mạng khi tới khu tị nạn anh sẽ nhận mi làm để tử.

-Sư Phụ nói thật chứ.

Vương Dũng không kìm được phấn khích mà nhảy cẩng lên,năm xưa dù bản thân hắn đã cầu xin đủ thứ,dùng mọi cách 'người sự phụ này' vẫn chưa bao giờ đồng ý dạy hắn bất kỳ thứ gì,nhưng giờ đây không cầu lại có được, bản thân hắn không thể dùng từ ngữ mô tả sự vui sướng này.

Bạn đang đọc Đứa Con Của Quỷ Kẻ Kết Thúc Kỷ Nguyên sáng tác bởi talagi

Truyện Đứa Con Của Quỷ Kẻ Kết Thúc Kỷ Nguyên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi talagi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.