Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thử thách thứ hai

Tiểu thuyết gốc · 2062 chữ

Hệ thống dường như hiểu được câu hỏi đầy ẩn ý mà trả lời.

[ Đó chủ nhân hiện tại đang ở trong một thế giới gọi là thế giới của những linh hồn. tại thế giới này, chủ nhân không hề bị giới hạn về bất kỳ khả năng vật lý hay sinh học, vì bây giờ chủ nhân đang ở trạng thái linh hồn ]

Bách dường như nhận được câu trả lời mình muốn, cậu nói một mình.

-Vậy là điều đó giải thích được tại sao mình lại càng đánh càng mạnh rồi...Vì đơn giản một điều, khi càng chiến đấu thì cơ thể hay thứ ngươi gọi là linh hồn càng thích nghi, dẫn đến sức mạnh càng tăng phải không ?

[ Đúng vậy thưa chủ nhân, giả thuyết của ngài hoàn toàn đúng ]

Nhận được sự xác nhận đến từ hệ thống, Bách dường như vững tâm hơn về cái giả thuyết về thế lực đã dịch chuyển cậu tới đây. Giả thuyết của cậu chỉ xoay quanh câu hỏi tại sao lại là cậu. Vì chỉ cần tìm ra câu trả lời này thì cậu có thể tìm ra kẻ đó là ai.

Nhưng bây giờ, giả thuyết vẫn là giả thuyết, nhưng cậu sẽ không bao giờ quên được cả.

Đột nhiên hệ thống lại hiện lên nhưng chỉ có hai chữ.

[ Cơn đói ]

Bách vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì linh hồn của cậu đã bị dịch chuyển sang một nơi khác.

Toàn bộ không gian đen tối đó được thay bằng cảnh vật của một khu rừng, trông giống Amazon của trái đất. Nhưng lại không có một dấu hiệu của sự sống nào ngoài cây cỏ, tất cả những thứ đáng lẽ ra phải tồn tại như chim chóc, côn trùng thì lại không có lấy mỗi một con. Khu rừng, biểu tượng của tự nhiên mà bây giờ chết trong cái không khí im lặng đến đáng sợ.

Bách khi chuyển tới đó, cậu đứng dậy kèm theo một biểu cảm khó chịu, cậu ngạc nhiên vì cây lưỡi hái yêu thích của mình đang nằm trên tay. Bất chợt, Bách cảm nhận được một cơn đói khủng khiếp đến từ cái bụng của cậu, nó khủng khiếp tới mức cậu phải hét lên trong đau đớn, dù cậu đã không còn cảm nhận nỗi đâu từ thử thách thứ nhất nữa nhưng cơn đau khác hoàn toàn với những gì cậu đã trải qua. Nó giống như một cơn thèm khát đến mức muốn hủy diệt.

Bách chỉ có thể nằm lăn lóc trên mặt đất mà kêu la, từ từ cậu mất nhận thức. Đến khi mở lại lần nữa thì cậu biết mình đã đi bán muối một lần nữa, cậu đoán là nguyên nhân là do cơn đói khủng khiếp đó nhưng không phải mà là do khi té xuống, phần gáy của cậu đập xuống một hòn đá và gây tử vong cho cậu.

Nhưng cái gì đã có giả thuyết rồi thì phải chứng minh. Bách dùng khả năng cảm nhận của mình để rà soát toàn bộ khu rừng để tìm ra một thứ gì đó còn sống, và cậu đã tìm ra được. Nó là một con rắn, mà nó theo Bách mô tả thông qua khả năng cảm nhận là một sinh vật cực kỳ to lớn, tổng chiều dài của nó dài hàng ngàn kilomet, nó là một chủng rắn hổ mang màu tím, với đôi mắt sắc lẻm như muốn ăn tươi nuốt sống người nhìn.

Bách bị cơn đối điều khiển, mà lao về hướng con rắn một cách mất kiểm soát. Khi cả hai chạm mặt nhau, bách liền bay tới và há miệng về phía con rắn. Con rắn đâu phải là một sinh vật dễ ăn như vậy, nó dùng chính cái đuôi của mình mà quật chết Bách.

Mọi chuyện diễn ra y hệt ở lần thứ nhất, Bách cứ lập lại vòng lặp sinh tử - cái vòng lặp chết dẫm đang giảm cầm Bách. Bách dù cố gắng cỡ nào cũng không thể không làm theo cơ đói mà lao lên cơn rắn.

Nhưng nhờ món quà trời ban, Bách dần dần kiểm soát được bản thân mình sau hơn 10 tỷ lần chết. Nhưng mọi chuyện lại không dễ dàng và thuận lợi, cứ mỗi lần mà Bách kiểm soát được cơn đói, thì nó lại càng mạnh mẽ hơn. Bách thì lại lao lên và chết như vậy.

Cậu không thể chịu được nữa, Bách dùng hết sức bình sinh để kéo lại phần kiểm soát của bản thân mình. Từng chút một, Bách kiên trì ngồi thiền để kiểm soát cơn đói lúc nó còn yếu, sau khi đảm bảo kiểm soát được thì Bách mới tiến về phía con rắn - chiếc chìa khoá của thử thách này.

Nhưng một trận đấu không hề diễn ra, Bách chỉ đơn giản là leo lên một cái cây gần gần và khuất khỏi tầm quan sát của nó, mà nhìn con rắn. Đây chính là cách Bách luyện tập sức chịu đựng của mình, đời nào có ai đang cực kỳ đói và nhìn thấy một đĩa đồ ăn bên cạnh mình mà không lao lên ăn đâu chứ. Nhưng đây là cách Bách luyện tập, cậu cũng dần hiểu ra ý nghĩa của hai chữ cơn đói mà hệ thống đưa ra.

Nó không phải hai chữ đơn thuần, mà là một nhiệm vụ y hệt thử thách thứ nhất. Và nhiệm vụ của nó đó chính là kiểm soát cơn đói, một cơn đói đến mức hủy diệt. Bác lẳng lặng quan sát, cậu nhận thấy rõ sự cách biệt sức mạnh của cậu và con rắn đó, một con thì cực mạnh, một người thì mới ở sức mạnh cơ bản của loài người. Nhưng bách đã có chiến thuật, một chiến thuật mà cậu luôn luôn áp dụng nó vào thực chiến, đó chính là kết hợp khả năng quan sát với phát hiện điểm yếu, đây là chiến thuật cậu dùng để hạ lũ rồng mà chẳng cần phải tốn công, chỉ cần đánh trúng điểm yếu là chúng sẽ nhận phải một lượng sát thương cực lớn.

Nhưng điểm yếu của con rắn này không phải là điều dễ thấy, nó to lớn nhưng điểm yếu thì gần như không có. Bách cũng không kém cạnh, cứ ngồi đó mặc cho cơn đói cồn cào xé nát nội tạng. Không biết đã bao nhiêu năm kể từ khi Bách ngồi quan sát con rắn đó, chỉ biết là Bách đã ngồi hơn trăm cành cây khác nhau, và thân hình của Bách thì bám đầu rêu xanh hệt như một bức tượng, nếu không có nước da rám nắng đó thì có lẽ không ai có thể biết cậu là con người thông qua tình trạng hiện giờ.

Thời gian, cậu thở dài vì cơn đói của cậu bây giờ như muốn nuốt chửng cả thế giới này vậy, cậu không rõ thời gian là bao lâu để khiến nó trở nên như vậy nhưng cậu dám cam đoan rằng không dưới 10 năm. Trong khoảng thời gian dài đằng đẵng đó, nhật nguyệt luân phiên, chỉ duy có bách là vẫn không thay đổi vẫn cứ quan sát nhất cử nhất động của con rắn. Cuối cùng cậu cũng có thể phát hiện ra điểm yếu của nó, đó là một cái chấm chừng bằng một vết mực bên mắt phải của nó. Với phát hiện này bách tự tin giành chiến thắng trước nó.

Bách cầm chắc cây lưỡi hái mà phóng về phía nó, tuy là bị cơn đói quấy nhiễu nhưng sức lực của Bách không yếu đi một chút nào nhưng vì đây là sức mạnh cơ bản của bách không thông qua luyện tập nên khá yếu, nhưng kinh nghieemjsex bù cho tất cả. Ít nhất là bách tin là vậy.

Con rắn khi thấy một con người y hệt những lần trước, nó liền lao lên đớp hắn một phát, nhưng nó không ngờ là con khỉ này có thể lách mình qua mà né cú đớp chết người đó của nó, hắn cầm cây lưỡi hái ghim thẳng vào lớp vảy con rắn, Bách biết rõ ràng là không xi nhê nhưng vẫn cố tình làm vậy để hiểu rõ thêm về nó. Con rắn thấy mình bị tất công, quật cái đuôi của mình vào bách, nhưng nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu tới mức của thần thì Bách dễ dàng né được nhờ phản xạ, nhưng đòn đó khi va vào một cái cây gần đó thì tạo nên một luồng gió hủy diệt, thổi bay một phần mười khu rừng. Đến bách cũng cảm thấy đáng sợ về sức hủy diệt mà nó mang lại.

Bách cùng lúc né đòn, phóng về phía con mắt của con rắn, con rắn này cũng không phải là một đối thủ dễ xơi, nó há miệng ra khè ra một dung dịch độc chết người, Bách cũng chết bởi thử dung dịch này rồi nên cậu mới hiểu sự đáng sợ của nó, dung dịch đó nó có thể làm tan chảy cả đá nói chi đến Bách một con người bình thường. Cậu cố chuyển hướng trong không khí và thành công trong việc né nọc độc của nó, tuy vậy nề đất dưới đó đã bị thủng một lỗ to tướng, cúi đầu xuống Bách quay một vòng trên không y hệt một con yoyo, lưỡi hái chạm vào vùng vảy gần mắt nó, ngay khi đó Bách dùng lực để có thể ghim vào, và cậu đã thành công. Lấy chỗ đó làm điểm tựa mà phóng lại chỗ con mắt, Khi phóng được tới chỗ con mắt, Bách găm cây lưỡi hái vào cái điểm đỏ của con rắn, khiến cho nó dãy dụa, Nhưng với thân hình của nó đã thổi bay cả khu rừng.

Bách cũng phải nhanh chóng kết liễu nó, đè chiếc lưỡi hái vào cái điểm yếu của nó. Con rắn càng dãy dụa càng mạnh, nhưng từ từ nó ngừng dãy dụa. Bách giết nó, chỉ bằng cách quan sát điểm yếu, nhưng cậu không thể hiểu tại sao con rắn này lại sở hữu điểm yếu chết người như vậy. Nhưng càng nghĩ lại càng mệt, Bách bung hết sức mạnh mà mình dùng để phong ấn cơn đói ra, thì ra lúc cậu ngồi thiền là để dùng tất cả sức mạnh linh hồn của mình đã thu thập ở thử thách thứ nhất để giảm bớt hay phong ấn cơn đói nên cậu chỉ còn lại sức mạnh cơ bản của mình.

Giải phóng hết cơn đói hủy diệt lên người con rắn, Bách một tay xé đầu nó ra rồi dùng hàm răng của mình mà cắn nát những cái vảy của nó, nhai “Rột Rột” như đang ăn khoai tây chiên vậy. Nhưng nhiêu đó là chưa đủ, Bách còn bẻ những cái xương của nó mà gặm như gặm bánh mì, kể cả não của con rắn, Bách cũng ăn sống luôn. Những phần thịt nhũng nhũng của não cũng không thể khiến Bách thỏa mãn cơn đói. Cậu ăn hết tất cả những gì con rắn để lại, kể cả nó có là nội tạng hay là xương cốt. Chỉ sau 1 giờ, xác con rắn đã bốc hơi như không hề tồn tại.

Bảng hệ thống hiện lên sau khi Bách thưởng thức bữa ăn của mình.

[ Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành kiểm soát Cơn Đói. Đây là thống kê

Thời gian: 400 triệu năm

Chết: 300 tỷ lần ]

Bách thở dài đầy thất vọng khi thấy thời gian mình bỏ ra ở đây, cậu lặng người một chút khi nhìn thấy cảnh vật xung quanh bị phá hủy, cậu tự trách mình “tại sao mình, không thể giết nó mà không gây tổn thất cho khu rừng chứ” Nhưng cánh của từ hệ thống đã gạt đi câu hỏi của cậu. Cánh của ấy lại một lần nữa hiện lên trước mặt bách , đó là dấu hiệu cho cuộc hành trình của cậu vẫn còn dài.

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 162

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.