Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiết Lộ

Tiểu thuyết gốc · 3545 chữ

Tối hôm nay, Night Raid lại quán bách quẩy một lần nữa, nhưng lần này không có Soya và leyasu phục vụ vì có Tatsumi đi theo, nên Bách đành phải nai lưng ra phục vụ bọn họ.

Tatsumi bị Leone và Bulat kéo vào trong bữa nhậu, còn Akame thì cứ như biến thành cái máy xúc thức ăn, ăn hết dĩa này đến dĩa khác. Bọn họ làm Bách cực kỳ bận rộn trong bếp, nhưng dù sao thì Bách cũng đã quá quen với việc này rồi, nên chẳng khó khăn gì mấy cho cậu. Và cậu cũng đã rút kinh nghiệm, cậu làm sẵn một núi thức ăn rồi cho vào kho đồ hệ thống, khi nào Akame tới thì lấy ra cho cô.

Đợi mọi việc dần ổn định rồi, Bách lại ngồi kế bên Sheele. Cậu mời cô ăn bánh tiramisu do chính tay cậu làm. Cô vui vẻ nhận, khi bỏ nó vào miệng, Sheele cảm nhận được vị béo và mềm mịn của lớp kem, kèm thêm chút vị đăng đắng của bột cacao. Tất cả tạo nên một cảm giác thỏa mãn mà không bị ngấy.Nó khiến cô thốt lên:

-Món mới của ông chủ ngon quá !

-Không có gì đâu, món nào của tôi mà chẳng ngon...Mà này, Sheele cô có muốn uống chút không ?

Cô ngơ ngác nhìn Bách, rồi hỏi:

-Bộ ông chủ muốn uống chút sao? Nhưng tôi xin từ chối, vì còn phải đưa bọn họ về nữa.

-Tôi đưa bọn họ là về được ấy mà.

Bách nhất quyết ép Sheele phải uống với mình một ly. Vì hôm nay Bách cũng khá là chán, Kanne thì bận chăm sóc mấy con quái vật, quán thì cũng chẳng có gì làm, trong rừng cũng chẳng còn con nào để Bách và Slayer săn nữa. Nên cậu mới đề nghị Sheele uống cậu một ly.

Bách lấy ra một chai rượu vang từ trong bếp, rót nó vào ly cho Sheele, mời cô uống. Cô cũng đồng ý, cầm cái ly rượu rồi uống. Tuy hơi mem chẳng thể nào ảnh hưởng tới Bách, nhưng cậu lại hỏi Sheele một câu rất ngu:

-Này Sheele ! Sao cô lại gia nhập Night Raid vậy ?

Cô cười nhẹ nhàng rồi nhìn bách với đôi mắt hứng thú rồi nói:

-Thì ra ông chủ cũng hứng thú với chuyện này à ? Được rồi để tôi kể cho ông chủ nghe nhé. Tôi lớn…

Bách ngắt lời cô:

-Tôi không hỏi về cái đó, ý tôi là quân cách mạng đã chiêu mộ cô như thế nào ?

-Ý ông chủ là như vậy à !...Tôi thắc mắc là tại sao ông chủ không hỏi tôi, “tại sao cô lại gia nhập quân cách mạng chứ ?” Nhưng ông chủ muốn nghe thì tôi cũng không giấu. Đó là một ngày mưa tầm tã, sấm chớp vang trời. Tôi thì đang đâm một tên cướp, lúc đó Sếp đã đến. Sếp đã đưa tay hướng về toi và nói “Cô có muốn gia nhập Night Raid không ?” Thế là tôi đồng ý và làm việc tới tận bây giờ.

Bách không ngờ là tuyển một sát thủ lại dễ dàng như vậy, nhưng điều làm cậu bất ngờ nhất là Najenda lại trực tiếp tuyển Sheele về đội. Cậu càng ngày càng thấy mọi chuyện bắt đầu THÚ VỊ và khác với trong truyện.

Bách hỏi Sheele một câu nữa:

-Nếu tôi có một năng lực tiên đoán tương lai thì cô có tin tôi không ?

Sheele cứ tưởng Bách đùa, nên cô đáp:

-Nếu ông có năng lực tiên đoán tương lai thì ông chủ có thể nói cho tôi tương lai của mình được không ?

Bách lạnh lùng nói:

-Cô sẽ chết dưới tay cô cảnh sát mà mấy người đã đụng mặt trước đây vài tháng.

-Ông chủ cứ đùa. Làm gì có ai có thể tiên đoán tương lai cơ chứ.

-Cô không tin thì thôi. Dù sao thì đây cũng là đùa mà.

Bách xém tí nữa là khiến cho Sheele biết được kết cục của mình rồi, nhưng may cho cậu là cô nàng cứ tưởng cậu đùa nên không tin.

Bách thở dài, cậu không thể hiểu nổi chính mình, tại sao hôm nay cậu lại chán như thế. Thế là, Bách đề nghị Sheele cùng mình ra ngoài hóng gió. Lúc đầu, Sheele cũng từ chối, nhưng sau khi thấy cái vẻ mặt buồn tới mức thảm hại của Bách, cô nàng miễn cưỡng đồng ý.

Hai người tiến vào khu rừng. Để vượt qua đám lính canh ở cổng, Bách bế Sheele theo kiểu công chúa rồi nhảy qua bức tường thành. Còn Sheele được Bách bất ngờ ôm như vậy, không hiểu sao cô lại thấy căng thẳng, tim đập "thình thịch"

Bách khi dẫn cô đến một nơi khá cao so với mặt đất để ngắm sao.

Bầu trời đêm khuya, những vì sao như những viên kim cương trên trời. Chúng tỏa ra một thứ ánh sáng lạ kỳ, làm mê mẩn mọi sinh vật ngắm nhìn chúng.

Bách cùng Sheele khi nhìn lên trời chỉ có chung một ý nghĩ "thật đẹp"

Sau gần 1 tiếng ngắm trăng sao trên trời, Sheele hỏi Bách:

-Sao ông chủ lại dẫn tôi ra đây vậy ?

Bách hình như vẫn chưa hoàn hồn lại nên trả lời:

-Tôi ư ! Hôm nay tôi muốn nói với cô một điều. Tôi biết cái chết của cô đang đến gần !

Sheele ngạc nhiên, không thể hiểu nổi, tại sao Bách lại có thể dùng một câu đùa tới tận hai lần.

Nhưng Bách là một con người biết đùa đúng người đúng chỗ. Nên cậu hiện giờ đang cực kỳ nghiêm túc về việc này, Bách nói:

-Gần 1 tiếng đồng hồ. Tôi đã suy nghĩ rất kỹ, không biết có nên nói với cô hay không ? Tại vì cô là người duy nhất trong Night Raid lúc này tôi có thể tự tin nói được.

Bách dành ra hẳn hoi một tiếng đồng hồ để nghĩ xem có nên nói với Sheele, về cái chết của cô.

Nếu cô chết thì sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ nhiệm vụ của hệ thống, nhưng không vì thế mà Bách phải tốn thời gian cho Sheele. Cậu muốn làm vì chính bản thân Bách, đã có một chút thiện cảm với Sheele trong thời gian qua, nên cậu muốn làm gì đó để giúp cô.

Bách nói:

-Tôi thật sự không có khả năng nhìn trước tương lai. Nhưng tôi biết chắc rằng cô sẽ chết trong tay của Seryu.

Sheele nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Bách. Cô biết chắc chắn rằng, Bách không hề muốn đùa giỡn với cô và cậu càng không có ý gì là không chắc chắn cả. Bách dường như có một niềm tin tuyệt đối với lời mình nói ra, cô hỏi Bách:

-Vậy tôi phải làm sao ?

-Đầu tiên, cô không được để ai biết chuyện ngày hôm nay. Thứ hai, mọi chuyện cứ để tôi lo. Tôi đã có kế hoạch rồi !

Sheele cười nhẹ với Bách, cô nói:

-Thế mới đúng là ông chủ tôi biết chứ ! Vậy ông chủ hết buồn chưa ?

-À ừm...Rồi

Bách lại bị một cô gái dắt mũi nhưng không hiểu sao cậu lại có chút ấm lòng. Đột nhiên, cái bảng hệ thống hiện lên trước mặt cậu

[Nhiệm vụ phụ: giúp Sheele thoát khỏi cái bóng ma tâm lý

Phần thưởng:1000 đồng vàng]

Bách bất ngờ vì cái nhiệm vụ phụ này. Vì lẽ thường tình, lần đầu nhận được một nhiệm vụ phụ, không bất ngờ mới là lạ.

Cậu tự hỏi 'bóng ma tâm lý chẳng lẽ là ám ảnh tâm lý' Để kiểm chứng điều này, cậu hỏi Sheele:

-Dạo gần đây, cô có hay mơ thấy ác mộng không ?

-Hể ! Sao ông chủ biết vậy ? Đúng là dạo gần đây tôi thường xuyên hay mơ thấy ác mộng…

Bách lấy hai tay nắm chặt lấy bàn tay cô rồi hỏi:

-Kể cho tôi nghe về ác mộng đó đi !

Sheele bị một người như vậy nắm tay, nên cô bất giác đỏ mặt. Bách thấy với phản ứng đôi chút kỳ lạ, và cậu cũng nhận ra điều gì đó. Bách hỏi:

-Cô...ngại à ?

Sheele nghe Bách hỏi vậy, cô nhanh chính rút tay mình ra rồi nói:

-Được rồi ! Để tôi kể...Đó là một giấc mơ về nơi lần đầu tiên tôi giết người. Chính tay tôi đã đâm hắn, nhưng không phải điều đó làm tôi ám ảnh. Thứ mà tôi ám ảnh trong thời gian qua, chính là khuôn mặt của người bạn thân nhìn tôi với ánh mắt quái vật...Và sau cái ánh nhìn đó tôi cảm thấy rất tội lỗi. Cái cảm giác ấy như một con thú luôn ám ảnh tôi trong mơ, tôi lúc đó sợ lắm !

Sheele nói với Bách với vẻ mặt buồn rầu. Cô không ngờ chuyện mà mình giấu lâu như vậy, lại nói cho một người lạ mặt như Bách.

Còn Bách cũng hiểu ra được vấn đề. Đến chính cậu cũng không thể ngờ được là Sheele có một ám ảnh về giết người đến như vậy. Nhưng rồi, cậu cũng đã có cách để lấy được phần thưởng của hệ thống.

Hai người đang tâm sự với nhau thì một nhóm đàn ông lạ mặt đi tới. Chúng không mặc áo, chỉ độc mỗi chiếc quần dài đen. Chúng để lộ ra những cơ bắp cuồn cuộn như được tiêm Doping. Nhưng buồn cười là bọn chúng trang điểm rất loè loẹt trên mặt, đánh phấn thì che luôn cả khuôn mặt, còn kẻ lông mi và cả tô son. Nhìn bọn chúng chẳng khác gì mấy ông già mà đi cosplay nhân vật nữ Anime vậy, cực bựa.

Tên trong có vẻ là cầm đầu, vì trong hắn là nổi bật nhất, trang điểm đậm nhất. Hắn nói:

-Chúng ta là nhóm sát thủ mộng mơ. Thích đi săn trai đẹp và hiếp mỹ nam. Chúng tao ghét sự giả dối, yêu sự chính trực. Ghét màu tím và yêu màu hường…Hôm nay chúng ta tới đây để lấy tiền thưởng của ngươi đấy, con ác quỷ Sheele !

Rồi hắn quay qua nhìn Bách với ánh mắt thèm khát:

-Em à ! Tối nay có muốn cùng anh “lên” không ?

Bách nhìn chúng với ánh mắt đầy sự khinh bỉ. Cậu đã gặp qua quá nhiều mấy thằng biến thái như vậy rồi nên hắn chẳng có thể khiến Bách cảm thấy sợ hãi. Cậu nói:

-Vậy à !

Hắn cùng đồng bọn lao lên hai người, Bách và Sheele. Cách khoảng giao tranh vài phút, Sheele nói với Bách:

-Ông chủ cẩn thận, bọn chúng trong có vẻ nguy hiểm đấy !

-Cô không cần lo cho tôi đâu. Tự lo cho mình đi, tôi mạnh hơn cô nhiều đấy.

Bọn chúng, mỗi người lấy ra một cái roi từ trên hông xuống. Dùng vũ khí của mình, bọn biến thái tung ra những đòn đánh nhanh bằng những cây roi ấy.

Bách thấy đây cũng là cơ hội để Sheele thể hiện khả năng né đòn của mình. Nên cậu lùi lại để Sheele lên ứng chiến.

Sheele cũng hiểu ta của Bách nên phối hợp cùng cậu. Cô lấy Teigu của mình là Extase, chém mấy cây roi của mấy tren kia ra thành từng mảnh.

Dường như bọn chúng cũng biết được sức mạnh của đối thủ của mình. Nên ngay khi vũ khí vừa mất, mấy tên biến thái ấy lại lấy ra những cây rìu được mang ở trên lưng ra

Những đòn tấn công tàn bạo được bọn chúng tung ra nhằm khiến Sheele mệt mỏi. Tuy vậy, Sheele cũng không phải sát thủ hạng xoàng, cô đã ngay lập tức lấy mạng hơn năm trên mười lăm người của bọn chúng. Nên bọn này cũng có đôi chút chùn bước

Còn Bách thì lôi trong kho đồ ra một hộp bắp rang, cậu ngồi phía sau của Sheele mà thưởng thức trận đấu đầy máu me. Trông cậu chẳng quan tâm gì mấy tới trận này, vì đơn giản một điều. Đối với Sheele thì mấy tên này quá rác rưởi.

Trận đấu tiếp tục, những tên còn roi thì dùng nó để hạn chế duy chuyển của Sheele, nó cũng gây ra cho cô một số khó khăn nhưng cũng không đáng kể. Các đòn đánh mà Sheele gặp khó khăn đa phần đến từ tên cầm đầu.

Hắn trông có vẻ là một chiến binh đây dặn kinh nghiệm chém giết, nên có thể dựa vào trực cảm của mình mà né các đòn của Sheele một cách khá dễ dàng.

Thật ra, trận đấu thật sự chỉ mới diễn ra khi Sheele chém hết đầu của đám nhân vật quần chúng. Bây giờ mới đến màn đánh boss của cô, tên siêu cấp biến thái loè loẹt nói:

-Đáng khen cho ngươi là có thể hạ hết chị em của ta đấy. Nhưng cái mạng của cô sẽ là sự biết ơn của ta đối với các chị em !

Nói rồi hắn lấy ra một cái ống tiêm, tiêm thẳng vào người. Cơ thể hắn bỗng trở nên to lớn bất thường, xé rách cả cái quần mà hắn đang mặc, để lộ ra cái quần sịp hình thỏ con, trông cực kỳ biến thái. Làm da của hắn trở nên đỏ đậm, mái tóc màu vàng của hắn bỗng chốc dài ra rồi dựng lên như goku.

Từ cái túi mà hắn mang theo để đựng vũ khí của chính mình, hắn lôi ra một bộ đồ thủy thủ của nữ size siêu to khổng lồ. Hắn mặc vào và cài thêm cái vương miệng trông cực kỳ biến thái. Hắn hét to:

-SỨC MẠNH CỦA TÌNH YÊU ! BIẾN HÌNH !!!!

Hắn lao lên một Sheele đang chủ bị lấy cái đầu hắn, nhưng tốc độ của hắn được tăng cường lên mức cực đại. Nên hắn có thể dễ dàng né được một cú cắt của Extase. Sheele sau đó chuyển mình để né cú đấm quái vật mà hắn tung ra, tên siêu cấp biến thái đó cũng không phải dạng vừa. Đòn đánh của hắn hồi nãy chỉ là hư chiêu, và đòn đánh tiếp theo mới là sát chiêu thật sự.

Một đòn chặt cực nhanh đến từ tên biến thái, tưởng chừng Sheele sẽ trở tay không kịp với đòn này. Nhưng không, cô đã nén được một cách nhẹ nhàng, giống như cô nàng đã biết trước vậy. Tên thủy thủ mặt trăng hàng fake khi thấy cô né một cách điệu nghệ như thế, hắn thốt lên:

-Không thể nào ! Sức mạnh tình yêu không thể thua được !

Quán tính của đòn đánh đã khiến hắn lộ sơ hở ở mạng sườn trái. Sheele đã canh ngay khoảnh khắc hắn hộ điểm yếu, mà tung ra một đòn chí mạng. Cây kéo găm vào xương sườn hắn, Sheele vận sức cắt đôi Cả người tên khổng lồ siêu cấp biến thái ấy ra làm đôi.

Trận đấu vừa kết thúc, thì hộp bắp rang của Bách vừa hết. Cậu khá bất ngờ về khoảnh khắc mà Sheele né đòn cuối cùng, cậu đoán là cô sẽ phải đỡ đòn hoặc dính đòn. Nhưng không ngờ cô có thể né được đòn đó, đúng là thành quả luyện tập của cô đã phát huy tác dụng. Bách đứng lên vỗ tay:

-Giỏi lắm ! Đúng là thành quả luyện tập đã không làm cô thất vọng nhỉ Sheele ?

Sheele với khuôn mặt lấm lem máu nhìn Bách và cười nói:

-Không có gì đâu mà !

-Vậy không có ai làm phiền chúng ta nữa. Nên tôi sẽ vào vấn đề chính...Cô có muốn chữa cơn ác mộng đó không ?

Sheele bất ngờ vì câu hỏi Bách. Cô nói:

-Tôi không ngờ là sau khi bị phục kích thì ông chủ lại có thể nói chuyện này đấy !

-Vậy có muốn hay là không ?

-Đương nhiên là muốn rồi.

-Vậy thì cô nói với nhóm Night Raid là cô sẽ rồi đi tầm vài ngày, rồi về chuẩn bị đi. Ngày mai tôi với cô xuất phát.

Sheele ngạc nhiên về cái khoảng chốt đơn này của Bách nhưng cô vẫn đồng ý

Bách đưa mọi người về căn cứ rồi tiện thể ghé qua chỗ Kanne luôn.

Mới vừa bước vào nhà Kanne đã bay lại ôm chặt lấy Bách, cô vui mừng nói:

-Bách onii-chan tới rồi ! Em nhớ anh lắm đó anh biết không ?

-Ừ anh biết rồi, mà giờ này rồi em chưa ngủ sao ?

-Tại vì em có linh cảm là Bách onii-chan sắp đến. Nên em đã chờ anh đến đấy !

Bách cũng không ngờ là Kanne có thể cảm nhận được sự hiện diện của mình. Sau một hồi kể chuyện cho Kanne nghe, thì Bách cũng dặn dò cô về chuyện mình sắp đi xa. Lúc đầu, cô nhất quyết không cho Bách đi nhưng sau khi được Bách thuyết phục thì cô mới tha cho Bách

Tối hôm đó, Bách ngủ lại chỗ của Kanne. Mặc cho hai người Soya và leyasu ngủ lại quán.

Đúng vào sáng sớm hôm sau, Bách lấy chiếc Balo của mình và nhét một đống thuốc men vào, đương nhiên là đống đó để dùng cho Sheele. Và cậu mua thêm một chiếc áo in hình Sheele để cho nó hợp lý (tác giả chẳng thấy hợp lý méo nào cả ) Vì đi với cô thì cũng phải thể hiện chút gì đó của một đứa Wibu của trái đất. Nên Bách mới chọn combo áo phông in hình Sheele, một đôi dép tổ ong màu cháo lòng, và một cái quần màu vàng nâu. Trông Bách cực kỳ nổi bật giữa chốn đông người.

Cậu hẹn Sheele ở trước quán. Khi đến nơi thì cậu gặp một cô gái tóc đen, đeo mắt kính và mặc một chiếc áo choàng che hết Cả người. Nhưng khi mới vừa nhìn thấy người đó, Bách ngay lập tức nhận ra và nói:

-Sheele ở đây !

Coi gái tóc đen ấy chạy thật nhanh lại mà bịt miệng Bách, cô thì thầm vào tai Bách:

-Ở đây nhiều cảnh sát lắm, ông chủ đừng nói như thế chứ !

-Được rồi.

Nhưng lời nói của Sheele ngay lập tức được đáp ứng. Seryu đang đi trực gần đó nhận ra Bách, cô chạy lại về phía cậu. Đập vào mắt cô đó chính là người phụ nữ mặc áo đen ấy, bỗng có một thứ gì đó trong người cô trỗi dậy ‘Những kẻ dám quyến rũ Bách-kun cần được trừng trị’-Giọng nói vang lên trong đầu của Seryu

Khi Sheele định dắt Bách đi chỗ khác, thì ngay lập tức Seryu tiếp cận cô. Nắm lấy tay Sheele, cô nói:

-Móc túi người khác là không tốt đâu !

Bách lúc này cũng không biết Seryu ở gần đây, vì cậu không có bật khả năng cảm nhận của mình lên. Nên Bách rất bất ngờ, cậu nói để chữa cháy cho Sheele:

-A Seryu ! Em đến đây lúc nào vậy ?

Seryu nói dối với Bách:

-Người này định móc túi anh đấu, cẩn thận.

Não của cậu vẫn đang load. Cậu vẫn chưa hiểu tại sao Seryu lại nói như vậy, rõ ràng là Sheele chẳng làm gì thể hiện cô là một kẻ móc túi khả nghi cả. Nhưng Bách vẫn phải mối hiểu lầm này với Seryu, và đương nhiên là không có lộ thân phận của Sheele. Bách nói:

-Này này Seryu-chan ! Cô ấy không phải kẻ móc túi đâu, Cô ấy là nguồn cung cấp rau củ của quán tôi ấy !

-Vậy à...Cho em xin lỗi nhé. Vậy hai người đi cùng nhau làm cái gì vậy ?

Bách giở ra đòn chém gió của mình, kèm với một nụ cười tự tin:

-Đu lấy thực phẩm ấy mà. Vài ngày nữa thì anh về.

Seryu dễ dàng tin lời Bách, cũng may cho cậu là không có cuộc chiến nào diễn ra ngay tại đây. Seryu hỏi thăm nơi Bách định đi nhưng cậu chỉ trả lời chung chung, làm Seryu sót hết cả ruột.

Thế là hai người an toàn rời khỏi cổng thành nhờ sự bảo vệ của Seryu. Tuy vậy, Sheele vẫn không ngừng lo lắng hỏi Bách:

-Có sao không khi để cô ta tiễn chúng ta !

-Yên tâm đi, nếu có gì không đúng với kế hoạch thì đã có tôi đây mà. Cô lo cái gì ?

-Ừm

Hai người đi ra khỏi cổng. Còn có Seryu vẫy tay phía sau để tạm biệt hai người

Bạn đang đọc Du Hành Sang Các Thế Giới sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.