Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lọ thuốc của Mordred Lazarus

Tiểu thuyết gốc · 3366 chữ

Ngày đầu tiên của học kỳ mới trôi qua không mấy vui vẻ.

Trong giờ Độc dược, Harry liên tục bị thầy Snape chê bai, khiến nó tức đến độ mặt mày đỏ gay. Mặc dù biết thầy làm vậy là để hợp thức hoá chuyện học phụ đạo buổi tối, Harry vẫn không thể nào ưa nổi cách làm này của thầy.

Thế nhưng người khiến Harry khó chịu nhất trong tiết Độc dược không phải là thầy Snape mà chính là Mordred Lazarus.

Bữa nay cậu ta đến lớp sớm nên chiếm lấy chỗ ngồi ở trong cùng, bên cạnh Catherine.

Không biết Mordred đã làm gì mà thu hút hoàn toàn sự chú ý của con nhỏ. Vậy mà hôm qua có người còn hứa với nó là sẽ giữ khoảng cách với cậu ta.

Rốt cuộc Catherine và Mordred đang trò chuyện về đề tài gì mà lại say sưa đến thế?

Tất cả đều bắt nguồn từ câu nói bâng quơ của Mordred Lazarus:

- Tôi cảm thấy chúng ta học như thế này giống cưỡi ngựa xem hoa, hoàn toàn không có ích lợi gì.

Ban đầu Catherine cho rằng Mordred có ý chê bai về tiết dạy của thầy Snape. Nó định phản bác thì cậu ta lại nói tiếp:

- Ở chỗ của tôi, chỉ có những công thức phức tạp hoặc đặc biệt nguy hiểm là được giảng dạy, còn lại chúng tôi đều phải tự mình tìm hiểu. Ai lười biếng không chịu tìm tòi nghiên cứu chắc chắn sẽ bị thiệt thòi. Bạn có biết tại sao không?

Catherine im lặng suy nghĩ giây lát rồi đáp:

- Kiểm tra đột xuất chăng?

Mordred mỉm cười, gật đầu nói:

- Gần giống như vậy. Chúng tôi không bao giờ có thể đoán trước được loại nguy hiểm nào đang rình rập ở xung quanh. Vì vậy chúng tôi phải tự học mọi thứ để sinh tồn. Tôi từng bị trúng độc khi chạm vào nắm cửa của nhà vệ sinh, buộc tôi phải tự mình điều chế thuốc giải trong vòng một giờ đồng hồ, nếu không, bàn tay của tôi sẽ bị teo lại.

Catherine nghe tới đây thì bật thốt ra một cái tên:

- Độc dược teo cơ!

Mordred gật đầu, mỉm cười nói:

- Chính là loại độc dược đó. Khi giải độc xong tôi mới biết đấy là bài thi cuối kỳ của mình.

Catherine cảm thán:

- Học tập như vậy thì áp lực quá. Nếu chẳng may không giải độc được thì sao?

Mordred nhún vai:

- Thì xem như mất luôn bàn tay đó chứ sao.

Catherine không dễ mắc mưu Mordred, nó lắc đầu, nói:

- Tôi không tin. Bạn đừng lừa tôi.

Mordred chống cằm nhìn lên bảng, giọng nói nhẹ nhàng như dòng nước chảy, nhưng lại chất chứa ý tứ sâu xa:

- Thế giới này khắc nghiệt hơn bạn nghĩ rất nhiều.

Catherine ngẩn người trước câu nói đó. Mordred có ý gì đây? Nó còn chưa biết phải đáp lại như thế nào thì cậu ta bồi thêm một câu:

- Bạn quá ngây thơ.

Catherine ngờ vực hỏi:

- Bạn có ý gì?

Mordred mỉm cười, ghé sát vào tai Catherine thì thầm:

- Bạn đang bị trúng độc. Hôm qua tôi vừa nhìn liền nhận ra ngay.

Đúng lúc này thầy Snape đi tới. Thầy nheo mắt nhìn vạc thuốc của Catherine và Mordred, sau đó nói lớn cho cả lớp nghe:

- Nhà Gryffindor bị trừ mười điểm, vì trò Evans đã nói chuyện trong giờ học.

Catherine lập tức đứng lên cãi lại:

- Con nói chuyện với Lazarus, thầy có trừ điểm thì cũng phải trừ điểm nhà Slytherin luôn cho công bằng.

Thầy Snape nhìn sang Mordred, thầy nhẹ nhàng nói:

- Trừ nhà Gryffindor thêm mười điểm, vì trò Evans đã làm phiền bạn trong giờ học. Thay vì tán dóc, trò nên lo cho vạc thuốc của trò trước đi.

Catherine không còn lời nào để nói. Rõ ràng là thầy Snape đang kiếm cớ gây sự với nó. Không để mắc mưu thầy, nó quyết định im lặng.

Mordred Lazarus đợi thầy Snape đi xa thì mỉm cười, ghé sát vào tai Catherine nói nhỏ:

- Xem ra thầy Snape cũng biết cơ thể bạn có vấn đề. Nếu không, thầy ấy đã không nhắc nhở bạn nên lo cho bản thân trước.

Catherine hoàn toàn không nghĩ tới điều đó. Nó nhìn về phía thầy Snape, chỉ thấy thầy đang săm soi vạc thuốc của Dean và Seamus.

Ở cách Catherine mấy dãy bàn, Draco Malfoy cảm thấy đoạn hội thoại giữa thầy Snape và nữ sinh nghe rất quen, dường như nó từng chứng kiến một màn vừa rồi ở đâu đó.

Draco cố nhớ nhưng không thể nhớ ra nổi, như thể có tấm màn đen đã che phủ lên ký ức của nó. Điều này khiến nó khó chịu không lời nào diễn tả nổi.

Nhưng hết thảy vẫn không gây ức chế bằng việc Draco nhìn thấy Lazarus trò chuyện thân mật với nữ sinh kia.

Chỉ là nói chuyện thôi, có cần phải ngồi sát rạt vào nhau như thế không? Nhìn chướng mắt hết sức.

Không chỉ có Draco mà Harry cũng bực mình trước sự thân thiết quá mức của Mordred đối với Catherine. Nó lên tiếng để thu hút sự chú ý của nhỏ bạn:

- Bồ có thể xem giúp mình món thuốc này bị sai ở giai đoạn nào không? Mình cảm thấy màu sắc không giống miêu tả ở trong sách lắm.

Catherine kiểm tra thuốc ở trong vạc của Harry rồi nói:

- Bồ chưa nấu thuốc đủ thời gian quy định thì làm sao thuốc lên màu đúng như sách viết được. Bồ vặn lửa nhỏ lại rồi tiếp tục khuấy thuốc trong mười lăm phút nữa xem sao.

Harry còn chưa kịp hỏi câu hỏi kế tiếp mà nó đã chuẩn bị sẵn thì nhỏ bạn đã dịch người lại gần Mordred, tiếp tục thì thầm gì đó với thằng đấy.

Ron ở bên cạnh thấy Harry muốn bùng nổ thì nhanh tay kéo thằng bạn của mình lại, nói:

- Đừng cho thầy Snape có cớ cấm túc bồ chứ.

Harry hậm hực hỏi:

- Thằng đó có gì hay ho mà Catherine mê nó dữ vậy?

Ron nhún vai:

- Sao mình biết được. Chắc nó giỏi trong môn này.

Thật ra Ron đã nói đúng.

Catherine không hiểu tại sao nó đã che giấu rất kỹ nhưng cả thầy Snape và Mordred đều biết cơ thể nó không ổn. Thầy Snape thì không nói làm gì, dù sao thầy cũng là phù thủy dày dạn kinh nghiệm.

Để kiểm chứng suy nghĩ của mình, Catherine hỏi:

- Bạn nói tôi trúng độc, vậy bạn có biết đó là loại độc dược nào không?

Mordred lấy từ trong cặp ra một lọ thủy tinh nhỏ như đầu ngón tay, bên trong chứa chất lỏng màu đỏ. Cậu ta đưa cho Catherine, mỉm cười rồi nói:

- Không cần cảm ơn, cứ xem như đây là quà Giáng sinh muộn của tôi.

Catherine bán tín bán nghi nhìn lọ độc dược trên bàn.

Mordred lại một lần nữa thì thầm vào tai Catherine:

- Sự kết hợp giữa Silene tomentosa, Middlemist Red, và máu phượng hoàng.

Nghe đến đây Catherine nổi da gà. Nó nhìn Mordred bằng ánh mắt khó tin.

Bỗng từ bục giảng vang lên giọng nói của thầy Snape:

- Các trò hãy đóng chai thành phẩm, dán nhãn rồi đem lên bỏ vào hộp mà ta đã chuẩn bị sẵn.

Mordred nhanh nhẹn múc thuốc đổ ra chai, dán tên của cậu ta và Catherine lên đó rồi đem nộp cho thầy Snape.

Vừa đặt chai thuốc vào hộp thì chuông báo hết tiết reo vang, Mordred đổi hướng, không trở về chỗ ngồi nữa mà ung dung xách cặp đi ra khỏi cửa lớp.

Catherine đang rửa vạc thuốc cùng khay đựng nguyên liệu, thấy vậy nó vội đẩy nhanh tiến độ, sau đó ôm cặp đuổi theo Mordred.

Bắt kịp cậu ta, Catherine hỏi bằng giọng chỉ đủ cho hai đứa nghe:

- Tại sao bạn lại có những thứ này? Tại sao lại đưa nó cho tôi? Rốt cuộc thì bạn là ai?

Mordred quay lại, cúi xuống nhìn thiếu nữ vóc người nhỏ nhắn chỉ cao ngang ngực mình. Thấy có người đi ngang qua, ánh mắt cậu ta loé lên một tia gian xảo. Cậu ta đặt tay lên ngực, cúi đầu tỏ thái độ cung kính, nói bằng giọng vừa đủ cho những người ở gần đó nghe được rõ ràng:

- Thưa nữ hoàng tôn quý, tôi là hiệp sĩ của ngài, người sẽ dùng cả tính mạng để bảo vệ ngài. Vậy nữ hoàng muốn tôi làm gì cho ngài?

Catherine nhìn Mordred bằng ánh mắt như nhìn người điên. Ở sau lưng nó, cách vài bước chân là nhóm của Harry và nhóm của Draco cũng đang há hốc mồm trước câu nói của Mordred.

Mặc cho Catherine im lặng, Mordred vẫn tiếp tục diễn sâu:

- Nếu ngài không có gì muốn sai bảo thì tôi xin phép đi trước. Tạm biệt ngài, nữ hoàng tôn quý của tôi.

Nói xong Mordred cúi chào Catherine rồi xách cặp bỏ đi, để con nhỏ đứng ngơ ngác nhìn theo bóng lưng thong dong của cậu ta.

Mặt Draco và Harry đã đen như đít vạc.

Một đứa chạy đuổi theo Mordred Lazarus, đứa còn lại thì chạy tới hỏi nhỏ bạn của mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Đáp lại câu hỏi của Harry, Catherine bực bội nói:

- Mình đâu có biết. Tự nhiên cậu ta nói nhăng nói cuội.

Harry truy hỏi:

- Vậy lúc nãy trong giờ học hai người thì thầm to nhỏ gì với nhau?

Catherine nửa thật nửa giả đáp:

- Tụi mình bàn về chế độ thi cử của trường Ilvermorny thôi. Đang trong giờ học, dĩ nhiên là phải nói thầm với nhau rồi.

Harry nghiêm nghị nhắc nhở:

- Sau này nếu không phải chuyện quan trọng thì bồ đừng nói chuyện với nó. Mình thấy thằng đấy đầu óc có vấn đề.

Catherine nhíu mày, đáp:

- Không nói chuyện thì làm sao biết được mục đích của cậu ta khi đến Hogwarts là gì. Nhưng bồ hãy yên tâm, mình sẽ cẩn thận khi tiếp xúc với cậu ta.

Harry làu bàu:

- Mình thấy bồ chẳng có cẩn thận gì cả. Lúc nãy hai người ngồi sát rạt với nhau. Bồ đừng có mà thích nó.

Catherine nghe thấy những lời này thì bật cười:

- Harry à, mình không thích Mordred. Bồ không thấy lúc nãy cậu ta làm khùng làm điên hả? Sao mình có thể thích được một người như vậy.

Nói rồi Catherine nháy mắt với Hermione. Hiểu ý bạn, Hermione tiến lên phía trước, giọng thúc giục:

- Hai bồ định đứng đây tán dóc tới bao giờ? Tụi mình nên đi ăn trưa thôi.

Harry vẫn không yên lòng, muốn nói thêm mấy câu nhưng Catherine đã khoác tay Hermione đi trước.

Ron chờ hai nhỏ bạn đi xa, quay sang nói với Harry:

- Mình nghĩ thằng đấy cố ý làm vậy để khiêu khích bồ đó. Đừng để mắc mưu nó. Chắc nó muốn tụi mình lục đục với nhau. Ánh mắt của nó nhìn gian xảo lắm.

Harry thấy thằng bạn có suy nghĩ giống mình thì vui lắm, nói:

- Bồ có thấy cách thằng đấy cười không? Nhìn giả tạo hết sức. Không hiểu sao bọn con gái lại mê nó như điếu đổ.

Ron gật gù:

- Mình cũng không thấy nó đẹp trai. Chắc do nó khéo ăn khéo nói. Từ rày về sau vô tiết Độc dược tụi mình ngồi kế nó đi.

Ban đầu Harry không hiểu Ron nói vậy là có ý gì, phải mấy giây sau nó mới hiểu ra, giơ tay tán thành:

- Đồng ý. Nhưng như vậy đồng nghĩa với việc một trong hai đứa tụi mình phải chung nhóm thực hành với nó.

Ron thấy mình phải có nhiệm vụ bảo vệ hai nhỏ bạn khỏi một kẻ đáng ngờ như Mordred. Nó nói:

- Như vậy còn đỡ hơn để nó ở gần mấy đứa con gái. Nếu bồ không thích nó thì để mình ngồi kế nó cho.

Harry suy nghĩ giây lát rồi nói:

- Tụi mình sẽ thay phiên nhau ngồi kế nó. Biết đâu một trong hai đứa sẽ có cơ hội phát hiện ra mục đích thật sự của nó khi đến Hogwarts.

Ron tán thành với đề xuất này của Harry. Sau khi thống nhất ý kiến, hai đứa vui vẻ chạy tới Đại Sảnh Đường ăn trưa.

Về phần Draco Malfoy, sau khi đuổi hai thằng đàn em đi, nó vội chạy theo Mordred Lazarus. Tới một hành lang vắng bóng người, Draco gọi lớn:

- Lazarus, đứng lại! Tôi có chuyện muốn nói với bạn.

Mordred giả vờ bị tiếng kêu của Draco làm giật mình. Cậu ta quay lại, mỉm cười hỏi:

- Huynh trưởng nhà Slytherin tìm tôi có chuyện gì không?

Draco đi thẳng vào vấn đề:

- Trong giờ Độc dược tôi thấy bạn đã đưa cho, đưa cho…

Draco không tài nào nhớ được tên của nữ sinh tóc đỏ, ngập ngừng giây lát, nó nói tiếp:

- Tôi đã thấy bạn đưa một lọ chất lỏng gì đấy cho con nhỏ ngồi kế bạn. Đó là gì?

Mordred mỉm cười, chậm rãi nói:

- Hình như chuyện này không liên quan gì tới bạn.

Draco lập tức đáp trả:

- Tại sao lại không? Với tư cách là một Huynh trưởng, tôi có quyền được biết đó là thứ gì.

Mordred nhìn chằm chằm Draco, âm thầm đánh giá, bỗng cậu ta hỏi một câu không liên quan:

- Bạn có tự tin rằng sẽ bảo vệ được người mình yêu? Có sẵn sàng chết vì người đó hay không?

Draco ngẩn người khi nghe thấy câu hỏi đó, nhưng nó vẫn nghiêm túc suy nghĩ câu trả lời.

Và rồi Draco nhận ra nó không thể trả lời câu hỏi tưởng chừng như đơn giản này.

Bản thân nó còn lo chưa xong, làm sao có thể bảo vệ được cho người khác? Nó thích con nhỏ ấy, nhưng nó không thể bỏ gia đình ở lại phía sau. Ba mẹ và ông nội kỳ vọng rất nhiều ở nó, nó không muốn làm cho họ thất vọng.

Dường như hiểu được suy nghĩ ở trong lòng của Draco, Mordred mỉm cười, vỗ lên vai thiếu niên mấy cái, nói bằng giọng đều đều không cảm xúc:

- Khả năng có hạn thì đừng nên mơ ước quá nhiều.

Cảm thấy mình đang bị sỉ nhục, Draco mạnh miệng nói:

- Tôi sẽ không bao giờ để người mình yêu rơi vào nguy hiểm.

Mordred nghe vậy chỉ cười nhạt.

Nụ cười nhếch mép đó của Mordred càng khiến Draco sôi máu, nhưng cậu ta lại nói trúng tim đen của nó, khiến nó không cách nào bắt bẻ.

Chưa dừng lại ở đó, Mordred còn bồi thêm một câu:

- Nói suông như bạn thì đứa con nít ba tuổi cũng nói được.

Mordred ném cho Draco một ánh nhìn khinh bỉ rồi xoay người bỏ đi. Cậu ta không hiểu vì sao Catherine Evans lại dùng mạng sống của mình để bảo vệ thằng nhóc vô tích sự này.

Draco ăn thua thiệt ở chỗ Mordred, trong lòng buồn bực không thôi. Vừa xuống tới Đại Sảnh Đường, nó theo thói quen tìm kiếm bóng dáng của nữ sinh ở dãy bàn ăn nhà Gryffindor. Con nhỏ ấy đang vui vẻ trò chuyện với con nhỏ tóc xù Granger, nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy con nhỏ chỉ nói chứ không ăn. Thức ăn trên đĩa rất ít, lại chẳng vơi đi mấy.

Hermione tinh ý nhận ra điểm bất thường của Catherine. Nhìn sang Harry và Ron, thấy hai thằng bạn đang mải mê ăn uống, Hermione đổi sang chủ đề khác, hỏi nhỏ:

- Chuyến đi của bồ ổn chứ?

Hermione là đứa duy nhất trong nhóm biết Catherine đã đi đâu vào Giáng sinh này.

Thấy ánh mắt lo lắng của nhỏ bạn, Catherine vội trấn an:

- Mình đã có một kỳ nghỉ lễ vui vẻ. Nơi đó thực sự rất đẹp.

Hermione lại hỏi:

- Nhưng mình thấy sắc mặt của bồ không tốt lắm. Bồ đừng giấu mình, chúng ta đã hứa là sẽ không có bí mật.

Catherine ếm bùa chống nghe lén rồi mới thở dài, nhỏ giọng đáp:

- Mình bị trúng độc. Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã hạ một lời nguyền lên người Draco Malfoy, mình đã chuyển lời nguyền ấy lên người mình. Tuy lời nguyền đã được giải nhưng tác dụng phụ của nó thì vẫn còn, khiến mình thành ra như bây giờ.

Hermione đưa hai tay bụm chặt miệng, thảng thốt nhìn Catherine.

Catherine vội nói:

- Nhưng bây giờ thì không sao rồi. Lúc nãy Mordred Lazarus đã đưa cho mình một lọ thuốc giải độc. Mình sẽ kiểm tra để xem thứ đó có dùng được hay không. Nay mai mình sẽ khoẻ lại thôi. Bồ hãy yên tâm.

Hermione ra chiều suy tư, nói:

- Làm sao Lazarus biết bồ trúng độc mà đưa thuốc giải cho bồ? Cậu ta đúng là khó lường. Bồ đừng tin cậu ta. Thuốc của cậu ta đưa chưa chắc là đồ tốt, lỡ có tác dụng phụ hay khiến bồ trúng phải loại độc mới thì sao?

Catherine nhún vai:

- Mình sẽ cẩn thận. Mình đang điều tra về cậu ta, nhưng không thu được bất kỳ thông tin nào có giá trị.

Hermione đắn đo giây lát, sau đó nói:

- Viktor Krum có bảo với mình rằng ảnh sẽ đi Mỹ du lịch một hay hai tháng gì đấy. Mình sẽ gửi thư cú nhờ ảnh tìm hiểu Mordred Lazarus có thật sự đã từng học ở Ilvermorny hay không. Chúng ta nên bắt đầu điều tra từ đó.

- Làm vậy có gây phiền phức gì cho anh ta không? - Catherine hỏi.

Hermione cười đáp:

- Chắc là không. Ảnh nói ảnh nợ mình vì đã khiến mình te tua trong cuộc thi Tam Pháp Thuật. Mình nghĩ đây là lúc để ảnh trả món nợ ấy.

Catherine nghe vậy cũng cười theo. Sau cuộc trò chuyện với Hermione, tâm trạng của nó khá hơn rất nhiều. Nó lục túi lấy ra thanh sô-cô-la, bẻ làm đôi rồi đưa cho Hermione một nửa, nói:

- Bồ ăn với mình cho vui.

Hermione không hề khách sáo, nhận lấy đưa lên mũi ngửi một cái rồi bắt đầu ăn, tấm tắt khen:

- Đúng là ngon thật. Bồ còn không?

Catherine đưa tay vào túi xách mò mẫm, sau đó lấy ra ba thanh sô-cô-la. Nó đưa một thanh cho Hermione, hai thanh còn lại thì cho Harry và Ron.

Harry thắc mắc:

- Bồ cho mình sô-cô-la nhân dịp gì vậy?

Catherine liếc xéo Harry, nói:

- Mình thích thì mình cho chứ không nhân dịp gì cả. Bồ không ăn thì trả lại đây.

Harry nhét thanh sô-cô-la vào túi áo chùng, nói:

- Sao bồ biết mình không ăn. Mình để dành tối vừa học bài vừa ăn.

Hermione lên tiếng nhắc nhở:

- Bồ quên rằng tối nay bồ phải đi học “phụ đạo” với thầy Snape sao?

Harry xụ mặt, lập tức xé thanh sô-cô-la cho hết vào miệng. Vừa nhai nhồm nhoàm nó vừa nói:

- Mình quên mất tiêu luôn. Bồ nhắc mình nhớ làm gì, giờ nhớ ra thì hết vui nổi. Coi như đi tong ngày thứ hai.

Ron nói chen vào:

- Hình như bồ cũng quên mất chiều nay có tiết Tiên tri học với Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám.

Harry nghe vậy tâm trạng càng tồi tệ hơn.

Để vực dậy tinh thần của Harry, Catherine nói:

- Bồ nhìn lên dãy bàn ăn giáo viên đi, mụ Umbridge không có mặt ở đó. Chắc mụ lại bệnh nữa rồi.

- Ừ, mong là mụ bệnh nặng đến hết học kỳ. - Harry ủ rũ nói.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.