Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Hồn Của Nana

Tiểu thuyết gốc · 1473 chữ

Nhìn mọi người biểu cảm vì mình mà biến hóa đa dạng, Nana chỉ bâng quơ đáp: "Không phải, đây là sủng vật của ta."

Rầm!

Sử Lai Khắc trên sân không biết tự bao giờ đã nhiều thêm tám pho tượng đá, giờ đây hoàn toàn là vỡ vụn.

"Ha, sủng vật, có ý tứ, vậy ngươi hẳn phải có không gian trữ vật đi. Hồn khí trữ vật chứa được vật sống cái đồ chơi này, quả rất quý hiếm." Phất Lan Đức đã không cười nổi, hắn còn chẳng biết mình đang nói cái gì, hôm nay hắn chịu thật nhiều đả kích.

Tuy nhiên lời nói của Phất Lan Đức vô tình lại giúp Nana giải quyết được vấn đề sủng vật tùy thân, bởi Nana vẫn chưa biết nên giải thích thế nào khi bên mình mang đến tận hai con hồn thú. Điều này khá khác biệt so với những hồn sư khác trên Đấu La Đại Lục.

Mã Hồng Tuấn nặng nề đứng từ dưới đất lên, một mặt mờ mịt hỏi: "Vậy ngươi vũ hồn là cái gì? Thần thần bí bí cuối cùng là sủng vật, chi bằng đưa ta nướng ăn, ta còn chưa ăn qua thịt lân mã đây."

"Ghê quá đi tên mập, ngươi đúng cái gì cũng dám ăn. Ọe!" Áo Tư Ca nghe Mã Hồng Tuấn nói không khỏi làm bộ bịt miệng buồn nôn. Mã Hồng Tuấn tức điên một phát nhảy đến bóp cổ Áo Tư Ca lay mạnh, chắc mẩm hai tên này lại sắp sửa đánh nhau.

"Hai ngươi thôi đi không hả, làm loạn đủ rồi đấy!" Đới Mộc Bạch lớn tiếng quát.

Quả nhiên là Đới lão đại, nghe Đới Mộc Bạch mệnh lệnh Áo Tư Ca và Mã Hồng Tuấn theo bản năng lập tức dừng hành động, nhảy cách xa nhau ba mét.

Đới Mộc Bạch lườm hai người kia một chút sau lại chuyển hướng qua Nana, nói: "Nana, ngươi muốn vào học viện của chúng ta thì phải chứng minh được năng lực của ngươi. Báo danh đã qua một ngày, ta khuyên ngươi nên nghiêm túc lấy ra năng lực đủ để thuyết phục viện trưởng, nếu không thì đừng chơi đùa nữa."

Xem thái độ quá ư thẳng thắn của Đới Mộc Bach, Nana buồn chán nói: "Được rồi, thật ra ta biết vào học viện Sử Lai Khắc không hề đơn giản. Nhưng ta hoàn toàn tự tin."

"Vũ hồn, xuất!"

Tinh ——

Sau tiếng hô của Nana, dưới chân cô ngay tức thì sáng lên màu bạc hoa văn, bên trên đồ án ánh sáng xen kẽ phức tạp, còn ẩn hiện biểu tượng vô số cánh bướm. Nana tay phải vẽ ra hình vòng cung trước mặt, một cây quyền trượng bất ngờ xuất hiện trong tay. Quyền trượng lấy màu bạc chủ đạo, phía dưới khảm bảo thạch màu lam bao quanh bởi những dây leo Thấu Cốt Hoa, nhỏ xíu nhưng đặc biệt nổi bật. Thân trượng lấp lánh, chiều dài áng chừng trên dưới hai mét, đỉnh trượng do hai cánh bướm màu bạc tạo thành hình ôm lấy một viên lục bảo ở phía trong, lục bảo thủy chung luôn tản mát ra lục quang, khiến cây quyền trượng trở nên vô cùng thánh khiết.

"Là vũ hồn hay binh khí?" Áo Tư Ca nghi hoặc hỏi. Trải qua sủng vật kia chuyện, Áo Tư Ca đối Nana vẫn có chút mất lòng tin.

"Thật sự là vũ hồn của ta." Nana cười nói: "Mọi người, xin giới thiệu lại. Ta - Nana, mười hai tuổi, đại hồn sư hai mươi bảy cấp hồn lực, vũ hồn Điệp Thần Trượng, trị liệu hệ, biến dị thêm khả năng ẩn thân, che dấu khí tức. Mọi người hiểu tương tự như chế tạo huyễn tượng đi, để lừa người thôi, haha."

"Cái này lúc thức tỉnh vũ hồn chính ta còn giật mình đây, sau dung hợp hồn hoàn còn kinh ngạc phát hiện hồn hoàn cũng chẳng hiện ra. Baba ta nói cả đại lục này sẽ không có học viện nào muốn thu nhận ta ngoài học viện quái vật Sử Lai Khắc. Vậy nên ta mới mạo muội tới báo danh, tất cả chuyện là như vậy đó."

Nana làm bộ ảo não ôm quyền trượng, thực tế là che đi cái miệng đã biến dạng vì cố gắng nhịn cười, Nana cũng âm thầm khâm phục tài năng biên kịch của mình quá đi, rất thuyết phục.

Những người khác nghe đều gật gù, khả năng đã tin rồi.

Phất Lan Đức hỏi thêm: "Ra vậy, vậy thì ta cũng tò mò, baba ngươi là ai?"

Phất Lan Đức không nhớ có người thân bằng hữu nào họ Sở, nhưng người kia biết và tin tưởng học viện Sử Lai Khắc như thế hẳn là phải từng có cơ duyên nào đó.

Phất Lan Đức nào biết Nana đây hoàn toàn là bịa chuyện. Nghe Phất Lan Đức hỏi Nana cũng chỉ có thể cười trừ, đáp: "Gia tộc ta ưa thích lánh đời, baba lại càng không muốn ta để lộ danh tự."

Những người khác trầm trồ, Phất Lan Đức lại nhíu mày, cho đến bây giờ tất cả thông tin Nana cung cấp chưa xác minh được cái nào là thật cả. Đã thế Phất Lan Đức càng phải cẩn thận tra hỏi.

"Hừ, trị liệu quyền trượng cũng vô dụng, qua thời gian báo danh học viện không nhận thêm người. Không có ngoại lệ, ngươi đi đi." Phất Lan Đức khinh khỉnh liếc mắt, đưa tay phủi phủi như bảo Nana 'Mau cút'.

Quá đáng, Phất Lan Đức rõ ràng là đang khinh người quá đáng. Nana bực tức, trong lòng thầm ngấu nghiến cắn cái khăn tay.

Được lắm, đã vậy đừng trách cô độc ác.

Ầm ầm!

Ngay lúc Phất Lan Đức đắc ý, từ xung quanh ông ta một đám dây leo bất ngờ tập kích đi lên, dây leo thân là màu lục, bề ngang chỉ to bằng một ngón tay nhưng trái lại phi thường dẻo dai.

Không có lấy một tia hồn lực dao động, không một điềm báo trước, dây leo bao vây trói chặt Phất Lan Đức, cùng lúc trên thân nó nở rộ vô vàn đóa hoa nhỏ, chẳng phải là Thấu Cốt Hoa sao.

Thấu Cốt Hoa - Sát thần hệ thực vật!

Thấu Cốt Hoa, gọi là hoa nhưng thuộc họ dây leo, sinh trưởng khó khăn, số lượng ít ỏi, chỉ vào lúc trăng tròn mới nở hoa. Hoa năm cánh trắng nhỏ li ti, nhị hoa màu lam chứa độc tố, người trúng phải sẽ cảm thấy toàn thân tê dại, mất khả năng khống chế cả về tinh thần lẫn thể xác, trong tự nhiên không có thuốc giải, lâu dần tim sẽ ngừng đập mà chết. Cho dù là hồn thánh Phất Lan Đức trong trạng thái không hề phòng bị cũng dễ dàng trúng chiêu.

Nana chơi xấu cho dây leo bịt luôn miệng Phất Lan Đức, khiến ông ta vừa kinh ngạc vừa tức giận nhưng chẳng làm được gì ngoài trừng mắt nhìn cô chằm chằm.

Những người khác chứng kiến không khỏi ngây ngốc, họ đứng im phăng phắc nhìn 'cái kén' viện trưởng ở trước mặt. Không khí trong sân học viện trở nên lặng ngắt, đến nỗi tưởng như chỉ nghe được tiếng gió thổi vù qua.

Khổ chủ đang bất lực trước sự dày vò của Thấu Cốt Hoa, tên đầu sỏ gây tội lại là ung dung bộ dáng.

Nhún vai thản nhiên Nana nói: "Ta đây chính là đang chứng minh bản thân. Viện trưởng ngài thấy sao? Có phải hồn lực biến mất, đầu cảm thấy choáng nặng nề, hay là vẫn bình thường đi, dù sao ngài cũng là hồn thánh trên cấp bảy mươi mà."

Nana giọng điệu hơi mang chút chế giễu, bảy người kia ngơ ngác vì cô mà cảm thấy rét lạnh.

"Cô ta không muốn sống nữa sao, không nhìn thấy ánh mắt viện trưởng muốn giết người?" Áo Tư Ca nhăn mặt hỏi.

"Không hiểu sao ta cảm thấy sau này viện trưởng gặp phải phiền phức rồi, rất thú vị." Khẽ vuốt cằm, Đới Mộc Bạch đáp lại Áo Tư Ca.

Toàn thể: "..."

Nana đắc ý cười cười, đợi qua một lúc khi thấy Phất Lan Đức sắp hôn mê đến nơi, Nana mới chậm rãi đi tới triệu hồi Điệp Thần Trượng. Vô số điểm sáng màu lục xuất hiện, lấy hình dạng một con bướm nhỏ bay xuống trên người Phất Lan Đức. Lúc bươm bướm biến mất, cũng là lúc Phất Lan Đức hồi phục hoàn toàn.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.