Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường Đến Học Viện Thiên Đấu Hoàng Gia

Tiểu thuyết gốc · 1966 chữ

Kết thúc trận đấu với Hoàng Đấu chiến đội, Sử Lai Khắc mọi người đều đã nâng huy chương hồn sư lên Ngân đấu hồn. Đường Tam không có chiến bại ở cả ba mục đấu đơn, đấu đôi và đoàn đội nên đạt huy chương Kim đấu hồn, biến Sử Lai Khắc Thất Quái đội lên Kim đấu hồn duy nhất ở cấp bậc hồn tôn. Đại sư không tiếp tục bắt họ luyện tập gì cả mà là nghỉ ngơi dọn dẹp chuẩn bị tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện vào hai tháng sau.

Trong thời gian này, Nana luôn rất đau đầu nghĩ cách làm thế nào nói dối mọi người về tăng cấp hồn lực, lúc mới vào học viện cô nói hồn lực chỉ ở cấp hai mươi bảy, bây giờ rất hối hận. Thất Quái đều là thiên tài tu luyện, chẳng bao lâu nữa tất cả sẽ là Hồn tôn, theo như bây giờ Nana chính là người có cấp bậc thấp nhất, vì thế Nana quyết định sẽ đóng cửa tu luyện hết hai tháng không ra ngoài.

Trước sân Sử Lai Khắc học viện ba nữ tử đang ngồi nói chuyện với nhau, họ đều nhìn vào một căn phòng đóng kín cửa.

Tiểu Vũ: "Nana không sao chứ? Tự nhiên nói muốn tu luyện là tu luyện."

Ninh Vinh Vinh: "Đúng vậy đấy, trước đây không phải rất thích chơi sao!"

Chu Trúc Thanh: "Từ hôm ở Tước Thác thành về đã thấy có vấn đề."

Ninh Vinh Vinh: "Sẽ không bị đói chứ?"

Chu Trúc Thanh lắc đầu: "Không đâu, cô ấy có Thiện Linh Đan."

Tiểu Vũ: "Chăm chỉ tu luyện cũng tốt, nhưng cũng khiến người khác lo lắng."

Tuy nhiên, sự thật là...

"A, hối hận quá đi, tự nhiên nhốt mình chi vậy trời. Ta muốn ra ngoài!"

Lăn đi lăn lại trên giường, Nana hết ôm gối rồi lại đập đầu vào gối, nhảy xuống sàn rồi bật lên giường, không có gì làm thì đi đếm tất cả những đồ có trong phòng rồi lại nói chuyện một mình.

Thiên thần Nana: "Bình tĩnh, qua hai tháng là ngươi có thể thoải mái tăng cấp rồi."

Ác quỷ Nana: "Mặc kệ, nói dối kiểu gì cũng thế, ta muốn đi ra ngoài."

Thiên thần Nana: "Không được, ngươi không thể làm mọi người nghi ngờ."

Ác quỷ Nana: "Ta đâu có quan tâm đến chúng. Ra ngoài."

"Không được! Ra ngoài! Không được! Ra ngoài! Không..."

Và, cho dù là thiên thần hay ác quỷ cũng không thể chiến thắng cơn buồn ngủ.

Cứ thế, rất nhanh, đã tới lúc phải xuất phát đi Thiên Đấu thành.

"Nana sao còn chưa ra, không phải có chuyện gì chứ?" Gọi mãi không thấy Nana trả lời, Tiểu Vũ lo lắng định bụng sẽ tới đạp cửa xông vào.

Đúng lúc ấy cánh cửa phòng Nana đột ngột mở bung, kèm theo đó là một tiếng thét chói tai. Sử Lai Khắc mọi người đang bận dọn đồ trên xe ngựa cũng phải hốt hoảng chạy lại.

Đới Mộc Bạch lên tiếng hỏi: "Có sao không, Nana?"

Nana hai tay đang bưng kín mặt, qua một lát mới từ từ bỏ xuống để lộ ra một đôi mắt nhắm tịt, nói: "Chói, chói mắt quá!"

Thì ra Nana hai tháng không ra ngoài, đột nhiên mở cửa mắt không kịp thích nghi với ánh sáng nên mới có một màn này.

Nana, phô trương quá rồi đấy. Trên trán mọi người đều là hắc tuyến, mỗi người đều cốc đầu Nana một cái thật đau rồi đi ra giữa sân tập hợp, Nana xị mặt theo sau.

Đường Tam đưa ra một đống các thứ kim loại lỉnh kỉnh, hắn chia ra cho mỗi người một bộ nhiều món, dặn dò công dụng cách dùng.

Nana biết Đường Tam làm ám khí nhưng không ngờ hắn lại giỏi đến như vậy, nhìn những thứ ám khí này không khác vũ khí trong game là mấy, thậm chí còn tinh xảo hơn, Nana hai mắt như tỏa ra ánh sáng lấp lánh, đồ chơi cứ cất sau này chắc sẽ có lúc cần đến.

Từ Sử Lai Khắc học viện tới Thiên Đấu thành, Phất Lan Đức quyết định đi vòng qua một nơi khác gọi là Tây Nhĩ Vi Sư thành, nhằm để Thất Quái đấu hồn trường kiếm thêm ít tiền cược. Nhân cơ hội đó, đại sư đã dạy cho họ nhân tâm của một hồn sư, biết bảo vệ mình, bảo vệ đồng đội nhưng cũng phải tôn trọng tính mạng người khác. Tất nhiên những điều đó vốn đã khắc sâu trong lòng mọi người rồi, đại sư rất yên tâm.

Sử Lai Khắc tất cả lại cùng nhau hướng về Thiên Đấu thành, tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.

 

"Vinh Vinh, ngươi không đi nhầm chứ? Đã lâu như vậy." Mã Hồng Tuấn vừa thở vừa nặng nhọc nói.

Sau nhiều ngày vất vả chật vật, Sử Lai Khắc mọi người cuối cùng đã tới Thiên Đấu thành. Ở đây chỉ có Ninh Vinh Vinh từng tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện nên mọi người để cô ấy dẫn đường, nhưng Ninh Vinh Vinh đưa bọn họ đi trong rừng hơn nửa ngày trời cũng chưa thấy bóng dáng học viện đâu.

"Đúng nha, chúng ta thực ra đã tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện. Khu rừng này là một phần, cả ngọn núi và hồ nước kia nữa, đều là của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện. Chỉ là ta chưa tìm thấy cửa ở đâu thôi." Ninh Vinh Vinh thản nhiên giới thiệu.

Mọi người đều rất kinh ngạc, không ngờ học viện họ sắp tới giàu có như vậy, nhưng nghĩ lại thì cũng đúng vì nó vốn thuộc quyền quản lý của hoàng gia Thiên Đấu mà.

Đường Tam đưa tay cảm thụ một thoáng không khí, hắn bật thốt: "Thật đặc biệt, vũ hồn Lam Ngân Thảo của ta rất hợp với hoàn cảnh nơi này, nếu tu luyện ở đây chắc sẽ tăng cấp rất nhanh."

Nghe Đường Tam, Nana làm theo vui mừng phát hiện: "Đúng nha, Thấu Cốt Hoa của ta cũng thế."

Đại sư mỉm cười, chính vì những điều này hắn mới đưa ra quyết định để bọn nhỏ tới Thiên Đấu thành. Đại sư nói: "Khu rừng lớn như vậy thích hợp cho hệ thực vật tu luyện, ngọn núi lửa kia thích hợp cho Hồng Tuấn. Ở đây có phong phú tài nguyên thích hợp cho tất cả hồn sư. Thật tốt."

Sử Lai Khắc mọi người gật gù. Đang lúc đại gia chăm chú ngắm nhìn xung quanh tán thưởng thì từ đâu bỗng xuất hiện đám người áo quần lòe loẹt, cầm đầu là một tên thanh niên công tử bột, hắn khinh thường Sử Lai Khắc ăn mặc quê mùa đã khiến mọi người rất khó chịu rồi, đã thế lại còn buông lời chọc ghẹo Chu Trúc Thanh, và tất nhiên là cả đám bọn hắn vinh dự được ăn nắm đấm của Đới Mộc Bạch.

Nana chỉ biết lắc đầu tặc lưỡi. Tại sao mấy tên đó cứ thích chọc Chu Trúc Thanh làm gì để Đới Mộc Bạch phải ra tay không biết? Cơ mà nếu chọc Tiểu Vũ hay Ninh Vinh Vinh thì bọn hắn cũng nhận kết quả như vậy thôi. Và chọc phải Nana, thì càng thảm.

Nana nhếch môi cười, nhìn đám công tử bột bị Đới Mộc Bạch đánh thành đầu heo mà vẫn khua môi múa mép dọa nạt được. Nana thật muốn xông lên tát cho bọn chúng vỡ miệng. Nhưng đáng tiếc không để Nana ra tay, vì cô biết sẽ có người xuất hiện giúp chúng hòa hoãn cục diện.

Tần Minh tư thái phóng khoáng bước đến cho đám người gây sự với Sử Lai Khắc đi, sau đó hắn cúi chào với các lão sư: "Tần Minh đến trễ, xin các vị thứ lỗi. Ba vị Giáo Úy của học viện đang đợi đón tiếp mọi người, xin mời theo ta."

Tần Minh vừa nói vừa nhìn lướt qua tất cả một lượt rồi dừng lại gật đầu với Nana. Nana giật mình một cái nhất quyết quay mặt không nhìn hắn. Tần Minh bất đắc dĩ cúi đầu cười, Nana thái độ với hắn vẫn xấu như vậy.

Tiểu Vũ trông có vẻ lo lắng, Nana biết cô ấy suy nghĩ gì, Nana tiến đến nắm tay Tiểu Vũ nói nhỏ: "Tiểu Vũ, đi cùng ta, không sao đâu."

Nana nói thế là có ý gì? Tiểu Vũ ánh mắt khó hiểu nhìn Nana nhưng cũng không từ chối, hai người đi cạnh nhau cùng mọi người vào Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.

 ___

Trong một căn phòng ở lầu cao phía sâu trong, ba vị Giáo Úy của Học viện Thiên Đấu Hoàng Gia đang ngồi, nghe đâu họ đều là bát hoàn Hồn đấu la, thực lực cường đại.

Sử Lai Khắc mọi người tới. Ba vị Giáo Úy rất thân thiện tiếp đón nhưng họ có vẻ không tin vào thực lực của Sử Lai Khắc lắm, chỉ vào một người, bọn họ muốn kiểm tra.

"Ta?" Nana ngơ ngác, ngón tay cô đang tự chỉ vào mặt mình. Tin được không, bọn họ sao lại muốn kiểm tra cô, không nên là Đường Tam sao?

Gật đầu với Nana là một trong ba vị Giáo Úy, Hồn đấu la Trí Lâm. Vuốt bộ râu dài đã bạc, Trí Lâm nói: "Đúng vậy, tiểu cô nương. Ta xem ngươi rất đặc biệt, ta rất thích, nào lại đây."

Nana khó xử lắp bắp: "Ta, ta..."

Nana đang định nói gì đó thì bất ngờ bị Phất Lan Đức kéo lại. Phất Lan Đức lo lắng nói: "Giáo Úy đại nhân, con bé là cháu gái của ta, nó đi theo chúng ta đến đây chơi thôi. Ngài xem, con bé chỉ là một nhóc con bình thường."

Phất Lan Đức một bên nói, một bên ở nơi ba vị Giáo Úy không nhìn thấy liên tục nháy mắt ra hiệu cho Nana im lặng.

Tần Minh nhìn Nana. Ngay lúc Trí Lâm chuẩn bị nói, Tần Minh lập tức đứng ra hướng vào Thất Quái giới thiệu: "Trí Lâm đại nhân, đây là những người đã đấu với Hoàng Đấu chiến đội. Người này là Đường Tam, hắn đã đánh với Thiên Hằng đến cuối cùng."

Giỏi lắm tiểu tử Tần Minh. Phất Lan Đức thở phào, Tần Minh thật có nghĩa khí, hắn không chỉ che dấu năng lực thần bí của Nana mà còn giúp Nana đánh lạc hướng Trí Lâm.

Trí Lâm nhíu mày, Tần Minh vốn là một người cẩn trọng, sao hôm nay lại bất cẩn cắt ngang lời hắn. Trí Lâm ý tứ nhìn Nana một chút rồi lại nhìn Tần Minh, thấy Tần Minh vẫn thản nhiên như không có chuyện gì, Trí Lâm sau cùng cũng theo tay Tần Minh nhìn đến Đường Tam.

Quả nhiên Đường Tam khí chất bất phàm, Trí Lâm hỏi: "Ngươi là Đường Tam?"

Trí Lâm nói ra Đường Tam hai chữ cùng lúc là phóng ra hồn lực chế áp, hắn không báo trước mà bắt đầu thử thực lực của Đường Tam.

Nana thầm thở phào nhẹ nhõm, lần này đối Đường Tam có chỗ lợi, nếu như cô thay thế sẽ lại làm thay đổi cơ duyên của nhân vật chính, không khỏi lo lắng. Còn may, không biết Phất Lan Đức nghĩ gì nhưng kết quả rất hợp ý Nana.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.