Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Vị Và Người Thừa Kế

Tiểu thuyết gốc · 3477 chữ

Hải Thần tinh ý nhận thấy Đường Tam ánh mắt thay đổi. Theo Đường Tam nhìn xuống Nana, Hải Thần khuôn mặt già nua bất chợt hiện lên một mảng lớn đen xì.

Đường Tam lúc ấy càng chắc chắn suy đoán, hắn không kiêng kị nhếch miệng thản nhiên cười một tiếng.

"Hải Thần, có một câu Thâm Hải Ma Kình Vương từng nói, không biết ông đã nghe qua chưa."

Hải Thần trầm mặc, vì thừa biết Đường Tam vừa rồi không phải muốn hỏi ông ta. Hải Thần kiên nhẫn chờ đợi xem Đường Tam trong lòng đang tính toán gì.

Đường Tam thong thả nói: "Nữ vương và vương tộc vốn chỉ là vật hy sinh, là thứ đồ Hải Thần dùng để giữ lại quyền lực của hắn ở Đấu La Đại Lục mà thôi. Đó chính xác là những lời Thâm Hải Ma Kình Vương nói, lúc ấy ta chưa biết về Cửu Vỹ Lam Hồ Tộc, không biết Kình Phong chính là Thâm Hải Ma Kình Vương, càng không hiểu vì sao hắn nói như vậy. Nhưng giờ ta hiểu rồi."

"Hải Thần, ông quá vô sỉ!" Đường Tam lớn giọng chỉ tay vào Hải Thần quát.

"Đường Tam, ngươi dám xúc phạm đến thần. Hậu quả, ngươi gánh nổi không?" Hải Thần gằn giọng nói, hiển nhiên có hơi chút tức giận.

Đường Tam hừ lạnh: "Thế nào? Thần thì được quyền làm tất cả, lại không thích bị người chỉ lỗi sao? Hải Thần, ông chỉ biết để người khác vì ông mà chết, còn bản thân thì chiễm chệ ngồi trên cao hưởng thụ danh vọng. Trăm vạn năm trước là Cửu Vỹ Lam Hồ Tộc, nếu không có bọn họ bảo vệ đại hải, e rằng đại lục này đã chẳng hề biết có Hải Thần ông tồn tại. Sau này thì sao? Lam Ly. Ông đẩy cô ấy từ Thần Giới bước vào đại lục, để cô ấy thay ông làm chuyện thần không được phép làm. Tiếp tới là năm vị thần cùng ông phạm cấm luật, cũng vì để sửa chữa lỗi lầm ông gây ra. Sau cùng... là Nana, lừa muội ấy tới Đấu La Đại Lục, che dấu bí mật vốn thuộc về muội ấy, bây giờ lại bắt muội ấy phải chết để hoàn thành nguyện vọng giúp ông sao? Hải Thần, thử đặt tay lên ngực nghĩ xem, ông xứng làm thần sao?"

Đường Tam thái độ cứng rắn, hắn không phát hiện Hải Thần ánh mắt chỗ sâu trong có vài phần lúng túng và kinh ngạc. Nhưng không hiểu sao Hải Thần đột nhiên cười: "Haha, Đường Tam a Đường Tam. Ta phải khen ngươi rất thông minh, bất quá, suy nghĩ vẫn còn rất nông cạn, xét cho cùng đều do tầm nhìn hạn hẹp của nhân loại. Không sai, trăm vạn năm trước chính ta đưa Cửu Vỹ Lam Hồ Tộc tới Đấu La Đại Lục, cho bọn chúng cả một tinh cầu làm chỗ ở, không cần tranh giành tài nguyên với nhiều chủng tộc khác, mục đích chẳng phải rất tốt đẹp sao? Chuyện đại lục gặp nạn sau đó không phải do ta, chuyện bọn họ vũ hoá không do ta sai khiến, chính bản thân ta lúc ấy còn bị thương nặng, tới bây giờ cũng chỉ là một tàn hồn. Ngươi nói, ta vô sỉ chỗ nào?"

Hải Thần mạnh giọng, vung tay, khí thế quang minh chính đại hỏi. Đường Tam không ngay lập tức đáp trả, trong lòng Đường Tam sớm đã có nhận định nhưng hắn còn muốn xem Hải Thần tự biện hộ thế nào.

Đới Mộc Bạch nhìn Hải Thần, nhìn Đường Tam, lại nhìn năm người khác. Chu Trúc Thanh, Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Ca, Mã Hồng Tuấn đồng loạt đối Đới Mộc Bạch bĩu môi nhún vai, bất đắc dĩ biểu thị họ chẳng hiểu mô tê gì cả. Xác thực Đới Mộc Bạch cũng mờ mịt, cái gì mà Cửu Vỹ Lam Hồ Tộc, cả trăm vạn năm trước đại lục gặp tai hoạ... Sáu người nghe không biết Hải Thần và Đường Tam đang nói về chuyện gì.

Hải Thần hừ một tiếng, hờ hững nói tiếp: "Không riêng chuyện đó. Nói đến việc Lam Ly xuống Đấu La Đại Lục, nếu như con bé không đồng ý ta cũng không thể làm gì được. Hơn nữa con bé tới là để bảo vệ ngươi đấy, Đường Tam. Năm vị thần kia cũng đồng dạng, nếu Đường Tam ngươi đủ mạnh để bảo vệ Hải Thần Thần Vị, bảo vệ Đấu La Đại Lục thì đã không cần đến bọn họ phải hy sinh. Còn Nana thì sao? Con bé mang trong mình thực lực cường đại, từ đầu tới giờ chỉ có con bé bắt nạt người khác, tất cả sự yếu đuối kém cỏi con bé thể hiện chỉ để lừa gạt các ngươi mà thôi."

"Đới Mộc Bạch, ngươi còn nhớ Chu Trúc Thanh từng bị người ta hãm hại, khiến ngươi mất đi truyền thừa Thượng Cổ Tà Mâu Thánh Vương chứ. Thực ra lúc ấy Nana đã sớm biết chuyện, nhưng con bé vẫn giả bộ mặc kệ cho chuyện xấu xảy ra. Ngươi nói xem, ngươi xem Nana là muội muội, nhưng con bé có thực sự xem ngươi là người thân không?"

"Ninh Vinh Vinh, khối hồn cốt trong đầu ngươi từ đâu mà có, hẳn ngươi vẫn còn nhớ. Thực ra Thì Niên không phải do Lam Ly giết chết mà kẻ giết chết hắn, chính là Nana. Nana sau đó hôn mê đều là kế sách tự mình vạch ra đánh lừa các ngươi, một tên hồn thánh cỏn con lý nào đánh lại con bé chứ. Ngươi nói xem, Nana có thực sự thánh thiện như ngươi nghĩ?"

"Tiểu Vũ, mặc dù ngươi đã sống lại nhưng chắc chắn nỗi đau hiến tế không thể nào quên. Nếu như ta nói cho ngươi biết Nana đã sớm nắm rõ mọi chuyện, cũng bàng quan chứng kiến ngươi hiến tế mà không ra tay ngăn cản, ngươi sẽ nghĩ gì? Ta nên nói cho ngươi biết, thực lực của con bé lúc ấy hoàn toàn có thể giúp đỡ ngươi, nếu như vậy cả ngươi và Đường Tam cũng không phải chịu nhiều đau khổ đến thế."

"Còn ngươi, Áo Tư Ca. Ngươi nghĩ Nana xem ngươi là ca ca ư? Không hề, Nana từ trước vẫn luôn xem thường ngươi, một tên vũ hồn hệ đồ ăn kém cỏi đê tiện. Trong mắt Nana, ngươi không hề xứng với Ninh Vinh Vinh, chính vì thế con bé mới không nói trước cho ngươi biết về tông quy của Thất Bảo Lưu Ly Tông, không hề giúp ngươi theo đuổi Ninh Vinh Vinh, hại ngươi một đoạn thời gian đau khổ, nhiều lần liều mạng suýt chết ngươi nhớ chứ?"

"Và ngươi nữa Mã Hồng Tuấn. Giao phó Bạch Trầm Hương cho Nana, ngươi tin tưởng con bé quá nhỉ? Haha, ta có nên nói ngươi biết, trên cả đại lục này người không mong muốn ngươi và Bạch Trầm Hương tái hợp nhất, chính là Nana không?"

"Nana là Hải Thần Chi Tâm, là bán thần, các ngươi chẳng qua chỉ là những tên phàm phu tục tử, làm sao có thể so sánh. Con bé xem thường các ngươi còn không hết, nói gì đến cái gì mà... huynh đệ tỷ muội? Haha, nực cười. Nhưng các ngươi yên tâm, thiên đạo công bằng, chỉ cần giết chết Nana, các ngươi đều trở thành người thừa kế Thần Vị, tương lai thành thần tiến nhập Thần Giới, đây e cũng là việc đền tội con bé phải làm cho các ngươi. Phải không?"

Hải Thần thâm độc, không ngừng dùng những nỗi đau lớn nhất của từng người trong Sử Lai Khắc Thất Quái nêu ra, vạch tội Nana. Không gian phong toả bấy giờ không khí thật trầm lặng, kì dị lạ thường. Ba Tái Tây và Tần Minh nhìn nhau, trong mắt mỗi người vô vàn cảm xúc lẫn lộn. Hôm nay quá nhiều bí mật bị phá vỡ, trí tuệ nhân loại khó lòng mà hiểu được, bất quá Thất Quái hết thảy đều đang bình tĩnh cố gắng tiếp nhận.

Nana theo lời Hải Thần phân định thực sự đáng tội, yên lặng lâu như vậy, Thất Quái sẽ có lựa chọn nào đây?

"Vậy ra, đó là lý do khiến muội ấy tự ti khi ở cạnh chúng ta."

Đới Mộc Bạch lên tiếng, thanh âm khàn khàn vì cúi đầu.

Hải Thần nhướng mày hơi chút tò mò hỏi một tiếng: "Hửm?"

Đới Mộc Bạch đột nhiên thở dài, ngẩng đầu nhìn Nana nói: "Thì ra Nana sớm biết hết mọi chuyện, cho nên muội ấy không dám đối diện với chúng ta. Nghĩ lại mỗi lần gặp chuyện xấu, người đau khổ nhất trong chúng ta sao không phải Nana đâu. Cảm giác bất lực đứng nhìn huynh đệ mình gặp nạn ta có thể hiểu được."

"Đúng thế, còn nhớ lúc mới nhập học, Nana đều nhìn chúng ta với ánh mắt ngưỡng mộ. Lúc ấy chúng ta đều khó hiểu vì sao muội ấy phải ngưỡng mộ, khi bản thân muội ấy sở hữu song sinh vũ hồn. Thì ra Nana không phải ngưỡng mộ thực lực, mà là ngưỡng mộ chúng ta có thể trở thành Thất Quái nhất thể." Ninh Vinh Vinh nói.

"Thất Quái, chính thế. Nana không thể trở thành Thất Quái một trong, vì vậy muội ấy luôn sợ hãi bản thân sẽ biến thành người thừa. Tại sao trước nay ta không chú ý đến cảm nhận của muội ấy chứ?" Chu Trúc Thanh nói.

"Nana giấu chúng ta nhiều chuyện, nhưng đó là do Hải Thần bắt muội ấy phải làm thế, cả chuyện không tham gia đoàn chiến. Có phải không?" Mã Hồng Tuấn quay sang Áo Tư Ca hỏi.

Áo Tư Ca gật đầu, xoa tóc Mã Hồng Tuấn ra vẻ hiểu biết nói: "A, xem ra đến tên ngốc ngươi cũng hiểu chuyện. Đúng thế, là do lão già Hải Thần bắt ép. Nana khinh thường ta sao? Ha, hỏi xem đám quái vật này có ai không khinh thường ta? Nhưng ta cảm nhận được đó là sự 'yêu mến đặc biệt' các ngươi dành cho ta. Haizzz, biết làm sao được, ta đành nhận tấm lòng của các ngươi thôi, dù sao gương mặt đẹp trai này khiến người khác ganh tỵ cũng dễ hiểu."

"Xí, tự mình đa tình." Tiểu Vũ bĩu môi, nếu không phải đứng xa chắc Tiểu Vũ đã mạnh chân đá cho Áo Tư Ca mấy phát vào gương mặt 'đẹp trai' đó.

Tiểu Vũ nhìn Hải Thần nói: "Hiến tế tuy rất đau khổ nhưng ta chưa từng hối hận vì làm thế. Linh hồn ta cùng Tam ca kết hợp làm một, trở thành sức mạnh của huynh ấy, bảo vệ huynh ấy, ta rất hạnh phúc. Tuy nhiên ta dám chắc người như ông không hiểu được cảm giác hạnh phúc ấy đâu, Hải Thần. Vì ông chưa từng hy sinh vì người khác."

"Haha, thật là đám trẻ ngông cuồng." Hải Thần cười khinh bỉ: "Nói như vậy, các ngươi lựa chọn từ bỏ Thần Vị? Haha, các ngươi trong nhân loại đều tính vào thiên chi kiêu tử, lẽ nào các ngươi không muốn bước lên đỉnh cao được người người sùng kính. Nếu từ bỏ Thần Vị, năm mươi năm, một trăm năm, hay ngắn hơn chỉ sau hôm nay các ngươi sẽ đối mặt với cái chết, rồi sẽ chẳng còn ai nhớ đến các ngươi. Các ngươi cam tâm từ bỏ sự sống vĩnh hằng, từ bỏ vinh quang muôn đời sao? Nghĩ kĩ, nếu như chỉ nhất thời nông nổi, sai lầm hôm nay sẽ khiến các ngươi hối hận."

Đường Tam ghét bỏ nói: "Sai lầm? Ông cũng có tư cách nói người khác sai lầm sao? Hải Thần, mỗi việc ông làm có cái nào là đúng. Ông nói Cửu Vỹ Lam Hồ Tộc vũ hoá không vì ông sai khiến, nhưng thay vì để bọn họ hy sinh, ông có thể cứu bọn họ ra khỏi đại lục lúc ấy. Là một gia gia, ông lẽ ra không nghĩ tới để Lam Ly đi mạo hiểm mới phải. Thay vì từ bỏ năm vị thần khác, ông lý ra nên từ bỏ ta. Ta chưa từng cầu xin được thành thần, càng không hy vọng phải đổi bằng tính mạng nhiều người như thế."

"Ngu ngốc." Hải Thần nộ khí quát Đường Tam: "Ngươi đã đi quá xa rồi đấy Đường Tam, ngươi đang thách thức quyền uy của thần. Ngươi cho rằng ta chỉ là một tàn hồn sẽ không dám làm gì ngươi sao?"

"Sai! Nói cho ngươi biết Đường Tam, các ngươi từ trước tới nay đều nằm trong tay ta khống chế. Chính ta ban cho các ngươi sinh mạng. Vui vẻ không kêu ca, nay bất mãn lại trách ta bất nhân bất nghĩa? Các ngươi thật nực cười."

"Được thôi, nếu đã như vậy... Ta thành toàn cho các ngươi! Đi mà bảo vệ tình huynh đệ của các ngươi đi!"

Hải Thần dứt lời, phẫn nộ phóng ra hai đạo kim quang tàn sát hướng Sử Lai Khắc Thất Quái. Chuyện đến nước này Thất Quái vẫn không hề nao núng, Hải Thần dường như đã mất kiên nhẫn giải thích với bọn họ.

Đường Tam vội vàng đưa tay ra trước ngực, Hải Thần Tam Xoa Kích bên tay phải cùng tay trái hợp thành chữ thập cường ngạnh chặn lại kim quang không cho tiến tới. Lam sắc hồn lực toả ra, nháy mắt làm thành trận thế chống đỡ ngay trước mặt Hải Thần. Hải Thần không đơn giản là hù doạ nữa, vì mọi người dễ dàng cảm nhận được sát khí.

"Đường Tam, Hải Thần thực sự bị chúng ta chọc điên rồi." Đới Mộc Bạch giọng điệu mang chút đắc ý nói. Sau đó nhanh chân gia tăng hồn lực chống đỡ lên vòng phòng ngự của Đường Tam.

"Đúng vậy, lão già có tật giật mình. Ta mới không sợ." Tiểu Vũ nhếch miệng cười, hùng hổ phóng xuất hồng sắc hồn lực tiến tới bên cạnh Đường Tam gia nhập phòng ngự.

Lần lượt Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Ca, Mã Hồng Tuấn, Chu Trúc Thanh đều nhanh chân tiến tới. Sử Lai Khắc Thất Quái vòng phòng ngự thất sắc phô trương chèn ép kim quang Hải Thần.

Hải Thần nhíu mày khó chịu, lại phất tay tung ra một đạo kim quang uy lực lớn hơn nhiều, Sử Lai Khắc Thất Quái đồng loạt lùi về sau nửa bước.

"Không tự lượng sức."

Hải Thần cười nhạo nói, không lưu tình liên tiếp gia tăng uy lực trấn áp lên Sử Lai Khắc Thất Quái. Thần lực cùng hồn lực toả ra, không gian bị đè ép vặn vẹo đến Ba Tái Tây cũng cảm thấy tầm nhìn dần trở nên mơ hồ, phía dưới lớp bình chướng đám Ma Hồn Đại Bạch Sa sợ hãi hoảng loạn, chúng tranh nhau nép mình tới sát rìa ngăn cách, càng xa Sử Lai Khắc Thất Quái càng tốt.

Năm lần công kích, Hải Thần vẫn một bộ ung dung xem kịch nhưng Sử Lai Khắc Thất Quái dường như không còn chống đỡ được nữa. Đẳng cấp chênh lệch quá lớn, kim quang Hải Thần không chỉ mang khí thế tàn sát, uy áp, mà còn mang theo nhiệt độ. Bảy người trên trán và bàn tay bị nhiệt nóng hun đến đỏ ửng, bọn họ đang dùng chính ý chí mãnh liệt để ngạnh kháng với Hải Thần. Lúc này sáu người khác không hề phân tâm đi chú ý, Đường Tam thực chất không hề phát huy năng lực của hắn tập trung vào vòng phòng ngự, còn kim quang Hải Thần đang ngày một ép lui bước chân bảy người.

Vậy nhưng, bất ngờ xuất hiện.

"Quả nhiên, là muội ấy."

Đường Tam không che dấu vui mừng nói. Đới Mộc Bạch khó khăn thở ra một hơi, vô thức hỏi: "Đường Tam, ngươi nói ai cơ?"

Đường Tam nhìn Đới Mộc Bạch, cười đáp: "Là Nana."

Sáu người khó hiểu nhìn Đường Tam. Đường Tam chỉ im lặng mỉm cười, trời mới biết trong lòng hắn đang nghĩ gì.

Đường Tam hướng Hải Thần, lớn tiếng nói: "Hải Thần, sớm muộn gì ông cũng phải trả giá. Ông cho rằng bản thân có thể thao túng hết thảy, nhưng hiện thực luôn xuất hiện việc ông không thể ngờ tới. Trăm vạn năm trước là sự tồn tại của Kình Phong, thoát khỏi sự tẩy não từ việc ngủ say trong Hàn Băng Ngọc Tủy, Kình Phong đối với ông chính là mối hoạ không thể lường trước. Lần thứ hai, ông để Lam Ly tới Đấu La Đại Lục, không ngờ đến Lam Ly bị Đế Thiên giết chết, càng không ngờ tới sau đó tai hoạ lại ập đến với Đấu La Đại Lục. Lần thứ ba, ông hao tâm tổn trí chọn ta làm người thừa kế, lợi dụng ta giúp ông tiêu diệt Kình Phong, nhưng chắc ông không ngờ, ta sẽ từ bỏ Thần Vị chứ."

"Đường Tam..."

"Ta còn chưa nói hết!"

Hải Thần lên tiếng chặn Đường Tam, nhưng Đường Tam ngay lập tức cướp lời ông ta.

"Hải Thần, ông hoang mang sao? Haha, cũng đúng, vì ngay lúc này, điều ông không ngờ tới nhất đang xảy ra."

"Đường Tam, câm miệng!" Hải Thần kích động vung tay áo.

Sáu người khác hoảng hốt, Hải Thần phẫn nộ như vậy, đòn công kích quá lớn sợ rằng phòng ngự sẽ bị chấn nát. Sáu người đồng loạt gắng sức chỗng đỡ, chỉ kịp ngắn gọn hướng Đường Tam hô lên hai chữ: "Cẩn thận!"

Tuy nhiên Đường Tam lại cười, mà sáu người khác gương mặt tích tắc cũng trở nên ngơ ngác. Hải Thần vừa mới cực kì tức giận, nhưng lại chẳng có công kích nào tiến về phía họ cả, kì lạ là ngay tới uy lực của kim quang trước đó cũng đang dần dần tiêu biến.

Hải Thần gương mặt lộ rõ lo lắng, thân ảnh hư ảo bất giác bay lùi phía sau Nana. Đường Tam cười lớn nói: "Đới lão đại, mọi người, vẫn chưa nhận ra sao? Hải Thần vừa mới không phải đối chúng ta nương tay, mà căn bản ông ta không còn đủ sức phát ra uy lực nữa."

"Hải Thần, khi lấy Hải Thần Chi Tâm làm thân thể cho Nana, ông không ngờ sẽ có ngày này đúng không?"

Đường Tam cười nhạo Hải Thần, sau đó hướng Nana nói: "Nana, Tam ca biết muội có thể nghe thấy. Muội chưa hiểu, Tam ca nói cho muội nghe. Hải Thần vì sao phải che dấu thân phận của muội, vì sao tiết lộ nhiều bí mật khiến muội phân tâm, vì sao phải khống chế muội, bởi vì sức mạnh của ông ta đều bị Hải Thần Chi Tâm nắm giữ. Hải Thần Chi Tâm có ý chí riêng, nó chọn muội, chứ không phải tàn hồn của Hải Thần. Chỉ khi khiến linh hồn muội tạm thời đình trệ, Hải Thần mới có thể dựa vào Hải Thần Chi Tâm giải phóng sức mạnh, nhưng ta biết ông ta cũng chỉ miễn cưỡng mới làm được. Vừa rồi công kích sau cùng là muội ngăn chặn đúng không? Tam ca biết muội không muốn làm tổn thương chúng ta. Nana, xin muội, tỉnh lại đi!"

Đường Tam gắng sức kêu gọi Nana. Khoảnh khắc trước khi thấy Nana rơi lệ, Đường Tam biết rằng Hải Thần không thể hoàn toàn khống chế thân thể Nana như ông ta đang nói, Nana vì chứng kiến Sử Lai Khắc Thất Quái vì mình từ bỏ Thần Vị mới cảm động rơi lệ, vậy nên Đường Tam có hy vọng đánh thức cô ấy. Khiến Nana nhận ra bộ mặt giả dối của Hải Thần, để cô ấy biết Hải Thần không phải toàn năng, rất nhiều chuyện xảy ra ông ta không đủ sức khống chế, càng không đủ sức quyết định cuộc đời Nana. Hơn hết Đường Tam tin tưởng tình cảm Nana dành cho Thất Quái không hề ít, khi tính mạng Thất Quái bị đe doạ, Nana nhất quyết không thể trơ mắt đứng nhìn.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.