Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải Thần Đảo

Tiểu thuyết gốc · 2277 chữ

Lam Ly rời đi một lúc lâu Nana vẫn còn đứng đó mơ hồ suy nghĩ. Tần Minh đến cạnh khoác cho Nana một chiếc áo choàng. Nana mỉm cười.

"Có chuyện gì khó suy nghĩ sao?" Tần Minh ôm Nana để cô dựa vào vai hắn, nhẹ giọng hỏi.

Nana thở dài đáp: "Có, có rất nhiều."

Nana mệt mỏi dựa dẫm vào người Tần Minh. Tần Minh im lặng không nói, hắn chỉ âm thầm cảm nhận niềm hạnh phúc khi ở bên Nana. Thời gian xa cách tám tháng là quá dài.

Nana cũng vậy, Tần Minh xuất hiện vừa kịp lúc giúp cô vơi đi ít nhiều phiền não, còn điều gì vui vẻ và an tâm hơn khi ở bên người mình yêu.

Do dự một chút Nana tiếp tục nói: "Tần Minh, trước đây ta từng nói ta có rất nhiều bí mật, ta kể cho ngươi nghe một cái. Ngươi biết không? Sở Phượng Na không phải cô gái đơn thuần vô tư như ngươi nghĩ. Ta là do Hải Thần sắp xếp đến trong Sử Lai Khắc học viện, ta là Vệ Nữ của Hải Thần, là người bảo vệ Hải Thần, đó chính là vận mệnh của ta. Vì vận mệnh sắp đặt, ta che giấu thân phận dối trá ở bên cạnh mọi người. Cô đơn, lo sợ, ích kỷ, hèn nhát, bỏ rơi đồng đội, nhiều lúc chán ghét, thậm chí ta đã từng vì cái vận mệnh chết tiệt này mà muốn rời khỏi những người quan tâm ta."

"Thế nhưng Lam Ly nói ta đừng tin vận mệnh, vận mệnh không phải tương lai, mà là quá khứ. Ta thực sự không hiểu cô ấy muốn nói gì. Ta đến đây chỉ vì cái gọi là vận mệnh vận mệnh, nhưng sau cùng cô ấy bảo ta đừng tin nó. Tần Minh, ngươi nói xem, vận mệnh là gì?"

Tần Minh không biết phải trả lời Nana thế nào. Nana nói rất nhanh, cảm xúc liên tục biến hóa, rõ ràng cô ấy đang rất hỗn loạn.

Việc Nana nói cô ấy do Hải Thần phái tới khiến Tần Minh kinh ngạc, càng kinh ngạc và buồn bã hơn khi hắn không biết Nana đã phải chịu nhiều như thế thương tổn, chắc những thương tổn ấy cũng có phần do hắn. Nana vẫn cứ vô tư mới là Nana thực sự. Nana che giấu thân phận thì sao? Chuyện ấy chẳng hề quan trọng. Nếu Nana không tới Tần Minh hắn đâu thể có ngày hôm nay, biết đâu giờ hắn vẫn đang là một tên lão sư ở Thiên Đấu Hoàng Gia học viện lạnh bạc sống qua ngày. Nhìn lại quãng ngày nhàm chán đó, Tần Minh càng chắc chắn tương lai có Nana mới là hạnh phúc.

Nghĩ tới đây, Tần Minh dường như đã biết được đáp án.

Tần Minh nói: "Nana, ta nghĩ Lam Ly nói không sai. Vận mệnh chung quy chỉ do chúng ta tự nhận định, tự dùng nó để đánh giá cuộc sống của chúng ta. Ngươi nghĩ xem, nhìn lại những ngày qua ngươi thực sự hạnh phúc hay đau khổ, vậy thì ngươi sẽ nói vận mệnh của ngươi tốt hay không tốt. Đó chẳng phải là quá khứ hay sao? Tương lai ngươi đâu biết sẽ xảy ra chuyện gì, vậy thì làm sao nói nó được sắp đặt? Nếu như phải dùng một từ ngữ nào đó để nhận định, vậy đừng dùng vận mệnh, nó thực nặng nề biết mấy. Nana, ta gặp ngươi là duyên, ngươi đến Sử Lai Khắc là duyên. Hai chữ vận mệnh khiến ngươi thật áp lực, vậy dùng chữ duyên đi. Chữ duyên khiến ngươi nhớ lại tất cả những cuộc gặp gỡ tốt đẹp nhất trên thế giới này. Phải không?"

Tần Minh tâm tình hỏi. Nana ngơ ngác, Tần Minh từng câu từng chữ rõ ràng đều là vô ý, chắc rằng hắn chẳng biết những lời nói kia đang giúp Nana từ từ cạy mở một bí mật quan trọng.

Vận mệnh không phải tương lai, mà là quá khứ. Thất Quái có vận mệnh của họ, còn ngươi thì không.

Nana trong đầu liên tục lặp lại câu nói của Lam Ly. Quá khứ, vận mệnh, tương lai, tiểu thuyết, thực tại, Vệ Nữ và Hải Thần, thì ra là thế.

Nana đã biết Lam Ly muốn nói điều gì, sự thật khiến cô kích động hít thở không thông.

Tần Minh cảm nhận Nana hô hấp chậm chạp, hắn lo lắng ôm bả vai Nana hỏi: "Ngươi không sao chứ, ta nói gì sai sao?"

Nana sực tỉnh nhìn Tần Minh, lắc đầu mỉm cười nói: "Không, ngươi nói đúng. Không phải vận mệnh mà chính là duyên số giúp ta gặp được ngươi, gặp gia gia, gặp Thất Quái mọi người. Tần Minh ngươi không biết, thực ra ta mới là người nhìn thấy ngươi trước, để tâm đến ngươi trước. Bướng bỉnh và bày trò vì ta muốn ngươi chú ý đến ta, cưng chiều ta. Buồn cười không, ta chợt nhận ra, ta thế mà yêu ngươi trước cả khi gặp gỡ. Tần Minh, ta không muốn quanh quẩn trong vận mệnh của ai khác, ta làm tất cả vì muốn người ta quan tâm có kết thúc tốt đẹp. Tần Minh, ta yêu ngươi! Đợi sau khi mọi việc hoàn tất, chúng ta sẽ sống cuộc sống của riêng mình, làm việc chúng ta muốn làm. Được không?"

"Được! Tất nhiên được. Ngươi ở đâu ta sẽ ở đó, dù ngươi đánh đuổi ta cũng sẽ không đi. Nana, ta yêu ngươi!" Tần Minh nhanh chóng đáp lại Nana.

Giờ phút này Tần Minh hạnh phúc hơn bao giờ hết. Nana lần đầu tiên đối với hắn thổ lộ, còn nói cô ấy là người yêu hắn trước. Thực rất buồn cười, buồn cười khi hồi tưởng chặng đường hắn mặt dày khổ công đi theo đuổi Nana. Vậy mới biết người hắn yêu tính cách rất đặc biệt, giống hắn.

Trăng sáng yếu ớt cuối đêm chiếu rọi thân ảnh đôi bích nhân đứng kề nhau thân mật. Tần Minh cẩn thận nâng cằm Nana, áp đôi môi đỏ mê hoặc của cô vào môi hắn, trao cho cô một nụ hôn sâu thật triền miên ngọt ngào, mặc kệ ánh bình minh tuyệt đẹp đang dần ló rạng phía sau lưng.

Một ngày sau khi nghỉ ngơi dự trữ đủ lương thực, Đại Hải Đoàn tiếp tục lên tàu tiến về đại hải.

Mục tiêu - Hải Thần Đảo.

Lam Ly bấy giờ lấy lý do bế quan đã lui về bên trong không gian thần thú. Nana cùng Sử Lai Khắc Thất Quái, Tần Minh và Bạch Trầm Hương một đường hành trình trên biển vô cùng thuận lợi. Vì chính như Lam Ly nói, đại hải nhận biết sự tồn tại của Nana, duy nhất mối nguy hiểm Kình Phong thế lực trước đó đã bị Lam Ly ngăn chặn, tiếp sau đây sẽ chẳng có trở ngại gì ngăn cản Đại Hải Đoàn thẳng hướng tới Hải Thần Đảo thần địa.

[Hai tháng sau, Hải Thần Đảo ven bờ]

"Vệ Nữ, chào mừng cô tới Hải Thần Đảo."

Một trung niên nam tử đối Nana cúi chào, theo sau nam tử là bốn tên nam tử mặc áo choàng đen, bọn họ đồng dạng theo trung niên nam tử chào như thế. Nana khách khí gật đầu, nhìn trước mặt trung niên nam tử đặc điểm đặc trưng, Nana dễ dàng nhận ra hắn thân phận.

Nana nói: "Hải Mã Đấu La, vất vả ngươi rồi."

"Vệ Nữ? Đấu La?"

Nana vừa mới bước chân lên Hải Thần Đảo đang duy trì bộ dáng vô cùng nghiêm trang chào Hải Mã Đấu La, nhưng ngay lập tức lại bị tiếng hô kinh ngạc của Thất Quái và Bạch Trầm Hương làm giật thót.

Trước đó ngoài Tần Minh chưa một ai biết Nana có thân phận Vệ Nữ, nay cùng khi xuất hiện trước mắt một người khả năng là hải hồn sư phong hào đấu la, tám người lẽ đương nhiên kinh ngạc.

Áo Tư Ca ghé sát tai Nana hỏi: "Nana, tên này là phong hào đấu la thật hả? Còn Vệ Nữ là chuyện quỷ gì?"

Nana cứng ngắc hết nhìn Áo Tư Ca cùng phía sau bảy khuôn mặt tò mò kia, sau lại nhìn Hải Mã Đấu La cười cười. Hải Mã Đấu La ngoại hình rất trẻ, mái tóc và đôi mắt màu xám trắng kết hợp khá hài hòa. Lần đầu gặp mấy người, hắn chỉ mặc một bộ xám y đơn giản nhìn qua chẳng hợp với khí chất một phong hào đấu la nên có.

Hải Mã Đấu La tên gọi Âu Á, một trong bảy vị được xưng Thần Thất Tử trấn giữ bảy thánh trụ tại Hải Thần Đảo, thần tử gần gũi với Hải Thần, là bậc tôn giả đáng kính trong lòng người dân Hải Thần Đảo.

Âu Á tự nhiên nghe được câu hỏi của Áo Tư Ca nhưng không có phản ứng gì. Ngược lại chính là phía sau hắn bốn người khoác áo choàng vô cùng bất mãn.

"Hồn sư lục địa thật vô lễ, sao ngươi dám nghi ngờ thực lực của Âu Á đại nhân?" Một trong bốn người khoác áo choàng lớn tiếng trách vấn.

Nana không thể nhìn thấy biểu cảm dưới lớp mũ trùm nhưng từ giọng điệu mà đoán, chắc chắn hắn rất tức giận. Điều này Nana không mấy lạ lẫm bởi cô vốn biết mối quan hệ giữa hải hồn sư và hồn sư lục địa, tất nhiên không đến nỗi thù hận như hồn thú nhưng cũng chẳng hề hòa hợp. Như mấy người này chính là đang coi thường.

Nana thầm cảm thán lắc đầu. Mấy người này không biết chứ, một trong những người bọn họ coi thường đây tương lai sẽ là Hải Thần họ nhất mực tôn thờ. Và Vệ Nữ người được họ kính trọng giờ đây chỉ là kẻ bảo vệ hắn mà thôi.

Đúng là như thế, Vệ Nữ bảo vệ Hải Thần, bất quá không phải Hải Thần, mà chính là Hải Thần tương lai, là Đường Tam.

Nhưng thôi mặc kệ, việc Đường Tam và mấy người kia lên được Hải Thần Đảo thuận lợi đã khiến hải hồn sư bất mãn càng bất mãn. Nếu như sau đây Nana còn tiếp tục lấy thân phận ra đòi quyền lợi sẽ chỉ đẩy họ vào thế hạ phong hơn thôi. Dù sao khi năng lực của Thất Quái được triển lộ, hải hồn sư sẽ phải nhìn họ bằng con mắt khác.

Nana rất trông chờ đến lúc đó.

Quay lại với Áo Tư Ca. Tên đê tiện như hắn có bao giờ đứng im chịu nghe người khác vô cớ quát nạt.

"Vị đại ca này, bình tĩnh bình tĩnh. Ta chỉ tò mò thôi, tò mò thôi haha." Áo Tư Ca cười híp mắt phẩy phẩy tay làm hòa nói.

Sử Lai Khắc mọi người đồng loạt vỗ trán cái bụp, họ chẳng thà Áo Tư Ca đừng làm gì thì hơn, chứ cái ấn tượng ban đầu vờ vịt thiếu đứng đắn kia... mọi người thật mất mặt thay cho hắn.

Còn may Âu Á là người tính tình ôn hòa, đối với sự vô lễ của thủ hạ hắn mau chóng đứng ra ngăn cản.

Nhìn Thất Quái, Tần Minh và Bạch Trầm Hương, Âu Á nghiêm túc nói: "Được rồi, lần đầu gặp mặt không tránh khỏi thất lễ. Ta tên Âu Á, là thần tử trung thành của Hải Thần đại nhân. Các ngươi tới Hải Thần Đảo đều nhờ Hải Thần nhân từ, chúc mừng các ngươi."

Mọi người vui vẻ cười, ròng rã hơn ba tháng trên biển cuối cùng bọn họ thực sự tới được thần địa. Tuy nói cả chặng đường không gặp quá nhiều nguy hiểm nhưng đầy đủ khiến đại gia tâm thần mệt mỏi, chẳng hề dễ dàng.

Đường Tam bấy giờ bước lên tôn trọng đối Âu Á hành lễ. Đại sư sớm nói cho hắn địa vị và tầm quan trọng của Thần Thất Tử, hắn biết mình phải làm gì.

Đường Tam thay chín người khác nói: "Âu Á đại nhân, Sử Lai Khắc chúng ta tới, mong được Hải Thần ban cho khảo nghiệm."

Âu Á nhìn Đường Tam rồi lần lượt nhìn những người khác, thấy được sự kiên định và hào hứng trong đôi mắt tất cả mọi người, hắn chẳng biết bọn họ là ngu ngốc hay thật sự can đảm. Hải Thần khảo nói ngắn gọn chính là tử đạo, thân là người đã từng trải qua Âu Á hoàn toàn khắc cốt ghi tâm.

Âu Á nhìn Nana thăm dò, khí tức trên người Nana mang đậm sự tôn quý, bao dung và giống với người hắn kính trọng nhất. Thân phận của Nana là cách đây hai tháng Hải Thần thông qua người đó công bố cho toàn bộ thần dân Hải Thần Đảo. Sự xuất hiện của Vệ Nữ giống như sự hiện diện của Hải Thần, khiến Âu Á vâng phục.

Nana cười gật đầu với Âu Á. Âu Á khẽ thở dài sau đó phất tay, một dòng nước nhanh chóng bao phủ toàn bộ người có mặt tại đó, đem bọn họ tích tắc biến mất không thấy.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.