Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Vũ Trở Lại

Tiểu thuyết gốc · 1523 chữ

Phục dụng tiên phẩm Thủy Tinh Huyết Long Sâm, Tiểu Vũ Thỏ hồng sắc quang mang đại thịnh, chờ đợi một khắc thời gian sau quang mang rút đi, thỏ con biến mất, bấy giờ hiện ra trước mắt mọi người, chính là nhân hình Tiểu Vũ.

Thiếu nữ một đầu tóc nâu dài, khoác trên thân lụa là váy áo, cơ thể đường cong hoàn hảo tuyệt mỹ, làn da trắng hồng, khuôn mặt như họa.

Cảm giác thật giống lần đầu gặp mặt, Nana chỉ có thể dùng hai từ tiên nữ để nói về Tiểu Vũ nhan sắc.

Nếu như tồn tại thứ gì làm người khác than tiếc, có lẽ, là đôi mắt Tiểu Vũ lúc này. To tròn, đẹp đẽ, nhưng vô cùng mờ mịt.

"Nana, Tiểu Vũ làm sao vậy? Ngươi chưa giải hết độc hả?"

Chứng kiến Tiểu Vũ đại mỹ nhân mạc danh kì diệu xuất hiện, người thanh tỉnh đầu tiên là Mã Hồng Tuấn, Đường Tam vì mừng, vì lo lắng mà đờ đẫn.

Nana lắc đầu trả lời Mã Hồng Tuấn: "Không đâu tứ ca, Tiểu Vũ hoàn toàn khỏe mạnh, nhưng Thủy Tinh Huyết Long Sâm công dụng chỉ giúp tái tạo thân thể, còn linh hồn Tiểu Vũ vẫn ở trong hồn hoàn của Tam ca."

"Tần Minh, hồn lực uy áp." Nana nghiêng đầu sang bên cạnh nói với Tần Minh.

Hiểu Nana muốn gì, Tần Minh không do dự phóng ra hồn lực cường đại bất ngờ đánh ập đến Đường Tam.

Đường Tam hồn đế cấp sáu mươi mốt trong trạng thái không hề phòng bị, dưới áp lực của hồn đấu la Tần Minh bắt buộc bị ép ra thực lực. Sau lưng Đường Tam quay vòng năm cái hồn hoàn, sau cùng một cái hồn hoàn màu đỏ tiếp theo xuất hiện, nó lập tức lệnh người kinh hãi.

Ngự Chi Nhất Tộc đây đã là lần thứ hai nhìn thấy Đường Tam hồn hoàn mười vạn năm, nhưng phản ứng sợ sệt của họ chẳng khác nào các đệ tử Mẫn Chi Nhất Tộc lần đầu chứng kiến.

Hồn hoàn màu đỏ mười vạn năm Nhu Cốt Thỏ hiến tế, đặc biệt sáng chói, đặc biệt dọa người.

Đường Tam run rẩy nhìn cái hồn hoàn màu đỏ, lại nhìn thân thể Tiểu Vũ đang lơ lửng bên cạnh, hai tay hắn nắm chặt, gương mặt bất giác hiện lên nhiều vết nhăn thống khổ.

Nana biết Đường Tam vẫn luôn tự trách mình dẫn đến kết cục bi thương cho Tiểu Vũ, hơn hết, hắn vô cùng, vô cùng tưởng niệm. Nếu như là trước kia, Tiểu Vũ bây giờ vẫn chỉ là một cái xác không hồn, nhưng Nana đến, thì chắc chắn không phải thế nữa.

Nhẹ mỉm cười, Nana cao giọng gọi hai chữ.

"Tam ca!"

Đường Tam giữ nguyên ánh mắt mờ mịt mà nhìn Nana, có điều ngay cái nháy mắt sau, hắn hai con ngươi liền co rút lợi hại. Đường Tam không biết phải dùng từ ngữ gì để bộc lộ trạng thái thân thể hắn lúc này.

Đau đớn? Không, không chỉ thế, đầu như bị xé ra làm nhiều mảnh, tứ chi vô lực, tinh thần hốt hoảng, giống như hắn đã hoàn toàn mất đi quyền khống chế thân thể, hay là nói, thân thể này, không phải của hắn?

Nhanh tay đỡ Đường Tam bất ngờ ngã khụy, Mã Hồng Tuấn khó hiểu nhìn Nana: "Nana, Tam ca làm sao vậy?"

Đồng dạng như Mã Hồng Tuấn, mặt khác ba vị tộc trưởng đều là khuôn mặt khó hiểu mang chút lo lắng. Đường Tam đến giờ phút này đã xác định của họ đích tông chủ, nếu không phải biết trước quan hệ giữa Nana và Đường Tam, với hành động vừa rồi Nana đã ngay lập tức bị họ đánh chết.

Nana chẳng thể hiện cái gì tâm trạng, đưa tay phóng xuất Điệp Thần Trượng tỏa ra lục sắc quang mang, Nana bỏ qua câu hỏi của Mã Hồng Tuấn mà tùy ý làm việc mình muốn làm, thản nhiên vừa làm vừa nói.

"Hồn hoàn là nơi chứa đựng linh hồn, tinh thần chi hải giống như biển lớn bao dung tất cả những thứ đó. Bình thường hồn thú linh hồn đều bị tinh thần chi hải triệt để thôn phệ, Tiểu Vũ thì không giống. Sức mạnh linh hồn Tiểu Vũ cường đại, cộng với phép màu của nghi thức hiến tế, linh hồn cô ấy hoàn toàn nguyên vẹn ngủ say bên trong tinh thần chi hải của Tam ca."

"Người đời truyền miệng hồn thú hiến tế sẽ hồn phi phách tán, đâu ai biết thực chất linh hồn họ vẫn luôn bên cạnh người được hiến tế đâu. Vì yêu mà hiến tế, sao họ có thể cam lòng bỏ người mình yêu mà rời đi chứ? Có trách, cũng chỉ trách không ai đủ khả năng đi đánh thức họ mà thôi."

Hồn thú hiến tế linh hồn nguyên vẹn bảo toàn, lời này của Nana không nghi ngờ làm dấy lên trong lòng những người nghe trận trận nghi vấn. Chuyện này từ trước tới nay chưa từng có ai chứng minh, hoặc căn bản như Nana nói, là không đủ khả năng.

Đường Tam tu luyện Tử Cực Ma Đồng, ở Đấu La Đại Lục tất cả các công kích tinh thần vô dụng với hắn. Nhưng trước Tinh Thần Tập Kích của Nana, Tử Cực Ma Đồng chỉ có thể xem như ngọn đèn chiếu sáng dưới thái dương. Nana đánh sâu vào Đường Tam tinh thần chi hải, chạm đến linh hồn đang ngủ say Tiểu Vũ, dưới sự dẫn dắt của tiểu điệp màu lục, linh hồn Tiểu Vũ dần hóa thành hồng sắc chùm sáng thoát ly Đường Tam tinh thần chi hải, hướng ra phía ngoài cơ thể Đường Tam, dung nhập vào trong cơ thể được Thủy Tinh Huyết Long Sâm tái tạo.

Sở dĩ Nana phải luôn duy trì lục sắc quang mang trị liệu cho Đường Tam, vì lần đầu tiên bị cưỡng ép linh hồn phụ thuộc thức tỉnh sẽ vô cùng đau đớn, trước đây Nana đã tự tách hồn kỹ của chính mình, cảm giác thống khổ đó cô hoàn toàn nhớ rõ. Lần này nỗi đau Đường Tam phải chịu so ra còn lớn hơn gấp nhiều lần, trước công kích thoát ly của linh hồn cường đại Tiểu Vũ, với thực lực Đường Tam bây giờ, sợ rằng hắn tinh thần chi hải có thể một phát vỡ nát.

Sau thoáng vật lộn với muôn vàn cảm giác khó chịu không thể nói thành lời, Đường Tam bấy giờ tâm chỉ còn lại là hạnh phúc, bởi vì sau bao nhiêu năm tháng xa cách, sinh tử ly biệt, hắn lại lần nữa nghe hai tiếng gọi rất thân thương.

"Tam ca!"

Tiểu Vũ, tỉnh rồi.

Lời nào tả hết tâm trạng của Đường Tam và Tiểu Vũ lúc này, tất cả chỉ có thể diễn đạt qua từng giọt nước mắt và tiếng cười đoàn tụ mà thôi.

Nana chẳng biết đang cười hay khóc đứng nép bên người Tần Minh. Tần Minh ôm lấy Nana đầy ôn nhu dịu dàng, nhìn Đường Tam và Tiểu Vũ, lòng hắn càng khắc sâu trân trọng tình cảm của hắn và Nana.

Còn gì đau khổ hơn khi yêu thương còn đó nhưng người ra đi người ở lại, trân trọng từng giây phút ở thực tại, đừng để đến lúc mất đi mới lại hối hận.

Giây phút trùng phùng đẹp đẽ, ở đây chẳng ai muốn làm kẻ xấu đi phá hỏng, các đệ tử của Ngự Tộc cùng Mẫn Tộc dần yên lặng rút đi. Bạch Hạc, Ngưu Cao, Thái Thản ba người đứng cùng nhau cười tủm tỉm, hôm nay ba lão gia tử chứng kiến được thật nhiều chuyện lạ, còn được biết đến thân phận đặc biệt và vi diệu diện kiến tông chủ phu nhân.

Mã Hồng Tuấn nhìn trước mặt một đôi tình nhân tam ca ngũ muội, một đôi quyến lữ học trưởng bát muội, trong lòng hắn bỗng dưng có cảm giác hụt hẫng. Mã Hồng Tuấn tự hỏi, hắn đây là cô đơn sao?

Mã Hồng Tuấn chẳng biết quay đầu thế nào mà tầm mắt vô tình hướng đến Bạch Trầm Hương. Bạch Trầm Hương chẳng biết vô tình hay cố ý cũng mặt đối mặt Mã Hồng Tuấn.

Rồi thì...

"Hứ!"

Hai cái con người oan gia này, chạm mặt nhau chưa đến hai giây đã là hậm hực quay phắt đi, khung cảnh trẻ con trái ngược với bên kia càng làm ba vị lão đầu gia tăng ý cười.

Không khí đặc sắc trong sân Ngự Chi Nhất Tộc có lẽ sẽ kéo dài rất lâu, nếu như không có một vị khách bất thình lình xuất hiện.

"Lão Ngưu, chỗ ngươi làm sao vậy hả? Là do bọn người Vũ Hồn Điện?"

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.