Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Lâu Mộng

Tiểu thuyết gốc · 1971 chữ

Đi sát bên người Nana là một thiếu nữ thanh tú, tầm 15, 16 tuổi. Thiếu nữ dù bị trói hai tay nhưng vẫn cố với lấy ra trong ống áo một chiếc bánh nguội đưa cho Nana, thiếu nữ nói: "Ngươi là cô nhi sao? Thật bất hạnh, ngươi ăn đi nếu không bộ dạng yếu ớt này sợ rằng tới nơi sẽ bị giết mất."

Nana ngước nhìn thiếu nữ, bất giác nghĩ tới Tiểu Ly, lúc đó Tiểu Ly cũng nhận nhầm Nana là cô nhi và mời cô ăn bánh. Nana cười nhận bánh ăn, trong lòng thầm nhủ vì điều này cô nhất định sẽ cứu thiếu nữ. Nana không vĩ đại, cũng không phải thánh nữ cứ thấy người gặp nạn là nhảy ra cứu giúp, nhưng mà, người thiếu nữ này cô cứu chắc rồi.

Nana ăn xong nhỏ giọng hỏi: "Tỷ tỷ, mọi người đang đi đâu vậy? Tỷ vì sao bị như thế này?"

Thiếu nữ thấy Nana tuổi nhỏ ngây thơ thật sự thương cảm, cô thở dài nói: "Ngươi nhiều nhất chỉ 13 tuổi đi, ngươi hỏi chúng ta đi đâu? Hừ, đó là nơi dơ bẩn nhất, ta khinh thường nhất, cuối cùng, ta lại bị chính cha mẹ mình đưa tới dâng tận cửa. Ngươi biết, thanh lâu sao?"

"Thanh lâu?" Nana kinh ngạc kinh hô một tiếng, may mắn chưa tới tai sáu tên tráng hán. Nana thầm mắng cái số cô là cái số con vịt lạch bà lạch bạch chạy chỗ nào không chạy, chạy trúng thanh lâu, có điều, thanh lâu nếu trùng hợp là nơi đó cũng không phải đen đủi.

Nana ghé sát thiếu nữ hỏi dò: "Tỷ tỷ nói mình bị bán làm kĩ nữ? Tỷ biết đó là thanh lâu nào sao?"

Thanh lâu tự, thiếu nữ ánh mắt ghét bỏ nghiến răng nói ba chữ: "Hồng Lâu Mộng."

Hồng Lâu Mộng!

Nghe đến cái tên này Nana khống chế không được hai mắt trừng lớn, cơ thể liền run lên bần bật.

Biểu cảm Nana thật dọa người, thiếu nữ vội vàng trấn an Nana: "Ngươi bình tĩnh, ta biết ngươi sợ hãi nhưng sợ chỉ càng chết nhanh thôi. Dù thế nào cũng phải kiên cường mà sống, đó là đối chính mình tôn trọng. Không ai yêu quý ta thì ít nhất ta sẽ tự yêu bản thân ta. Ngươi cũng phải như vậy, biết không?"

Nana không đáp lại nhưng nhẹ cúi đầu, hẳn tâm trạng đã bình tĩnh hơn nhiều, thiếu nữ an tâm thở phào một hơi.

Cơ mà Nana nào có run lên vì sợ hãi, cô run lên, là vì quá hưng phấn.

Nana lúc này đang câu thông với Chu Trúc Thanh và Đới Mộc Bạch trong không gian sủng vật. Tiếng cười của Nana vang vọng khắp không gian làm hai người ba thú trên trán giăng đầy là hắc tuyến.

Nana: "Ta phục ta quá, haha."

Chu Trúc Thanh: "Chưa thấy ai bị bắt đến thanh lâu lại vui vẻ như ngươi."

Đới Mộc Bạch: "Hồng Lâu Mộng là thanh lâu hai tên bọn Cơ Giác tới, chắc chắn phía sau có liên quan bọn phân tộc phía bắc, nhớ cẩn thận. Ta đã tra qua bản đồ, Hồng Lâu Mộng cách cung điện Bắc Tinh chưa tới nửa khắc đi bộ, rất gần, và còn gần hơn chính là... cánh đồng hoa Bạch Sa."

"Chắc ta sợ!" Nana hừ lạnh: "Vậy càng tiện lợi, một lượt hủy hết, ta đã tới thì bọn chúng nên mặc áo tang đi là vừa."

Đới Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh nghe khẩu khí Nana ngông cuồng thật không biết nên nói cái gì cho phải, tiếc rằng họ chưa thể ra ngoài nên chỉ đành mặc Nana muốn làm gì thì làm, nói nhiều cũng vô ích. Còn có Lam Ly bảo bối thần hộ mệnh đây thì lo gì?

 

Trên đường phố Bắc Tinh Nana quan sát kĩ, đúng là rất bình thường, biểu tượng Tà Mâu Bạch Hổ xuất hiện khắp nơi, hàng hóa hai bên đường bày bán so Tinh La thành có phần phong phú hơn đi, có lẽ vì nơi đây gần với Thiên Đấu đế quốc nên thương nhân Thiên Đấu qua lại tương đối nhiều. Một phần khác là trước đây phân tộc phía bắc mang danh trung thần, bởi vậy hoàng đế Đới Giai Chính cung cấp tài nguyên cho nơi này đặc biệt hào phóng. Minh chứng, đó là chỉ cần phía bắc yêu cầu, hoàng đế đã không ngần ngại một lúc gửi tới mười hồn sư trị liệu.

Phải biết hồn sư trị liệu có năng lực cường đại số lượng ít ỏi, hiện nay chưa từng có hồn sư hệ trị liệu nào đạt đến Phong hào đấu la. Đa phần mọi người tin rằng hồn sư đến cấp bậc này có thể sánh ngang với thần, khả năng giúp người cải tử hồi sinh. Mà chuyện này đi ngược lại với quy luật tự nhiên, chính như vậy mới khiến cho hồn sư trị liệu bị thiên đạo áp chế không thể tu luyện tới Phong hào đấu la. Trong toàn đế quốc Tinh La hồn sư trị liệu đạt cấp bậc Hồn tông đến Hồn đế số lượng khoảng năm mươi người, hồn sư thuộc hoàng thất quản lý là bốn mươi người, vậy mà đã phái đi giúp phân tộc phía bắc bảy Hồn tông và ba Hồn vương, thật tình Đới Giai Chính đối phân tộc phía bắc quá tin tưởng.

Nana và các thiếu nữ đi bộ suốt một canh giờ từ cổng thành mới tới Hồng Lâu Mộng, có nhiều người chân đi không nổi liền ngã khụy, nhưng dưới những lời đe dọa họ vẫn phải cố gượng đi tiếp, còn may đám tráng hán sợ bọn họ chết mới không dám đánh đập.

Hồng Lâu Mộng là kĩ viện nhưng được xây đặc biệt nghiêm trang, nếu như không có cái tên Hồng Lâu Mộng quá nổi bật, chắc chắn Nana sẽ nhầm tưởng đây là cung điện Bắc Tinh. Đặc biệt, nơi này không hề lộ ra những âm thanh và hình tượng của một kĩ viện thường có.

Hồng Lâu Mộng lấy màu sắc chủ đạo là tường trắng sơn khung viền vàng kim, đèn đuốc trang trí xa hoa lộng lẫy có trật tự, các cánh cửa đều được mạ vàng khắc hoa văn cực kì tỉ mỉ, trước cửa lớn thanh lâu thay vì kĩ nữ mời chào thì nay chính là các nam tử ăn mặc chỉnh tề, thái độ lịch thiệp.

Đa số thiếu nữ nhìn thấy nơi này đều rất trầm trồ ngưỡng mộ, ánh mắt họ long lanh hiện rõ ước muốn hưởng thụ cuộc sống xa xỉ trong cái 'cung điện' chỉ xuất hiện với họ trong giấc mộng đẹp đẽ.

Nana thở dài nhìn sang thiếu nữ bên cạnh, thiếu nữ có mái tóc đen đã cháy nắng và đôi mắt đen tuyền, dù ánh mắt mờ đi vì mệt nhưng vẫn chất đầy kiên cường cùng hy vọng quật khởi, không như những thiếu nữ khác.

Nana mỉm cười, cả Tiểu Ly và thiếu nữ này đều giúp Nana nhận ra nhiều khuyết điểm của bản thân, khiến cô trân trọng cuộc sống ở thế giới này hơn. Họ là những cô gái bình thường có số mệnh đau khổ nhưng chưa từng thể hiện buồn chán thất vọng, còn Nana có sức mạnh, có nhiều người hết lòng yêu thương, vậy mà đã từng định từ bỏ, lại còn oán trách số phận.

Nana tự diễu cười nhẹ một cái ra tiếng. Có người yêu thương a! Nếu Tần Minh biết Nana đến thanh lâu làm kĩ nữ thì hắn sẽ có biểu cảm gì đây? Mắng cô, đánh cô? Chắc chắn hắn không nỡ, vậy chắc là chưởng bay cái thanh lâu này đi.

Nana tự nghĩ tự cười một mình, bờ vai không ngừng run nhẹ, thiếu nữ lo lắng thúc thúc bên cạnh cô. Nana giật mình bừng tỉnh, mau chóng giả bộ yếu ớt, nói: "Bạch Liên tỷ tỷ, ta... ta sợ quá."

Còn may Nana thấp nên thiếu nữ không thấy rõ Nana đang cười.

Bạch Liên, là tên thiếu nữ tự đặt cho mình sau khi bị chính cha mẹ ruột bán vào thanh lâu. Thiếu nữ hy vọng cô có thể sống giống như Bạch Liên, làm một đóa sen trắng không nhiễm bùn tanh dơ bẩn. Bạch Liên ánh mắt an ủi Nana: "Không sao, nhất định phải kiên cường, không được để bọn chúng biết ta sợ hãi, được không?"

"Ừm." Nana ngước nhìn Bạch Liên đáp.

Hồng Lâu Mộng cửa lớn các thiếu nữ căn bản không thể đi tới, bọn họ được dắt vòng ra phía sau theo cửa phụ đi vào, Nana cảm thán thế lực dựng nên cái thanh lâu này thật quá giàu có, bởi vì trừ mặt trước, bao quanh thanh lâu đều là hồ nước vô cùng lớn cách biệt với khu vực dân cư xung quanh. Đối với những người bình thường mà nói, chính là xem nơi này thành thánh địa bất khả xâm phạm.

Sáu tên tráng hán lôi kéo các thiếu nữ vào sân sau của Hồng Lâu Mộng, khoảng sân rộng chỉ đứng ba nữ tử kiều mị, ăn mặc có chút mát mẻ, quần áo, dáng vẻ tuy phong trần nhưng khí chất cực kì lạnh lẽo. Nana nhíu mày, vậy mà đều là hồn sư, hơn nữa cấp bậc còn khá cao.

Một trong ba nữ tử bước tới chỗ mười hai thiếu nữ xem xét. Người này có thực lực cao nhất, cũng xinh đẹp nhất trong ba người. Sau khi lướt qua các thiếu nữ một chút, nét mặt không hài lòng cho lắm.

Tên tráng hán đại ca cố nén ánh mắt nóng hừng hực khi nhìn nữ tử, hắn dùng giọng khàn khàn mà nói: "Thập Tam Nương, lần này giao hàng đúng hẹn, cô cảm thấy thế nào? Các điểm mua bên kia giao lại vừa vặn được chừng này thôi."

"Ửm? Ý ngươi là ta có không vừa ý cũng không thể tìm thêm hàng thay thế chúng." Nữ tử tóc tím Thập Tam Nương vuốt bàn tay thon dài lên mặt nhẹ nhàng hỏi ngược lại tên đại ca.

Thập Tam Nương giọng nói vô cùng ngọt ngào, tuy nhiên hợp tác lâu ngày, tên đại ca biết rõ điệu bộ õng ẹo này của cô ta chính là muốn đe dọa. Tên đại ca mồ hôi trên trán đổ rầm rầm, hắn lắc đầu nguầy nguậy: "Ta nào dám, Thập Tam Nương cô không vừa ý ta có thể lập tức cho đổi."

Lời tuy nói thế nhưng mắt tên đại ca và cả năm tên tráng hán khác đều mất khống chế đảo liên tục, không khó thấy được chúng đang vô cùng bối rối và sợ hãi.

Thập Tam Nương khinh thường hừ một tiếng, trở tay đem túi vàng ném vào tay tên đại ca, chán ghét nói: "Được rồi, mau cút đi."

"Dạ được, đa tạ cô. Vậy, bọn ta không làm phiền." Tên đại ca chỉ chờ nghe có vậy, hắn vội vã cùng đàn em ra khỏi thanh lâu.

Thật may cho sáu tên này vì Hồng Lâu Mộng đang cần gấp mười hai thiếu nữ mới không tiện vòng vo. Bấy giờ Thập Tam Nương nhìn kĩ lại một lượt những 'món hàng', bất chợt, ánh mắt cô ta thay đổi.

Khóe miệng nhếch lên nụ cười, Thập Tam Nương lắc mông bước chậm tới trước mặt một thiếu nữ.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.