Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồn Hoàn Ngàn Năm Của Áo Tư Ca

Tiểu thuyết gốc · 1522 chữ

Trong lúc Đường Tam tu luyện, có thời gian bình tâm lại bấy giờ mọi người mới nhớ đến cái người vừa mới hấp thụ xong hồn hoàn.

Đới Mộc Bạch: "Áo Tư Ca, hồn kỹ mới là gì vậy?"

Mã Hồng Tuấn: "Tiện nhân, lần này là thức ăn gì đây?"

Tiểu Vũ: "Áo Tư Ca, đừng nói với ta là mấy cái hồn kỹ vớ vẩn đấy nhé?"

Ninh Vinh Vinh: "Áo Tư Ca, mau mau cho ta xem đi!"

Liên tục những câu hỏi nhưng Áo Tư Ca lại coi như không nghe thấy. Là người thứ hai trong cả nhóm lấy được hồn hoàn ngàn năm, giờ đây Áo Tư Ca lại ỷ thế ngạo mạn mà khoe khoang.

"Hí hí hí, các ngươi sẽ phải vui đến khóc khi nhìn thấy hồn kỹ của ta, nào nào lại đây để ta biểu diễn cho xem nè!" Áo Tư Ca dùng ánh mắt gian tà nhìn mọi người cười cười sau đó liền vắt chân quay một vòng đưa lưng về phía họ, ngồi sụp xuống không biết muốn làm cái gì.

Trò quỷ gì vậy? Nghi hoặc tự nhiên xuất hiện trong lòng mọi người. Tuy rằng tính cách Áo Tư Ca đê tiện thất thường nhưng mọi người đều phải công nhận thức ăn hệ hồn sư như hắn quả là có một không hai. Vì vậy bọn họ rất trông chờ vào hồn kỹ do hồn thú ngàn năm đem lại cho hắn.

"Nhìn nè, xem cho kĩ nha!" Áo Tư Ca thần thần bí bí cuối cùng cũng chuẩn bị xong, hắn không quay mặt lại mà là lấy tư thế sẵn sàng, nhằm hướng phía trước, giọng điệu vô cùng hào hứng hô.

Ai nấy đều cùng tập trung ánh mắt phát sáng trông chờ nhìn vào Áo Tư Ca.

Bỗng.

Vút!

Bụp!

Rầm!

Chuỗi âm thanh kì quái vang lên, mọi người ngơ ngác nhìn nhau sau đó bất chợt ôm bụng phá lên cười.

Thì ra là hắn - tiện nhân Áo, thi triển hồn kĩ kiểu gì mà lại phóng lên đâm thẳng vào một gốc đại thụ ngã lăn trên đất.

Áo Tư Ca vừa bị đụng đau điếng, vừa chịu mọi người cười nhạo, hắn ôm mặt bò dậy vẫy tay xua đi cảm giác xấu hổ, nói: "Vừa rồi không tính, ta làm lại nha!"

"Xì, thôi đi. Bọn ta không rảnh xem ngươi đụng cây." Mã Hồng Tuấn bĩu môi quay người đi.

Những người khác đồng dạng như thế. Chỉ có Nana vẫn đứng nhìn Áo Tư Ca tủm tỉm cười.

Thấy mọi người sắp bỏ đi hết, Áo Tư Ca cuống quýt nói lớn thanh minh: "Không phải, là bay. Hồn kỹ của ta là bay!"

Lời nói ra như có lực hút tức thì kéo tất cả mọi người tập trung lại.

Đới Mộc Bạch khó tin hỏi Áo Tư Ca: "Ngươi nói gì? Hồn kỹ là bay sao?"

Áo Tư Ca gật đầu: "Đúng vậy, hồn kỹ là bay với tốc độ của Phụng Vĩ Mao Gà trong một phút."

Phụng Vĩ Mao Gà tốc độ rất nhanh. Trong vòng một phút cũng di chuyển được ít nhất ba nghìn mét, đột phá có thể lên tới tám nghìn mét. Khỏi phải nói hồn kỹ này sẽ đem tới hiệu quả tốt đến nhường nào.

"Tiểu Áo, giỏi lắm, ngươi đúng là thiên tài, lần này đúng thật không uổng hahaha." Đới Mộc Bạch thái độ quay ngoắt chuyển qua xoa đầu Áo Tư Ca.

Những người khác đều giống như thế.

Nana đứng một bên xem đến bật cười. Mọi người trở mặt cũng rất là nhanh đó. Nhanh đến nỗi khiến Triệu Vô Cực tự nhận phản ứng không kịp.

"Khụ! Được rồi, đợi Đường Tam tỉnh lại chúng ta sẽ xuất phát về học viện." Triệu Vô Cực khống chế tâm tình, không quên nhắc nhở mọi người thu xếp sớm trở về, ở lâu trong rừng Tinh Đấu thực không tốt.

Tuy nhiên ngay lúc này...

"Em nghĩ là không về được đâu thầy Triệu. Em thăng cấp rồi, cần một cái hồn hoàn!" Đường Tam, tỉnh.

"Thật tốt, ahaha!" Nana đột nhiên nhảy cẫng hoan hô, thật khiến mọi người giật bắn.

"Nana, Tam ca đột phá, nhưng phản ứng của ngươi hơi khoa trương." Tiểu Vũ khó hiểu theo bản năng đưa tay lên mặt cọ cọ.

Đường Tam mười hai tuổi đột phá Hồn tôn là chuyện đặc biệt vui vẻ, có điều so với hồn sư hệ đồ ăn Áo Tư Ca đột phá trước đó không mấy nổi bật hơn, lần đó còn chẳng thấy Nana hào hứng như vậy đây.

Nana trong lòng hơi động, Nana sợ rằng Tiểu Vũ sẽ hiểu lầm bởi Nana biết rõ tình cảm Tiểu Vũ dành cho Đường Tam.

Xua tay giảm bớt độ căng thẳng trên gương mặt, Nana miệng cứng ngắc cười: "Hơ hơ, ta đây là chưa muốn trở về, rừng lớn như vậy, còn muốn khám phá thêm một chút. Ha, haha."

Hành động lúng túng của Nana làm mọi người một mặt mờ mịt, nhưng việc Đường Tam tiến cấp ba mươi thực sự là chuyện cao hứng. Hắn mười hai tuổi cấp Hồn tôn Lam Ngân Thảo ở hồn sư giới tuyệt đối là thiên tài của thiên tài. Hơn nữa tất cả tân sinh Sử Lai Khắc đều là thiếu niên tinh anh, người tài cao gan cũng lớn, rừng Tinh Đấu quả là nơi khám phá lý tưởng.

Triệu Vô Cực thật rất kiêu ngạo, những học sinh của hắn đủ giỏi a.

Xem đám trẻ vui vẻ nói chuyện với nhau, Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu nói: "Tốt! Để xem, trời gần tối rồi, rừng Tinh Đấu ban đêm rất nguy hiểm, chúng ta dựng trại nghỉ ở đây đi, ngày mai tiếp tục vì tiểu Tam tìm kiếm hồn hoàn."

"Vâng, thầy Triệu!" Cả nhóm tám người mừng rỡ đồng thanh.

Tiếp theo cả nhóm người bận rộn chuẩn bị.

Đới Mộc Bạch với vai trò lão đại nhanh chóng phân phó: "Con trai dựng trại, con gái làm cơm. Đồng ý không!"

"Nghe rõ!" Bảy tiếng đồng thanh.

Theo Đới Mộc Bạch phân chia, mọi người rất nhanh liền bắt tay vào làm việc, Đới Mộc Bạch hài lòng gật gù. Tuy nhiên khi nhìn thấy cảnh mấy nữ tử bộ dạng hùng hổ xách nồi cơm, bộ dạng chật vật nhóm củi. Đới Mộc Bạch cảm giác không ổn, hắn nhăn mặt nói bên người Áo Tư Ca: "Tiểu Áo, ngươi theo phe con gái làm cơm đi."

"Tại sao, lão đại, ta là con trai mà." Áo Tư Ca vẫn chưa hiểu thâm ý của Đới Mộc Bạch.

"Bởi vì, để họ làm, ta có cảm giác bất an." Đới Mộc Bạch nói nhỏ, cùng lúc âm thầm chỉ chỉ về một phía.

Áo Tư Ca nhìn theo, sau đó hắn liền không nói hai lời mà chạy vù đến chỗ các nữ tử xung phong nhận việc nấu cơm nặng nề, các nử tử chỉ cần ngồi chơi xơi nước. Khỏi phải nói các nử tử rất đồng tình đi.

Nấu cơm tất nhiên cần lửa, thân là hồn sư hệ hỏa, Mã Hồng Tuấn đinh ninh vai trò của hắn quan trọng mà tự hào lớn tiếng: "Mọi người nhìn này, ta giúp mọi người chuẩn bị lửa rồi đó!"

Mã Hồng Tuấn đưa tay phóng ra một đoàn hỏa diễm rực rỡ chói lọi, còn cười đắc ý thế nhưng bất ngờ...

Vụt! Vụt! Xèo xèo.

Chính là Mã Hồng Tuấn không biết, việc làm của hắn khiến mọi người hốt hoảng, ngọn lửa bùng lên, ngay lập tức ai nấy đều riêng phần mình cầm tất cả đồ dùng có thể vớ được, cuống cuồng dập lửa.

"Ngươi có bị điên không hả, không biết có hồn thú thích lửa hả, nó tới rồi đưa ngươi cho nó ăn hả?" Tám người không hẹn mà cùng đồng thanh phun nước bọt vào mặt Mã Hồng Tuấn.

Mã Hồng Tuấn ngơ ngác. Hồn thú chưa thấy nhưng mãnh thú thì nhiều a, hắn đây cứ tưởng mình bị làm thịt luôn rồi chứ. May mắn đại gia vẫn là chê hắn mập mạp nhiều mỡ, sai lầm này cứ thế qua đi.

Công việc dựng trại nhóm Đới Mộc Bạch, Đường Tam làm rất tốt, việc nấu cơm cũng gần như xong xuôi, mọi người bấy giờ ngồi lại chuẩn bị nhìn xem hồn kỹ của Áo Tư Ca, vậy nhưng đang lúc này xảy ra chuyện kì dị. Sau lưng Áo Tư Ca xuất hiện một bóng đen phi thường to lớn, bao gồm cả Triệu Vô Cực cũng không khỏi vì nó mà rét lạnh.

Nana nhìn thấy, thầm nghĩ không tránh khỏi thở dài. Chuyện gì tới rồi sẽ tới.

Lặng lẽ phóng xuất vũ hồn, Nana trống ngực bất giác đập mạnh, sợ rằng cô sẽ phải chuẩn bị chiến đấu, trận chiến đầu tiên.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.